Khải Kỳ cũng phát hiện Lâm Tịch không bình thường,hắn liền hỏi:" Là cái gì?"
" Ngọc! Thạch!!" Lâm Tịch nghiến răng phồng mồm rặn ra hai chữ:" Cái thế giới này cũng có ngọc thạch!"
Khải Kỳ không biết ngọc thạch là vật gì, không thể làm gì khác hơn là xấu hổ cười một tiếng.
Cũng không lâu Lâm Tịch đột nhiên nói:" Khải kỳ thúc thúc, ngươi trước tiên ở nơi này chờ, ta lập tức quay lại!"
Lời còn chưa dứt, trước mắt Lâm Tịch chợt biến mất, không khỏi làm Khải Kỳ cùng Mạt Ni Áo có chút giật mình.
Mạt Ni Áo kinh ngạc hỏi:" Chủ nhân đi đâu vậy? Chẳng lẻ vừa mới đây là chính là thuấn di của không gian pháp sư?"
" Lâm Tịch tiến vào sào huyệt quật địa trùng , hình như là đi tìm vật gì vậy. Hắn vừa mới dùng chính là Độn thổ thuật, không phải thuấn di. Chờ ngươi đạt tới Kim Đan kỳ, tự nhiên có thể học tập pháp thuật này." Khải Kỳ nhìn vẻ mặt đang kinh ngạc của Mạt Ni Áo giải thích.
Có Quật địa trùng coi như mục tiêu, Lâm Tịch rất nhanh độn tới trung ương sào huyệt, sau đó thân hình đột nhiên hiện ra, tiện tay vung lên quét ngang chung quanh đám quật địa trùng lộ ra một tảng đá lớn trên mặt đất.
Lâm Tịch cẩn thận ngồi xổm xuống, ngón tay tinh tế đặt nhẹ lên mặt tảng đá,cảm nhận một luồng khí thanh lương ôn nhuận, nội tâm che dấu không được kích động:" Quả nhiên là ngọc thạch a!Lại là thượng phẩm ngọc thạch!" Vừa nói dưới tay liền phát lực nâng tảng đá trực tiếp đặt vào Càn khôn đại (kiểu như một dạng Không gian giới chỉ)
Lâm Tịch qua như gió,bọn quật địa trùng bị quét rơi xuống còn chưa kịp phản ứng,bóng Lâm Tịch đã mất hút, chỉ là trên mặt đất xuất hiện một cái hố to chừng thước vuông,như chứng minh việc vừa đã xảy ra.
" Khải kỳ thúc thúc, ngươi xem!" Lâm Tịch vừa hiện liền lấy khối ngọc thạch đặt lên trên mặt đất.
" Đây là......" Khải Kỳ nhìn một chút,không nhận ra tảng đá này có gì quý giá, nhưng thấy Lâm Tịch khác thường như vậy, cũng ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét.
" Đây không phải là phế thạch sao?" Mạt Ni Áo chỉ liếc mắt nhìn,liền nhẹ nhàng nói, hắn thật sự không hiểu tại sao chủ nhân lại cầm khối phế thạch này coi làm bảo vật, chẳng lẽ phế thạch này còn có cái gì bí mật?
" Phế thạch?" Lâm Tịch nghe Mạt Ni Áo nói,hắn kinh ngạc lặp lại.
" Đúng thế, rất nhiều địa phương đều có loại phế thạch này, nhiều nơi phế thạch và quáng thạch cùng một chỗ,nhưng phế thạch không có tác dụng gì. Bất quá phế thạch này trải qua đánh mài coi như có chút bóng loáng,một vài người dân lấy về chế tác thành đồ trang sức hoặc làm món đồ chơi cho các tiểu hài tử."
" Đúng vậy,quả thật là một khối phế thạch!" Lúc này Khải Kỳ trải qua cẩn thận xem xét, cũng cho ra kết luận như vậy:" Nhưng phế thạch này tựa hồ có chút kỳ quái,kỳ quái như thế nào ta cũng không nói lên được."
Lâm Tịch như không có nghe thấy Khải Kỳ nói, mà quay sang hỏi Mạt Ni Áo:" Ngươi nói là rất nhiều địa phương có loại ...... Phế thạch này?"
Thu được đáp án khẳng định, Lâm Tịch không biết là nên khóc hay nên cười. Ngọc thạch là cái gì? Chính là một loại vật chất trụ cột mà người tu chân không thể thiếu, tựa như ma tinh thạch quan trọng thế nào đối với ma pháp sư !Nhưng ở chỗ này nó hưởng một cái tên gọi"—— phế thạch!
Nếu sớm biết rằng trên cái thế giới này có ngọc thạch, hắn khẳng định sẽ dùng mọi biện pháp đi tìm. Nhưng là bây giờ tình huống xem ra vật này ,ở chỗ này .....bất quá là đồ chơi cho tiểu hài tử , như thế mà thôi.
" Chẳng lẽ cái thế giới này không ai biết tác dụng của ngọc thạch?" Lâm Tịch cảm giác phi thường kinh ngạc, phải biết rằng ngọc thạch chính là ẩn chứa đại lượng linh khí,so với ma pháp nguyên tố năng lượng còn tinh thuần hơn nhiều.Thế giới này chỉ biết đến ma tinh thạch mà không biết đến ngọc thạch?
" Chẳng lẻ các ngươi không biết, ngọc thạch này ẩn chứa năng lượng bên trong?" Lâm Tịch hỏi, trong lòng không ngừng nghi vấn.
" Năng lượng?" Mạt Ni Áo nghe có chút mê mang:" Chủ nhân nói là ẩn chứa ma pháp năng lượng sao? Nhưng phế thạch căn bản không có ma pháp nguyên tố gì cả?"
Lúc này bên cạnh Khải Kỳ trong lòng cũng vừa động, tựa hồ nghĩ tới cái gì, Vì vậy hắn liền để bàn tay áp lên trên ngọc thạch,khép hờ đôi mắt.
Khải Kỳ trên mặt đầu tiên là có vẻ kinh ngạc, sau đó trở nên kinh ngạc, sau lại biến thành khiếp sợ, thậm chí môi hắn có chút run rẩy.
" Ta đã biết!" Khải kỳ trang trọng thở dài đứng lên nói:" Ta vừa rồi cảm giác được phế thạch này có chút kỳ quái, khi Lâm Tịch nhắc nhở mới hiểu được là chuyện gì xảy ra. Vừa ta mới dò xét qua, phế thạch bên trong quả thật có đại lượng linh khí, đối với tu luyện Tử Tiêu thần huyền có trợ giúp rất lớn!Trước kia ta tu luyện đấu khí, lúc đó cũng từng cầm phế thạch, nhưng lại không cảm giác được chút nào ! Phế thạch này bên trong quả thật hàm hữu đại lượng năng lượng, nhưng không phải là ma pháp năng lượng, mà loại năng lượng này cùng chân nguyên do Tử Tiêu thần huyền tu luyện ra không sai biệt lắm chính là thiên địa nguyên khí! Ai~~~~ chúng ta trước kia sở dĩ gọi nó là phế thạch, hoàn toàn là bởi vì cho là loại đá này không có tác dụng gì, nhưng lại thường xuyên thấy chúng với quáng thạch cùng một chỗ. Bây giờ xem ra, chúng ta đã nhầm lẫn thật rồi, phế thạch mới là chánh thức là hảo vật nha! Ta xem khối phế thạch này sở hàm năng lượng hơn xa nhiều so với ma tinh thạch !"
" thật sự có năng lượng?" Đến phiên Mạt Ni Áo giật mình . Hắn cũng luyện qua Tử Tiêu thần huyền, bởi vậy cũng ngồi xổm xuống dụng chân nguyên thăm dò.
Lâm Tịch nghe xong Khải Kỳ nói cũng hiểu được, không thể tư nghị,thế giới này người người có thể cảm giác được ma pháp nguyên tố, nhưng lại không cảm giác được thiên địa nguyên khí, thật sự hoàn toàn là kỳ quái. Bất quá như vậy cũng tốt, vậy nói rõ là ở thế giới này mình có thể dễ dàng thu được ngọc thạch số lượng lớn,đối với tu luyện chính là đại hữu ích a!
" Khải Kỳ thúc thúc, chúng ta tạm thời ở chỗ này, ta nghĩ chúng ta cần vì tương lai Lang Bối Tư đế quốc mà chuẩn bị một chút!"
Có ngọc thạch này, Lâm Tịch có thể bố trí Ly Hỏa trận,sơ muội chân hỏa của hắn có thể sắp trở thành tam muội chân hỏa, đến lúc đó luyện chế Thái Ất tinh thiết chắc nhanh hơn nhiều lắm! Huống chi nơi này xuất hiện ngọc thạch đã nói lên phụ cận có mỏ ngọc thạch lẫn quáng thạch, nếu không thu thập một chút mới thật là phải tự xin lỗi chính mình!
Nghĩ thế Lâm Tịch lại nghĩ : “ thế giới này còn không biết có bao nhiêu điều mình chưa từng biết đến, nói không chừng đang có thiên tài địa bảo gì đó nằm ở chỗ bọn thợ rèn,thợ mỏ bị biến thành một cái đầu bừa bình thường, hoặc là cái cùi sắt gì đó.
" Pháp, Lữ, Tài, Địa đây là tu chân tứ yếu, hôm nay ta có phương pháp tu luyện thượng đẳng, nhưng còn thiếu đến ba loại, còn muốn đến thế gian đi tìm bộ Lữ và Tài, sau đó sẽ tìm một động thiên phúc địa,là có thể tu thành thiên đạo,sau này xuất thế chi đạo còn cần phải nhập thế tu hành, chính là vì: Cô âm bất sanh, cô dương bất trường, âm dương tuần hoàn mới là chánh đạo."
Lâm Tịch lúc này mới tính đến tầm quan trọng của tu chân tứ yếu.
………………………………
Cô âm bất sanh,cô dương bất trường: chỉ có âm thì không thể tồn tại,chỉ có dương thì không thể lâu dài