Ngày thứ ba Lý Sơn bước ra quảng trường lúc này một số người đã đều ở lại đây. Lý SƠn cũng lười quản. Lần này có vẻ như tụ tập khá đông có đầy đủ hết mọi người. Tần tấn lúc này lên tiếng: “Lý Sơn!”
Lý Sơn hơi cúi đầu chào: “Tần đại thúc” hắn hơi cúi đầu chào sau đó lại tiếp tục hướng quang đoàn.
Bất quá một giọng nói vang lên: “A, a không ngờ ngươi cũng có thầm mỹ ghê a. Mỹ nhân kia hẳn là người tạo ra đi. Bất quá không biết với một tiểu hài tử sáu bảy tuổi thì...” Lý Sơn ngoảnh đầu lại thì thấy Tôn Diệu đang cười một cách châm chọc. Bất quá khi thấy Vergil lạnh lùng nhìn hắn mọt cái thì tên này lại trở nên im lặng không dám mở miệng. Lý Sơn bắt đầu quan sát mọi người thì khong thấy Vô Lệ có ở đây chỉ thấy mấy người ở đây có Tần Tấn, Hoài Hương thiếu phụ, Sở Sở mỹ nữ tiểu thư, Tôn Diệu bạch lĩnh. Lý Sơn thở dài lắc đầu.
Lý Sơn lên tiếng liên lạc chủ thần: “Chủ thần ta có thể mở một không gian tại ngay dồng hồ đeo tay không?”
“Mở ra 5 thước vuồng cần 1 chi tiết cấp D. Sau mỗi lần thăng cấp cần yêu cầu 1 chi tiết kịch tình cùng với điểm tưởng thưởng”
Lý Sơn nhìn về phía Tần Tấn thở dài một cái. Hắn lại chuyển một chi tiết cấp D cho Tần Tấn coi như cảm ơn Tần Tấn tại bộ Resident Evil 1 đã giúp hắn. Tần Tấn lúc này hơi ngơ ngác sau đó lên tiếng: “Lý Sơn cảm ơn cậu”
“Có chuyện gì vậy” một người trong đám người đó lên tiếng. Họ nghi hoặc nhìn về phía Lý Sưn và Tần Tấn.
Tần Tấn nhìn về phía mõi người lắc lắc đầu lên tiếng: “không có gì...” Tần Tấn thấy thế thở dài. Hắn đang định nói ra chuyện Lý Sơn chuyển cho hắn chi tiết kịch tình bất quá hắn vẫn là không muốn nói ra vì tình hình căng thẳng giữa Lý Sơn và toàn viên trong mấy người không có thuyên giảm. Lý Sơn cũng lười tính toán với họ. Hắn tiếp tục cố hắng kiếm điểm hắn mặc kệ bộ phim tiếp theo khó khăn như thế nào mọi người chết thì với hắn thì hắn cũng chả thèm quan tâm. Lý Sơn cầm trong tay một cái rương nhỏ. Hắn trong tay biến mất chiếc rương. Thấy thế mọi người ngạc nhiên, Sở Sở lúc này lên tiếng: “Cái nay có phải không giản giới chỉ?” Mọi người đều thèm khát về phía Lý Sơn bất quá không có ai dám lên cướp đoạt vì đơn giản mọi người còn kiêng kỵ Vergil hơn nữa mấy tháng nay Lý Sơn cũng tu luyện được một lượng chân khí kha khá và cách sử dụng niệm động lực. Bất cứ ai ở đây đều không phải là đối thủ của hắn. Hắn còn lười tính toán.
Lý Sơn biết rất có thể mình lọt vào Vô hạn khủng bố nhưng là thời gian nào hắn còn không biết. Bất quá bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của hắn là tăng nhanh thực lực. May mắn là đến bây giờ mọi việc đều trong tầm khống chế của Lý Sơn nếu không chắc chắn là hắn đã sơm chết. Lý Sơn liên lạc với chủ thần, hắn đổi toàn bộ các thứ đạn dược súng ống cùng với bom mìn, thức ăn các loại chỉ để dư lại 20 điểm. Sau đó dùng thời gian dư trở lại Resident Evil thời gian và địa điểm...
“Luân hồi đội viên tham gia kinh khủng phiến trước, độ khó đẩy lên cao nhất, điểm thưởng và chi tiết kịch tình tăng lên gấp đôi. Sau khi kịch tình kết thúc cưỡng chế trở về chủ thần không gian”
Lý Sơn lại nhìn vào biểu đồ trên tay: “Xúc tuyến nhiệm vụ tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên hai chi tiết kịch tình cấp C, 6000 điểm nhiệm vụ thất bại mạt sát” Lý Sơn nhìn đồng hồ trên tay mỉm cười:”Chà tốt thật đấy hừm...!” Bất quá lần này nhưng chỉ có mỗi mình hắn đi. Hắn lại không mang theo bắt kỳ ai với Triệu Vô Lệ ư? Lý Sơn cũng không thèm quan tâm nếu như nàng muốn thì hãy đi một mình hắn giờ chỉ muốn nhanh chóng tăng lên thực lực của mình thôi.
Resident Evil 2 là phần tiếp theo của Resident Evil 1. 13h sau khi trụ sở Umbrella dưới lòng đất bị đóng cửa, những tưởng mọi chuyện đã chấm dứt. Tập đoàn Umbrella quyết định khám phá và điều tra. Chuyên viên được phái xuống lòng đất để làm nhiệm vụ nhưng ngờ đâu, làn sóng người chết đã ập lên thành phố Raccoon. Alicee, một trong số hai người sống còn và đang mang giữ một căn bệnh dịch sinh hoá từ phần trước thì lần này cô lại tham gia vào một nhiệm vụ bất đắc dĩ để giải thoát cô bé Angela và cố gắng thoát khỏi thành phố chết người này. Tham gia cùng với Alice có Jill Valentine là một thành viên của tổ chức Umbrella Corp’s Elite Special Tactics and Rescue Services (S.T.A.R.S), Terri Morales , Carlos Oliviera , L.J., và Nicholai.
Lý Sơn quan sát một chút hắn cùng với Vergil và Tiểu Hồng đang đứng trên đoạn cầu sắt lớn dẫn ra trung tâm thành phố. Lúc này cả một mảnh nhốn nhào. Tất cả mọi người vẻ mặt hoảng hốt. Lý Sơn cũng không quá để ý, hắn lắc lắc đầu nếu như hắn không nhầm thì đây là khu vực cầu sắt chính xác là khu vực “Raven Gate Bridge” khu vực bắt đầu xảy ra sự kiện Resident Evil 2. Lý Sơn lúc này quay lại nhìn Vergil và Tiểu Hồng thấy Vergil khẽ gật đầu còn Tiểu Hồng cầm trong tay hai khẩu súng vô hạn đạn dược có vẻ không thích thú lắm đơn giản mà nói có lẽ do nàng cường hóa huyết thống Tinh linh nữ vương. Lý Sơn chọn huyết thống này vì nó sống lâu hơn nữa hắn nghĩ là các cô gái thì đều thích đẹp nhưng có vẻ như hắn chọn không quá chuẩn xác vì đơn giản là tinh linh là loài ưa hòa bình ghét chiến tranh.
Lý Sơn hắn ngó chung quanh. Lúc này một tiếng hét vang lên một người đàn ông đổ vật xuống liên tục dãy dụa. Một nữ hài tử tóc vàng lúc này hoảng hốt ôm lấy người đàn ông trung niên tóc vàng này hét lên: “Ông ấy bị yếu tim đó”
“Này tránh xa ông ấy ra!” Một người lính mặc bộ cảnh vệ màu đen lên tiếng nhắc nhở. Lý Sơn tiếp tục quan sát thì thấy một người da đen và một mỹ nhân da trắng. Lý Sơn lúc này dù đã trở thành tiểu hài tử bất quá hắn vẫn là một người nam nhân. Mỹ nữ này mặc một chiếc áo màu xanh để lộ ra những đường cong của ngực và cánh tay trông vô cùng hấp dẫn, cùng với chiếc váy ngăn tới đầu gối. Nhìn chiếc chân thon thả trắng trẻo cùng với bộ mặt xinh đẹp kia, mái tóc đen cắt đến ngang vai nếu Lý Sơn không nhầm thì hai người này là Payton và Jill Valentine.
Theo như tình tiết tiếp theo của bộ phim thì hẳn người da đen Paython sẽ bị người đàn ông trung niên kia biến thành zombie cắn và bị lây virus. Nếu như Lý Sơn không nhầm cứu tên ngu ngốc này thể nào hắn cũng nhận được điểm tưởng thưởng. Lý Sơn lúc này tiếp tục cùng với hai người cùng quan sát. Sắc mặt Tiểu Hồng lúc này hơi khó chịu. Dù nàng đã tiếp xúc nhiều với T-virus bất quá với trường hợp này quả thực với nàng thì Tiểu Hồng vẫn có chút khó chịu. Nếu có thể lần sau Lý Sơn sẽ tẩy cho nàng đổi cho nàng một huyết thống khác. Lý Sơn đã kiểm tra một số thứ tại chủ thần chỉ cần có điểm là có thể tẩy đi những thứ mà mình đã cường hóa.
Khi công ty Umbrella bắt đầu ra lệnh ddongs lại cánh cửa. Lý Sơn tặc lưỡi nhìn về phía đó. Jill vác theo Paython cùng một nữ phóng viến bắt đầu đi khỏi khu vực bảo an. Đám người Lý Sơn bắt lấy thời cơ tiến tới. Lý Sơn đi hướng về phía Jill lên tiếng: “Chào!”
“Xúc tuyến nhiệm vụ bảo vệ đám người Jill an toàn rời khỏi Raccon, mỗi người sống nhận được một chi tiết cấp D 1500 điểm, toàn viên sống sót nhận được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng, mỗi người chết khấu trừ một chi tiết cấp D 2000 điểm thưởng” Lý Sơn nghe thấy vậy hơi tính toán cả ba người sống sót toàn bộ vậy là được 5000 điểm thường và một D nếu chết một người là âm một D và 2000 tính ra cũng không lỗ. Nếu tính đợt này hắn có thể kiếm lớn.
Đám người Jill nhìn những người Lý Sơn ăn mặc hết sức kỳ lạ. Lý Sơn mặc một bộ đồ giống Vergil một bộ áo cánh dài đến thân nhưng Vergil thì màu xanh lam còn Lý Sơn thì màu đen duy chỉ có Tiểu Hồng là bình thường. Thấy đám người Lý Sơn tiến đến đám người Jill một bộ mặt nghi hoặc, người da đen Paython không khỏi lên tiếng: “Các ngươi là ai?”
Lý Sơn lên tiếng: “A, ha, anh ta bị cắn nếu như tôi không nhầm nếu như không có thuốc giải thì trong vòng 30 phút anh ta sẽ biến thành zombie” Lý Sơn nhún nhún vai mỉm cười nhìn đám người Jill như chờ câu trả lời.
Jill thấy hành động kỳ lạ của đám người thì dơ súng lên hướng đám người Lý Sơn lên tiếng: “Các ngươi là ai có mục đích gì!”
Lý Sơn thở dài mỉm cười nhìn Jill lên tiếng: “Tôi là Lý Sơn đội trưởng trong ba người này...” Lý Sơn chỉ về phía hai người Vergil rồi lên tiếng: “Đây là Vergil còn đây là vợ của anh ta Tiểu Hồng!” Mọi người nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn. Vergil thấy được Lý Sơn nói vậy cũng không phản bác chỉ có Tiểu Hồng là hơi đỏ mặt.
Paython lúc này bực tức vì bị cản đường lên tiếng: “Chúng tôi không rảnh rỗi để đùa với các ngươi. Để cho một đứa trẻ làm lãnh đạo ư? Hừ... xin hãy tránh đường chúng tôi cần phải trở lại đây!”
“A, a,...” Lý Sơn mỉm cười: “nếu như các vị để cho chúng tôi đi theo thì tôi có thể giúp anh ta thế nào” hắn hướng về phía chân người da đen Paython nhếch cắm lên.
“ngươi, người có thể làm được ư...” người da đen hơi ngơ ngác lên tiếng: “người có vắc xin?”
Lý Sơn hơi gật đầu lên tiếng: “Lần này chúng tôi chỉ muốn thoát khỏi cái thành phố Raccon đáng chết tiệt này thôi! Mà chúng tôi cần sức mạnh của các vị thế nào?”
Jill quay sang nhìn về phía người da đen và nữ phóng viên. Thấy hai người hơi gật đầu. Jill lúc này lên tiếng: “Chúng tôi đồng ý!”
Nữ phóng viên hướng về phia Vergil đưa tay nói: “Chào anh tôi là Terri Morales, phóng viên của đài truyền hình Racccon 7. Không biết anh đã xem chương trình của tôi chưa?”
Vergil lạnh lùng bất quá lúc này Jill định dơ súng lên vì có một con zombie tấn công về phía họ. Vergi chỉ chém ra một kiếm ba con zombie đều đầu rơi xuống đớt. Hắn hướng nữ phóng viên Terri lạnh lùng nói: “Vergil, Vergil Sparda”
Lúc này cả đám mới hồi lại tinh thần. Lý Sơn mỉm cười hướng mọi người, Hắn nhìn chung quanh thì một đống zombie đang bu chung quanh họ. Nữ phóng viên Terri và Jill đồng thời hô lên: “Chúa ơi” Jill hét lớn: “Chúng ta phải rời khỏi đây ngay!” Nói xong nàng nắp lên khẩu súng bắt đầu hướng zombie bắn súng mở đường.
Lý Sơn lúc này nhìn Vergil mỉm cười. Vergil hơi gật đầu. Dù sao với Lý Sơn thì Vergil cũng là một người thầy của hắn. Hắn cũng nên có chút lễ phép. Lý Sơn lúc này lao lên. Mấy con zombie thấy có người lao về phía chúng gầm thét tấn công về phía Vergil. Jill hoảng hốt hô lên: “Chúa ôi, cậu đang làm gì thế?” bất quá khí đó Vergil kéo Jill lại. Nữ nhân này quay đầu lại thì thấy Vergil một bộ mặt lạnh lùng không hướng nàng nhìn lại mà đang hướng Lý Sơn chạy về phía zombie.
Lý Sơn rút ra thanh katana kiếm nhật chém mạnh về phía zombie. Đây là lần thứ hai kể từ Resident Evil 1 hắn đối mặt trực tiếp với zombie loại này. Lý Sơn vung kiếm lên một lần là một cái đầu lăn lông lốc xuống dưới đât. Có những cái đầu chỉ mất một nữa có những cái xác thì bị Lý Sơn chém đứt đôi một vạch dài từ đầu xuống ngực. Đám người Jill há hốc nhìn về phía trước lên tiếng: “Các người là siêu nhân ư?”
Vergil được Lý Sơn dặn dò sẵn lên tiếng: “Chỉ là một số kiếm kỹ Nhật Bản phối hợp với một chút công phu Trung Quốc mà thôi!”
Da đen Paython không khỏi ngưỡng mộ lên tiếng: “Có, có thể dạy tôi được không. Tôi nhưng là đã hâm mộ Trung Quốc công phu đã lâu. Tôi cũng không ngờ công phu Trung Quốc lại thần kỳ như vậy!”
Lý Sơn ở đằng xa nghe thấy điều này cũng tặc lưỡi. Hắn quả thực có chút ghét Trung Quốc bất quá vẫn phải nói cái phần cường hóa của chủ thần về nội công này đúng là hữu dụng. Lý Sơn lúc này đã dọn dẹp xong hắn vẩy thanh kiếm nhật tạo ra dưới đất một vệt máu. Lý Sơn đút kiếm vào trong vỏ. Hắn khẽ vuốt lên mái tóc hướng mấy người mỉm cười nói: “Đi thôi!”
Đám người lúc này mới tỉnh lại bắt đầu đi về phía Lý Sơn. Lý Sơn lúc này lên tiếng hướng đám người Jill hỏi: “Các vị có chỗ nào cho chúng ta tạm lánh không?”
Jill hơi ngẩn người trả lời: “Gần đây có một nhà thờ mọi theo tôi!”
Lý Sơn lúc này lấy ra một ống giải dược T-virus cho người da đen khi hắn dùng giải dược không ngờ chủ thần đề kỳ nhận được một chi tiết cấp D và 1500 điểm. Sau đó Jill nghi hoặc hỏi đám người Lý Sơn. Bất quá Lý Sơn không quan tâm chỉ là hàm hồ trả lời qua loa. Jill biết ý cũng không có hỏi tiếp. Dù sao ai cũng có bí mật riêng, Jill cũng hiểu lên cũng không đi tìm hiểu sâu vấn đề này may mắn là bạn nàng Paython thoát khỏi bị hóa thành zombie là tốt rồi
Sau khi đi được vài phút thì xuất hiện trước mắt Lý Sơn thì xuất hiện trước mặt hắn là một căn nhà thờ cổ kính bất qus khí mọi người bắt đầu bước vè phía đám nhà thờ thì hai con licker đột nhiên từ trên mái nhà lao thẳng xuống đám người Lý Sơn. Jill hét lên một tiếng: “Coi chừng!”
Lúc này hai người Vergil và Lý Sơn lao lên. Hai người dùng hai thanh katana chém mạnh về phía quái vật. Vergil rất nhanh chỉ một nhát kiếm có thể xử lý gọn ghẽ một con zombie bất quá Lý Sơn lại khá là bối rối trong việc đánh nhau với con Licker này. Một người trong đám Jill nghi hoặc nói: “Anh không lên giúp cậu bé sao?” Vergil vẫn lạnh lùng không đáp lời.
“Chúng là thứ quái quỷ gì thế?” da đen Paython lên tiếng.
Tiểu Hồng lúc này lên tiếng: “Nó là Licker một dạng vũ khí sinh hóa của công ty Umbrella. Chúng có thể nhìn trong đêm và có thính giác và khứu giác lẫn vị giác khá nhạy bén. Licker có một cái lưỡi dài cực mạnh có thể đâm xuyên cơ thể người và đôi khi chúng còn dùng nó để cắt đứt đầu con mồi. Chính xác có thể coi nó là một loại động vật săn mồi nguy hiểm nhất?”
“Cô ấy nói cái quỷ gì vậy?” Ngươi da đen nghi hoặc lên tiếng: “Chuyện này là sao?”
Jill lên tiếng: “Cô nói chuyện này là do công ty Umbrella gây ra” Nữ phóng viên Terri bắt đầu đặt máy quay phim.
Tiểu Hồng lạnh lùng nhìn về phía mọi người: “Chúng ta trước hết lên vào nhà thờ đã có lẽ ở lại đây không phải là một ý tưởng tốt” Tiểu Hồng lúc này cực kỳ nhân tinh hóa hướng đằng sau nhìn. Thì ra một đám zombie đang hướng đằng sau họ đi tới.
Licker lao lên ngoạm về phía Lý Sơn bất quá hắn may mắn tránh thoát. Vận dụng nội lực Vạn Kiếm Quy Tông vào hai chân tốc độ Lý Sơn trở lên nhanh hơn. Hắn dùng tinh thần niệm lực công kích vào não của con Licker nhờ thế mà Licker có chút choàng váng động tác hơi ngừng lại. Lý Sơn nhân cơ hội này dùng kiếm một bổ đôi đầu con Licker. Lúc này thân thể hắn vẫn là tiểu hài tử chỉ mời gần 7 tuổi. Lý Sơn lúc này thở ra hổn hển. Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía mấy người Jill. Không ngờ lúc này mấy nữ tử lại nổi lên lòng mẫu tử làm Lý Sơn có chút chán nản.
Ở trong này tòa nhà này là một giáo đường cổ. Vẫn kiểu cách cũ một hàng ghế dài và trước đó là hình ảnh chúa với cây thánh giá. Bất quá ngay lập tức co một khẩu súng chĩa vào Lý Sơn bất quá ngay sau đó là một thanh kiếm đã kề sát cổ anh chàng người da trắng tóc vàng này đang chĩa súng vào Lý Sơn. Hắn đột nhiên dơ hai tay lên để rơi súng lên tiếng: “Đừng, đừng giết tôi! Tôi chỉ muốn trốn ở đây mà thôi!”
Jill lúc này mở miệng: “Chúng tôi chỉ muốn vào trong này trốn mà thôi!”
Người thanh niên tóc vàng lên tiếng: “Đây là chỗ của tôi! Chỗ này tôi tìm ra trước...”
Terri cau mày chống hông lên tiếng phản bác: “Chỗ này đủ cho tất cả mọi người mà!”
Lý Sơn lắc lắc đầu: “Được rồi Vergil đại ca tha cho anh ta đi” Hắn phẩy phẩy tay về phía Vergil. Vergil gật đầu lúc này mới thu kiếm.
Vergil hướng nhìn anh chàng tóc vàng lên tiếng: “Ngươi nên biết người ngươi hướng súng vào là ai! Hãy cần thận với cái mạng của mình... Hừ” Vergil lạnh lùng nhìn về phía ành chàng tóc vàng này.
Jill lúc này khuyên can, hai tay hướng xuống với mọi người, nữ nhân này lên tiếng nói: “Tất cả bình tĩnh lại nào”
Lý Sơn quan sát một chút hắn cảm nhận chúng quanh đây có tất cả 5 đầu licker. Trong phim đáng lẽ chỉ có ba con. Theo như Lý Sơn giết hai con ở ngoài cổng nhà thờ thì có tổng cộng là bảy con tất cả. Hắn chửi thầm tron lòng: “Chủ thần c.mẹ ngươi tang lên độ khó. Cũng tốt đủ để rèn luyện...” Hắn lại chú ý đến anh chàng tóc vàng rất có thể anh chàng sẽ chết nếu có thể cứu rất có thể kiếm được chút kịch tình. Lúc này 5 con licker còn đang lấp tại một góc phía nhà, chúng đang chờ đợi thời cơ tấn công. Chính xác thì có vẻ như chúng có chút trí khôn, chúng đang tìm cách đánh lén thì đúng hơn.
Lúc này cô phóng viên Terri đang cố gắng bắt chuyện với nữ cảnh sát Vanlentine. Lý Sơn lúc này quan sát một chút mọi người. Vergil cũng đang cảnh giác. Thực lực của Vergil do lưu trữ lại toàn bộ trí nhớ uy thực lực cường hóa chỉ là huyết thống Sparda yếu nhất bất quá Vergil vẫn có thể phát huy thực lực rất mạnh đây là điều mà Lý Sơn chắc chắn. So với người thầy Vergil và cậu học trò Lý Sơn thì có vẻ Lý Sơn khá là yếu.
Nữ phóng viên Terri bắt đầu ùng một chiếc máy quay về phía mọi người. Cô nàng bắt đầu phỏng vấn anh chàng người da đen cảnh sát Peython. Điều này làm anh chngf cảnh sát có chút khó chịu cau mày. Đúng lúc này một mục sư bước ra. Hắn bắt đầu đọc lên kinh thánh: “The Lord’s judgment. Behold, I will bring evil upon this people...for they have not hearkened unto my words, nor my law but have rejected it. Awake, ye that dwell in dust. The dead shall walk amongts the living and bring damnation unto them”
(Sự phán xét của chúa trời. Này, ta sẽ mang lại tai họa cho các ngươi những người mà đã không nghe lời của ta hay từ chối những luật lệ mà ta đề ra. Hãy tỉnh lại, những con người sống trong phàm trần. Những người đã chết sẽ đi lại giữa đám đông và mang lại cho các ngươi sự nguyền rủa)
Jill hướng về phía mục sư lên tiếng: “một bài thuyết rất khá”
Nữ phóng viên mỉm cười chìa tay đồng ý: “Quả thật rât tuyệt”
Lý Sơn mim cười: “Không tệ!”. Lý Sơn vừa nói ra câu này thì một âm thanh vang lên, khuôn mặt của vị mục sư có vẻ hốt hoảng Lý Sơn hơi cau mày. Nếu hắn nhớ không nhầm thì đây là âm thanh mà em gái của vị mục sư phát ra. Khuôn mặt vị mục sư đang trở lên trầm mặc hơn bao giờ hết. Lý Sơn suy nghĩ không biết có nên cứu lão mục sư này không, rất có thể cứu lão là có điểm tưởng thưởng bất quá hắn ngước lại nhìn mấy người này. Lý Sơn có chút lo lắng. Hiện nay mạnh nhất là Vergil. Tiểu Hồng mấy tháng nay đều tập trung nghiên cứu mặc dù Lý Sơn có lệnh nàng cũng phải luyện công bất quá không quá khả quan như hắn nghĩ. Lý Sơn so với nàng nội lực của Vạn Kiếm Quy tông có khá hơn chút đỉnh. Chính xác là mạnh hơn đơn giản vì hắn tu luyện tuổi rất nhỏ thời gian bỏ ra nhiều hơn. Thực lực lại được Vergil chui luyện nếu như hắn không mạnh hơn Tiểu Hồng thì quả là vô lý. Bất quá nàng vẫn có thực lực để phòng thân. Ngày ngày Lý Sơn khi ngồi tu luyện nội lực đều mở cơ nhân tỏa, hắn muốn ép thân thể của mình trở nên quen thuộc hơn. Bất quá thực lực hắn cũng không có tăng mạnh như hắn tưởng. Nếu như không có Vergil hắn thiết lập vì ích lợi của hắn lớn nhất có lẽ hắn lười nhác không luyện cũng nên. Hắn cũng biết mình là một tên lười nên mới thiết kế Vergil như vậy.
Da đen Paython bộ mặt nghi hoặc hỏi: “Cái gì vậy?”
Mục sư bộ mặt sốt sắng lên tiếng: “Không có gì!”
Thấy thế da đen Paython đánh ánh mắt về phía Jill. Jill hiểu ý gật đầu. Lý Sơn bám theo lên tiếng: “Cần tôi bảo hộ chứ?”
“Nhìn tôi giống như cần một đứa bé bảy tám tuổi bảo vệ sao?” Jill nghi hoặc nhìn về phía LÝ Sơn.
Lý Sơn mở miệng cười: “Vậy cô có thể đối phó với mấy con quái vật như lúc trước nếu như chúng xuất hiện sao?”
Jill nghe thấy thế cả người chết lặng. Nàng cả người có chút run lên. Paython lúc này túm lấy người mục sư. Lý Sơn lúc này bám theo Jill. Hắn vừa đi vừa cầm kiếm thủ sẵn trong tay. Hắn cảnh giác nhìn xung quanh. Lý Sơn quan sát bốn phía. Hắn biết mấy con licker đang theo dõi mình. Chính xác tại chỗ Vergil tồn khoảng ba con còn theo hắn là hai con. Lý Sơn trước khi đi cũng ngầm đánh ánh mắt về phía anh chàng tóc vàng hãy hảo bảo vệ anh ta cùng mọi người. Vergil và Tiểu Hồng hiểu ý gật đầu.
Qua một hành lang rộng rãi và tối đen. Lý Sơn cùng với Jill đi sát nhau. Lý Sơn lúc này được Vergil dạy cách dùng giác quan mới của mình. Một loại gần giống như mắt mộng, nó cảm giác xung quanh bao quát mọi thứ giống như con mắt mà người từ trên cao nhìn xuống bản thân mình vậy. Ái này khá giống vơi tinh thần quét xem nhưng lại khác hoàn toàn. Nó tập trung bằng sự cảm nhận tồn tại của mọi vật từ không khí đến mọi vật chất. Trong phạm vi 10m không có gì qua được mắt của Lý Sơn. Bất quá 10m mà nói đúng là vấn đề so với tinh thần lực quét xem thì quả thực chẳng là gì. Nhưng phải nói mắt mộng lại không có bị cản trở như tinh thần lực quét xem. Chính xác như camera nhìn từ trên xuống dưới vậy. Chính xác là hai chiếc camera nhìn ở hai hướng khác nhau tập trung ở hai phía. Cái này Lý Sơn mới luyện được tuy trong tác phẩm Devil May Cry không có nhắc đến không ngờ hai anh em Vergil lại có thảo nào dù bị tấn công hướng nào họ cũng nhận ra được.
Lý Sơn lên tiếng hỏi Jill: “Sợ lắm sao?”
Nghe tiếng này Jill không trả lời chỉ lo lắng nhìn về phía xung quanh. Lúc này Jill mở cửa ra thì một con quái vật tấn công về phía Jill. Lý Sơn hét lên: “Cẩn thận!”
Jill lúc này hoảng hốt nghiêng người tránh né. Con quái vật lao thẳng về phía Lý Sơn. Lý Sơn rút ra thanh katana chém mạnh về phía con quái vật cả người không mảnh ra mặc một bộ đồ màu cũ kỹ của một người đàn bà. Con quái vật bị chém mất một mảnh thịt trên bả vai nhưng nó cũng tránh thoát được một kiếm trí mạng.
Lão mục sư lúc này đứng từ xa nhìn thấy vậy hét lên: “Ôi chúa ơi! Em...” Lời chưa nói dứt ngay một con quái vật đánh về phía lão. Lần này là một con khác cả mình mảy đều là thít cơ không có mảnh da nào. Não nhanh chóng bị con quái vật cắn xé. Đây rõ ràng kịch tình sửa đổi. Lý Sơn muốn kiếm điểm tưởng thưởng không dễ chút nào.
Jill liên tục đưa súng lên bắn. Vì trong bóng tối lên Jill nhìn không rõ, nữ cảnh sát lúc này thốt lên: “Nó là thứ gì vậy?”
“Hừ, một dạng có vẻ là thứ chúng ta vừa gặp ngoài nhà thờ” Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng. Lần này hắn phát hiện ra ba con. Hai con thay vì ba con. Chủ thần cũng quá là ưu đái mình đi. Lý Sơn chửi trong lòng. Đôi mắt Lý Sơn bắt đầu mông lung. Hắn mở ra cơ nhân tỏa. Lý Sơn chỉ về hướng phía sau mình quay sang nữ cảnh sát Valentine lên tiếng: “Tôi giao đàng đó cho cô!”
Mặc cho nàng có hay không đồng ý, Lý Sơn rút ra thanh katana lao thẳng về hướng Licker, hắn vung lên làm một cú Rapid Slash. Rapid Slash một tuyệt chiêu lao thẳng về phía trước hoặc ngang hông địch nhân cùng với tung ra liên hoàn chém trong lúc di chuyển đơn giản là một cú chém liên hoàn cùng với di chuyển ở tốc độ cao. Tuyệt chiêu này chú trọng ở chữ nhanh, chuẩn và sắc bén. Lý Sơn chú nội lục vào phía trong thanh katana lao nhanh đến phía licker. Licker cũng theo bản năng lao thẳng về phía Lý Sơn, nó nhanh chóng lè cái lưỡi nhằm thẳng đầu Lý Sơn bắn đi. Nhưng ngay lập tức cái lưỡi bị thanh katana chém đứt rơi xuống cùng với đó là một bonhs ảnh lướt qua người nó. Một cánh tay cùng với chân bị chém đứt. Con vật hống lên một tiếng khó chịu nó ngã xuống đất nhưng chửa chết.
Lý Sơn lúc này lao đến để cho nó một đòn kết thúc thì một cái bóng khác lao thẳng về phía Jill đang đánh với con Licker khác. Con này thì ra là em gái của mục sư. Nó lẽ lưỡi nhằm thẳng tim của Jill. Lý Sơn hét lên một tiếng lao nhanh về phía Jill. Hắn đầy Jill sang một phía. Bất quá cái lưỡi đã ghim lên vai trái của Lý Sơn. Lý Sơn lúc này thổng khổ hắn cắn răng dơ lên kiếm chém mạnh về phía chiếc lưỡi của Licker. Licker bị đứt mất lưỡi nó rú lên đau đớn. Lý SƠn vừa kịp gỡ cái lưỡi ra thì con Licker vừa rồi lao lên ahs miiengj về phía Lý Sơn cùng lúc đó một con khác lao về phía Lý Sơn. Lần này nhưng hắn phải đối mặt hai con Licker. Con Licker đang tấn công Jill thì lập tức bỏ qua lao về phía Lý Sơn.
Trước mặt hai đầu thụ địch Lý Sơn chỉ cầu thầm may mắn có thể thi triển chiêu này thành công. Hắn cắn răng chọn con ngay đầu phía trước mặt mình tấn công đồng thời thao túng ma lực về phía sau tụ một lưỡi kiếm. Hắn muốn sử dụng Spiral Sword (Kiếm linh) triệu hồi ra một thanh kiếm ngưng tụ bằng ma lực bắn thẳng về phía sau. Điều này cần thao tác cực kỳ tinh chuẩn. Hắn lúc này chỉ có đánh cuộc.
“Xoẹt” thanh kiếm sắc bén chém đứt đầu con Licker phía trước mặt Lý Sơn. Đồng thời con khác cũng bị Lý Sơn dùng kiếm linh may mắn xuyên trúng đầu. Bất quá không như hắn ý nguyện hai con Licker vẫn theo đà tốc độ lao về phía Lý Sơn. “Rầm!” một âm thanh to lớn phát ra.
“Lý” Jill phát hoảng hét lên.
Khi hai cái xác trôi ra may mắn là cả người Lý Sơn lúc này chỉ bị cào trấy một chút cùng với vết thuowg ngoài ra. QUả thực lúc đó hắn xử lý chưa được tốt. Kinh nghiệm hắn còn quá kém. May mắn tất cả đều nhờ bản năng chiến đấu của hắn. Thực ra trận này Lý Sơn có thể dễ dàng ùng ống phóng rocket các loại tấn công bất quá hắn nhưng không có dùng. Hắn muốn trở thành mạnh mẽ nếu như quá phụ thuộc mấy thứ ấy hắn sẽ trở lên yếu đuối. Không ái nói thế có nghĩa là hắn khinh thường súng ống khoa học công nghệ cả. Đơn giản là Lý Sơn theo đuổi kiếm đạo. Hắn muốn trở thành người có thân thể ngưu bức thông qua rèn luyện, muốn để cho bản thân mình tu luyện hai loại kiếm thuật và quyền cước áp sát, dùng kiếm linh (một thanh kiếm màu xanh tụ bằng ma lực có sức sát thương rất lớn kể cả với linh hồn, có thể phóng ra xa) cho việc tấn công từ xa. Hơn nữa hắn xinh ra tuy hắn được trời ban cho tinh thần lực giả hắn có thể rèn luyện nó bất quá tinh thần lực thực chất có liên quan khá lớn tới summoned sword (triệu hồi kiếm linh) vì vậy hắn chỉ muốn luyện tinh thần lực như một loại phụ trợ.
Lý Sơn thở ra một hơi ngồi quỵ xuống đất. Hắn còn chưa có nghe nói đề kỳ của chủ thần. Mà hắn cũng thấy lạ có vẻ như ba con Licker này mạnh hơn nhiều so với Licker tại Hive nhiều. Lý Sơn thở ra phì phì nhìn về phía Jill. Đồi tay của Lý Sơn lúc này run lên. Quả thực khi hắn đối mặt với hai con này hắn vẫn còn rất sợ, quả thực rất sợ. Tinh thần hắn lúc này cao hơn hẳn. Nói đơn giản là tinh thần hắn khá cao giúp hắn không bị đái ra quần...
Lý Sơn tìm cách cho mình bớt đi sợ hãi. Jill lúc này cũng tiến đến nhặt súng bước về phía hắn. Lý Sơn lên tiếng: “A, a, có vẻ trường hợp của tôi rất giống một đại anh hùng cứu một đại mỹ nhân đây. Không biết có được mỹ nhân lấy thân báo đáp không đây...?”
Jill nghe thấy thế lúc này khuôn mặt mỉm cười nhìn về phía hắn: “Cậu không phải là một đại anh hùng...”
Lý Sơn cau có: “Không phải?”
Jill thấy thế sờ sờ bộ mặt vẫn còn non nớt của Lý Sơn lên tiếng. Lúc này nàng mỉm cười nhìn Lý Sơn, bất quá Lý Sơn vẫn còn là tiểu thí hài gần bảy tuổi. Hắn có vẻ sau khi cường hóa luyện tập thì như một tiểu thí hài bảy tám tuổi bất quá hắn nhưng không có tuyến hoocmon lên chịu chết, không có cảm xúc gì lắm. Valentine lên tiếng: “Cậu là một tiểu anh hùng. Nhưng tôi cũng không thể dùng thân mình để báo đáp được!”
Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tại sao!”
Jill mỉm cười xoa xoa đầu Lý Sơn coi hắn như một đứa trẻ: “Cậu còn quá nhỏ. Có vẻ như còn chưa phát dục...” Nữ cảnh sát lúc này không ngần ngại mà túm lấy tiểu oa nhi của hắn làm hắn cứng cả người. Quả thực tuổi tác của hắn có muốn cũng chịu chết ai bảo hắn nhưng lại đổi về sáu tuổi bộ dạng. Valentine lúc này kéo Lý Sơn dậy lên tiếng: “Cậu bé, cậu còn đi lại được không. Chúng ta phải đến xem đám người Paython. Rât có thể họ cũng gặp phải tình cảnh như chúng ta...”
Nghe thấy thế Lý Sơn hơi gạt đầu. Lúc này hắn lấy ra một bình sịt sịt vào làm máu ngưng chảy. Jill nghi hoặc muốn lên tiếng thì Lý Sơn cũng không muốn quá dài dòng, hắn mở miệng: “Một loại công nghệ cầm máu cao cấp mới sản suất hàng chưa tung ra thị trường...”
“Nhưng vết thương của cậu. Cậu còn vắc xin chứ?” Valentine bộ mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn
Lý Sơn mỉm cười: “Đừng lo lắng!” Bất quá cùng lúc đó là đề kỳ chủ thần vang lên trong đầu Lý Sơn. Lý Sơn lúc này hoảng hốt lên tiếng: “Mấy người Vergil gặp nguy hiểm chúng ta cần quay lại...”
Hai người Lý Sơn và Valentine bắt đầu tăng tốc chạy về hướng trung tâm thánh đường. Hắn lúc này chạy nhanh về hướng đó. Lúc này có vẻ như mọi người còn sống sót. Lý Sơn thở phào ra một tiếng. Bất quá vẻ mặt mọi người cũng cực kỳ sợ hãi. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Nghe thấy vậy Tiểu Hồng bắt đầu giải thích. Theo như Tiểu Hồng giải thích thì sau khi Lý Sơn cùng Valentine rời khỏi có bốn con Licker tất cả tấn công bọn họ. Ba con bị Vergil giải quyết còn hai con còn lại do Tiểu Hồng cùng Paython giải quyết. Thật ra thì con này cũng là do Vergil giải quyết. Vergil dựa vào Summoned Sword (triệu hồi kiếm linh) để giải quyết cắt đứt một chân và tay của con Licker nhờ đó hai người mới giải quyết được nhưng cả người Vergil lúc này vô lực. Người anh hàng Sotland tóc vàng kia Vergil cũng không cứu được... Đám người Paython nghi hoặc nhìn về phía đám người Lý Sơn. Valentine lên tiếng: “Các ngươi là ai?”
“Choang” một chiếc xe máy mang theo một người mà Lý Sơn quen biết. “Phanh, két...” Nữ nhân lúc này xuống xe tháo ra chiếc mũ lên tiếng: “Chào!”
Valentine lúc này lên tiếng: “Cô là ai vậy?”
Lý Sơn nhún nhún vai mỉm cười: “A, a, ra là cô. Alice, huh!?”
Valentine lên tiếng: “Các ngươi quen biết?”
Alice lúc này tiến đến mở miệng: “Không! Chúng tôi không quen!” Alice lúc này tiến về phía Lý SƠn nghi hoặc: “Cậu là ai? Chúng ta quen biết nhau sao?”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Cô quen biết Lý Sơn người bảo vệ trước của công ty Umbrella tại Hive chứ?”
“Cậu là...” Alice ngờ hoặc nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn có chút quen mặt bất quá giờ hắn trong hình dạng một tiểu thí hài hơn nữa còn mái tóc bạc. Điều này làm Alice khá nghi hoặc.
Lý Sơn cắt đứt lời: “Tôi là Lý Sơn. Sau khi trúng T-virus. Tôi không có biến thành mấy con quái vật kia. Bất quá giờ tôi thành thế này đây!” Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi. Hắn trông vẻ mặt Alice có vẻ như còn chưa tin. Lý Sơn lúc này thở dài lên tiếng: “Kích quang lối đi... kẻ tè dầm...”
Alice trợn tròn con mắt lên tiếng: “Lý Sơn đúng là cầu rồi! Tại sao cậu lại thành bộ dạng này! Vậy còn mấy người Tần, họ vẫn còn an toàn chứ?” Alice nhíu nhíu mày chỉ và đám người Paython: “Đúng rồi còn bọn họ là ai?”
Lý Sơn đầu đầy mồ hôi. Hắn chẳng nói ra nguyên nhân hắn thành trẻ con rồi sao. Chẳng lẽ hắn phải nói thật là do chủ thần sao. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Yên tâm họ đều an toàn. Còn họ...” Lý Sơn giới thiệu từng người một. Nữ phóng viên Terri khá hào hứng vào cú ngoạn mực từ cửa sổ phi vào của Alice nên nàng muốn phỏng vấn Alice. Lý Sơn hỏi đám người James thì tất cả đều gặp vận rủi. Sau khi họ thoát lên tàu thì mấy con licker tìm đến chỉ duy nhất James cùng Matthew, JD cùng với Alice trốn thoát nhưng họ đều bị công ty Umbrella bắt
Lý Sơn lúc này từ trong túi lấy ra nào là lừu đạn, đạn dược, súng phóng rocket... Tuy không được nhiều nhưng đám người Alice cũng chố mắt ra nhìn. Alice mở to đôi mắt lên tiếng: “Lý Sơn cậu lấy chúng từ đâu? Hơn nữa từ trong hư không cậu lấy chúng ra. Rốt, rốt cuộc các người là ai” Alice chỉ về phía LÝ Sơn, Vergil và Tiểu Hồng.
Lý Sơn nhún nhún vai cười: “Đừng hỏi quá nhiều, mỗi người có một bí mật riêng bất quá có món quà cho cô đây!” Lý Sơn từ trong tay xuất hiện hai thanh kiếm katana làm bằng kim cườn nguyên chất. Lưỡi kiếm vô cùng sắc bén. Alice lúc này từ trong vỏ tuốt ra chuôi kiếm. Nàng ngắm nhìn có chút say mê.
Terri lúc này đôi mắt có chút tham lam, nữ phóng viên mở miệng: “Chúng làm từ kim cương...?”
Alice đôi mắt nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý cái này quá quý trọng ta không thể nhận. Cái này nhưng là đáng giá cả triệu dollar...”
Lý Sơn lắc lắc đầu. Thấy bộ mặt Alice còn là một bộ dạng nghiêm túc hóa. Lý Sơn mỉm cười: “Không cần thiết cái này với ta giờ đã vô dụng. Cô cứ cầm lấy nó đi...” Nói đến đây Lý SƠn bắt đầu phân phát cho mọi người. Paython thì được một ống phóng rocket, bất quá đó là loại ống phóng cớ nhỏ cầm tay. Mỗi người đều có phần.
Valentine nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn và Vergil lên tiếng: “Các ngươi không cần vũ khí sao?”
Vergil lạnh lùng nhìn nữ cảnh sát mở miệng: “Ta có một cây kiếm là được rồi. Từ trước đến nay ta không quen sử dụng súng!”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Đừng để ý anh ta, chúng ta tiếp tục...”
Sau khi phân phát xong mọi thứ. Lý Sơn lên tiếng: “Theo như thông tin nhận được thì có thể chúng ta sẽ được thưởng thức năm tấn bom nguyên tử của công ty Umbrella đánhvào thành phố này...” Nghe thấy thế mọi người khuôn mặt trắng dã, Lý Sơn mỉm cười lên tiếng: “Chúng ta có khoảng thời gian là hơn 12 giờ đồng hồ cho việc rời khỏi đây! Vì vậy mau nhanh chóng rời khỏi chỗ này... ” Thấy mọi người còn hỏi gì Lý Sơn lên tiếng: “!00% tin chính xác, mọi người có gì hỏi nữa không?”
Terri lúc này hoảng hốt lên tiếng: “Chúng ta có thể dùng xe của cô ấy để ra khỏi đây không?”
Alice lúc này nhìn về phía chiếc xe nói: “Xe cùng lắm chỉ trở được thêm hai người. Với nhân số chúng ta cần kiếm một chiếc xe ô tô. Nếu không không cách nào đủ.”
Nghe thấy thế mọi người đêu gật đầu đồng ý. Mọi người lúc này ra khỏi nhà thwof đi lối sau. Lý Sơn lúc này đi đến một đống nghĩa trang. Nếu như hắn không nhầm thì chỗ này mấy cái xác quả không dễ chịu gì. Lý Sơn hướng mọi người lên tiếng: “Xác chết và T-virus”
Valentine ngờ hoặc lên tiếng: “Là sao?”
Alice lúc này mở miệng: “T-virus sẽ xâm nhập vào cơ thể những cái xác và làm chúng sống lại. Rất có thể chúng ta lần này phải đối mặt với một đống zombie...”
Terri lúc này bộ mặt vô cùng khó coi: “Vậy chúng ta tại sao lại đi qua đây?”
Alice bộ mặt nghiêm túc quay lại nhìn về phía Terri. Khuôn mặt Alice có chút khó chịu làm cho Terri có vẻ sợ , nữ phóng viên lùi về phía sau. Alice lên tiếng: “Con đường này là chúng ta bắt bược phải đi qua. Hơn thế nữa đối mặt với mấy zombie còn hơn phải dối mặt với mấy loại như Licker và chó zombie. Các người ở đây chưa biết đến sự đáng sợ của chúng...”
Lý Sơn nhún nhún vai: “A, a, vừa rồi chúng tôi nhưng là gặp đến cả chục con thì phải!”
“Các người đã gặp chúng rồi sao?” Alice bộ mặt nghi hoặc hỏi.
Lúc này mọi người nhớ đến mấy con Licker mà cả người toát cả mồ hôi. Đúng lúc này thì một con zombie từ trong đất chui lên cắn vào chân của nữ phóng viên. Nữ phóng viên hoảng sợ hét lớn lên. Nàng nhưng đánh rơi chiếc máy camera. Alice ngay lúc đó dơ súng nổ thẳng hướng đầu của zombie. Thoát chết, nữ phóng viên ôm lấy cổ chân của mình. Lý SƠn phân phó: “Tiểu Hồng giao cho cô Terri. Phần còn lại để tôi và Vergil”
Lý Sơn rút ra thanh katana lao thẳng về phía đám zombie. Vergil cũng vậy. Alice nhìn thấy hai người lao thẳng lên như vậy thì hơi nhếch miệng lên tiếng: “Một cách tiết kiệm đạn hữu ích...” Alice ngay lập tức cất khẩu súng lại ngang hông. Nàng lấy ra hai thanh katana làm bằng kim cương. Alice xoay hai thanh katana trên tay cũng lao thẳng về phía đám người zombie.
Terri nhìn trước cảnh trên lên tiếng: “Họ là người hay là quái vật vậy?”
Paython lúc này lên tiếng: “Ai biết!? Hỏi chúa!?”
Giải quyết xong đám zombie. Lý Sơn nhìn về phía mọi người, hắn đút kiếm khẽ vuốt lên mái tóc của mình ngược veef phía sau. Hắn nhìn về phía mọi người lên tiếng: “Chúng ta đi thôi chứ”
Vào một hẻm nhỏ, Terri bắt đầu cầm lấy cái chân đang bị cắn của mình. Alice lúc này hướng súng về phía Terri. Jill lúc này lên tiếng: “Cô làm gì vậy?”
Alice thấy vậy thì bình tĩnh trả lời: “Cô ta bị cắn. Trong vòng 10 phút không tiếm thuốc giải cô ta sẽ trở thành như chúng”
Jill quay về phía Lý Sơn hỏi: “Còn thuốc giải không?”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Còn hai cái để đảm bảo an toan f cho mọi người... nếu như cô ấy dùng các người hẳn chỉ con một cái lúc đấy tốt nhất là không bị cắn. Được chứ?”
Alice nghi hoặc hỏi: “Lý, từ đâu cậu có?”
Lý Sơn thở dài mở miệng: “Sau khi rời đi Hive, tôi lấy được một cái rương bất quá trong đó chỉ có 6 cái” Sau đó Lý Sơn chỉ vào người da đen lên tiếng: “Anh ta dùng một hơn nữa còn mấy cái bị hỏng giờ còn có hai cái” Lý Sơn mỉm cười lấy ra T-virus, hắn tiếp tục nói: “Tổ chức của tôi đang cố gắng tìm ra loại vắc xin có thể làm cho con người miễn dịch với T-virus nhưng lần này có vẻ tôi mang T-vắc xin hơi ít thì phải....”
“Họ là đồng nghiệp của cậu?” Alice chỉ về phía Vergil và Tiểu Hồng. Lý Sơn nghe thấy thế cũng hơi gật đầu. Hắn chỉ trả lời qua loa về tổ chức của mình tham gia. Cụ thẻ là một tổ chức được lập ra nhằm duy trì sự hòa bình của thế giới.
Lúc này mọi người đi đến một khu vực khá rộng lớn. Một tòa nhà với mấy buồng gọi điện thoại. Lý Sơn có thể nhớ, nếu như hắn nhớ không nhầm thì rất nhanh sẽ có một cuộc điện thoại diễn ra từ chính tiến sĩ Charles Ashford. Hắn vừa nghĩ đến thì một âm thanh từ buồng điện thoại reo lên. Lý Sơn nghe thấy thế có chút giật mình. Alice mở miệng: “Đi tiếp đi trước khi nó thu hút một cái gì đó!”
Thấy tiếng điện thoại liên tục vang lên. Lý Sơn nhíu mày hỏi: “Có lẽ chúng ta lên nghe xem điện thoại. Không vô cớ khí nó reo đúng lúc chúng ta ở đây đâu”
Alice nghe thấy vậy thì gật đầu. Lúc này nàng tiến đến nâng lên chiếc điện thoại: “Alo?” (Trong tiếng Anh là Hello)
Lý Sơn sau khi cường hóa hắn nghe rất rõ đầu kia trả lời: “Chúa ơi tôi nghĩ không bao giờ cô trả lời chứ”
“Ai vậy?” Alice ngơ ngác nhìn xung quanh. Jill chỉ về phía camera đang hoạt động. Alice hiểu ý hơi gật đầu
“Tôi có thể giúp cô và họ ra khỏi đó” Tiến sĩ Ashford lên tiếng: “Cả bảy người các vị... Nhưng trước hết chúng ta phải có dàn sếp cái đã. Sẵn sàng thỏa thuận chưa”
Alice lên tiếng: “Có vẻ như chúng tôi không có lựa chọn nào khác.”
Điện thoại lúc này phát ra âm thanh: “Có vẻ như cô thông minh hơn tôi tưởng...” Đúng theo Lý Sơn nghĩ sau đó họ nhận được nhiệm vụ cứu đi con gái của tiến sĩ. Lý Sơn cũng không có quá ngạc nhiên.
Mọi người lúc này ngồi lên chiếc xe bus. Alice lúc này lên tiếng: “Tên ông ấy là Ashford và ông ta điều hành công trình nghiên cứu virus và gens của Umbrella”
“Ông ta muốn gì?” Jill lúc này thở ra một đạo khói thuốc. Lý Sơn lúc này ho ra tiếng. Hắn chưa bao giờ quen với khói thuốc cả. Hắn chưa bao giờ hút thuốc. Alice lúc này lên tiếng: “Cô nên tắt thuốc đi ở đây còn có trẻ nhỏ...”
Lý Sơn há hốc miệng phản bác: “Nhưng tôi đã 24 tuổi rồi!”
“Được rồi 24 tuổi trong hình hài một đứa bé” Alice dơ lên hai tay, tiếp tục nói: “Chúng ta tiếp tục với việc của ông ta. Ông ta muốn chúng ta cứu con gái của ông, tên cô bé là Angela bị kẹt trong thành phố. Umnrella di tản cô bé nhưng không thành công. Cô bé trốn đâu đó ngoài trường học. Chúng ta tìm cô bé và ông ta sẽ giúp chúng tôi thoát”
Da đen Paython quay về phía Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tổ chức của cậu không đưa ra trợ giúp gì sao?”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Sau khi họ nhận được thứ họ muốn và ba người chúng tôi mắc kẹt ở đây!?” Lý Sơn làm bộ cười khổ gãi mũi.
“Lý nói đúng đấy. Tình hình bây giờ không ai có thể kiểm soát được!” Alice mở miệng: “Vì thế chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây trước khi sáng mai cả thành phố Raccon bị san bằng bằng một đầu đạn hạt nhân 5 kilo tấn”
Lý Sơn cười khổ: “Một cú và diệt sạch zombie, sự lây bệnh và tất cả bằng chứng về nó...”
Da đen Paython hét lên: “Chết tiệt. Họ sẽ không thể nào trốn tránh được việc này đâu. Sẽ không bịt miệng ai được đâu. Còn tin để che lấp cái gì!?”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Mấy giờ trước tôi đã đem thông tin lên mạng. Bất quá vô ích. Họ nói thông tin đó chỉ là tin vịt không quá nhiều người để ý đến nó...”
Jill lên tiếng: “Cậu là người đã đưa thông tin công ty Umbrella lên internet” Nghe thấy thế Lý Sơn gật đầu.
Alice lúc này thở dài: “Họ có thể kiếm quá nhiều lý do để biện bạch cho hành động của mình. Ví dụ như đó chỉ là một bộ phim hay cho lần này một vụ rò rỉ hạt nhân chẳng hạn. Một tai nạn thảm khốc... và Umbrella cũng bất lực để biện bạch cho lần này chẳng hạn”
Paython gằn lên từng giọng: “Chết tiệt... Và giờ chúng ta làm gì đây”
Lý Sơn nhìn Vergil một chút rồi lên tiếng: “Chúng ta giờ cần tìm Angela và thoát khỏi đây trước bình minh.”
...
Mọi người lúc này đi đến một chiếc cầu. Lý Sơn cùng Alice lúc này bắt đầu cảnh giác. Jill thì liên tục mở miệng nói về tiến sĩ như kẻ bệnh hoạn lúc nào cũng rình coi họ bằng những chiếc camera đến khi Alice phải lên tiếng cô nàng này mới dừng lại. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Huh, nếu như tôi không nhầm thì là nemesis thì phải!?”
“Nemesis?”
“A, a, một dạng vũ khí mới của công ty Umbrella nghiên cứu ra” Lý Sơn mỉm cười: “trong lúc đó chúng ta hãy chạy thật nhành được chứ?”
Lý Sơn vừa dứt lời thì hàng loạt đạn bắn về phía họ. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng cùng Vergil lao về phía dưới. Vergil cũng hiểu ý phối hợp nhảy xuống theo. Lý Sơn mở ra cơ nhân tỏa rõi theo đường đạn. Xuất hiện trước mặt Lý Sơn là một con quái vật hình người cao hơn hai mét đang mặc một bộ đồ màu đen với vũ khí hạng nặng. Lý Sơn hắn hét lên: “Các người chạy mau chúng tôi ở lại ngăn cản. Tôi sẽ đuổi theo hai người sớm thôi!”
“hãy cẩn thận!” giọng Alice vang lên.
Đứng trước Lý Sơn lúc này là một con quái vật với vũ khí hạng nặng. Lý Sơn có chút run rẩy. Quái vật điên cuồng nã súng, lòng súng quay tít thò lò hàng loạt đạn bắn về phía Lý Sơn. Vergil lúc này đứng trước người Lý Sơn. Hắn vung kiếm lên xoáy tròn tạo thành một màn chắn bảo vệ. Đúng lcú đó một quả tên lửa bắn về phía nemesis. Nemesis thấy vậy lấy ra ống phóng tên lửa của mình ngắm thẳng vào quả tên lửa đang bay về phía mình nổ súng. Hai quả tên lửa va vào nhau tạo thanh một tiếng vang. Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Như vậy cũng được sao?”
Hắn cảm giác đây là thời cơ nhanh chóng chạy tới chém mạnh về phía tay của nemesis đang cầm lấy ống phóng rocket. Một cánh tay bị chém đứt xuống nhưng ngay sau đó Lý Sơn cảm thấy nghi hiểm. Bên hông súng máy của nemesis tiếp tục mở ra. Lý Sơn lăn mình tránh né. Hắn thầm chửi trong lòng: “Súng má có thể tự nhả đạn sao?” Nấp vào một góc Lý Sơn sơ chút bụng mình. Hắn cảm giác có chút đau đớn. Thì ra hắn đã nhận được ba phát đạn.
Vergil lúc này đã tránh đi. Hắn quan sát Lý Sơn chiến đấu. Vergil biết lúc nào mình tránh đi là tốt nhất. Lý Sơn lúc này lấp sau cây cột sắt. Bất chợt hắn cảm giác được nguy hiểm. Lý Sơn lao ra khỏi đó hướng một bên bay đi. “Oành” tiếng vang thật lớn. Trong tay còn lại của nemesis dang cầm một ống phóng rocket còn đang ra khói. Hắn liên tục dùng súng máy nã đạn về phía mấy người Alice đang ẩn núp đánh lén nemesis.
Lý Sớn cắn răng nhìn, hắn thầm chửi: “Con mẹ chủ thần đây không phải là vô hạn đạn sao. Bao giờ mới hết đạn đây.Sao còn nhiều đạn như vậy... khốn kiếp!”
Nhờ có mọi người bắn yểm hộ. Lý Sơn nhanh chóng áp sát nemesis. Hắn tung ra một nhat chém ngang hông. Nemesis quay người lại cùng lúc đó vết chém làm đứt một vết giáp lớn cùng phá hỏng chiếc súng máy. Nemesis phản ứng nhanh chóng xuất ra bên hông một thanh kiếm chém về phía Lý Sơn. Lý Sơ theo bản năng đưa kiếm lên đớ. Hai thanh kiếm va vào nhau làm cho tay hắn có cảm giác tê dại. Không ngờ nemesis có sức mạnh lớn như vậy. Nemesis tung ra cú chém ngang thắt lưng. Lý Sơn lúc này không ngốc nghếch chutsnaof hắn biết rất khó tránh dùng kiếm chắn ngay ngang bên hông cùng thuận đã bay đi một khoảng cách.. Nemesis dơ súng phóng rocket về phía Lý Sơn nổ súng.
Lý Sơn lắn mình tránh thoát. Bất quá dư trấn nổ vẫn làm cho Lý Sơn hắn ăn chút đau khổ. Lúc này đạn đã hết, Nemesis bỏ lại ống đồng rú ra thanh kiếm lao về phía Lý Sơn. Tốc độ vô cùng nhanh. Cái này còn là thiên lý không, không phải nemesis rất chậm sao. Lý Sơn thầm chửi trong lòng. Hai người lúc này lao vào nhau. Do khoảng cách hai người gần lên đám người Alice không dám nổ súng.
“Xoẹt” Lý Sơn bị đâm chúng ngực bù lại hắn cũng làm cho nemesis ăn một vết kiếm khá xấu hằn vào xương tủy tại ngang ngực. Hai người lúc này tránh nhau ra. Lý Sơn vết thương đang nhanh chóng liên lại. Hắn thầm chửi cả mười tám đời tổ tông Umbrella. Sao con nemesis này lại ngưu bức như vậy. So về tốc độ Lý Sơn hơn hẳn một bậc bất quá bộ giáp trâu kia hắn khá là đau đầu. Kiếm hắn cũng khá sắc bén nhực để đột phá tầng lớp bảo vệ giáp kia cũng cả là vấn đề.
Nemesis không phải là ngu ngốc. Nó điên cuồng lao về phía Lý Sơn. Nếu như hắn không làm vậy hẳn là sẽ ăn đạn rocket của đám người Alice. Lý Sơn cẳn răng chịu đựng. Giờ hắn thiếu là kinh nghiệm đối địch. Hắn muốn chiến, nếu như hắn không vượt qua lỗi sợ hãi này hắn sẽ không bao giờ trở thành cường giả. Không bao giờ trở về được. Sau khi hỏi chủ thần hắn xác nhận được 100% mình không phải là người thế giới này. Việc hắn chưa trở về thực tế thế giới là có lý do. Bất quá rất nhanh thôi hắn sẽ cần phải trở về đó. Lý Sơn không phải là người tốt bất quá hắn cũng không phải là người thấy chết không cứu.
“Keng” thanh kiếm katana bị nemesis đánh bật ra. Lý Sơn căn răng vận dụng cực hạn của cơ bắp túm lấy katana truyền vào đầu chuôi của katana. Hắn làm một cú huých đầu chuôi kiếm cực mạnh vào bụng nemesis cùng với đó là dùng kiếm đớ lên thanh kiếm mà nemesis đang chém về phía hắn. Lý Sơn lùi đến tận sáu bước trong khi nemesis mới lùi có một chút.
Lý Sơn trong lòng hận hận nghiến rắng: “Ta yếu như vậy sao!” Lý Sơn ngước nhìn về phía Vergil thấy hắn vẫn lạnh lùng nhìn về phía mình. Lý Sơn cắn răng. Lúc này cả người hắn bê bết là máu. Đám người Alice đang lo lắng nhìn về phía Lý Sơn. Họ nhưng chưa có rời đi. Lý Sơn cầm lấy thanh katana dồn hết phần lớn nột lực dọc theo lưỡi kiếm. Một phần nhỏ vận dụng vào đôi chân. Hắn khoắng sạch nội lực trong đan điền. Lý SƠn lao lên nhảy lên chém mạnh về phía đầu nemesis. Nemesis không ngần ngại đưa đầu lên đỡ. Bất quá không như nó nghĩ nemesis ngăn được kiếm của Lý Sơn nhưng nó không ngăn cản được kiếm khí đánh thăng lên đầu nó.
Lý Sơn lúc này mệt mỏi nhắm lại đôi mắt. Cả người hắn thương tích. Trước khi nhắm mắt hẵn cũng đã nhìn thấy nemesis nằm xuống trước. Lý Sơn hơi nở ra nụ cười.
Khi hắn tỉnh lại đã nằm tron một cái xe ô tô. Ôt này có sáu chỗ ngồi nhưng lần này có vẻ hơi trật thì phải. Hắn lim dim mở ra đôi mắt. Bên cạnh hắn là Alice đang ôm hắn. Lý Sơn lên tiếng: “Cảm ơn Alice, cso vẻ như tôi còn chưa chết!”
Người da đen đội một chiếc mũ ở trên ghế trên ngoảnh xuống chìa tay với Lý Sơn nói: “Chào cậu bé tôi là Loyd Jefferson Wade. Cậu có thể gọi tôi là L.J theo cách thân mật” Lý Sơn run nhẹ bàn tay cầm lấy tay của hắn. L.J lúc này lên tiếng: “Tôi đã nghe họ kể về cậu rồi! Ban đầu tôi cò không tin đây. Mà làm sao cậu làm được vậy?”
Lý Sơn run run đáp lới: “Công phu nội công Trung Quốc kết hợp với kiếm thuật Nhật Bản”
Da đen L.J lên tiếng: “Cậu biết công phu Trung Quốc sao. Tôi hâm mộ nó từ lâu cậu có thể dạy cho tôi được không? Tôi rất muốn học!”
Lý SƠn thở dài: “Nếu như ông dưới 16 tuổi có thể bất quá...” Lý Sơn nhún nhún vai. Bất quá khi hắn nhún vai vết thương bắt đầu phát tác hắn không khỏi run lên một cái. Lúc này hắn mở miệng hỏi: “mọi người chúng ta đi đâu vậy?”
Jill đang lái xe lúc này quay đầu lên tiếng: “Junior School 400 Ivy Steet” (* Trung học cơ sở tại đường 400 Ivy) Nghe thấy vậy Lý Sơn hơi gật đầu.
Xuất hiện trước mặt mọi người là một trường khá lớn. Lý Sơn hắn ước gì trường của mình cũng được thế này thì tốt. Lý Sơn nhìn xung quanh thì thấy một chiếc xe cảnh sát đỗ gần đó. “Raccon Police Department K-9 unit”
Lý Sơn bắt đầu bước ra xe. Vết thương của hắn lúc này vẫn còn có chút đau. Alice lúc này đỡ hắn lên tiếng: “Cậu đi lại được chứ?”
Lý Sơn lúc này lê từng bước một hắn bây giờ bắt đầu có chút đau. Cả người hắn cảm giác được ê ẩm. Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng: “Không vấn đề gì!?” Cả đám người Lý Sơn, Vergil cùng với Tiểu Hồng bắt đầu cùng đám người Alice đi vào bên trong. Ngay lúc này đây phóng viên Terri nhờ thuốc cầm máu cũng bắt đầu có thể dễ dàng đi lại.
Ào trong khu vực Jill lên tiếng: “Chúng ta cần tản ra để tìm kiếm khu vực này!”
Terri lên tiếng: “Quên đi. Quên đi! Tôi sẽ không đi đâu một mình đâu!”
Da đen L.J lên tiếng: “Tôi có thể đi cùng cô!”
Lý Sơn thở ra một hơi mở miệng nói: “Tôi cùng Tiểu Hồng cùng với Vergil và hai người họ sẽ đi tầng hai” Lý Sơn lên tiếng chỉ về phía đám hai người Terri và L.J sau đó lại tiếp tục nói: “Cô và Paython hãy quan sát tầng hầm còn Alice sẽ lo tầng một được chứ”
“Vì sao để cho cô ấy đi một mình” Paython lên tiếng chỉ vào Alice.
“Vì cô ấy cũng giống tôi” Lý Sơn nhếch miệng: “Điều này có nói anh không hiểu đâu!”
“Được rồi tôi sẽ lo tầng một” Alice gật đầu bắt đầu di chuyển.
Lý Sơn lúc này vứt cho Alice cùng với hai người Paython và Jill mỗi người một phún máu vụ tề. Lý Sơn lên tiếng: “Các người cầm lấy tôi sẽ cảm thấy yên tâm hơn”
Lý Sơn lúc này cùng đám người Alice bắt đầu bước về phía tầng hai. Mọi người đi vào một căn phòng thấy một bé gái đang ngồi đó. Lý Sơn cảm nhận một chút. Terri lúc này muốn tiến lên, Lý Sơn đưa tay ngăn cản: “Cẩn thận một chút cô nghĩ gì khi đây là một trường học và có nạn dịch huh?”
“Grao” một âm thanh vang lên. Đứa bé lao lên cắn Terri nhưng Vergil nhanh nhất rút kiếm ra chỉ một kiếm nhẹ nhàng chiếc đầu đã rời khỏi cổ của zombie tiểu nữ hài. Lúc này từ trong góc xung quanh xuất hiện rất nhiều zombie. L.J kêu lên: “cái khỉ gì thế này” Hắn liên tục nổ súng về phía mấy tiểu zombie. Tiểu Hồng nhờ thanh vô hạn đạn dược mà không lo bắt đầu thỏa mái nổ súng. Tiểu Hồng dù sao cũng là tư chất toàn bộ 200, sau khi cường hóa tinh linh huyết thống nữ vương, nàng có chán ghét súng ống bất quá giữ mạng cùng với mệnh lệnh tuyết đối vì lợi ích của Lý Sơn nàng vẫn dùng súng ống nổ.
Lý Sơn phủi phủi đám máu bẩn ùng thịt vụn dính trên bộ đồ của mình lên tiếng: “không tệ ra đây đi cô bé”
Từ trong góc một tiểu nữ hài cũng bằng tuổi của Lý Sơn mái tóc màu nâu nhạt khuôn mặt xinh xắn. Thiếu nữ từ trong bóng tối bước ra nói: “Các người là ai. Các người là cha tối phái tới sao?”
Terri thở ra một hơi. Sau một khung cảnh chém giết nữ phóng viên sắc mặt tái nhợt. Với số lượng này nữ phóng viên có chút phát hoảng, nữ phóng viên hướng về Angela lên tiếng : “Cháu có phải tên là Angela”
“Phải”
Nữ nhân Terri lúc này thở phào ra một hơi: “Chúng ta là do cha cháu tiến sĩ Ashford sai đến đưa cháu rời khỏi chỗ này”
“Chúng ta phải nhanh lên trước khi chúng quay lại!” Angela mở miệng ngước nhìn về phía cửa sổ có chút lo lắng.
“Yên tâm đi cô bé chúng tôi đã tiêu diệt hết lũ zombie rồi!” L.J lúc này lên tiếng.
“không cháu không nói đến lũ zombie mà là lũ quái vật không có da, chúng bò dưới đất có những móng vuốt sắc bén cùng với hàm răng nhọn và bộ não to” Khuôn mặt Angela bắt đầu trở lên lo lắng.
Terri thấy vậy tiến đến ôm lấy Angela: “Được rồi có chúng ta ở đây chúng ta sẽ bảo vệ cháu”
“Có chuyện gì vậy” lúc này Paython cùng với Jill chạy đến. Bộ mặt của hai người có chút lo lắng. Lý Sơn thở phào một cái may mắn là hai người không có vấn đề gì. Cả hai đều là điểm cả. Hắn nhưng không muốn bị trừ điểm.
Lý Sơn thở ra một hơi: “Các người đến chậm”
Mọi người lúc này bước về phía cửa xuống tầng một. Mở cửa ra một đám người cùng với đám zombie. Một người quân nhân đang cầm súng liên tục nổ súng về phía đám chó zombie cùng với người zombie.
Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Vergil. Vết thương đã khá ổn. Vergil thấy vậy gật đầu. Jill, Paython cùng L.J bắt đầu nổ súng về phía đám người zombie. Lý Sơn thấy vậy mỉm cười quay về phía Jill lên tiếng: “Để đám này cho tôi!” Lý Sơn lao lên liên tục chém về phía mấy con zombie. Một đám zombie đều bị cắt gọt một cách nhẹ nhàng.
Angela lúc này lên tiếng: “Cậu ta cũng giống như cháu”
“Giống như cháu?” Paython lên tiếng.
“Trong người cậu ấy cũng có T-virus như cháu!” Angela lên tiếng.
Tiểu Hồng mở miệng: “Yên tâm đi cậu ta dù bị nhiễm virus nhưng không có biến thành zombie đâu mà mọi người lo”
Angela nhìn kỹ Tiểu Hồng lúc này lên tiếng: “Chị, chị thật là xinh đẹp!”
Nghe những lời này Tiểu Hồng có chút đỏ mặt. Nàng khẽ xoa đầu Angela , Tiểu Hồng mỉm cười: “Cảm ơn em!”
Zombie thật là nhiều đặc biệt là mấy con chó zombie tốc độ chúng khá là nhanh. Điều này làm thân thể của Lý Sơn có chút ê ẩm. Hầu như tất cả mọi con zombie đều bị súng của Jill nổ còn lại là đám zombie do Vergil xử lý. Đây rõ ràng là chênh lệch thực lực thật lớn. So về mọi thứ tuy Vergil chưa có mở ra cơ nhân tỏa bất quá về kinh nghiệm và khả năng học tập về nội lực của Vergil cao hơn Lý Sơn cả về chất lẫn lượng.
Thanh niên tóc vàng mặc bộ quân phục đưa tay về phía đám người Jill lên tiếng: “Cám ơn tôi là Nicholai Gennovev”
Jill lúc này lên tiếng: “Jill Valentine, cảnh sát. Còn đây là...” Jill bắt đầu giới thiệu từng người trong nhóm. Sau đó Jill lúc này lên tiếng: “Đúng rồi, anh làm cho công ty Umbrella”
Nicholai Genovev trả lời: “Đã từng thế cho đến khi họ bỏ mặc chúng tôi chết ở đây. Giờ tôi là dân tự do”
Lúc này mở cửa ra, theo vào là một thanh niên. Jill dơ súng về phía thanh niên. Nicholai gạt súng Jill lại lên tiếng: “Tôi biết anh ta. Anh ta là bạn tôi. Anh ta là Carlos Oliviera”
Alice lúc này đi theo sau lên tiếng: “Có vẻ như mọi người đã tìm được cô bé.”
Lý Sơn lắc đầu cất kiếm lại vào trong vỏ: “Alice cô lại một lần nữa đến chậm”
“Ui” Nicholai đang cầm vết tay bị thương. Angela lên tiếng nói: “Chú ấy bị cắn rồi cần phải tiếm vắc xin nếu không chú ấy sẽ biến thành như chúng...”
Lý Sơn biết thời cơ kiếm điểm đã đến. Hắn không ngần ngại lấy ra một T-vắc xin cho Nicholai. Angela lên tiếng: “Vì sao cậu lại có vắc xin?”
Lý Sơn mỉm cười: “Tôi đã từng làm cho Umbrella. Khi đó tôi 24 tuổi và sau khi trúng T-vius không chết tôi thành thế này đây!” Mọi người mặt bắt đầu bất khả tự nghi nhìn về phía hắn. Lý Sơn quệt mũi của mình không quan tâm lắm đến sự nghi vấn của mọi người. Lý Sơn bắt đầu cùng mọi người bước ra khỏi tòa nhà. Alice bắt đầu nói chuyện với tiến sĩ Ashford. Ashford sau khi nói chuyện với con gái mình là Angela thì thông báo cho họ địa điểm của máy bay đang chờ..
Lý Sơn nhìn quang cảnh trước mặt có chút khiếp đám một đàn Licker đang tiến về phía họ. Lý Sơn thầm chửi chú thần chó má sao không xuât hiện thêm dạng đời ba đời bốn nữa đi. Hắn cắn răng hướng về phía Vergil, Vergil hơi gật đầu. Lý Sơn quay về phía Alice lên tiếng: “Alice, L.J, Terri... các người đi trước chúng tôi đoạn hậu!” Lý Sơn quay về phía Paython lên tiếng: “Paython dùng rocket mở đường cho họ rời khỏi đây!” Mặc dù Lý Sơn
“Cái gì thế này” Carlos lên tiếng. Alice lúc này ôm lấy cô bé Angela, cô bé đang sắc mặt xanh xám. Alice vỗ vỗ đầu Angela an ủi chấn an.
“Hừ” Lý Sơn hừ lạnh một tiếng hắn không quan tâm mấy người này lắm dù sao hai tên quân nhân này Lý Sơn nhưng không có kiếm điểm cơ hội nữa dù sao chủ thần không đề kỳ họ chết sẽ trừ điểm chết với Lý Sơn đều không phải là vấn đề.
LÝ Sơn lao vào đám Licker. Hắn bây giờ đã có kinh nghiệm chém giết. Dù sao hắn biết Vergil vẫn là dõi theo hắn đảm bảo hắn an toàn chính xác là đảm bảo hắn không chết chỉ có như vậy mà thôi còn đối mặt với tử vong thì hắn vẫn phải đối mặt. Vergil chỉ quyết định mức tử vong đến mức nào Lý Sơn có thể tiếp cận. Mặc dù Licker khá nhiều nhưng với Lý Sơn mà nói bây giờ đều không phải vấn đề. Hắn nhận ra mấy con licker này tuy số lượng không đều nhưng không so được mấy con trong nhà thờ. Nhà thờ là loại Licker biến dị.
Carlos và Nicholai không khỏi há hốc mồm: “Họ còn là người sao?”
Paython lúc này điên cuồng mở ra súng rocket bắn về phía Licker. Nhưng đáng tiếc đạn thì có hạn. Vứt tung ống đồng xuống đất. Paython cầm mấy quả mìn gài quanh thắt lưng ném mạnh về phía mấy con Licker ở bên ngoài. May mắn là bọn Licker chỉ tập trung vào đám người Lý SƠn gồm Lý Sơn và Vergil. Chúng không quá quan tâm đến người khác lắm nên họ dễ dàng tránh thoát.
Lý Sơn cả người đầy những vết xước còn Vergil thì cả người đầy máu. Thấy đám người đã ngồi lên xe. Hai người mau chóng chạy đuổi theo. Hắn cả người lúc này ê âm. Dứt ra một quả lựu đan ném xuống. Lý Sơn cơ nhân tỏa sắp hét thời gian sử dụng. Hắn cắn răng dùng đến chút sức lực cuối cùng. Hắn thực sự quá quốc đổi đều là loại vũ khí có tính phá rộng rãi nhưng dùng trong tình cảnh này quả là vấn đề lớn. Lý Sơn lúc này cảm nhận được một bàn tay nắm lấy vai hắn nhảy thẳng lên lóc xe rồi dùng thân thể che chắn cho hắn. Đây là ký ức cuối cùng mà Lý Sơn cảm nhận được sau lần đụng độ này.
Hắn từ từ mở mắt ra thấy một người đang cõng hắn. Người này không nhầm thi là Carlos. Lý Sơn hoảng hốt lên tiếng: “Vergil đại ca, Vergil đại ca...”
Carlos lúc nỳ nghe thấy thế thì ngoảnh đầu lại mở miệng: “Yên tâm Vergil cậu ta bây giờ có chút thương tích nhưng không nguy hiểm”
Lý Sơn quay đầu lại thì thấy theo sau là đầy đủ tất cả mọi người. Vergil lúc này đang được Tiểu Hồng dịu trên lưng có một vết thương khá là xâu đang liền lại, có lẽ đây là do tác dungjcuar huyết thống Sparda và T-virus. Dù sao trong lần trước Resident Evil 1 nhưng là Vergil cũng bị trúng loại virus này.Lúc này đã đến nơi cần đến tại một tòa nhà khá lớn. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Đã đến nơi!?”
“Suỵt” Alice khẽ lên tiếng đưa chiếc ống nhòm cho Jill Valentine: “Có khá nhiều người. Có vẻ như chúng ta bị công ty Umbrella để mắt!” Alice quay lại hướng Lý Sơn lên tiếng: “Lý cậu và Vergil hãy nghỉ ngơi việc này hãy để cho chúng tôi!”
Lý Sơn thở ra một hơi: “Chắc không?”
“Chúng tôi tự có kế hoạch của riêng mình” Alice lên tiếng chỉ vào phía Tiểu Hồng: “Cô đi với chúng tôi hãy để L.J và Terri chắm sóc cho họ”
Tiểu Hồng ngước nhìn về phía Vergil thấy hắn mở miệng nói nhỏ: “Hãy cẩn thận!”Nghe những lời này Tiểu Hồng hơi gật đầu. Tất cả mọi người nhưng không ai bị thương nhiều duy chỉ có Lý Sơn và Vergil là hai người đáng thương đến thảm hại. Lý Sơn biết mình cần dưỡng sức nếu như hắn không nhầm thì Alice sẽ không chết được bất quá lần này boss cuối hắn nhưng đoán được là ai. Lý Sơn ngồi khoanh chân lại bắt đầu khôi phục chút nội lực ít ỏi của mình.
“Lý Sơn” Một giọng nói cắt đứt lấy hắn đang tu luyện. Hắn mở hai mắt ra thì thấy lúc này Vergil cũng mở mắt. Người gọi hắn là da đen đội mũ L.J. Hắn nhìn chung quanh thì thấy một đám người mặc quân phục đang đưa súng về phía tất cả mọi người. Một người áo đen bước ra lên tiếng: “Dẫn họ đi!”
Lý Sơn lần này nhưng là hợp tác với Umbrella công ty. Mặc dù tay mình bị còng, Vergil hắn nhìn về phía Lý Sơn, Lý Sơn cũng hiểu. Lúc này đây hai người thể lực cạn kiệt có vẻ như nếu Lý Sơn không nhầm thì Vergil là mở ra cơ nhân tỏa. Thường lý sơn nhớ không nhầm thì mỗi đoàn đội có ba người trở lên mở ra cơ nhân tỏa sẽ đối mặt với đoàn chiến bất quá nếu như hộ vệ của mình mở ra cơ nhân tỏa thì lại không tính vào vì chủ thần đích xác nói lên là luân hồi đội viên điều này Lý Sơn đã hỏi rõ chủ thần nhiều. Chiến lực Vergil chưa mở ra cơ nhân tỏa đã rất cao nếu như mở ra cơ nhân tỏa thì chiến lực tăng lên rất mạnh. Lý Sơn phải nhờ T-virus mở ra cơ nhân tỏa còn Vergil nhưng là tự mình mở ra cơ nhân tỏa hai cái này khác nhau hoàn toàn. Lý SƠn cũng không dự định từ đầu theo con đường cơ nhân tỏa vì hắn rất sợ chết.
Theo đám người bị túm lcus này mọi người đều bị còng tay có cả Alice cùng với Tiểu Hồng, Angela cũng vậy. Một thanh niên tọc vàng bước xuống máy bay lên tiếng: “Chào cậu bé, Tôi có thể hân hạnh biết tên của cậu không nhỉ?” Nói đến đây thanh niên tóc vang đưa tay về phía Lý Sơn một cách lịch sự.
Lý Sơn hừ lạnh một tiếng, hắ nhưng là đang cố gắng điều tức phụ hồi chút nội lực. Bây giờ nội lực có khá hơn một chút nhưng chuyến này quả là hung hiểm thật không dễ ăn điểm của chủ thần. Kinh nghiệm yếu kém. Thực lực còn cả vấn đề. Lý Sơn liếm liếm môi lên tiếng: “Không cần quá dài dòng như vậy sao mọi người không vào thẳng vấn đề đi nhỉ!?”
“A, a,...” thanh niên lạnh lùng cười: “Không tệ chẳng qua chúng tôi chỉ muốn mời hai người vào công ty chúng tôi mà thôi!”
Lý Sơn nhếch miệng: “Có phải các người đã nhìn thấy lúc chúng tôi chiến đấu với Nemesis!? Vào Umbrella công ty ư!? Giống như một vật thí nghiệm chẳng?”
Thanh niên thấy thế thì ánh mắt hắn xẹt qua một tia hàn băng. Hắn lạnh lùng nói: “Một thí nghiệm sống bao giờ cũng tốt hơn một cái xác rồi”
“A, a, vậy có phải rõ ràng hơn không!”Lý Sơn lạnh lùng mỉm cười. Giờ hắn rất sợ chết bất quá lúc này hắn tỉnh táo hơn bao giờ hết. Hắn biết sắp phải đối mặt với cái gì. Hắn biết rằng lúc này mình sợ cũng vô dụng. Bất quá cả người hắn vẫn có chút run rẩy. Hắn tự nói cho mình không được sợ. Đây là điều mà hắn cố thuyết phục bản thân. Nhưng lần này hai con Nemesis xuất hiện, thanh niên lạnh lùng nói: “Tôi muốn biết sức mạnh của cả hai người. Hai người đều không phải từ Umbrella nhưng lại có sức mạnh hơn cả vũ khí chúng tôi nghiên cứu ra và điều này làm chúng tôi chú ý đến!”
Thanh niên hướng về phía hai Nemesis lên tiếng: “Bỏ vũ khí xuống!” Hai con Nemesis ngoãn ngoãn làm theo lời hắn.
Lý Sơn ngước nhìn Vergil rồi quay sang hai con Nemesis sau đó lên tiếng: “Có vẻ như chúng tôi không có lựa chọn nào khác bất quá chúng tôi có thể dùng kiếm như vũ khí của mình không?”
Thanh niên mỉm cười: “tất nhiên là không!”
Lý Sơn cắn chặt hàm răng nhìn về phía thanh niên hắn lúc này đã bị tước đoạt đi. Lý Sơn hận hận trong lòng chửi: “C.mẹ nhà ngươi chủ thần cái này cũng quá mức rồi đấy!” Lý Sơn đấm hai tay về phía nhau. Hắn mới được Vergil dạy về kỹ thuật cơ bản nhất của quyền cước. Mặc dù huyết thống Sparda giúp hắn luyện tập rất nhanh bất quá đó là vấn đề cực kỳ to tát giữa luyện tập mức sơ đẳng và chuyên ra như Vergil. Hai người giờ ma lực và nội lực đều cạn sách nếu không ít ra hắn còn có khí lực đánh một trận.
Cắn cắn răng nhìn về phía hai con Nemesis. Lý Sơn lao về phía con Nemesis thứ nhất tung ra một cú đá nhưng hắn lại bị lẩy ra vì thần hình quá nhỏ bé của mình. Vergil nội lực truyền vào hai chân tung ra cú đá thẳng giữa ngực con Nemesis thứ hai nhưng là lực mạnh hơ kỹ thuật cũng tốt hơn Lý Sơn nhiều. Lý Sơn quên mất về vụ đánh áp sát sao hắn không tốn ít điểm thưởng mua một bộ tay và chân kim cương đeo vào nhỉ. Lý Sơn hận hận nghiến răng nhìn về phía con Nemesis đang tiến về phía mình. Lý Sơn lao lên tung một cú đấm nhỏ bé về phía con Nemesis đồng thời hắn lại tiếp tục mở ra cơ nhân tỏa. Liên tục mở ra cơ nhân tỏa làm cho Lý Sơn có chút trật vật thống khổ. Hắn cố nhịn đau lao về phía Nemesis liên tục đấm vào cơ thể Nemesis bất quá thực lực hai người chênh lệch quá lớn. Nếu như hắn còn kiếm cùng với sức mạnh lục trước thì không có vấn đề gì nhưng là lần này là quyền cước giữa hai cơ thể chênh lệch về sức mạnh là cả vấn đề.
Nemesis chỉ tung ra một cú hất tay làm cho Lý Sơn bắn về một phía lê sạt lên trên mặt đất. Alice hét lên: “ngươi làm sao có thể đối sử với một đứa bé như vậy?”
“Đứa trẻ ư? Một đứa trẻ giết được Nemesis nó cũng là một đứa trẻ bình thương ư?” Thanh niên lạnh lùng đáp lời. Hắn ngước nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Tốc độ, sức mạnh, khả năng phục hồi... Đúng hơn là một tiểu quái vật a! Ta nhưng nhìn được trong con người nó là một con tiểu quái vật!”
Lý Sơn lau vệt máu trên miệng mình tiếp tục lao về phía Nemesis tấn công. Vergil đang đánh với Nemesis thứ hai nhưng có vẻ tốt hơn so với Lý Sơn nhiều. Vergil so về với Nemesis thứ hai còn hơi chiếm thế thượng phong. Lý Sơn cắn rắng hắn cần mượng lực đả lực. Lý Sơn chạy lại sát tường. Nemesis lúc này bắt đầu đuổi theo. Tung người lên tường lộn người lại Lý Sơn tung một cước thẳng đầu Nemesis. Quả này có làm chó Nemesis đau đơn. Hắn tung một cú đấm thẳng eo của Nemesis nhưng không như hắn mong đơi Nemesis đã túm được tay hắn hất mạnh hắn vào một cái lan can bằng sắt.
“Huỵch” Lý Sơn phun ra một búng máu. Nemesis lúc này đi sát về phía Lý Sơn. Trên đường thấy một thanh sắt Nemesis lúc này cầm hai tay bẻ gãy thanh sắt làm vũ khí. Lý Sơn mạnh miệng trong lòng chửi thầm: “C.mẹ chủ thần nhà ngươi. Ta nhưng là không muốn chết a! Ngươi có phải chơi ta đến mức này không hả.” Lý Sơn đột nhiên nhớ đến điều gì đó hắn cắn răng sử dụng tình thần lực đánh về phía đầu óc của Nemesis. Nemesis lúc này ôm lấy đầu thống khổ rên rỉ.
Lý Sơn chớp thời cơ liên tục đá hắn về phía cột sắt mặc dù thân thể hắn cảm giác vô cùng vô lực bất quá hắn lúc này còn dư lại ít nội lực cùng ma lực. Hắn nhớ đến một điều. Lý Sơn cắn răng chịu đựng cho hai loại va chạm với nhau. Hắn chỉ cảm thấy cả người trở lên sức mạnh tràn trề bất quá hai loại va chạm làm cho kinh mạch các loại của hắn có chút đau đớn. Lý Sơn cắn răng chịu đựng liên tục đá về phía Nemesis làm cho nó lùi về phía cái cọc.
“Bụp” Cái cọc nhưng là đâm xuyên cơ thể Nemesis lần này nhưng là ký ức cuối cùng hắn nhớ tại bộ phim này. Lý Sơn từ từ nhắm mắt lại.
Khi hắn mở ra con mắt thì thấy mình đang đứng dưới một quang cầu. Mọi người đang nhìn về phía mình. Trên người Vergil ánh sáng bắt đầu chuyền thành màu xanh lá cây. Lý Sơn đoán không sai lần này nhưng đại phát a. Không những kiếm được điểm thưởng còn làm cho Vergil mở ra cơ nhân tỏa. Lý Sơn cả người cũng chiếu ánh sáng màu xanh nhưng chỉ một chút liền tắt, hắn hiểu mình không có mở ra cơ nhân tỏa tuy thế Lý Sơn không buồn vì hắn không dự định theo con đường này. Tần Tấn lúc này lo lắng lên tiếng: “Lý Sơn cậu không sao chứ?”
Lý Sơn lúc này hạ xuống mỉm cười hướng về đại thúc Tần Tấn: “ta không sao cảm ơn đại thúc đã quan tâm”
Nghe thấy thế tần Tấn cũng gật đầu. Đám người nhìn về phía Lý Sơn với con mắt nghi hoặc. Tần Tấn lên tiếng: “Tại sao cậu vừa biến mất một giây nhưng khi trở về cả ba người đều bị thương?”
Lý Sơn nhún nhún vai: “A, a, tôi tiêu hao một chút điểm thưởng trở về Resident Evil 1 luyện tập mà thôi! Chủ yếu là giết zombie để rèn luyện tinh thần cho trận chiến lần sau”
Tôn Diệu thấy vậy lên tiếng: “Đồ thần kinh. Đồ điên không ngờ lại đi muốn đối mặt với mấy thứ ấy!”
Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi cười nhưng không để ý đến bọn hỏ. Sở Sở lúc này trầm tư ngồi suy nghĩ gì đó. Lý Sơn không để ý còn là tiếp tục liên lạc với chủ thần. ắn mở miệng: “Chủ thần nhóm ra điểm tưởng thưởng của ta lần này!”
“Giết chết 1861 zombie đạt được 93 điểm thưởng”
“Giết chết 23 chó zombie đạt được 230 điểm thưởng”
“Giết chết 45 Licker đạt được 2250 điểm thưởng”
“Giết chết 7 biến dị licker đạt được hai chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D, 7000 điểm thưởng”
“Giết chết 3 Nemesis đạt được một chi tiết cấp A, 15000 điểm thưởng”
“Hoàn thành cứu thoát Paython thoát khỏi biến thành zombie đạt được một chi tiết cấp D 1500 điểm”
“Hoàn thành cứu với Nicholai hai chi tiết cấp D 2000 điểm thưởng”
“Hoàn thành hộ tống đoàn người Jill đến khu vực an toàn, toàn bộ mọi người không chết đạt được hai chi tiết cấp B 10000 điểm thưởng”
“Hoàn thành chi tiết cứu vớt tiến sĩ Ashford đạt được một chi tiết cấp C 3000 điểm thưởng”
“Phá hủy Raccon đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm thưởng.”
“Hoàn thành chi tiết kịch tình đạt được hai chi tiết cấp C, 6000 điểm”
“Tổng cộng đạt được một chi tiết cấp S, một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D, 59687 điểm, ”
Lý Sơn xem lại một chút bản thần nếu như chủ thần nói phải được 62073 điểm thưởng. Lý Sơn trầm ngâm một chút. Đúng rồi là do chữa trương cho Vergil và hắn. Điều này không có gì lạ cả. Nhưng hắn nhớ đến hai điều vô lý hộ tống đám người Jill sao lại được hai chi tiết câp B không phải là một B sao. Còn vụ phá hủy thành phố Raccon là sao? Lý Sơn nghi hoặc hỏi chủ thần: “Xin hỏi tại sao ta hộ tống đám người Jill lại tăng thêm một B và 5000 điểm thưởng. Còn nữa khi nào thì ta phá hủy Raccon”
“Luân hồi đội viên khi xúc tiến nhiệm vụ hộ tống đám người Jill rời khỏi thành phố Raccon một cách an toàn. Vì có sự tham gia của ba người Alice, Carlos và Nicholai nên độ khó đề tăng gấp đôi cùng vơi nhân đôi phần thưởng.”
“Khi sắp kết thúc chi tiết kịch tình gười nhân tạo Tiểu Hồng của luân hồi đội viên Lý Sơn đã kích hoạt đầu đạn hạt nhân phá hủy thành phố Raccon”
“Ách” Lý Sơn đầu đồ đầy mồ hôi. Không ngờ Tiểu Hồng làm thế nào mà lại làm như vậy. Lý Sơn chặc lưỡi, hắn cũng cmar thán Tiểu Hồng càng ngày càng giống người càng ngày càng thông minh. Bất quá hắn thiết kế vì lời ích tối đa cho hắn làm ch Tiểu Hồng bắt đầu tự tung tự tác. Lý Sơn thở ra một hơi. Nếu như hắn không nhầm thì Tiểu Hồng đã trực tiếp hack vào hệ thống công ty Umbrella để nắm quyền kiểm soát đầu đạn hạt nhân nhưng không biết nàng làm cách nào. Lý Sơn không ngờ lần này hiểm hiểm cầu sinh nhưng lại thu vào được lớn như vậy.
Lý Sơn lúc này mừng rỡ ha ha cười như điên. Tôn Diệu lúc này không khỏi lên tiếng: “Đồ điên!” Nhưng ngay sau đó là một ánh mắt lạnh như băng nhìn về phí hắn làm hắn im bặt.
“ngươi lần này đi nhưng không gọi ta” một âm thanh vang lên.
Lý Sơn nhìn về phía âm thanh phát ra thì ra là Triệu Vô Lệ. Lý Sơn nhún nhún vai mở miệng: “Xin lỗi lần này nhưng là quá qnguy hiểm ta nhưng là suýt chết mới trở về a!”
“Lần này người kiếm được không ít” Triệu Vô Lệ một thân quần áo màu trắng lả lướt tà áo. Nhưng lần này nàng ăn mặc theo kiểu tà áo bà ba truyền thống của người Việt Nam.
Lý Sơn nhíu mày hỏi: “Cô thích trang phục truyền thống của người Việt Nam sao?”
“ừ chúng cũng không tệ lắm” Triệu Vô Lệ lên tiếng sau đó hơi nâng đầu nhìn về phía LÝ Sơn hỏi:”Vậy ngươi lần này kiếm được bao nhiều điểm tưởng thưởng!”
“Không tệ!” Lý Sơn gãi gãi mũi hếch mặt về phía nàng mỉm cười: “A, a, không phải cô là lolicon đấy chứ?” (*lolicon kẻ thích trẻ em)
“Hừ ta còn không phải là người như vậy!” Triệu Vô Lệ hừ lạnh một tiếng quay lại cửa phóng đóng lại. Lý Sơn thấy vậy thì chỉ hơi nhếch miệng vì hắn biết cảm xúc của Triệu Vô Lệ có chút thay đổi. Lý Sơn ngước nhìn về phía mọi người. Lúc này mọi người bắt đầu có con mắt kỳ lạ nhìn về phía hắn hắn chỉ nhếch miệng cười bắt đầu liên lạc với chủ thần.
Đột nhiên linh quang chợt lóe, Lý Sơn lên tiếng: “Chủ thần xin hỏi có chức năng nói chuyện hay giao dịch với các đội ngũ khác không vậy”
“Chức năng trực tuyến giao dịch hai chi tiết cấp A, 20000 điểm thưởng. Khi luân hồi đội viên mở ra có thể kết nối nói truyện với các thành viên trong các đội luân hồi tại các khu vực khác nhau. Luân hồi đội viên cùng với người tạo đều có thể dùng chức năng này nếu như luân hồi đội viên giao cho họ quyền. Mỗi lân chuyền đổi vật phẩm tiêu hao 500 điểm thưởng, điểm tưởng thưởng không tính vào”
“Ách” Lý Sơn đầu to như cái đâu: “Hai chi tiết cấp A 20000 điểm thưởng”. Lý Sơn nghĩ đến gì đó hỏi tiếp: “Chủ thần xin hỏi có đảm bảo giao dịch giữa hai người hay không?”
“Giao dịch là hoàn toàn tự do giữa các đội viên. Chủ thần sẽ không đứng ra đảm bảo trách nhiệm giao dịch giữa các đội viên. Giao dịch là do hai bên hoàn toàn tự nguyện!”
“Sặc c.mẹ chủ thần” Lý Sơn thầm nghĩ thảo nào đây là lý do mà chức năng này có vậy àm không ai sử dựng. Lý Sơn suy nghĩ có rất nhiều lý do mà họ không dùng chúng. Thứ nhất điểm và chi tiết kịch tình dùng để mở ra quá đắt. Thứ hai mỗi lần chuyển nhưng là mất 500 điểm tưởng thưởng. Thứ ba giao dịch không đảm bảo nếu như bên kia cuỗm luôn thì một bên kia chịu chết không làm gì được. Thứ tư nếu như có đồ cũng chỉ đủ dùng lấy đâu ra mà bán hơn nữa còn không đảm bảo đối thủ của mình sẽ đêm tiền trả lại cho mình. Thứ năm không ai muốn đoàn đội khác trở lên mạnh hơn cả vì đoàn chiến sẽ đam lại cho họ bất lợi. Nhưng là Lý Sơn cắn chặt hàm răng ói: “Trả!”