Bảo Tiêu Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc
Nữ Tổng Tài Đích Thần Cấp Bảo Tiêu
Truyện Đô Thị
Chương 1: Giới thiệu đối tượng (xem mắt)
oo0oo
Tác giả: Mai Can Thái Thiêu Bính
Dịch giả: Linh Đế
Biên tập: Linh Đế
Nguồn: 4vn.eu
Linh Đế
Đây là bộ truyện thứ hai mà ta dịch mọi người ủng hộ cái coi nào
Chương 1: Giới thiệu đối tượng
Nữa đêm, lúc này mặt trăng đã lên rất cao.
...
Lâm An là một đô thị lớn nằm ven biển của vùng Đông Nam, so sánh với sự náo nhiệt, phồn hoa ban ngày, đêm khuya nó lộ ra vắng vẻ đi rất nhiều.
Nhưng bên trong khu vực nội thành lại vẫn khiến người ta choáng ngộp trong đèn đuốc huy hoàng vô tận. Lúc này đây, các loại dục vọng tưởng như vô tận của con người như muốn kéo chìm cả sắc trời đêm cùng trầm lạc mãi trong tăm tối.
Trên đại lộ Tân Giang, một chiếc taxi màu lam hiệu Jetta có chút cũ kỹ đang vòng vo với tốc độ chậm rì mà tiến về phương hướng của một đại tửu điếm vô cùng xa hoa.
Khai mở xe taxi là một thiếu niên nhìn tầm hai mươi tuổi, hớt một đầu tóc húi cua, mặt một chiếc áo trắng ngắn tay đã có chút ngã vàng cùng với một chiếc quần bò có thể tùy ý mua trên vỉa hè.
Tướng mạo của hắn cũng không quá quê mùa mà ngược lại là một thân với làn da rám nắng màu lúa mạch, khuôn mặt có chút góc cạnh, mày kiếm, mắt sáng, mũi cao thẳng, trên mép vẫn giữ lại vài cộng râu lưa thưa, lộ ra vài phần khí chất dương cương của nam nhân chân chính
Phía trước đã chuyển sang đèn đỏ với thời gian chờ nửa phút, người thanh niên này trực tiếp phanh xe lại, hạ cửa chắn gió bên ghế lái xuống, lấy ra một bao thuốc lá rẻ tiền, đốt lên ngậm trong miệng. Một tay hắn dựa vào cửa xe, một tay giữ cần số, nhịp theo tiết tấu của một bản nhạc đại chúng đang phát ra tử trong radio của xe.
Bây giờ đã là giữa tháng năm, tại Lâm An của Phương Nam này, đã bắt đầu vào hạ, nhiệt độ ban đêm có khi hạ xuống chỉ còn mười mấy độ.
Vào ban đêm thế này mà mở cửa sổ xe, gió lạnh từ bên ngoài lùa vào có thể thay cho máy lạnh, đỡ bớt một phần chi phí khi bật điều hòa.
Lúc này, chiếc Nokia kiểu thẳng màu trắng bạc tại bên cạnh hắn bỗng vang lên tiếng chuông “đinh linh linh” già cỗi.
Hắn với tay bắt máy, khóe miệng cong lên, lộ ra một chút lão luyện, so với tuổi tác của hắn thì có phần không tương xứng.
“Lão Liễu, có việc gì không?”
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói có phần khàn khàn của lão Liễu: “Lâm Phi à, cũng không có chuyện quan trọng gì, chỉ là chị dâu chú nhờ tôi chuyển lời bảo chú chiều mai tới nhà ăn cơm thôi, con bé Cảnh Lam sắp trở về rồi, không phải đã sớm nói là sẽ giới thiệu các người với nhau sao?”
Hai mày thanh niên nhíu lại, hắn nói nhẹ: “lão Liễu, tôi thấy hay là thôi đi, con gái người ta chính là tiến sĩ, so với sự thất học vô nghiệp của tôi thì không xứng chút nào đâu!”
“Hừ! chú đừng có mà nói với tôi cái gì chó má tiến sĩ! Mấy năm nay vì cung cầu tiền cho nó ăn học, ngay cả tiền dưỡng lão của tôi cũng hết sạch rồi, bây giờ đến tiền xem bệnh cho chị dâu chú cũng không có, còn phiền chú phải thay tôi đi lái xe ban đêm để kiếm tiền” lão Liễu buồn bực nói.
Lâm Phi nói vô tư: “không có gì, cho dù không thay lão lái xe ban đêm thì một người không bằng cấp như tôi cũng chỉ có thể đến công trường mà làm, làm giúp lão còn kiếm được nhìêu tiền hơn ấy chứ.”
“Tiền thuê nhà tháng này chú lo xong chưa? Nếu chưa thì tôi có thể cho chú mượn ít trăm”
“Dừng, chính các người còn đang túng quẫn, tôi sao có thể mặt dày mà vay tiền nữa” Lâm Phi vội đáp.
“Hắc hắc, tôi rất thích cái tính cứng rắn bướng bỉnh của chú, không sợ chú cười chê, quả thật gần đây hơi kẹt thiệt. Bất kể như thế nào thì tôi và chị dâu đều rất cảm ơn chú. Ánh mắt của con bé Cảnh Lam rất cao, rất nhanh sẽ đến tuổi hai mươi sáu rồi mà bạn trai còn chưa có.
Nếu như nó đã xem không vừa mắt các loại công tử ca, tôi liền giới thiệu chú cho nó nhận thức, nhân phẩm của chú không sai, lại biết chịu khó chịu khổ, tôi và chị dâu đều rất xem trọng chú đó!
Cho dù Cảnh Lam không bằng mặt thì có tôi với chị dâu chú ở đây nhất định sẽ xong chuyện thôi đợi cho nó thấy được chỗ tốt của chú thì cũng sẽ vui vẻ mà chấp nhận không biết chừng”
Lâm Phi nghe ra được vợ chồng lão Liễu là thật tâm làm mối cho hắn, tuy rằng cảm thấy giữa hai người là không có khả năng nhưng hắn cũng không muốn là phật lòng ý tốt của người ta, coi như là cùng nhau ăn một bữa cơm đi.
Đèn xanh, Lâm Phi để điện thoại xuống, nhấn ga chạy đi.
Vừa mới chạy được không bao xa, bỗng nhiên hắn nhìn thấy hai người đàn ông để ngực trần cõng theo một bao tải lớn theo một đầu ngõ hẻm chạy tới.
Nhìn thấy xe taxi trước mắt, một trong hai người có khuôn mặt chữ điền liền trực tiếp vọt tới trước đầu xe chặn lại.
Lâm Phi dừng xe, mắt có chút ngắm nhìn bao tải nọ, trong mắt hiện lên một tia dị sắc.
Người cõng bao tải là một gã đầu trọc, hắn đến sau xe mở cốp ra đem bao tải để vào.
Tiếp đó, hai người bọn họ một trước một sau ngồi vào xe.
“Hai vị đại ca muốn đi đâu?” Lâm Phi ôn hòa hỏi, thuận tay mở kế trình (máy tính km) ra.
“Trước tiên dùng tốc độ nhanh nhất lái xe đi! Nhanh!” Người đàn ông có khuôn mặt chữ điền tựa hồ có chút lo lắng giục, đầu thì quay nhìn chắm chằm vào ngõ hẻm.
Lâm Phi gật đầu, chậm rì chạy đi.
“Cái xe của nát của chú em là xe điện sao! ? sao lại dậm phanh? Ngươi có biết lái xe không hả? nhanh lên coi!” người đàn ông có khuôn mặt chữ điền giận dữ hét lên.
Lâm Phi ngượng ngùng cười cười, chỉ vào camera trên cột đèn. “đại ca, nơi này là nội thành, có camera, lái xe nhanh sẽ bị phạt đó.”
Đang lúc này, ở phía sau, một chiếc xe quần chúng màu đen có rèm che từ trong hẻm lao ra, đuổi theo xe taxi của Lâm Phi.
“Mẹ Kiếp!”
Người đàn ông mặt chữ điền thấy tình hình không ổn liền lấy từ trong người ra một thanh chủy thủ, dí vào bên hông của Lâm Phi “Nhanh chạy đi cho lão tử! còn nói lời vô ích lão tử liền thịt mày sau đó tự mình lái xe! Mày muốn tiền hay là muốn mạng?”
Giờ phút này, hắn ta liền lộ rõ bản mặt hung ác của mình, hai mắt hổ trừng to lóe đầy hung quang.
Lâm Phi cũng không chút sợ hãi, chỉ là có chút buồn bực. “được được…tôi chạy nhanh là được.”
“Không được để cho xe phía sau đuổi theo! Chạy với tốc độ nhanh nhất cho tao!”
“Tốt tốt..bất quá anh đừng có rung tay, dao này rất sắc bén đó!” Lâm Phi không ngừng gật đầu, liên tục tăng tốc.
Rất nhanh, xe taxi như một mũi tên rời cung, bất chấp việc siêu tốc vượt luôn đèn đỏ, một đường chạy nhanh.
Mà đằng sau, cỗ xe quần chúng màu đen kia cũng đuổi sát không bỏ, chẳng qua, kỹ xảo của tài xế kia tựa hồ không bằng Lâm Phi, không thể kéo gần khoảng cách mà ngày càng rớt lại phía sau.
Mấy phút sau, xe đã rời xa với tốc độ cao nhất, một bên vẫn trông chừng xe phía sau, thấy còn chưa hoàn toàn cắt đuôi, người đàn ông này không khỏi bất mãn hét lên lần nữa: “Mau nữa lên! Nhanh lên!”
Lâm Phi cười khổ: “vị đại ca này, xe của tôi đã đạt tốc độ giới hạn, không thể nào tăng tốc được nữa, xe đằng sau cũng không nhanh bằng xe tôi a!”
“Sao! Đúng là phế vật!” người đàn ông mặt chữ điền cắn răng nói, nghĩ đến khi đi đường vòng thì Lâm Phi chạy càng nhanh hơn xe phía sau nên nói: “Phía trước có một ngõ hẻm bên phải, giảm tốc độ quẹo vào đó, sau đó chạy miết.”
Lâm Phi ứng một tiếng rồi làm theo, sau đó giảm tốc độ quẹo phải, chạy vào thì phát hiện đây là khu công nghiệp.
Ban đêm, trên đường xi-măng của khu công nghiệp vắng vẻ vô cùng, trừ một ít ánh đèn chiếu sáng thì không một bóng người.
Vẫn đuổi theo với tốc độ cao ở phía sau, khoảng cách của chiếc xe đại chúng kia đã đến gần, giống như tùy thời có thể đuổi kịp.
Hai chiếc xe gào thét truy đuổi nhau trên đường xi-măng, nơi xe đi qua khói bụi nổi lên mù mịt.
“Mày liều mạng mà đánh võng, đem xe phía sau cắt đuôi!” người đàn ông kia ra lệnh.
Lâm Phi cũng không biết nói thế nào, chạy như vậy còn chưa đủ liều mạng sao?
Cứ kẻ chạy người đuổi như vậy, thất điên bát đảo mười mấy phút đồng hồ sau, xe phía sau tựa hồ như không bằng được đã bị Lâm Phi cắt đuôi.
Mà lúc này, xe đã chạy ra khỏi khu công nghiệp, tiến nhập vào một bãi đất trống đang được thi công giáp với vùng ngoại ô.
Hai người đàn ông khi không còn thấy bóng dáng của xe truy đuổi phía sau thì vui mừng ra mặt, nhất là người có khuôn mặt chữ điền, có chút vừa lòng nói: “Chú em, kỹ thuật lái xe khá đấy, lão tử coi như vừa lòng, dừng xe đi.”
“Ah…tốt!” Lâm Phi cười cười đem xe dừng ở ven đường.
Hai gã này cũng không nhiều lời vô nghĩa, sau khi xuống xe thì liền mở cốp lôi bao tải ra, vẫn là do tên đầu trọc cõng lên lưng, liền định cứ thế mà rời đi.
Lâm Phi thấy như vậy vội bật người nhảy xuống xe, ngăn cản phía trước hai người, tay duỗi ra, nói rất khách khí: “Hai vị đại ca này, các người hình như quên đưa tiền thì phải?”
Vào đây cung cấp tý gạch cho ta xây lầu cái coi nào
Ae cũng có thể ghé qua CHỐN NÀY để ủng hộ truyện ra nhanh hơn!!!
Last edited by Linh Đế; 28-09-2014 at 01:20 PM.
|