Bấy giờ đạo nhân cưỡi hạc cùng người mặc đồ đen đều bay lên không đánh nhau nên ti thần thai phản thành nơi an toàn, Trương húc ở dưới đất chạy thẳng tới chỗ đài cao, đến chỗ chân đài mới chyui ra khỏi lòng đất. Chiếc chuông đồng to không tưởng nổi, nặng đến nghìn cân, bề mặt khắc chữ vàng cùng hình thần thú, mỗi một chiếc núm chuông đều to hơn đầu Trương húc. Treo cùng với chiếc chuông còn có một chiếc chày gỗ đường kính ba mét, dài khoảng hai trượng, dưới chiếc chày có một sợi xích sắt, chỉ cần kéo sợi xích sắt khiến chiếc chày di chuyển là có thể gõ vào chiếc chuông khổng lồ kia.
Ngàn vạn lần không thể lại để vuột mất cơ hội, Trương húc bất chấp tất cả, toàn lực kéo xích sắt khiến chày gỗ đánh tới chiếc chuông.
“Bong” một tiếng, lúc đầu âm thanh tựa như cũng không lớn nhưng sóng âm sau khi khuếch tán tiếng chuông càng ngày càng vang động, mênh mông như sóng biển mãnh liệt, réo rắt như rồng ngâm hổ rống, thẳng chấn lên tận chín tầng trời, ngay cả tiếng ồn ào của hàng trăm vạn người ngoài cồng thành cũng bị áp chế, bất cứ ai cũng đều nghe được tiếng chuông.
Tiếng chuông chưa dứt trò chơi lại một lần nữa xuất hiện cảnh tượng dừng hình, bấy cứ sinh vật gì động tác đều bị ngừng lại, giữa màn đêm xuất hiện một hình ảnh: Trương húc kéo sợi xích sắt trên ti thần thai, động tác buồn cười tựa như trong một vở hài kịch, tiếng chuông âm vang ngaoì dự kiến khiến hắn ôm tai như một con khỉ, cực kỳ buồn cười.
Đồng thời chữ viết của hệ thống xuất hiện: người chơi Hoa lộ thủy thành công gõ thần chuông, kích hoạt siêu đại kịch bản 《Phong thần diễn nghĩa 》, hoàn thành tử sắc truyền thuyết cấp nhiệm vụ, sự kiện này sẽ được ghi lại thành lịch sử của trò chơi, trở thành một sự kiện quan trọng không thể xoá nhoà của trò chơi . Hy vọng mọi người tiếp tục cố gắng, hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ, đạt được càng nhiều thú vui.
Chữ viết biến mất, thế giới trò chơi lại tiếp tục hoạt động, bấy giờ bốn cửa thành Triều ca cùng lúc mở ra, các NPC tương quan cũng khôi phục trí năng vốn có, hết thảy đi về quỹ đạo như cũ.
Hai cao thủ đang tạo thành cuộc long tranh hổ đấu trên không đồng thời dừng tay, nhìn về ti thần thai phía dưới, Trương húc trên đài bị ánh mắt hai người tập trung, toàn thân như rơi vào hố nước đá, không nhịn được rùng mình một cái, không hề đắn đo, xoay người nhảy thẳng xuống dưới chui vào lòng đất.
Thân hình hắn vừa biến mất trên mặt đất, một lôi cầu khổng lồ cùng một đạo kiếm quang xanh trắng đồng thời đánh xuống chỗ hắn vừa đứng, trong tiếng nổ ầm ầm, đất đá bốc bụi mù mịt bốn phía, ti thần thai bị sụp mất một góc.
Cái giá treo chuông chao đảo, đài đất lại bục thêm một khối, rốt cục không duy trì nổi sức nặng của chiếc chuông khiến nó chậm rãi nghiêng dần rồi mang theo uy thế không gì sánh nổi sập xuống dưới đất.
Chiếc thần chung với thế lôi đình vạn quân từ trên khoảng cao mười lăm trượng rơi xuống, ầm ầm một tiếng vang lớn tạo thành một hố sâu khổng lồ, thần chung chìm vào lòng đất mất tích nhưng một tiếng chuông vang lên so với lần trước còn lớn hơn gấp nghìn lần, chấn đến nỗi cả thành Triều ca như gặp phải động đất cấp 8, NPC chạy loạn khắp nơi như chó nhà có tang. Tiếng chuông lan đến ngoài cồng thành lại khiến toàn bộ người chơi ở đó hôn mê, không ngất cũng mất nửa huyết trị.
Thành Triều ca từ nay về sau không còn ti thần thai cùng chiếc thần chung nhưng lại xuất hiện một kỳ quan mới ---- thiên khanh (Hố trời).
Trương húc không bị đè chết, với tốc độ của hắn ở trong lòng đất sớm đã chạy ra ngoài nhưng hắn cũng bị tiếng chuông chấn ngất xỉu, may là tiếng chuông không truyền xa được dưới lòng đất như trong không khí, hơn nữa Địa hành thuật vẫn còn thời gian sử dụng nên mới không bị chôn sống.
Hai cao thủ biến thái giữa không trung đã biến mất, bởi vì lúc ấy khoảng cách quá xa, hai người lại là cắm đầu đấu võ nên Trương húc cũng không biết rốt cục là thần thánh phương nào. Người áo đen rất có thể chính là đệ nhất cao thủ giết chết NPC Dạ lương như thủy trong truyền thuyết. Nàng vì sao lại đi ngăn cản người khác khởi động kịch bản ? Có lẽ là vì nàng đã đủ mạnh mẽ nên muốn ngăn cản người khác trở thành cao thủ, nàng sẽ ổn chiếm đệ nhất thiên hạ, dụng tâm thật sự là ác độc cực kỳ. Đạo nhân cưỡi hạc thân phận lại càng khó đoán, hắn đến chậm như thế có lẽ là vì pháp thuật chưa luyện thành hoặc là chưa tìm được tiên hạc gì đó, lại không ngờ bị người mặc đồ đen phục kích nên thành tiện nghi cho Trương húc.
Trương húc nhớ rõ hệ thống nói có phần thưởng hậu hĩnh nên vội kiểm tra túi càn khôn, chỉ thấy bên trong có thêm ba thứ đồ vật, một tấm đạo bào tử sắc, một quyển đạo thư cùng một bức tranh vẽ sơn thuỷ. Ba thứ đồ vật này là phần thưởng của hệ thống, không cần phải giám định, không thể giao dịch cũng như bạo ra.
Đạo bào tên là Tử thụ tiên y : tiên y hộ thể của tiên nhân thời thượng cổ, tránh được đao kiếm thuỷ hoả, bảo y này giảm 100% công kích vật lý cùng ngũ hành dưới tam giai, đối với tứ giai cùng ngũ giai giảm 80% lực công kích, lục tới thất giai giảm 50%, bát tới cửu giai giảm 30%, không có hiệu quả chống đỡ đối với công kích hồn phách hoặc ôn độc. Trang phục tử sắc truyền thuyết cấp, hệ thống thưởng cho, yêu cầu trang bị giảm một nửa, 58 cấp có thể sử dụng, Số lượng 1 chiếc.
Tấm đạo bào như tơ như lụa, hoa văn tử sắc dập dờn toả sáng, mặc vào khẳng định rất bắt mắt hơn nữa hiệu quả phòng hộ cường hãn, trong trò chơi tuyệt đối chỉ đếm được trên đầu ngón tay, trong thời điểm này thì sau khi sử dụng cơ hồ chính là bất tử thân, duy nhất phải lo lắng chính là hồn phách công kích loại cùng với pháp bảo loại đặc thù, hơn nữa yêu cầu trang bị giảm một nửa tức 58 cấp đã có thể dùng được, đây là ưu đãi chưa từng có trước nay.
Đạo thư là 《 Đại đế kim thư 》hạ bản : là bảo điển tu luyện nội đan của đạo giáo, cửu giai đạo thư. Phía dưới có hàng chữ nhỏ chú thích: bản đạo thư phân làm hạ, trung, thượng ba quyển phải tìm đủ mới có thể tu luyện, số lượng tồn 1.
Bức tranh sơn thuỷ mở ra rộng gần thước, dài hơn trượng, không phải tơ cũng không phải lụa, trong bức tranh vẽ vài ngọn núi, đỉnh núi mây mù lượn lờ, có một dòng thác nước từ trên đỉnh núi đổ xuống một đầm nước, bên cạnh đầm là một bình nguyên rộng lớn. Dưới chân núi, ven bình nguyên có một ngôi nhà tranh khiến cả bức tranh có thêm vài phần ý thơ.
Đây là thứ gì ? Trương húc tò mò nhìn chú thích của hệ thống.
Sơn hà xã tắc đồ : Nữ oa nương nương lập trời mở đất cảm ngũ khí mà sinh, bao hàm biến hoá diệu dụng vô cùng của tứ tượng, muốn núi có núi, muốn sông có sông, núi sông xã tắc đều có hết trong bản đồ. Tử sắc truyền thuyết cấp cửu giai pháp bảo, pháp bảo phụ trợ loại đặc thù, cảnh vật trong bản đồ tuỳ lúc có thể biến thành vật thực, người chơi cùng NPC có thể tiến vào trong đó, khi ở trạng thái thu hồi người chơi không thể ở lại trong bản đồ. Người có thổ mộc kiến tạo thuật có thể tiến hành thăng cấp cho kiếm trúc, hiện tại bản đồ là cấp một.
Có thể đem cảnh vật trong bản đồ biến thành vật thực, thứ này có lợi ích gì ? Trương húc nhớ rõ pháp bảo này là thứ Nữ Oa nương nương cho Dương Tiễn mượn để hàng phục Viên Hồng, đem cảnh vật trong bức tranh hoá thành một ngọn núi lừa Viên Hồng đi vào, Viên Hồng trót ăn quả trên cây đào mà không thể đứng dậy được, cử động cũng không theo ý mình nên đành bó tay chịu trói. Một hầu vương có thể sánh ngang cùng Tôn Ngộ Không mà cũng không trốn thoát khỏi pháp bảo này, lại là Nữ Oa nương nương đưa tặng, hẳn phải phi thường mạnh mẽ mới đúng, trò chơi định nó là cửu giai pháp bảo không hề khoa trương chút nào. Thế mà nhìn qua nó chẳng có tác dụng gì, chỉ có cái tên là khiến hắn có hứng thú một chút.
Trương húc định đem Sơn hà xã tắc đồ mở ra nhìn xem thử nhưng sợ kinh thành quá nhỏ, nếu đè bẹp thành Triều ca thì nguy to, tốt nhất là để sau này có cơ hội thử sau.
Ba món đồ được hắn chăm chút xăm xoi mấy lần rồi cảm xúc của Trương húc chợt giảm mất gần nửa.
Thái dương a, hệ thống quả thực chính là đang đùa người, hắn mới 20 cấp lại thưởng cho trang bị phải 58 cấp mới có thể dùng, hiện tại mà nói chính là không hề có chút lợi ích gì. Đắc tội hai cao thủ cấp bậc khủng bố, không tăng thêm thực lực làm sao để chơi nữa a ?
Tự thụ tiên y tất nhiên là thứ tốt, hơn nữa yêu cầu trang bị giảm một nửa nhưng đối với Trương húc mà nói vẫn là quá xa vời; hai món cửu giai pháp bảo kia cũng cảm thấy có chút bình thường, 《Đại đế kim thư 》phải tìm đủ mới có thể luyện, cửu giai đạo thư dễ tìm như thế sao ? Nếu không tìm thấy thì bộ trên tay này cũng chỉ là đồng nát; Sơn hà xã tắc đồ hiện tại chỉ có mấy ngọn núi cùng một thác nước, thêm một ngôi nhà tranh nhỏ chứ chẳng còn ích lợi gì, lấy để thưởng thức phong cảnh hay là để che mưa tránh nắng ? Tuy nói có thể thăng cấp nhưng giai đoạn này của trò chơi lấy đâu ra người có cao giai thổ mộc kiến trúc, cũng không biết có thể thăng cấp ra cái gì. Hai món truyền thuyết cấp cửu giai này chính hắn cũng không dùng được, ngay cả bán cũng không bán được, thật đúng là khiến người ta vừa thích vừa đau.
Trương húc đem cả ba thứ thả lại vào túi càn khôn rồi mới kiểm tra thông báo hệ thống gửi đến, mới phát hiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn được 1000 công đức trị, 300 vạn kinh nghiệm, chẳng những Tam dương chính lôi quyết tầng thứ hai luyện thành mà cấp bậc còn lên tới 25, đúng là tăng cấp với tốc độ của phi cơ, vẫn là kinh nghiệm có ích lợi thực tế nhất !
Từ lúc tiến vào trò chơi đến nay Trương húc chẳng giết được mấy con quái vật, lần trước nhờ sự trợ giúp của các thành viên Lăng vân các, mất nửa ngày từ cấp 12 lên tới cấp 20, lần này lại tăng thêm 5 cấp, phòng chừng hiện tại cấp bậc đã đứng trong bảng xếp hạng mười người đầu tiên.
Tam dương chính lôi quyết tầng thứ hai luyện thành công có thể dùng pháp thuật Nộ hải lôi đình bà, triệu từ trên trời mười đạo cuồng lôi, mỗi tia sét sau khi đánh trúng mục tiêu sẽ sinh ra sóng xung kích thương tổn địch nhân trong phạm vi xung quanh. Tia sét bao phủ phạm vi tấn công hai mươi trượng, lực tấn công 180 – 240, sóng xung kích đường kính năm trượng, lực tấn công 90 – 115, thời gian làm lạnh pháp thuật 1 phút.
Lực tấn công không lớn đồng thời khó ổn định, đây là khuyết điểm duy nhất của lôi hệ pháp thuật; nhưng lợi hơn ở số lượng nhiều, phạm vi rộng, nếu dùng ở khu vực nhiều quái thì thương tổn tổng cộng cũng rất khả quan.
Bởi đạo pháp thăng một bậc nên lực công kích của chưởng tâm lôi cũng được tăng lên, hiên lực sát thương là 145 – 190, thời gian làm lạnh 8 giây.
Bấy giờ hệ thống liên tục thông báo có tin nhắn, mở ra kiểm tra là của phi châu tiểu bạch kiểm, Vân thiên nhận, Lục gia tam hổ gửi lời chúc mừng, tiểu bạch kiểm hỏi được thưởng cho những gì, Trương húc trả lời rằng được rất nhiều kinh nghiệm, ba món đồ thì chỉ cho hắn biết tên gọi chứ không nói thuộc tính nhưng đã khiến hắn thèm thuồng cực kỳ.
Trương húc lại chuyển tần số nhìn với Vân thiên nhận, hàn huyên vài câu rồi mang chuyện chứng kiến hai đại cao thủ kịch đấu kể lại cho Vân thiên nhận, Vân thiên nhận cực kinh ngạc, hắn nói người mặc đồ đen nhất định là Dạ lương như thủy, bởi vì nàng đã sử dụng tuyệt kỹ thành danh Cửu dương liệt không càn khôn kiếm, kiếm xuất như mặt trời chói chang, luyện đến tầng thứ chín có thể cùng lúc chém ra chín mặt trời, thiên hạ không ai địch nổi, mà người còn lại đến tám chín phần là Vương giả thiên hạ, 《Cửu tiêu vô cấp tử lôi quyết 》của hắn cũng không kém hơn Càn khôn kiếm pháp nhiều lắm, lúc chơi thử hắn kiếm được bí kíp khá muộn nên xếp thứ hạng không cao trên bảng cao thủ, giờ được bí kíp ngay từ đầu nên cao thủ bảng chắc chắn sẽ có sự thay đổi.
Thì ra là đệ nhất cao thủ cùng với người thứ năm của cao thủ bảng, khó trách thanh thế kinh người như vậy. Lòng nghi ngờ của Trương húc nổi lên:” Vì sao lúc chơi thử bọn họ học được tuyệt kỹ có thể giữ được đến bây giờ, chẳng lẽ bọn họ thực sự là nhân viên công ty trò chơi.”
Vân thiên nhận vẻ mặt nặng nề:” Chưa chắc đã phải là nhân viên, bởi vì đã sớm có tin đồn rằng công ty trò chơi vì thưởng cho những cao thủ lúc chơi thử đã cho phép thất đại cao thủ giữ lại những tuyệt kỹ thành danh, xem ra việc này đúng là sự thật rồi.”
“Công ty trò chơi vì sao phải làm như vậy ? Đó không phải là tự làm khó chính mình sao ?”
“Không, thất đại cao thủ đại bộ phận đều là những nhân vật thủ lĩnh các bang hội lớn, có mối quan hệ rất rộng, công ty trò chơi làm như vậy chỉ có lợi chứ không hề có hại. Không lo người mạnh nhiều chỉ sợ không có người mạnh, mà càng cạnh tranh kịch liệt mới càng có thể hấp dẫn nhiều người chơi.”
“Bọn họ coi mình là ông trời a ! Mẹ nó, thế mà cũng nói là công bằng, chúng ta đi kiện hắn đi.”
“Vô dụng, có lẽ công ty trò chơi chính là ám chỉ bọn họ cách đạt được bí kíp, cũng giảm bớt yêu cầu cấp bậc tu luyện, khẳng định không phải trực tiếp giúp đỡ bọn họ, người khác biết làm gì đây ?”
“Lão đại, vậy ngươi được thưởng cho cái gì ?”
“Ta chưa được bài danh, nào có cái gì thưởng cho, chỉ là được giữ lại nickname mà thôi, tất cả người chơi thử đều có quyền lợi này.”
Dựa vào đi cửa sau thì có gì là giỏi, lòng hoảng sợ của Trương húc giảm hơn nửa, cắt đứt liên lạc. Chỉ chốc lát lại nhận được lời chúc mừng của Vân thiên nguyệt, tuy chỉ là mấy câu bình thường nhưng cũng đủ thấy cô nàng này đang nhớ hắn, Trương húc tự nhiên là tâm tình vô cùng sảng khoái, cuối cùng cũng không thiệt thòi khi truy đuổi nàng lúc trước, nếu có thời gian nhất định phải đến Khâu minh sơn thăm nàng.
Bởi vì Vân thiên nguyệt mà Trương húc đột nhiên nhớ đến Tiếu ngữ yên nhiên, ngày đó chuyện xảy ra quá đột ngột, hai người đều không hề chuẩn bị tâm lý đã xảy ra tiếp xúc da thịt, đến nãy nghĩ đến mà vẫn cảm xúc vô cùng. Phản ứng của Tiếu ngữ yên nhiên càng khiến người ta khó hiểu, định từ chối mà lại đón nhận rồi lại bất ngờ cắn lưỡi người ta, rốt cuộc là hữu tình hay vô tình ? Có lẽ nên hỏi xem có phải nàng ở Thuý hồ sơn trang hay không. Trương húc mời nàng làm minh hữu nhưng hồi lâu không thấy động tĩnh gì.
Phản ứng này cũng ở trong dự đoán của Trương húc, không để ý thì không để ý đi, hiện nay công thành danh toại, thu hoạch khá nhiều kinh nghiệm cùng pháp bảo, nên đi lấy tiền, đám Sư vô danh nhất định ở cửa thành thu tiền, không bằng đi xem tình hình thế nào.
Trương húc đang chuẩn bị lên đường thì Sư vô danh cùng Sài hồ đều gửi thư nhắn hắn ngàn vạn lần đừng xuất hiện ở cửa thành nếu không nhất định sẽ bị người chơi phẫn nộ xé nát.
Thì ra, Trương húc yêu cầu mỗi người vào thành Triều ca phải “Tự giác” hiến ra 10 lượng bạc nên đã khiến quần hùng thiên hạ canh cánh trong lòng, chỉ là vẫn còn kìm chế được không bộc phát ra. Thế nhưng vừa rồi ti thần thai bị sập đồng thời tiếng chuông khi rơi xuống đất làm hơn mười vạn người hôn mê, không chết người cũng giảm gần nửa huyết trị, bọn họ chỉ nhìn thấy mỗi Trương húc ở ti thần thai nên tất nhiên liền nghĩ rằng tiếng vang kia là trò đùa của hắn, là muốn hãm hại trăm vạn người ngoài thành. Hành động này đã khiến vô số người nổi giận, hiện nay dưới sự trấn áp của hai bang hội lớn nên bốn cửa thành còn có thể giữ được, thu tiền vào thành cũng không thành vấn đề, nhưng nếu Hoa lộ thủy xuất hiện chỉ e sẽ tạo thành chiến cuộc không thể khống chế được, người chơi nổi giận chẳng những sẽ dẫm nát hắn mà ngay cả hai bang hội lớn cũng rất có thể bị xé thành thịt vụn.
Lần này quả là Hoa lộ thủy mắc oan một chút, ti thần thai rõ ràng là bị hai cao thủ biến thái kia đánh sập, không chút quan hệ gì tới hắn nhưng hắn không phải thủ phạm thì là ai ? Ai bảo hắn thanh danh xấu xa !
Thực lực hai đại cao thủ bộc lộ ra khiến Trương húc cảm thấy khó có thể với tới, cao nhân chưa ra mặt còn không biết có bao nhiêu. Hắn nhìn như hoành tráng nhưng tự biết hiện giờ đắc tội cao nhân đê nhân vô số, duy nhất có thể dựa vào là Địa hành thuật, hắn tự nhủ với mình : ngàn vạn lần không thể kiêu ngạo, cúi đầu, cúi hơn nữa, nếu không về sau chỉ có thể chui dưới đất, không được đi trên mặt đất nữa.
Lòng nghi ngờ của Trương húc chợt nổi lên : ơ, các ngươi chỉ là lời nói một bên, ai biết là thật hay xạo, hay là đang lừa ta, nuốt 6 vạn lượng vàng của ta a!
Hắn phát một tin nhắn cho Sư vô danh về nghi ngờ của mình. Sư vô danh lập tức trả lời:” 6 vạn lượng vàng tuy lớn nhưng danh dự của Tụ nghĩa phong thần, dù nghèo đến nam phải bán quần, nữ phải bán mông cũng sẽ không lấy một xu của Hoa lộ thủy hắn, đợi sóng gió qua đi nhất định sẽ đưa trả hắn đủ số tiền.”
Trương húc vẫn không tin, chính bản thân hắn cũng luôn mồm nhận mình tử tế, kỳ thật luôn luôn trọng sắc khinh hữu, sắc đặt lên đầu, ai biết các ngươi có thực sự bán quần bán mông hay không ? Hắn vốn tin tưởng Sư vô danh nhưng giờ nghĩ đến số vàng lóng lánh mà trong lòng chợt vướng mắc, dù sao Sư vô danh phải nói ra một cách nào có thể đảm bảo mới được.
Sư vô danh lại gửi tới một tin nhắn:” Giờ mới bắt đầu thu phí, Tụ nghĩa phong thần ngay lập tức không thể lấy ra nhiều tiền như vậy. Ngươi nếu vẫn chưa yên tâm có thể gia nhập Tụ nghĩa phong thần.”
Trương húc đương nhiên sẽ không gia nhập cùng bọn họ, nhưng cũng không thể nói dai mãi nên cũng chỉ có thể như vậy. Mặc kệ người khác có tin hay không Trương húc vẫn lên diễn đàn post một bài, thanh minh chuyện tiếng chuông lần trước không phải do mình gây ra, mà là Dạ lương như thủy cùng Vương giả thiên hạ kịch đấu mà thành, hết thảy toàn bộ đổ lên đầu hai kẻ biến thái đó.
Gửi xong bài post tìm một góc yên tĩnh logout trước.