16-09-2012, 10:30 PM
|
|
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
|
|
Tham gia: May 2010
Đến từ: đâu còn lâu mới nói
Bài gởi: 10,221
Thời gian online: 2185025
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
|
|
[Tây Phương Kỳ Huyễn] Cự Long Chiến Kỷ - TG: Tả Hữu Ngôn Tha
Cự Long Chiến Kỷ
Tác giả : Tả Hữu Ngôn Tha
Quyển 1: Cự Long sơn cốc.
-----oo0oo-----
Tự Chương.
Dịch + biên: Ant
Nguồn: TTV
Đôi lời giới thiệu:
TRƯƠNG NHẤT, nam, cao 1m87 nặng 76kg năm nay 28 tuổi, thần kinh không ổn định, không cầu tiến, làm việc tại một đơn vị thuộc tầng dưới chót.
Giống như cái tên đơn giản của hắn, TRƯƠNG NHẤT nghĩ gì cũng đơn giản hơn người. Tuy lương không cao nhưng có thể tính là công việc ổn định, có nhà 70m2, tuy còn nợ ngân hàng một khoản nhưng giữa cái thành phố người người chen chúc cũng tính là có chỗ đặt mông; năm trước vừa kết hôn, lão bà là bạn học cùng đại học, không quá xinh đẹp và có chút bà chằn nhưng trọng cảm tình, tri kỷ, có thể cùng một kẻ như chính mình đến bây giờ đã là phi thường tốt rồi.
TRƯƠNG NHẤT rất thỏa mãn. Hắn cho tới bây giờ vẫn là một người không có khát vọng, lý tưởng. Một kẻ không có bối cảnh, tốt nghiệp một khoa chính quy bình thường, tại xã hội như bây giờ mà có thể lăn lộn đến hiện tại đã là tổ tiên tích đức mấy đời rồi, làm gì còn muốn cầu quá nhiều để tăng thêm phiền não.
Tuy cũng từng mơ tưởng chính mình có thể thăng quan phát tài, đi BMW áo gấm về làng, hoặc bị sét đánh thành siêu nhân, mặc quần lót bay tới bay lui cứu thế giới….( ai chả có 1 thời như thế LOL) Nhưng tỉnh táo lại vẫn có thể phân biệt được mơ tưởng và sự thật quá khác nhau.
Cho nên khi hắn biết vợ mình mang thai, câu đầu tiên hắn nói là : “ Có ? Vậy tối nay ăn gì ?”
TRƯƠNG NHẤT thấy lão bà hận không thể dùng ánh mắt bóp chết mình, lần đầu tiên từ lúc chào đời đến giờ hắn bắt đầu lo lắng cho chính mình, nghĩ chắc phải cố gắng kiếm thêm một chút tiền mua sữa bột… (pó tay thằng này)
Năm tháng sau,bụng vợ hắn càng lúc càng lớn, TRƯƠNG NHẤT rốt cuộc cũng tìm được cơ hội có thêm thu nhập. Đơn vị lắp đặt thiết bị mới ký túc xá, còn thừa không ít thiết bị tài liệu chồng chất mốc meo trong kho. Dựa vào biểu hiện trung thực trước sau như một lúc bình thường, TRƯƠNG NHẤT dùng danh nghĩa lắp đặt thiết bị phòng ở mua lại những tài liệu này với giá cực thấp, bán qua tay theo giá thấp hơn thị trường 2 thành cho một công ty trang sức mà hắn quen. Dù vậy, chênh lệch giá vẫn giúp TRƯƠNG NHẤT trong một thời gian không phải lo về khẩu phần tăng thểm của đứa nhỏ chuẩn bị ra đời.
Tại cọc ATM, nhìn tài khoản tại ngân hàng Caly của mình nhiều ra mấy con số, Trương Nhất trong lòng vui vô cùng. Lên xe điện về nhà trong mắt vẫn nguyên 1 đám con số đang nhảy tango.
“Xem ra chính mình cũng có tiềm lực đấy chứ!” TRƯƠNG NHẤT vui thích nghĩ. Hoàn toàn không chú ý tới bầu trời đang sáng đã dần trở nên tối, mặt trời cũng không còn chói mắt, giống như bị vật gì đó ô nhiễm bắt đầu biến thành đen,
“Không có nghe nói hôm nay có nhật thực a”
“Còn giống như là nhật thực toàn phần a…”
Thất chủy bát thiệt (bảy miệng tám lưỡi, ý bảo tranh nhau nói, ồn ào) ??? Thanh âm xung quanh là TRƯƠNG NHẤT trong ý dâm tỉnh lại. TRƯƠNG NHẤT ngửa đầu nhìn lên, mặt trời giống như chỉ còn một nửa. Thật đúng là nhật thực, đài khí tượng làm ăn kiểu khỉ gì không biết, như thế nào một điểm tin tức đều không có.
Mây mù, bạch quang là cái gì ? Ai con mẹ nó cầm đèn pin rọi loạn thế ?
“A! Không phải đèn pin…” Trong không khí đột nhiên xuất hiện một cái khe, TRƯƠNG NHẤT lời còn chưa dứt thoáng cái đã bị hút đi vào.
TRƯƠNG NHẤT trước khi mất đi ý thức, suy nghĩ cuối cùng thoáng hiện lên :“ Còn không biết lão bà sinh con trai hay gái, cái này là cái rắm gì ? Nếu muốn trở thành siêu nhân sao lại không phải bị sét đánh…”
|