[JUSTIFY]
- Dược hiệu Huyết Nhân Sâm rất tốt.
Triệu Phong có chút khó tin.
Vốn hắn nghĩ cho dù có Huyết Nhân Sâm hai trăm năm, nhưng muốn đột phá Võ Đạo tầng ba thì cũng phải mất hai ba ngày. Nào có thể đoán được chỉ trong một ngày đã thành công.
Triệu Phong nghĩ lại, nếu như ai cũng dùng Huyết Nhâm Sâm có kết quả tốt như vậy thì Võ giả Võ Đạo tầng bốn trở lên sẽ không đáng giá rồi.
Cuối cùng, hắn nghĩ đến ba nguyên nhân.
Thứ nhất, trước kia hắn chưa từng dùng dược liệu nào quý giá nên đối với việc hấp thu dược hiệu Huyết Nhân Sâm sẽ rất mạnh.
Thứ hai, Thôi Khí Quyết đã đạt tới tầng thứ ba, khiến cho Triệu Phong khi còn ở cảnh giới Võ Đạo tầng hai, cường độ khí huyết còn mạnh hơn Võ Đạo tầng ba.
Thứ ba sau khi dung nhập con mắt thần bí, Triệu Phong cảm giác huyết nhục trong cơ thể mình đang chậm rãi biến hóa, có một loại ảo giác “cải tạo”.
Thành công đột phá tầng ba, Triệu Phong trải qua giây phút mừng rỡ, rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại.
Dù sao, ở gia tộc Triệu thị, với lứa tuổi này của hắn mới đột phá Võ Đạo tầng ba thì chỉ có thể coi là ưu tú chứ không thể tính là thiên tài chính thức.
Nếu nói đến thiên tài của gia tộc thì phải nhắc đến Triệu Vũ Phỉ. Hai tháng trước, đối phương đã tới cảnh giới Võ Đạo tầng ba đỉnh phong. Trong cơ thể thậm chí còn xuất hiện một chút Võ Đạo Nội Kình, nghiễm nhiên trở thành chuẩn Võ giả.
- Với thực lực của ta bây giờ chỉ có thể đánh một trận với Tân Phi, Triệu Nhất Kiếm cùng cấp bậc, nhưng muốn thắng thì không có mười phần nắm chắc.
Triệu Phong tỉnh táo phán đoán.
Dù sao, Tân Phi, Triệu Nhất Kiếm tu luyện đều là công pháp cao cấp. Ít nhất là cảnh giới tiểu thành trở lên, chứ không gà mờ như Triệu Khôn.
Hai ngày sau, Triệu Phong ở lại khách sạn củng cố tu vi của mình.
Lúc tu luyện Thôi Khí Huyết, hắn phát hiện khí huyết trong cơ thể mình khi vận chuyển như loáng thoáng phát ra âm thanh.
Triệu Phong sử dụng mắt trái, phát hiện bên trong máu thịt của mình đang có một tia khí tức màu xanh nhạt di chuyển.
- Thôi Khí Quyết đã tiếp cận được tầng ba. Cường độ khí huyết của ta không thua kém gì Võ Đạo tầng ba đỉnh phong. Thậm chí có thể sánh vai với chuẩn Võ giả Triệu Vũ Phỉ, Tân Phi.
Nét mặt Triệu Phong mừng rỡ.
Một khi Thôi Khí Quyết tu luyện đến tầng ba, hắn có thể lĩnh ngộ tu luyện Võ Đạo Nội Kình.
Muốn đạt tới trình độ này, Võ Đạo tầng ba đỉnh phong đều làm không được. Ít nhất phải là cấp bậc chuẩn Võ giả mới được.
Hoàn tất củng cố cảnh giới, Triệu Phong rời khỏi khách sạn, chuẩn bị trở về Triệu tộc.
Hai Huyết Nhân Sâm còn lại, hắn tạm thời không có ý định phục dụng.
Khi Triệu Phong mới vừa bước ra khỏi khách sạn, cách đó không xa, một tên ăn mày mặc áo gai rách nát ánh mắt sáng lên, quay người chạy vội đi.
- Tân đại gia, hắn ra rồi.
Tên ăn mày áo gai chạy đến một quán rượu gần đó, thông báo cho một vị thiếu niên.
- Được, đây là bạc của ngươi.
Gã thiếu niên hơi nhếch miệng cười nhạt.
Triệu Phong rời khỏi khách sạn, đi được vài dặm, tiến vào một con phố hẻo lánh đột nhiên nghe được tiếng bước chân dồn dập phía sau.
Chỉ thấy ba bóng người có võ nghệ cao cường đuổi theo đằng sau.
Ai vậy?
Triệu Phong nhanh chóng quay người lại.
- Tiểu tử, nếu muốn còn mạng thì lưu lại một vạn lượng bạc.
Ba gã đệ tử Tân gia làm thành hình tam giác, bao vây Triệu Phong.
Người nói chuyện chính là gã thiếu niên trẻ tuổi kia.
Tân Cương.
Triệu Phong lạnh lẽo, liếc nhìn gã thiếu niên.
Ba đệ tử Tân gia, tu vi đều đạt đến Võ Đạo tầng ba. Trong đó Tân Cương là cao nhất, cảnh giới tầng ba đỉnh phong.
- Một vạn lượng bạc? Chỉ bằng ba người các ngươi?
Triệu Phong ung dung lạnh nhạt, đứng chắp tay.
Hắn đã tiêu tốn một vạn lượng bạc ở thành Vũ Dương. Bây giờ còn thừa hơn một vạn. Hiển nhiên những người này đã có dự mưu.
- Tiểu tử, đừng vội càn rỡ. Lần trước ta bị thương, đã để cho ngươi may mắn chiến thắng. Hôm nay ba người chúng ta chỉ muốn đòi lại tổn thất tại Hoành Vân Thiên Lâm hôm trước.
Tân Cương nghiêm mặt nói.
- Hừ, hôm đó đối phó Thanh Đầu Hổ Vương, đệ tử Tân gia ta đã mất một người. Một mình ngươi độc chiếm sáu phần lợi nhuận, không sợ rắn nuốt voi bị chết nghẹn à?
Một gã đệ tử Tân gia đứng sau lưng, ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, không cam lòng.
- Nói nhảm cái gì vậy? Nhanh chóng bắt hắn lại, tránh phiền phức phát sinh.
Một gã đệ tử Tân gia bên trái quát lên một tiếng, một chân đá qua kéo theo một tiếng gió rít rất to.
Nhất thời, ba gã đệ tử Tân gia tấn công Triệu Phong.
- Haha, một đám ô hợp.
Triệu Phong khẽ cười, nhảy lên sáu bảy mét, rồi rơi xuống bức tường tòa trạch lầu bên cạnh.
Nhẹ nhàng, hắn tránh thoát được công kích điên cuồng của ba người.
- Đừng cho hắn thoát.
Tân Cương nổi giận gầm lên một tiếng, bay vọt lên đá về phía Triệu Phong.
- Chạy?
Nét mặt Triệu Phong trào phúng, trong cơ thể vận chuyển Thôi Khí Quyết, thi triển công pháp khinh công Phiêu Lăng Độ, thân hình hóa thành một cái bóng, vượt qua bức tường.
Không ổn rồi.
Tân Cương chấn động, chỉ cảm thấy một làn áp lực không thể thở nổi truyền đến từ bên cạnh.
Bành!
Tân Cương ở giữa không trung, miễn cưỡng tiếp được một quyền, nhưng cảm giác được một làn sức mạnh như con rồng ập đến, thân hình lập tức bay ra ngoài.
Tân Cương phun ra một bụm máu, cơ thể đập vào vách tường, làm vỡ vài miếng gạch ngói.
- Thực lực tiểu tử này chỉ sợ đạt đến cấp bậc chuẩn Võ giả. Ta đây không thể tiếp nổi một chiêu của hắn.
Trước mắt Tân Cương hầu như tối sầm, vội vàng nhắc nhở đồng bạn:
- Tân Ngọc, Tân Thần cẩn thận.
Nhưng, chưa kịp đợi y nhắc nhở, bên cạnh đã vang lên tiếng kêu thảm thiết.
A………
Lại một đệ tử Tân gia bị một quyền đánh văng ra năm sáu mét, gãy xương ngay tại chỗ.
- Chạy mau!
Gã đệ tử Tân gia cuối cùng sợ tới mức hồn phi phách tán, nhanh chân bỏ chạy.
Nhưng, y vừa mới chạy được vài bước, sau lưng liền có tiếng gió r ít lao tới.
Phanh!
Y thậm chí không kịp ra tay, trước mắt đã tối sầm, ngất đi.
Luận tốc độ, Triệu Phong so với Võ Đồ tu luyện công pháp khinh công Võ Đạo tầng ba còn nhanh hơn, thậm chí có thể đánh đồng với Võ Đạo tầng bốn.
- Nhắc lại cho các ngươi biết, lần sau còn chọc ta sẽ không dễ dãi như thế này đâu.
Triệu Phong lạnh lùng nhìn Tân Cương rồi nhảy lên. Nhìn hắn nhẹ như lông hồng, bồng bềnh mà đi.
- Thực lực đáng sợ. Lại còn có tốc độ khủng khiếp.
Thiếu niên bên cạnh Tân Cương hoàn toàn choáng váng.
- Triệu Phong vừa mới bước vào Võ Đạo tầng ba nhưng đã có thực lực chuẩn Võ Giả.
Tân Cương hít sâu một hơi, trong lòng sợ hãi.
Thực lực của Triệu Phong giờ phút này, tuyệt đối có thể liều mạng với Tân Phi, và vượt xa y.
Đấu với đám người Tân Cương xong, Triệu Phong trở về Triệu tộc.
Khi tiến vào bên ngoài gia tộc, một số đệ tử Triệu tộc quen thuộc, lúc nhìn Triệu Phong, ánh mắt lập tức hiện lên một tia kinh ngạc.
- Triệu Phong đã được thăng lên Võ Đạo tầng ba?
Những đệ tử ở bên ngoài gia tộc này giật mình vì tu vi của Triệu Phong.
Phải biết hai mươi ngày trước, Triệu Phong vẫn còn là Võ Đồ cảnh giới Võ Đạo tầng một.
- Ngày hôm qua nghe người ta nói, tiểu tử này tại Hoành Vân Thiên Lâm may mắn cùng với đệ tử Tân gia giết được hung thú Thanh Đầu Hổ Vương, còn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, chia hơn phân nửa phần lợi ích.
Một số đệ tử Triệu gia nhạy bén liền nói.
- Một hung thú trị giá hai ba vạn lượng bạc. Tiểu tử này đích thị là mua được dược liệu quý giá, khiến cho tu vi của mình đột nhiên tăng mạnh.
- Dựa vào ngoại lực đột phá tu vi thì có gì đặc biệt hơn người? Người như vậy, năng lực thực chiến còn kém lắm.
Một số đệ tử Triệu tộc hoặc hâm mộ, hoặc khinh thường.
Khóe miệng Triệu Phong hiện lên một tia mỉm cười, không nghĩ tới tin tức hắn săn được Thanh Đầu Hổ Vương lại nhanh như vậy rơi vào tai người trong tộc.
Không để ý tới những người này, Triệu Phong đi thẳng về phía trước.
Chưa đến bao lâu, Triệu Phong đã về đến gia trang.
Người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là mẫu thân Triệu thị đang ngồi may quần áo.
- Cha mẹ, đây là một ngàn lượng bạc.
Triệu Phong bước vào trong nhà, đặt một chồng ngân phiếu lên bàn.
- Bạc? Một ngàn lượng?
Triệu thị trợn mắt, cầm xấp ngân phiếu trên bàn.
Hơn nữa, phụ thân Triệu Thiên Dương khi đi tới, khuôn mặt cũng kinh ngạc.
- Một ngàn lượng bạc? Con làm sao mà có nhiều tiền như vậy?
Triệu Thiên Dương giật mình nói.
Đặc biệt, ông phát hiện tu vi của con trai đã đạt tới Võ Đạo tầng ba, trong mắt lại càng kinh ngạc hơn.
- Sự việc là như thế này…
Triệu Phong nói qua những việc mình trải qua ở Hoành Vân Thiên Lâm.
Nghe xong lời con trai nói, Triệu Thiên Dương và Triệu thị nhìn nhau, ngoại trừ vui mừng còn có chút nghi vấn.
Dù sao trước kia Triệu Phong cũng không có biểu hiện kinh người như vậy.
Nhưng, với tư cách là cha mẹ, ai mà không muốn con cái của mình có thể trở nên nổi bật.
Hắn trở lại phòng.
Triệu Phong khoanh chân ngồi trên giường, nhìn căn phòng cũ nát, cảm thán nói:
- Võ hội gia tộc còn hơn một tháng nữa. Nếu như ta có thể trở thành đệ tử tầng bên trong, địa vị và đãi ngộ của cha mẹ trong gia tộc cũng cao hơn.
Nhắm mắt lại, tinh thần Triệu Phong dung nhập vào mắt trái.
Trong không gian đen kịt, quần sáng màu xanh nhạt hình xoắn ốc kéo dài hơn ba thước.
Khi Triệu Phong ở cảnh giới Võ Đạo tầng một, quầng sáng màu xanh nhạt này chỉ dài một xích (0,33m). Võ Đạo tầng hai là hai thước.
Hiện tại đã thăng lên tầng ba, chiều dài kia cũng đạt tới ba thước.
Chiều dài quầng sáng hình xoắn ốc kéo dài, Triệu Phong phát giác năng lực mắt trái cũng tăng lên, có thể nhìn thấy rõ chi tiết của sự vật cách đó mười dặm. Lực phản ứng, lực tinh thần cũng tăng lên mạnh mẽ.
Nghĩ tới đây, hắn bắt đầu phá giải nội dung đằng sau Phiêu Lăng Độ.
Đạt tới Võ Đạo tầng ba, năng lực mắt trái Triệu Phong tăng lên, tốc độ phá giải cũng tăng lên rất nhiều.
Mắt thấy nội dung đằng sau Phiêu Lăng Độ, phá giải càng ngày càng nhiều.
Còn thừa một phần ba, một phần tư, một phần năm.
Tiến độ mạnh mẽ.
Đêm khuya.
Khi Triệu Phong dốc hết sức, Phiêu Lăng Độ sắp được hoàn toàn phá giải.
Giờ khắc này.
Triệu Phong ngừng thở, nhìn xem nội dung đằng sau.
- Bộ công pháp khinh công, vậy mà…
Đột nhiên, ánh mắt của hắn lóe lên một chút khác lạ, rồi chợt mừng như điên.
[/JUSTIFY]