Hồ Thất Công nói thứ của ông ta Chiến Thiên Phong học không được, Chiến Thiên Phong trước hết tức cành hông, sau đó tiếp lấy Thính Đào tâm pháp, lật lật vài trang, trong đó có mấy đồ thức, bên cạnh có chữ, Chiến Thiên Phong không có lòng nào xem, nói: "Bổn sách này dường như còn mỏng hơn cả Quỷ đao bí phổ của Cửu quỷ môn nữa."
Hồ Thất Công già cả thành tinh, tức thì nghe ra ý tứ trong lời của Chiến Thiên Phong, lập tức phì ngay vào mặt, mắng: "Cái gì dày mỏng chứ, ý tứ của tiểu tử nói cái này không sánh được cái quỷ đao gì đó chứ gì? Ta nhổ vào, ngươi thì biết cái *** gì, dám coi thường Thính Đào tâm pháp, thất đại huyền môn đường thời ngươi biết không? Đạo đức quan, Tẩy kiếm trì, Thính đào nham, Trường phong các, Cổ kiếm môn, Tu trúc viện, Vô văn trang. Trong thất đại huyền môn, Thính Đào nham đứng hàng thứ ba, năm xưa sáng phái tổ sử là Thính Đào Tử ở Thính Đào nham tĩnh tọa bốn chục năm, từ tiếng đào reo mà ngộ được tiên thiên vô thượng huyền cơ, từ đó sáng lập Thính Đào nham nhất phái. Thính Đào Tâm Kinh này là sách do Thính Đào Tử tự sáng tác viết ra, ngươi lại dám đem so với Quỷ đao đao pháp. Đừng nói gì đến Quỷ Đao đao pháp, ngay cả Vạn quỷ đại pháp của Cửu quỷ môn nếu đem so cũng không thế mạnh hơn Thính Đào Tâm Pháp này chỗ nào. Tuy hiện tại Thính Đào Nham thực lực không bằng Cửu Quỷ môn, nhưng đó là do hậu bối đệ tử của Thính Đào Tử không ra gì, chứ không phải Thính Đào tâm pháp không hay."
"Thật không?" Chiến Thiên Phong tức thời cảm thấy hứng thú vô cùng, lật ra từng trang định coi kỹ.
"Trước hết không cần coi gấp, nghe lão phu nói." Hồ Thất Công ngăn hắn lại, bảo: 'Thính Đào Tâm Pháp huyền diệu tinh thâm, không có ba đến năm chục năm luyện tập ngươi không thấu được đâu. Còn Cửu quỷ môn chỉ cho ngươi thời gian bốn chục ngày, căn bản không kịp. Do đó muốn chơi Cửu Quỷ môn, trước hết cần phải dựa vào cái này, qua đệ nhất quan rồi tính sau." Hồ Thất Công nói xong đặt cái trứng đó trước mặt Chiến Thiên Phong.
"Dựa vào cái trứng ung này qua đệ nhất quan à?" Chiến Thiên Phong không hiểu rõ: "Lấy trứng chọi đá hả?"
"Lấy cái đầu ngươi chọi đá ấy." Hồ Thất Công mắng: "Đây không phải là trứng gà thối, mà là một hoàn tiên thiên đan, có lực trợ giúp rất lớn đối với chuyện luyện công, là thứ mà năm xưa lão phu dùng một món bảo bối đổi với lão hồ ly Thiên Y tinh. Thật ra là định chôm mà chôm hỏng được, thật tức chết lão phu mà."
Chiến Thiên Phong mừng rỡ, reo lên: "Tiên thiên đan, có phải là ăn vào là có thể tăng công lực lên một giáp tử không?"
"Ngươi coi truyện chưởng nhiều lắm phải không?" Hồ Thất Công cốc đầu hắn: 'Trên thế gian này làm gì có chuyện tốt đến như vậy, nếu là như vậy còn ai luyện công nữa, đều đi luyện đan uống hết rồi. Viên đan này tuy là bảo bối, nhưng chỉ có thể trợ ngươi luyện công mà thôi. Công phu vô luận thế nào đều phải tự bản thân luyện lên. Ngươi phục tiên thiên đan này, khi luyện công có thể rút ngắn đi phân nửa thời gian, nhanh chóng nhập môn. Và ngươi chỉ cần công phu nhập môn, người của Cửu quỷ mông khi tìm đến ngươi thì ngươi đã có thể chiếm tiện nghi rồi, nhân vì hắn không biết trong bụng ngươi có cái món khác nữa a, chỉ có đấu đao pháp với ngươi thôi. Thế là tiểu tử ngươi chỉ cần cơ linh một chút, không lộ sơ hở, cộng thêm ráng chịu khổ học rành đao pháp, qua đệ nhất quan tuyệt không thành vấn đề."
Lão nói như vậy, Chiến Thiên Phong quả thật đã nhìn thấy hi vọng, mừng rỡ nói: "Vậy mau đưa tôi uống." Hắn cầm lấy viên tiên thiên đan, nhìn nhìn xong, định bẻ vỡ lớp bao ngoài ra, hắn đã ăn trứng chiên, ăn món vầy chắc cũng vậy mà thôi!
"Chờ đã." Hồ Thất Công ngăn hắn lại, nói: "Không được ăn như vậy, trước khi ăn cần phải chuẩn bị kỹ." Nói xong cầm lấy Thính Đào Tâm Kinh lật mấy cái, bảo: "Tiểu tử ngươi phải xem cái này, nhất thời ngươi chắc không lĩnh ngộ được, lão phu sẽ đem phần cơ bản nhất nói ra cho ngươi trước. Tu chân chi đạo vạn biến bất ly kỳ không, vô luận phật đạo ma tinh, thiên công vạn pháp đều phải luyện xuất linh lực, sau đó kết đan, sau đó dưỡng nguyên anh, đến công thành viên mãn có thể nguyên thần thoát thể, bạch nhật phi thăng. Và phương pháp nhập môn thường không soa biệt mấy, bước thứ nhất vô luận là thế nào đều phải luyện tinh hóa khí, bước thứ hai ngưng khí kết đan, dưỡng đan như dưỡng thai, mười tháng thai mãn thì nguyên anh xuất sanh. Sau đó phải nuôi nấng cẩn thận là được. Thính Đào Tâm Kinh là huyền môn chánh tông, đi theo đường lối chánh quy nhất, nhập môn khó, nhưng càng về sau tiến cảnh càng nhanh. Lão phu sở dĩ cấp cho ngươi tiên thiên đang, là muốn mượn lực của tiên thiên đan đưa ngươi tiến vào cửa, còn sau đó thế nào thì phải coi ngộ tính của ngươi và có chịu cực chịu khổ không nữa."
"Tôi là người không sợ cực khổ nhất!" Chiến Thiên Phong vỗ ngực bảo chứng: "Còn về ngộ tính, không phải là thổi phồng, chứ tiểu tử tổng thể đều cảm thấy thông minh hơn nhiều người." Nói đến đây, mắt hắn xoay tròn, hỏi: "Thất công, Thính Đào Tâm Kinh này ghê ghớm như vậy, ông nhất định đã luyện thành toàn bộ rồi hả?"
"Phì!" Hồ Thất Công phun một bãi nước bọt vào hắn, mắng: "Tiểu tử ngươi thông minh chỗ nào không thấy, nhiều tâm tư quỷ quái thì không giả. Ý tứ của ngươi có phải là Thính đào Tâm Kinh ghê ghớm như vậy sao lão phu không luyện phải không? Cho ngươi biết, lão phu năm xưa nhân vì huyền công của bổn môn không còn tiến thoái gì nữa, linh lực tuy thành, kết được viên đan không lớn không nhỏ, nhưng lại không dưỡng thành nguyên anh. Do đó mới mạo hiểm trộm kinh, muốn tìm từ Thính Đào Tâm Kinh huyền môn chánh tông tâm pháp này một con đường giải quyết, ai ngờ trộm ra xem thử, căn bản không luyện được, nhân vì tâm pháp mỗi phái đều không tương đồng, đặc biệt là tâm pháp Thiên thử môn của ta càng khác biệt hơn nữa. Muốn luyện thính đào tâm pháp cần phải triệt để phế tâm pháp Thiên thử môn của ta. Cái đó ta không nguyện ý, cho nên không luyện. Tiểu tử, hiện giờ minh bạch chưa? Cho gà chọi tơ ngươi biết, dám chơi mưu trí với lão phu nữa, lão phu sẽ đánh nát cái đầu gà chọi của ngươi.
Chiến Thiên Phong vội vã nói không dám, lòng lại xoay chuyển ý nghĩ: "Lão hồ li tinh minh cực kỳ, tâm tư của bổn cùng thiếu gia vẫn còn không qua được lão, cái gì muốn luyện Thính đào tâm pháp thì phải phế tâm pháp bổn môn chứ, không biết là chân hay là giả?"
Đối với chuyện Hồ Thất Phong không dạy công phu bổn môn cho, Chiến Thiên Phong thủy chung lòng đầy bất mãn, nhận định Hồ Thất Công định giấu riêng, không muốn đem những thứ lợi hại dài hắn, cho nên mới đem một bổn Thính Đào tâm kinh gì đó đối phó hắn. Hắn thật ra không hề nghĩ, Hồ Thất Công cần gì phải đối phó hắn chứ? Chẳng lý gì hắn có phải là hơn không?
Nhưng mà cũng không thể trách Chiến Thiên Phong, hắn là người mệnh khổ lớn lên từ đầu đường xó chợ, cái ăn mỗi ngày để có được cũng tuyệt không dễ dàng gì. Ở trên trời trước giờ không hề rơi xuống cái bánh bao nào, sự tình có tốt cách mấy cũng không đến lượt hắn, nói không chừng đây còn là cái bẫy. Cho nên hắn nghi ngờ người khác luôn luôn nhiều hơn tin người, vô luận là lúc nào, đối với người khác hắn đều để ý đề phòng, thứ tập quán đó đã ăn sâu vào máu huyết xương thịt của hắn.
"Người tu chân có cửa ải khó nhất trong việc nhập môn chính là nhập tịnh, vô luận là sao cũng phải thu liễm tâm thần. Nhưng vô luận là trốn đến chỗ nào, cho dù là sâu trong rừng hay trong u thất, cũng nhất định sẽ nghe âm thanh cực nhỏ. Từ từ sẽ dẫn đến người luyện khai mở tâm thần mà lơi lỏng. Thính Đào Tử tạo ra Thính Đào đại pháp ngược lại theo đường lối phản kỳ đạo nhi hành, người khác tránh âm thanh, ông ta lại hữu ý lắng nghe, cuối cùng nghe mà như không nghe, vật và ta cùng quên. Pháp này tạo riêng một hướng, quả thật là kỳ tài a." Hồ Thất Công nhìn về phương xa, trong mắt lộ thần sắc say mê, đột nhiên ngưng thần, mặt mày nghiêm túc nhìn Thiên Thiên Phong bảo: "Tiểu tử thối, tâm pháp tuyệt thế chính ngay trước mắt, đừng có hồ tư loạn tưởng nữa, chiếu theo lời lão phu mà làm."
Ngay sau đó, ông ta dạy Chiến Thiên Phong ngồi xếp bằng tròn, đem tâm pháp nhập môn của Thính Đào Tâm Kinh dạy cho hắn học thuộc, sau đó bóp vỡ tiên thiên đan, quả thật giống như cái trứng gà, bóp ra lòng trắng, sau đó tách lòng trắng mới moi ra lòng đỏ to bằng ngón tay cái, mùi thơm nức mũi. Hồ Thất Công bỏ hoàn thuốc màu đỏ vào miệng Chiến Thiên Phong. Chiến Thiên Phong ngậm lại, vào miệng lập tức tan ngay, chỉ cảm thấy một đạo hàn lưu xông thẳng vào bụng, qua một lát lại phát nhiệt, càng lúc càng nóng. Chiến Thiên Phong đã sớm quên mất tâm pháp, chỉ cảm giác luồng nhiệt khí trong bụng đó cực nóng, lòng xoay chuyển, nghĩ: "Sao mà nóng thế này, chẳng phải định thiêu xuyên qua bụng ta chớ?"
Đang lúc hồ tư loạn tưởng, chợt nghe Hồ Thất Công quát: "Tiểu tử thúi, mau mau ngưng thần định ý, dám hồ tư loạn tưởng nữa làm lãng phí tiên thiên đan của lão phu, lão phu sẽ đạp một cước tống ngươi xuống vực, cho tiểu tử ngươi một bước thành tiên."