"Được rồi, được rồi, ta tin tưởng ngươi." Tiên nhi chuyển khóc mỉm cười, nàng dựa trọn cái đầu vào lồng ngực Gia Cát Long Phi, trên mặt nàng đột nhiên xuất hiện nụ cười cực kỳ rực rỡ.
"Cao cấp nô tài, cao cấp nô tài, ta đổi lại được rồi, ngươi mau vào giúp ta nhìn xem."
"Ta phát giác vẫn là màu lam nhìn bắt mắt nhất..." Thanh âm Mộng Vân Yên từ trong y thất truyền ra, mang theo vô tận dụ hoặc, kích phát dục vọng thân thể. Âm thanh đó giống như sắc dược, làm cho người ta nghiện, muốn ngừng mà không được.
"Ngươi xinh đẹp như vậy, mặc cái gì cũng đẹp." Gia Cát Long Phi bên ngoài thuận miệng đáp một tiếng, cường lực khắc chế dụ dỗ, có đôi khi, ý chí của hắn cũng phi thường kiên định.
"Nàng đang gọi ngươi? Mau vào xem, có lẽ trên người nàng cũng có giá trị." Tiên nhi mập mờ nói, bất quá nụ cười trên mặt có chút ảm đạm.
"Tiên nhi, nàng đi vào giúp cô ta xem, ta còn có việc, bây giờ phải trở về Triệu phủ ." Gia Cát Long Phi do dự một chút, hắn nhìn sắc mặt Tiên nhi, lắc đầu nói.
Vừa nói, hắn đột nhiên hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Tiên nhi, cười hì hì hướng đại môn chạy ra ngoài, trên tay hắn còn cầm chặt 'áo ngực' Cơ Ngữ Yên vừa thử qua.
"Xem ra cái 'áo ngực' này có giá trị rất lớn..."
"Cơ Ngữ Yên a Cơ Ngữ Yên, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua nữ nhân xinh đẹp nào xinh đẹp như ngươi, bất quá tánh khí của ngươi tại sao lại kém như vậy... Nhưng mà gặp phải ta, chỉ có thể coi ngươi gặp xui xẻo. Bộ dạng khi tức giận, con mẹ nó quá mức có vẻ."
"Bất quá, ta cũng biết ngươi là đại nhân vật, ngàn vạn không nên lấy thế lực sau lưng ngươi đối phó ta, nếu không ta..."
"Ta sẽ liều mạng với ngươi..." Gia Cát Long Phi cười mờ ám, trong lòng không hề lo lắng, có lẽ hắn đã nhìn thấu triệt Cơ Ngữ Yên, trong miệng lại càng không giải thích được ngâm nga vài câu tình ca, theo ảo tưởng tâm hắn bất tri bất giác bay bổng.
Triệu gia hóa hành.
Gia Cát Long Phi nghênh ngang theo sát Triệu Ngọc nhi đi vào hóa hành, kể từ khi hắn vinh dự trở thành thiếp thân quản gia bên Triệu Ngọc nhi, ngay khi hắn thăng cấp đã làm Triệu phủ rối loạn không ít, giống như đột nhiên thấy một con quạ bay đến cành đầu, nhất thời thành phượng hoàng ngũ thải ban lan, rất nhiều nha hoàn nô tài hâm mộ.
Bây giờ hạ nhân Triệu gia đều phi thường thành ý, vô cùng cung kính gọi hắn một tiếng "Gia Cát quản gia", làm hắn nghe được cũng có chút phiêu phiêu dục tiên, vô cùng thoải mái.
"A Phi, chúc mừng ngươi, thăng làm quản gia ngươi có thể dùng họ của mình rồi, ta sau này cũng phải gọi ngươi theo họ là Gia Cát A Phi rồi..." Thúy nhi ngoài cười nhưng trong không cười nói.
"Gia Cát A Phi, tên này không được tự nhiên, hay ngươi cứ gọi là Gia Cát Long Phi đi." Gia Cát Long Phi hưng phấn kêu lên, hắn muốn cho cái tên này càng thêm vang xa, nếu không thì thật xin lỗi bản thân là người hiện đại mang kiến thức phong phú .
"Nghe nói gần đây ngươi rất đắc ý, bọn nha hoàn nô tài, đều tôn ngươi thành tài thần ..."
"Còn nghe nói gia điếm 'áo ngực' của ngươi sinh ý càng ngày càng tốt, thật khiến cho người ta hâm mộ a." Nha hoàn Thúy nhi nhìn hắn một cái, có chút bất bình nói. Có thể thấy được trong lòng của nàng cực độ mâu thuẫn, Gia Cát Long Phi chỉ mới vào Triệu phủ một thời gian ngắn, mà đã có thành tựu lớn như vậy, hơn nữa được Triệu lão gia đồng ý, từ thân phận hạ nhân trở thành Triệu phủ quản gia, thậm chí sửa đổi lịch sử hạ nhân Triệu phủ, chuyện này có bao nhiêu kinh ngạc a, từ việc này nhìn lại, bọn hạ nhân làm mướn như thấy được ánh rạng đông, cũng mơ ước có một ngày cũng có thể biến chuyển như hắn.
"Vậy sao? Bọn họ chẳng qua bọn họ chỉ hâm mộ ta một chút, đem ta trở thành thần tượng mà thôi." Gia Cát Long Phi ba phần tự sướng, mở mày mở mặt, dương dương tự đắc nói.
"Xem ngươi có gì tốt, nếu không phải tiểu thư cùng tiểu thiếu gia ở trước mặt lão gia nói tốt về ngươi, ngươi có thể như cá gặp nước sao?" Thúy nhi tiếp lời .
"Đó chính là mị lực của ta."
"Chỉ là chuyện ta khai điếm nội y cũng không nên cùng người khác nói lung tung, nếu như bị tiểu thư biết, nàng lại trách mắng ngươi." Gia Cát Long Phi nghiêm túc nói.
"Biết rồi, bất quá ta rất kỳ quái, tại sao thiếu gia luôn bám lấy ngươi vậy?"
"Thậm chí ta còn thường xuyên thấy các công tử nha môn quan viên cũng thường xuyên đi theo ngươi... Ngươi rốt cuộc có mị lực gì, thật làm người ta tò mò." Thúy nhi trách cứ nói, giọng nói cực kỳ quái dị.
"Ngừng, mọi việc ta làm đều là muốn giúp tiểu thư lôi kéo quan hệ, ngươi biết không? Điều này rất trọng yếu... Nói với ngươi, sẽ không rõ." Gia Cát Long Phi khinh bỉ nhìn Thúy nhi, lại liếc Triệu Ngọc nhi một cái, khoe khoang nói.
Triệu Ngọc nhi nhìn hai người đấu võ mồm, khẽ cười duyên, cũng không nói gì, trực tiếp doanh thân hướng hóa hành hậu viện đi tới. Hậu viện trừ thương khố bên ngoài, chính là trướng phòng(phòng ghi chép sổ sách), thường ngày mỗi sáng sớm Triệu Ngọc nhi đều phải đến trướng phòng kiểm toán một lần, nhưng hôm nay nàng tới còn có một mục đích khác.
Đi vào trướng phòng(phòng ghi chép), chỉ thấy trướng phòng tiên sinh đang ghi sổ, nét mặt chuyên chú, xem ra thập phần tận trung với cương vị, tuổi của hắn chừng bốn, năm mươi tuổi, trên người mặc áo bào trắng đơn giản, giữ lại chòm râu, tướng mạo bình thường, thoạt nhìn là người thành thật.
Gia Cát Long Phi lần đầu tiên tới trướng phòng, qua sát bài biện trong phòng, bên trái là một tủ sách, giấy nghiên bút mực, đầy đủ mọi thứ, trướng phòng tiên sinh an vị ở phía trước, mà phía bên phải là một gian phòng riêng, sắp đặt mấy cái tủ cao phân tầng, bên trên mỗi tầng sắp sếp vô vàn sổ sách, phải qua mấy chục năm tích tụ.
"Hóa hành mỗi ngày trướng mục sẽ phân loại hàng hóa, mỗi tháng sửa lại một lần, nơi này chính là nơi tập chung tất cả số liệu bao năm qua của Triệu gia ta..." Triệu Ngọc nhi thay Gia Cát Long Phi giảng giải.
"Nga." Gia Cát Long Phi gật đầu, trong lòng âm thầm tính toán, nếu thật sự phải kiểm toán, với số lượng lớn như vậy, phỏng chừng tra khoảng một hai tháng mới song.
Trướng phòng tiên sinh nghe thấy âm thanh Triệu Ngọc nhi, liền ngẩng đầu, vội vàng đứng dậy cung nghênh nói: "Tiểu thư..." Vừa nói, vừa dùng ánh mắt đánh giá Gia Cát Long Phi, có chút nghi ngờ, chưa biết Triệu Ngọc nhi tại sao đột nhiên mang người tới trướng phòng. Phải biết rằng, trướng phòng là địa phương tối trọng yếu trong hóa hành(khu vực cất giữ hàng hóa, phòng ghi chép, thương khố), người bình thường không thể vào tới.
Triệu Ngọc nhi chỉ gật đầu, coi như bắt chuyện, tiếp theo lại dẫn Gia Cát Long Phi giới thiệu công tác hằng ngày trong trướng phòng, lúc này trướng phòng tiên sinh đứng ở một bên, thần sắc lộ ra một tia nghi hoặc, không biết Triệu Ngọc nhi tại sao lại nói cho Gia Cát Long Phi về chuyện sự trong phòng.
"Đã hiểu chưa?" Triệu Ngọc nhi nói xong, liền hướng ánh mắt về phía Gia Cát Long Phi, tựa hồ sợ mình nói quá mức phức tạp, e hắn chưa thông.
"Xem ra rất đơn giản, không thành vấn đề." Gia Cát Long Phi tự tin đáp.
"Hay lắm..." Triệu Ngọc nhi gật đầu, đưa tay vẫy vẫy trướng phòng tiên sinh(thầy ký), nói thẳng: "Tiên sinh, hắn là người mà ta mới chọn làm thiếp thân quản gia, chúng ta đã thưởng họ cho hắn, sau này hãy gọi hắn là 'Gia Cát quản gia', bắt đầu từ hôm nay, hắn và ngươi cùng nhau quản lý trướng mục(việc ghi chép) hóa hành, nếu như hắn có chỗ không hiểu, ngươi hãy chỉ điểm hắn một chút."
Trướng phòng tiên sinh nghe vậy, tựa hồ có tật giật mình, cả người run run một cái, nhất thời có chút thất sắc, nhưng rất nhanh lại trấn định đáp: "Tiểu thư, trướng mục phồn đa lại tạp(nhiều mục linh tinh), ta sợ hắn không có kinh nghiệm, có làm được việc, ta nghĩ bản thân khổ cực một chút, nếu không e rằng phòng này sẽ càng loạn ..."
"Ta để hắn tới chính là học tập, nếu hắn không hiểu, ngươi sẽ dạy hắn, cho đến khi hắn nhân thức mới ngừng."
"Ta nói ngươi đã minh bạch chưa." Triệu Ngọc nhi ôn nhu nhỏ nhẹ nói, nhưng lại mang theo một cổ uy nghiêm, có lẽ trong lòng nàng đã có chút tức giận.
"Vâng, vâng." Trướng phòng tiên sinh bối rối gật đầu, không khỏi nhìn Gia Cát Long Phi vài lần, thầm nghĩ, hắn đến tột cùng có thân phận gì, tuổi còn trẻ, lại được Đại tiểu thư an bài đến trướng phòng để làm việc.
"A Phi, sau này ngươi làm việc ở đây, ta ở tiền viện, nếu có chuyện, hãy tới tiền viện tìm ta, lúc đi, ta sẽ kêu Thúy nhi tới tìm ngươi." Triệu Ngọc nhi nhìn Gia Cát Long Phi một cái, ánh mắt hai người lần lượt thay đổi, tựa hồ trao đổi tin tức gì đó.
"Vâng, Đại tiểu thư, ta nhất định sẽ tận tâm tận lực, nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của ngươi."
"Tiểu thư, vị tiên sinh này chính là phụ mẫu tái sinh, hắn đã cam nguyện làm ngưu làm mã cho ngươi... Ta nghĩ tiên sinh đây nhất định sẽ tận tâm tận lực dạy ta làm trướng(sổ)." Gia Cát Long Phi làm bộ khom người, thần thái khoa trương mười phần, nhưng lại cẩn thận nhìn lên, đáy mắt của hắn linh lợi rọi thẳng, dường như đang muốn đọc suy nghĩ trong lòng trướng phòng tiên sinh.
Triệu Ngọc nhi phất tay áo cười khẽ, thầm nghĩ, tên A Phi này không phải đã nói qua chỉ làm bộ dáng thôi sao, hiện tại làm bộ cũng quá khoa trương, không khỏi lắc đầu, kiểm nhi hồng hào, hiện ra loại phong thái mê người nói không ra lời, mà bên cạnh Thúy nhi thấy thế, cũng thiếu chút nữa cười không ra tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.