Trước khi đi ngủ, Dư Tắc Thành lại tu luyện Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết một hồi. chuyên hóa toàn bộ chân khí thành huyết năng. Lúc này đã vào canh ba. Dư Tắc Thành mới lăn ra ngủ.
Lần này hắn vừa nằm xuống đã ngủ ngay. Trong giấc mộng, chợt có tiếng kinh văn vang lên bên tai chính là Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật và Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết mà hắn vừa xem. Theo tiếng kinh văn vang lên. trong tinh thần Dư Tắc Thành, cứ mỗi tiếng kinh văn Vô Hình Ám Diệt Thần thức Hóa Sinh Thuật vang lên. chậm rãi hình thành một tia thần thức ma niệm, mỗi câu Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết vang lên. hóa thành một con yêu quỷ.
Nhưng thần thức ma niệm và yêu quỷ này vừa mới hình thành, lập tức có tơ máu quấn quanh, biến chúng thành máu. tan vào hư vô. Cứ như vậy. trong mộng của Dư Tắc Thành, ba thứ này bắt đầu tự động tranh đấu với nhau.
Ngày hôm sau. Dư Tắc Thành vừa thức dậy lập tức phát hiện toàn thân vô cùng khỏe mạnh, đầu óc thanh tĩnh, thân thể khỏe khoắn tới mức không thể than phiền gì. Điều tiếc nuối duy nhất chính là huyết năng của hắn đã biến mất một tia. chỉ còn lại hai tia.
Thái dương đang lên. Dư Tắc Thành, ngồi trên nóc phòng, lại bắt đầu hấp thu árih nắng thái dương. Lần này phát hiện rõ ràng khác với trước kia. chân khí Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết trong cơ thể khi hấp thu ánh nắng gia tăng rất nhanh, tốc độ nhanh hơn lúc trước khoáng gấp ba lần.
Số chân khí hấp thu vào cơ thể rất nhanh được Dư Tắc Thành hóa thành huyết năng. Tia huyết năng biến mất hôm qua chậm rãi khôi phục lại. tuy rằng rất nhỏ. nhưng quả thật đã khôi phục.
chuyển hóa kết thúc. Dư Tắc Thành cảm giác đói cồn cào. không thể nào chịu nổi. Hắn vội vàng nhảy xuống nóc nhà. nhưng không chú ý tới tốc độ lần này xuống nóc nhà so với hôm qua linh hoạt hơn không ít.
Sau khi xuống. Dư Tắc Thành chạy nhanh xuống bếp. lục tất cả thức ăn còn thừa từ tối qua bắt đầu ăn như điên cuồng, chỉ nháy mắt đã ăn sạch tất cả cơm canh, lúc này cảm giác đói mới giảm đi một chút, nhưng vẫn còn thấy đói.
Mẫu thân hắn thấy như vậy bèn nói:
- Làm sao vậy. vì sao lại đói tới mức này. để mẹ lập tức nấu cơm cho con.
Dư Tắc Thành lắc đầu, nói:
- Không được, con đói quá. chờ không nổi. để con chạy ra ngoài ăn tạm vậy.
Dứt lời. Dư Tắc Thành ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, may là Hứa Ký phạn điếm của Hứa Nhị Lượng trước hẻm mỗi ngày đều bán đồ ăn sáng. Dư Tắc Thành chạy vào. gọi to:
- Mau. cho ta hai rổ bánh bao. một chén cháo và thức ăn.
Tiêu nhị gần đó lập tức mang bánh bao ra cho hắn. nhà sau có một tiểu cô nương múc một chén cháo mang ra.
Tiểu cô nương này lúc trước Hứa gia định giới thiệu cho hắn nhìn bề ngoài nàng mặt mũi thanh tú. gầy yếu mỏng manh, sớm như vậy đã phái làm việc vất vả, có thể nói không được phụ mẫu yêu thương, xem ra mình còn hạnh phúc hơn nàng.
Hứa Nhị Lượng góa vợ sớm. năm trước đi bước nữa. cưới phải một nữ nhân vô cùng cay nghiệt, ngược đãi con riêng của chồng mình. Một thiếu nữ còn nhỏ như vậy đã phái làm việc cực nhọc, cũng chẳng trách phụ thân nàng nóng lòng gả nàng đi cho đỡ cực.
Thấy nàng mang cháo đi ra. Dư Tắc Thành nói:
- Ngày đó thật là có lỗi. làm cho nàng tổn thương, thật sự xin lỗi...
Tiểu cô nương không nói gì. Chỉ đặt cháo xuống bàn rồi xoay người rời khỏi. Dư Tắc Thành bắt đầu ăn bánh bao húp cháo, đột nhiên phát hiện ở trong cháo không ngờ có một quả trứng gà, thì ra là tiểu cô nương kia lén lút cho hắn thêm trứng. Dư Tắc Thành bất giác ngẩng đầu nhìn lên. vừa lúc thiếu nữ kia ở buồng trong cũng đang trộm nhìn hắn. Ánh mắt hai người gặp nhau, thiếu nữ lập tức nấp đi, khiến Dư Tắc Thành không khỏi cảm thấy trong lòng âm áp.
Ăn xong hai rổ bánh bao, Dư Tắc Thành ăn thêm hai rổ nữa, lúc này cảm giác đói khát mới biến mất. Dư Tắc Thành trở về nhà. Lần này xuất môn. tuy rằng huyện thành Sơn Trúc cách đây không xa. chỉ có ba mươi dặm. cõi ngựa chạy một canh giờ là có thể về tới nhà. Nhưng đây là lần đầu tiên Dư Tắc Thành đi xa nhà. cho nên mẫu thân hắn vô cùng lo lắng.
Từ mẫu thủ trung tuyến.
Du tử thân thượng y.
Lâm hành mật mật phùng.
Ý khủng trì trì quỷ.
Thùv ngôn thốn thảo tâm.
Báo đắc tam xuân huy.
(Đây là bài Du Tử Ngâm của Mạnh Giao thời Đường.)
Bản dịch của Phụng Hà:
Mẹ hiền cầm sợi chi trong tay.
Con sắp chơi xa mặc áo này.
Con đi. mẹ khâu đường chi nhặt.
Sợ con bê trễ chẳng về ngây.
Ai nói tấc lòng nơi ngọn cỏ.
Báo ánh ba xuân, đủ ơn dày?
Mẫu thân nhặt nhạnh đủ thứ đồ đạc cho Dư Tắc Thành, dặn hết chuyện này tới chuyện khác, sợ hắn ra ngoài thiếu thốn đồ đạc, chịu cực khổ. Hiện tại thân thể mẫu thân hắn đã khôi phục rất nhiều, không cần phái uống thang mỗi ngày, chuyện này khiến Dư Tắc Thành hết sức vui mừng.
Lần này xuất phát, mẫu thân giúi cho Dư Tắc Thành hai phiến vàng lá. Chấp Sự nhậm chức đều phái hối lộ cho Đà chủ. đây là quy củ giang hồ. mẫu thân hắn thừa biết. Lại còn thêm cho hắn bảy lượng bạc. xa nhà thì phái có tiền, có thể nói mẫu thân đã vét hết tiền trong nhà cho hắn. sợđến lúc Dư Tắc Thành cần tiền lại không có mà chi dụng.
Dư Tắc Thành mang theo thanh chủy thủ hôm trước, ba quyển bí tịch gói bằng vải dầu cột vào ngực, sau đó chạy tới Hắc Hổ đường. Hôm nay tới sớm. Mã Lão Hắc còn chưa xuất hiện. Y không nói Dư Tắc Thành tới muộn được. Đợi một lúc. lục tục đã có người tới. Mã Lão Hắc cũng đủng đỉnh tới. Thấy Dư Tắc Thành, Y khẽ gật đầu. sau đó rời khỏi. bắt đầu bận rộn với những công tác khác.
Thôi Nhân Hùng cũng đã tới. dẫn Dư Tắc Thành ra kho quân bị phía sau đại sảnh. chọn cho hắn một bộ chiến y của Hắc Hổ đường. Bộ chiến y này bao gồm giày chiến, y phục võ sĩ. áo khoác... tất cả sáu món. Y phục là do Hắc Tàm sa pha lẫn với tơ kim thuộc chế thành, có hiệu quả chỗng lại đao kiêm. Sau lưng có thểu tiêu chí một con hô đen rất lớn, đại biểu cho đệ tử của Hắc Hổ đường. Bộ ỵ phục này vừa vặn với thân thể Dư Tắc Thành, có thể thấy là chế tạo gấp gáp suốt hai ngày đêm vừa qua.
Dưới sự dặn dò của Thôi Nhân Hùng, Dư Tắc Thành thay đổi giày chiến ngay tại chỗ. khoác bộ y phục võ sĩ uy phong lẫm lẫm. Quả thật người đẹp vì lụa. sau khi thay V phục, lập tức trông Dư Tắc Thành anh tuấn hơn trước ba phần.
Thôi Nhân Hùng gật gật đầu. dẫn Dư Tắc Thành vào kho vũ khí. lựa cho hẳn một thanh Đường đao.
Loại đao này bắt nguồn từ Đường quốc ở Thần Châu, cho nên có tên như vậy. Đao này do Thiết gia chế tạo. thân đao đen nhánh, dài chừng ba thước, sắc bén vô cùng, phát ra hàn khí. Dư Tắc Thành lấy tay sờ thử, lập tức có cảm giác mát lạnh, đây là Hàn Băng Thiết tốt nhất của Thiết gia chế tạo mà thành, một thanh đao như vậy ít nhất phái có giá hai mươi lượng bạc. Bên trên có khắc hai chữ Hàn Tuyết. Đây là tên của thanh đao này.
Thôi Nhân Hùng nói:
- Đây là trang bị cơ bản của Chấp Sự. tiểu Dư tử ngươi cất lấy là được, nhưng không nên dùng nó để liều mạng với người khác. Tới nơi đó phái cố nhẫn nhịn, vài năm sau đủ lông đủ cánh, lúc ấy ta sẽ giúp ngươi.
- Đa tạ Đường chủ tài bồi Tắc Thành nhớ kỳ.
Sau đó Thôi Nhân Hùng lại dẫn hẳn tới Tàng Kinh các. bảo hắn chọn một quyển võ công bí tịch trong đó. Dư Tắc Thành tiến vào Tàng Kinh các. võ công bí tịch các loại trong Tàng Kinh các Hắc Hổ đường rất bình thường, không có bí tịch gì cao thâm. Bạch Thiếu môn chủ từng nói hắn đã tu luyện Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết, vậy không cần chọn bí tịch nội công nữa. hắn đang có một thanh bảo đao, vậy lựa một quyển bí tịch đao pháp là hay nhất.
Nghĩ vậy. Dư Tắc Thành bắt đầu xem giá sách để bí tịch về đao pháp. Huyết Sát Thập Thức, Quán Trận Thất Trảm, Khám Sơn Đao. Cuồng Phong đao pháp. Đại Mạc đao pháp. Thiết Tý đao. Kiểu Đao thuật. Bạt Đao quyết. La Hán đao. Ngủ Hồ Đoạn Môn đao...
Dư Tắc Thành xem một lúc lâu. cuối cùng chọn Ngủ Hổ Đoạn Môn đao. Đao phép này có chữ Hổ. hơn nữa là loại đao phép mà nhiều vị tiên sinh, kê chuyện thích nói tới nhất. Tuy rằng đóng vai trò mỗi lần ra săn khấu lập tức bị người ta giết chết, nhưng đao phép này có cái tên mà hắn quen thuộc nhất, hẳn sẽ không tồi.
Lựa chọn xong. Dư Tắc Thành đi vào một bên. bắt đầu sao chép dưới sự giám sát của người khác. Thật ra nơi này cũng có tiên sinh chuyên môn sao chép, phục vụ cho những tên đệ tử Hắc Hổ đường không biết chữ. hơn nữa còn phụ trách giảng dạy. nhưng lại phái mất hai lượng bạc. Dư Tắc Thành tiếc bạc. cho nên tự mình chậm rãi sao chép.
Sau khi ra khỏi Tàng Kinh các. Thôi Nhân Hùng nói:
- Được rồi. hôm qua đã phát lệnh triệu tập đệ tử, tất cả những đệ tử nhàn rồi đã chờ sẵn trong đại sảnh. Chúng ta tới đó. ngươi có thể chọn bốn tên đệ tử làm thành viên mang đi. Những đệ tử đi cùng ngươi sẽ ghi tên lại trong đường, mỗi tháng sẽ được phát tiền.
Dứt lời, Thôi Nhân Hùng bèn dẫn Dư Tắc Thành tới một đại sảnh khác. Đây là quy củ của Mãnh Hổ bang, hàng năm có rất nhiều đệ tử vì đủ các nguyên nhân, hoặc vừa mới trường thành, hoặc bị Chấp Sự trà về. hoặc thọ thương vừa làrih lại. cho nên mất đi công việc nhân rồi ớ nhà. Đến khi có Chấp Sự mới. bèn triệu tập số đệ tử này đê bọn họ tự do lựa chọn.