QỦY CỐC HỒI 13 THIÊN MA HỘI NGHỊ - THIÊN MA THẦN GIÁO - HOANG ĐÀNG TIÊN SINH
Từ nảy giờ Ngũ lảo hộ giáo Hàn Cẩm Mục vẩn làm thinh nhìn chăm chú vào lảo bà Từ Thiết Lang , mổi khi lảo bà đối đáp với giáo chủ thì lảo đều nhăn mặt nhíu mày ra vẽ không tán đồng lắm ý kiến của bà , vài lần lảo định dợm lên tiếng chen vào nhưng giáo chủ không đễ ý đến nên lảo thôi .
Từ thiết Lang vẩn hăng hái trao đổi với giáo chủ , không hề đễ ý đến ngũ lảo hộ giáo một chút nào , cuối cùng thì Hàn Cẩm Mục cũng đứng bật dậy , lảo vừa khom người vừa đễ hai tay xuôi theo hai đùi miệng lắp bắp , cuống quýt :
_ thưa …thưa ( lảo quên khải bẩm ) giáo chủ …
Bất Y Lạp Na ngưng lại , ông nhìn sang lảo , người hộ giáo già , có lẻ già nhất trong Ma Giáo , người đã từng cùng giáo chủ Bất Nan Hạp ( đời trước ) bảo vệ Thiên Ma Thần Giáo trước các cuộc tán công của Lien Minh thượng đạo diệt ma , rất nhìều đệ tử và cao thủ Thiên Ma tử nạn .
Ngũ Lảo Hộ Giáo Hàn Cẩm Mục cùng một số cao thủ khác đã bảo vệ được bảo bối hộ giaó và cùng với các cao thủ trong hội đồng hộ giáo đại sư và tam tòa
hộ tống giáo chủ rút sâu vào Thiên Sơn an toàn , sau hơn năm chục năm gầy dựng lại , giờ đây lảo đại sư đã già lắm rồi , tuy than thủ vẩn nguyên vẹn , nhưng tinh thần thì chắc chắn có đôi lúc không còn minh mẩn,
Nhận thấy giáo chủ đã lắng nghe mình, Hàn Cẩm Mục đã trở nên bình tỉnh hơn , lảo từ tốn nói :
_ Khải Bẩm , theo thiển ý của đệ tử , nên triệu tập Tam tòa Mộc Sương Sương về lại đễ tăng cường lực lượng , vì … ( lảo ngập ngừng ) đại địch đã phát hiện ra Tam tòa , trước sau gì cũng xảy ra chuyện …
Vô Ảnh Âm Hồn Bát Y Lạp Na nhăn tít , vầng trán của ông xếp lại thành những dợn sóng , hai chân mày bạc trắng dài sọc châu lại , chúng tỏ gíao chủ đang rất cân nhắc …
Một lúc lâu , toàn thể giáo chúng cũng đang căng thẳng nghe các vị lảnh đạo Thiên Ma đang trao đổi lúc này lại càng cảm nhận nhiều hơn bao giờ hết khó khăn và nguy hiểm đang chực chờ họ …
Cuối cùng thì ông cũng ra quyết định :
_ Nhị Tòa cữ một vệ sỹ cùng với Tam Tòa Mộc cô nương ( ông gọi Mộc Sương Sương là cô nương ) tiếp tục thực hiện nhiệm vụ …
Hàn Cẩm Mục thấy đề nghị của mình không được giáo chủ đáp ứng thì thất vọng ra mặt , tuy nhiên lảo không nói gì them .
Như ta đã biết Khúc Chương Lâm cũng là một trong tam thập lục vệ sỹ Thiên Ma , thứ bậc chỉ xếp dưới Hộ giáo đại sư , như vậy bảo vệ vòng ngoài của Thiên Ma được chú trọng hơn , việc này giúp cho Thiên Ma nhận biết tình hình võ lâm chính xác , cũng như động tỉnh của kẻ thù ...
Ngũ Lảo Hộ Gíao Hàn Cẩm Mục thừ người ra , ông không còn nghe hội nghị bàn bạc những gì nửa , tâm trí ông đang quay ngược về những hồi ức của những năm xưa , những hình ảnh ghê rợn , máu đổ , tiếng binh khí va chạm chan chát , và …một hình ảnh có phần tươi sáng hơn ,nhạt nhòa ẩn hiện một hình bóng …. Hàn lảo bổng cảm thấy dễ chịu , một khoảnh khắc ấm áp trong cuộc đời vốn hiếm hoi những niềm vui , nhất là những niềm vui nam nữ ập đến làm cho lảo trở nên phấn chấn , khuôn mặt nhăn nheo như không có gì có thể nhăn hơn của Hàn Cẩm Mục bổng giản ra , lảo bổng nở một nụ cười vốn hiếm hoi nơi lảo , khiến cho một lảo nhân mặc một chiếc áo dài trắng cũ xì miệng lẩm nhẩm cái gì không rõ phải quay sang cất giọng ồm ồm hỏi :
_ Mục tử , mi làm gì thế ?
Hàn Cẩm Mục nở tiếp một nụ cười , lần này còn rộng và to hơn lần trước :
_ Phi tử á , mi nhớ lần trước không , cái lần mà Tam cô ….
Nói đến đó bổng lảo im bặt , lảo chợt nhớ ra mình là ngũ lảo hộ giáo đại sư , và cái chữ Tam cô mà lảo định thốt ra đã kịp thời xì tốp chứ nếu không thì cái tên Du Bảo Phi này nhận ra được người mà lảo tương tư tưởng nhớ thâm niên thì hắn chọc đến bỏ giáo mà đi chứ chẳng chơi !
Du Bảo Phi có phần trẻ hơn Hàn Cẩm Mục vài tuổi , hắn là hộ giáo đại sư thứ sáu của Thiên Ma , Du Bảo Phi tính tình bộc trực , thẳng thắn , lảo năm nay cũng đã hàng chục xuân xanh nhưng tính tình vẩn như thanh niên mới lớn , hắn nhìn đâu cũng thấy niềm vui , luôn luôn nói nhiều và thích quan tâm người khác bất kể người ta có nhu cầu hay không !
Du Bảo Phi nhìn chòng chọc vào mặt Hàn Cẩm Mục rồi hắn đưa tay bụm miệng cười khùng khục trong cổ họng ra điều tui biết rồi à nhe !
Bất Y Lạp Na Giáo chủ chợt ngừng nói , ông nhìn về hướng hai lảo già , một đang đỏ mặt tía tai còn người kia vẩn còn bụm miệng mặc dù hắn đã hết cười , Bất lảo hắng giọng một tiếng rõ to , giáo chúng đang lao xao dần im bặt , giáo chủ im lặng một lúc , ông trầm giọng :
_ Hàn Cẩm Mục , lát nửa vào tịnh thất gặp ta , ta có việc cho mi đấy …
Hàn lảo lật đật dạ to một tiếng , Du Bảo Phi đã trấn tỉnh , hắn lấm lét nhìn giáo chủ , Bất lảo giả vờ như không thấy , ông quay sang những nhóm khác tiếp tục khai triển công việc , hội nghị đã lấy lại được sự bình thản vốn có của Thiên Ma , mọi người bàn bạc rì rầm nhưng không kém phần sôi nổi , cái căng thẳng đã qua đi , nhường cho một tinh thần phấn chấn háo hức vì sắp sửa được tham gia vào một trò chơi máu lửa mà được thì chưa biết được gì nhưng thua thì chắc chắn là mất mạng !
Đến quá trưa thì hội nghị kết thúc , Bất Yến trở về tịnh thất của nàng , nàng cãm thấy sốt ruột , giáo chủ vẩn chưa giao việc cho nàng , nàng chợt nhớ Khúc Chương Lâm dữ dội , nàng muốn đi ngay xuống núi , bay thật nhanh ( ồ mà bay đi đâu chứ , nàng đâu biết hiện giờ chàng đang ở đâu ! ) đến nơi … một nơi có chàng , có một nụ cười ngập ngừng và ấm áp …
Trời bắt đầu trút mưa , mưa nặng hạt , Thiên Sơn chìm trong một màn trắng xóa , gió quần quật như các cao thủ của trời đất đang tung chưởng lực , thấp thoáng ẩn hiện trong các tịnh thất , các thư phòng , ngoài vườn cây , sân trước , sân sau là các giáo chúng Thiên Ma đang canh phòng ,
Thiên Ma bắt đầu bước vào chiến tranh một lần nửa , lần này thật khốc liệt vì không chỉ có một đại địch mà nhiều đại cường địch …ta hảy chờ xem .
Posted in: Quỷ Cốc còn tiếp