Ma Lợi Tư cùng Trưởng Lão Viện là những người duy nhất biết một phần ba này đáng giá bao nhiêu.
Còn lại mọi người đều thầm mắng Lai Ân keo kiệt.
- Coi như ta điên, giết người còn phải đền tiền, đây là lão tử lần đầu phải làm đấy.
Lai Ân cắn răng rút tiền ra từ không gian giới chỉ.
Một phần ba, gần bốn nghìn đồng Kim Chuyên, sau đó là một phần ba rương Tử kim khoáng thạch.
Yên lặng, yên lặng dến đáng sợ.
Hán Nạp lấy tay chỉ vào Lai Ân nói:
- Này, đây là một phần ba. Ngươi, rốt cuộc ngươi cho bọn hắn ăn gì hả? Một phần ba đã là bốn nghìn đồng Kim Chuyên, tiểu tử ngươi được hơn vạn đồng Kim Chuyên, còn có một rương Tử Kim khoáng thạch.
Không chỉ Hán Nạp, cho dù là Ngả Cách cũng choáng váng, thầm nghĩ: tên nhân loại này điên rồi, nuôi người ta vài ngày liền lừa nhiều tiền như vậy, lá gan cũng lớn quá đi.
Hiện tại toàn bộ Ma Nhân đều biết tại sao Đức Bác Lạp hận Lai Ân đến thấu xương.
Giết con người ta, lại lừa nhiều tiền như vậy, là mình chắc đã sớm điên rồi. Đức Bác Lạp có thể nhịn xuống như vậy, thật sự làm cho rất nhiều ma nhân âm thầm bội phục.
Trưởng lão đem tiền để trước mặt Đức Bác Lạp, nói:
- Chuyện này dừng ở đây, các ngươi còn ân oán gì giải quyết trên lôi đài, nếu không lát nữa các ngươi có thể về lãnh địa đánh tiếp.
- Đươc rồi, các vị trưởng lão, ta sẽ về lãnh địa tính toán với hắn.
Nói xong, Đức Bác Lạp cũng mang theo thủ hạ lập tức rời đi.
Trưởng lão lại vung tay, nói:
- Giải tán, tụ tập ở đây làm gì nữa? Có phải bọn ngươi đều muốn chết.
Ma Nhân chưa chịu đi, chỉ vào Lai Ân lớn tiếng nói:
- Trưởng lão, hắn vũ nhục Ma Nhân chúng ta.
- Sau khi Trưởng Lão Viện hội nghị sẽ giải quyết, hoặc là nhân loại này muốn lên lôi đài, các ngươi làm thịt hắn ở đó. Nếu ai nháo sự, giết không tha.
Trưởng lão lạnh giọng nói xong xoay người rời đi.
Một người của Mặc Sâm gia tộc thi lễ với Lai Ân, nói:
- Tại hạ là quản gia của Mặc Sâm gia tộc, lần này là người dẫn đội đến Ngả Cách Lôi, không biết phía sau hai vị ma tướng cùng hai gã ma sĩ có phải do ngài mang đến?
- Đúng.
- Trước hội nghị lần thức nhất ở Ngả Cách Lôi, có rất nhiều gia tộc kết minh, không biết các vị có hứng thú kết minh với Mặc Sâm gia tộc?
- Đương nhiên, ta đại biểu Tạp Mai Lạp gia tộc hoan nghênh.
Lai Ân ha hả cười, vươn tay.
- Tạp Mai Lạp gia tộc, không phải đã bị hủy diệt sao?
- Đúng là đã hủy, nhưng mà Tạp Mai Lạp gia tộc mời ta đến chính là vì phục hưng gia tộc, những vị này cũng là do Tạp Mai Lạp gia tộc tìm đến.
- A!
Địch Lạp hít một hơi lạnh, cảm thấy thất kinh.
Trước kia ít nhiều gì mọi người cũng đã từng nghe nói đến Tạp Mai Lạp gia tộc, không ngờ một gia tộc trước kia không ai giúp đỡ, sau khi bị hủy lại có nhiều Ma Nhân đồng ý trợ giúp đến vậy.
Hán Nạp vỗ vai Lai Ân nói:
- Tiểu Huynh đệ, lần này mục tiêu của chúng là là một vị trí trong Trưởng Lão Viện, không biết mọi người đến là tham gia hội nghị, hay là cũng cùng ý tưởng?
- Chúng ta đương nhiên cũng là muốn một vị trí.
- A!
- Nếu như vậy, chẳng phải cuối cùng chúng ta cũng đụng tới nhau sao, vấn đề này cần thương lượng kỹ càng một chút…
Hán Nạp lo lắng nói:
- Huynh đệ, không phải đại ca cậy già lên mặt, chúng ta nếu muốn cùng một vị trí, đụng tới nhau cuối cùng chém giết sẽ không tốt lắm.
- Các vị không cần lo lắng, chúng ta tuyệt đối sẽ không gặp nhau.
Địch Lạp nghi ngờ hỏi:
- Sao tiên sinh lại tự tin như vậy?
- Đến lúc đó rồi biết!
- Chỉ cần không phải gặp nhau là tốt rồi.
- Đương nhiên là không, các vị cứ yên tâm.
Lai Ân cùng Mặc Sâm gia tộc trao đổi phương thức liên lạc, ký kết hiệp thương xong liền tách ra. Lần này đã không thu được gì, lại còn mất quá nhiều tiền.
Lai Ân tức giận không nhỏ.
Ma Lợi Tư có cảm giác, có người sắp gặp xui xẻo.
Quả nhiên ngay tại phòng ngủ, hắn tìm được Ngả Cách, nói:
- Có thể hay không cho ta mượn người của ngươi truyền tin một lần?
- Không thành vấn đề, ngươi cần bọn họ truyền tin gì?
- Truyền tin đến thành của Tạp Mai Lạp gia tộc, nói hiện tại bắt đầu tấn công lãnh địa Da Tỳ gia tộc, có thể thưởng bao nhiêu thì thưởng, thế nào hôm nay ta cũng phải lấy lại tổn thất.
Lai Ân phẫn nộ vỗ bàn nói.
- Không thành vấn đề, còn cần gì nữa không?
- Không đánh vào thành của Da Tỳ gia tộc, còn lại thì thoải mái, ta muốn làm cho lão già Đức Bác Lạp kia tức chết .
Ngả Cách bất đắc dĩ lắc đầu. Ma Lợi Tư hiểu được Đức Bác Lạp chuẩn bị gặp xui xẻo lớn, thế này cũng chỉ là bắt đầu thôi.
Để Kiều Tây tin rằng tin là do mình truyền đến, Lai Ân còn đem một con khôi lỗi ưng cấp cho Đa Minh Ni..
Đa Minh Ni đã từng nhìn thấy uy lực của khôi lỗi ưng, hiện tại có được trong tay không khỏi xuýt xoa khen tinh tế.
Sau trận chiến ở chợ.
Chuyện xấu của Đức Bác Lạp nhanh chóng trở thành một trò cười.
Đường đường là tộc trưởng một tộc, bị một gia tộc khác bắt cóc con, mất tiền không nói, đến con cũng mất mạng.
Người của Da Tỳ gia tộc đều trốn vào một góc, không xuất hiện.
Đức Bác Lạp lại càng tức tối, không ngừng nguyền rủa Lai Ân.
Lai Ân lại vì một trận chiến này mà nổi danh, chỉ cần là người tham gia hội nghị, không ai không biết có một người bỏ tiền ra thuê một cái quầy, rốt cuộc lâm vào đánh nhau, một xu cũng chưa thu được.
Vì thế tiểu viện Lai Ân ở tấp nập người ra vào.
Cầm bạo phệ thử cùng các loại tài liệu đến thử vận khí.
Bạo phệ thử lấy vật đổi vật, hoặc đổi lấy không gian giới chỉ, rốt cuộc cũng chỉ thu được hơn mười con.
Toái tinh thạch cùng Lam Ảnh Trần chỉ được mấy mẩu.
Ma Lợi Tư nhìn lướt qua, nói:
- Ngay cả một thanh kiếm cũng không làm ra nổi, ngày xưa thứ này cũng không khó kiếm đến vậy, sao bây giờ lại ít thế này chứ.
- Từ từ mà mua, ta còn thiếu rất nhiều thứ đấy.
Một ngày trước khi hội nghị diễn ra.
Lai Ân buồn bực nằm lỳ ở trên giường, tây bộ lớn như vậy, ai ngờ thu mua bạo phệ thử còn khó hơn so với đại lục nữa.
- Tiên sinh, có người tìm ngài.
Tiểu nhị lữ quán gõ cửa phòng Lai Ân, nói.
- Ai tìm ta?
Lai Ân đi ra, nhìn thấy đằng sau Ma Nhân tiểu nhị là Bố Lỗ Khắc.
Bố Lỗ Khắc vừa thấy Lai Ân, lập tức nói:
- Tiên sinh, rốt cuộc cũng tìm được ngài, có thể vào phòng nói chuyện được không?
- Không thành vấn đề!
Lai Ân gật đầu.
Bố Lỗ Khắc vừa vào phòng, lập tức đóng cửa, nói:
- Tiên sinh, đây là một vụ buôn lớn, không biết ngài có thể làm được không?
- Ngươi tìm được hơn hai mươi con bạo phệ thử sao?
Lai Ân nghe thấy thế liền mừng rỡ, chỉ có hơn hai mươi con mới coi như là buôn bán lớn.
- Hơn hai mươi con, đây là một đàn, khoảng hơn ba trăm con. Hơn hai mươi chiến sĩ của ta đi, kết quả bị vây công, chỉ có một gã trốn về được.
Ngữ khí của Bố Lỗ Khắc cực kỳ kích động, hơi thở dồn dập vì hưng phấn.
Ba trăm con đấy, hơn ba trăm con bạo phệ thử giá là bao nhiêu đây, cứ một con đổi được một cái không gian giới chỉ mà tính, đây là một khoản trên trời.
- Ba trăm con!!!!
Lai Ân cũng hoảng sợ, hắn tích trữ mấy năm nay cũng không nhiều đến thế.
- Đúng, ba trăm con, ít nhất là ba trăm.
Bố Lỗ Khắc chìa ra ba ngón tay, toàn thân đều có chút run rẩy.
- Ba trăm con…
Lai Ân lúc này cũng chỉ có thể gật đầu, mơ ước quân đoàn bạo phệ thử của mình có khả năng thành hiện thực rồi.
- Ba trăm con, nhưng mà về giá…
Lai Ân phẩy tay, làm cho Bố Lỗ Khắc dừng lại, nói:
- Ta mua, nếu là ba trăm con, các ngươi muốn đổi cái gì?
- Tộc trưởng nói qua là không lấy không gian giới chỉ, bốn cái là đủ rồi, coi như đấy là tiền đặt cọc, tộc trưởng sẽ đích thân đến đàm phán với ngài, thế nhưng ngài phải đưa ra cái gì làm cho tộc trưởng cảm thấy thích thú mới được.
Lai Ân sờ cằm suy nghĩ, nói:
- Hai giọt Sinh Mệnh Thủy, có thể hồi sinh Thần Ma, cái này đã đủ chưa?
- Hồi sinh Thần Ma? Thật sao?
Bố Lỗ Khắc hoảng sợ nói.
- Đương nhiên, nếu ngươi không tin thì ta cũng không biết làm thế nào, bây giờ ta chỉ có hai giọt, dùng làm thí nghiệm thì không được, có hai giọt Sinh Mệnh Thủy này, có lẽ tộc trưởng của các ngươi sẽ cảm thấy hứng thú!
- Đủ, đủ rồi!!
Bố Lỗ Khắc kích động nói:
- Tộc trưởng của chúng ta cũng tham gia hội nghị, đang ở gần đây, ta sẽ đi gọi ngay.
- Làm phiền ngươi rồi!
Lai Ân cười, tiễn Bố Lỗ Khắc.
Không lâu sau, Bố Lỗ Khắc liền dẫn một Ma Nhân tiến đến.
Một Ma Nhân trông gần giống như nhân loại.
Cao cấp Ma tộc làm một tộc trưởng, đây là lần đầu tiên Lai Ân thấy đấy.
- Lâm Đức tiên sinh, rốt cuộc cũng gặp được ngài, đại danh của ngài đã lan truyền khắp Ngả Cách Lôi rồi. Gọi ta là Khắc Á là được, ta là tộc trưởng của Xích Huyết gia tộc.
- Gọi ta là Lâm Đức đi, không biết ngài định bán ba trăm con Bạo Phệ Thử này giá bao nhiêu đây?
- Năm giọt Sinh Mệnh Thủy, hai mươi cái quái vật mà ngài dùng để chiến đấu ở Ngả Cách Lôi này.
Ngoài ra còn năm mươi khối Tử Kim khoáng thạch, vụn tinh thạch cùng lam ảnh trần mỗi loại năm khắc.
Lai Ân nhíu mày, cái giá này không phải là lớn, đây chắc chắn là giá thấp nhất rồi, có thể thấy A Khắc Á là rất muốn làm vụ buôn bán này, chính là mười cái khôi lỗi thú đã tốn hơn nửa số bụi nham thạch cùng các tài liệu khác.
Năm giọt Sinh Mệnh Thủy có thể tìm cách lấy ở Sinh Mệnh Thụ, Tử Kim khoáng thạch đã có, cái chính là vụn tinh thạch cùng lam ảnh trần chỉ có độ ba bốn khắc, còn không đủ.
A Khắc Á cũng có chút khẩn trương, ba trăm con bạo phệ thử, đa số vẫn là ấu thử( còn nhỏ), để làm cho số này tiến giai rất khó, đối với người không cần, căn bản chẳng đáng một xu. Chỉ có thể bán cho người cần mới được, nhưng muốn bắt được chúng cũng phải trả một cái giá đắt.
Trong số đó có gần mười con bạo phệ thử đạt tới thần giai, ba bốn mươi con đạt tới á thần thượng giai, thực lực quá mạnh, bắt không dễ a.
- Giá này được rồi, nhưng ta cần một ít thời gian chuẩn bị. Đồ ngài cần ta không thể có ngay được, ta chỉ có thể mang ngài đến một nơi, sau đó nếu ngài cần gì, ngài có thể tự thấy.
- Đương nhiên là được, vậy sau hội nghị nhé?
- Được thôi!
Lai Ân cùng A Khắc Á bắt tay, coi như đã đạt được hiệp thương.
Cứ hai mươi năm, Ngả Cách Lôi lại diễn ra một đại sự, đó chính là hội nghị Trưởng Lão Viện, khi đó sẽ có người đến khiêu chiến địa vị của thập đại trưởng lão. Thế nhưng mấy trăm năm qua, cũng chỉ có hai vị trưởng lão đổi ngôi, còn lại vẫn giữ nguyên như cũ.
Lần này đến hơn ba mươi gia tộc.
Mỗi gia tộc phải có ít nhất một gã ma tướng, coi như mới có thể vào trong.
Mà mỗi gia tộc cũng chỉ được mang hai gã thủ hạ đi theo, phòng khách cũng đã kín chỗ.