[JUSTIFY]
Sau một chiêu, chênh lệch giữa Triệu Phong và Triệu Quang lập tức hiện rõ.
Triệu Quang cố gắng đứng vững nhưng vẫn thất kinh, hơi thở dồn dập, kinh ngạc và khó hiểu.
Triệu Phong thong dong mỉm cười, không thừa cơ xuất kích. So tốc độ, hắn có lòng tin tuyệt đối. Cho dù một số Võ Giả đạt Võ Đạo tầng bốn cũng chưa chắc có thể thắng hắn.
Trong lúc nhất thời, trận chiến giữa Triệu Phong và Triệu Quang trở thành tiêu điểm trong mười võ đài.
Đám đông dưới võ đài ầm ỹ một hồi, sau đó dần yên lặng lại.
- Tốc độ của hắn còn nhanh hơn Triệu Quang!
Triệu Nhạc, Triệu Vũ Phỉ đều kinh hãi xúc động.
- Công pháp khinh thân thật huyền diệu!
Trên đài quan chiến, một vài trưởng bối trong tộc cũng hơi giật mình.
- Thân pháp của hắn có vẻ quen mắt.
Tài phán trưởng lẩm bẩm.
- Thứ hắn luyện là “Phiêu Lăng Độ”! Chắc chắn là nó!
Trên đài quan chiến, một võ giả hít sâu một hơi, sắc mặt đầy sự phức tạp nhìn về phía Triệu Phong.
Thì ra vị võ giả của gia tộc này cũng từng luyện công pháp khinh thân “Phiêu Lăng Độ”.
Chẳng qua “Phiêu Lăng Độ” quá khó, lại là một bộ không đầy đủ, cho nên trước kia ông ta tu luyện một hai năm xong liền từ bỏ. Cảnh giới, hỏa hầu của ông ta không được như Triệu Phong.
- Thì ra là Phiêu Lăng Độ !
Các trưởng bối khác chợt tỉnh ngộ.
- Có thể luyện Phiêu Lăng Độ tới mức độ như thế này, ngộ tính của hắn thật sự không tầm thường, chỉ tiếc…
Ngoài sự sợ hãi thán phục, vài trưởng bối còn có vẻ tiếc nuối lắc đầu.
Phiêu Lăng Độ tuy có đẳng cấp cao, ít nhất bằng võ học đỉnh cấp, nhưng dù sao cũng chỉ là một bản không đầy đủ, tiềm lực tương lai có hạn.
- Triệu Phong ra tay!
Dưới sân võ vang lên tiếng hô hào.
Chỉ thấy Triệu Phong chủ động xuất kích, thân hình nhẹ giống như lá rơi, tốc độ làm cho người ta sợ hãi cực kỳ.
Triệu Quang dốc toàn lực vẫn khó trốn khỏi Triệu Phong, chỉ có thể miễn cưỡng nghênh đón.
Nộ Long thức thứ năm!
Triệu Phong thi triển Nộ Long quyền, đây là một loại võ học trung cấp có danh tiếng không nhỏ, rất nhiều người nhận ra.
Ầm! Bốp! Phịch phịch…
Khí huyết toàn thân Triệu Phong trào lên, như hóa thành Nộ Long thực sự, xuất quyền phát ra rít cùng với khí thế kinh người.
Triệu Quang cảm nhận được áp lực nặng nhất, khí huyết và sức bật của đối phương ép gã khó thở.
Mỗi lần tiếp một quyền, thân hình gã lui về sau một bước, thậm chí chấn động tạng phủ.
Gã hoàn toàn bị Triệu Phong đè ép, không hề có lực chống đỡ.
Luận tốc độ, Triệu Phong thắng dễ dàng; luận uy lực võ học, Triệu Phong cũng hơi thắng gã.
- Oa!
Tiếp quyền thứ tám, Triệu Quang phun một ngụm máu, lúc này mới nhận thua.
Triệu Quang đứng hạng năm vậy mà không đến mười chiêu đã bại.
Nhiều người dưới võ đài trợn mắt.
Mặc dù biết thực lực Triệu Phong có thể khiêu chiến năm hạng đầu, nhưng kết quả thực sự rung động xa so với dự liệu.
Biểu hiện của Triệu Phong thậm chí không thua mấy người trong ba hạng đầu.
- Kẻ này có ngộ tính kinh người. Chẳng những hắn tu luyện quyền pháp trụ cột tới viên mãn, còn tu luyện Nộ Long quyền tới cảnh giới đỉnh phong.
- Bằng cảnh giới võ học trung cấp đỉnh phong, dù không luyện Phiêu Lăng Độ thì thực lực của hắn cũng hơi thắng Triệu Quang.
Những nhân vật ở vị trí cao trên đài quan chiến không thiếu tầm mắt, kiến thức. Với biểu hiện của Triệu Phong, họ giật mình mà lại tán thưởng.
Trên sân Thiên Võ, mười võ đài tỷ thí còn đang tiến hành chiến đấu
Triệu Phong chiến thắng Triệu Quang xong, lập tức ở thế đối đầu với Triệu Nhất Kiếm, Triệu Nhạc.
Trận đấu đến giờ, người còn giữ được thành tích toàn thắng chỉ có bốn người: Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm, Triệu Vũ Phỉ, Triệu Phong.
Bốn người nghiễm nhiên trở thành “Tứ cường” trên sân Thiên Võ.
- Triệu Phong! Triệu Phong!
Trong tiếng hô hào náo nhiệt, Triệu Phong leo lên luận võ đài.
Mỗi lần hắn lên đài, hơn nửa đối thủ hoặc nhận thua, hoặc chỉ cần hai ba quyền là giải quyết.
Trong đó Triệu Phong còn gặp Triệu Khôn.
- Ta nhận thua!
Triệu Khôn cắn răng một cái, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
Xem thế cục hôm nay, thực lực và khí thế của Triệu Phong vượt qua ca ca Triệu Càn của y, y đâu còn dám xấu mặt đánh tiếp.
“Tứ cường” giữ vững thành tích toàn thắng, cùng tiến tới.
Rất nhiều người đang mong đợi trận giao phong của “Tứ cường” này.
Cuối cùng sau khi thắng 60 trận liên tiếp, hạng nhất Triệu Nhạc và hạng hai Triệu Nhất Kiếm gặp nhau.
Triệu Nhạc! Triệu Nhạc!
Triệu Nhất Kiếm! Triệu Nhất Kiếm!
…
Dưới sân hò hét inh ỏi, mọi người đều điên cuồng kích động, cực kỳ hưng phấn.
Triệu Phong, Triệu Vũ Phỉ đứng ngoài cũng hứng thú.
- Triệu Nhạc! Từ trận bại nửa năm trước, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau!
Triệu Nhất Kiếm hít sâu một hơi, mắt hiện ra ý chí chiến đầu và sự tự tin mãnh liệt.
Trong ngoại tầng gia tộc, Triệu Nhạc rất ít xuất hiện. Ngày thường gã tu luyện khắc khổ, nhưng căn cơ thực lực rất ổn, luôn ổn định đứng ở vị trí số một.
- Ra tay đi, xem “Lãnh Lưu kiếm” của ngươi lợi hại, hay “Thiết Cương thân” của ta mạnh mẽ.
Giọng Triệu Nhạc trầm ổn, âm vang hữu lực. Y có thân cao khổ người lớn, ổn định lấn át Triệu Nhất Kiếm.
Bang, chíu!
Triệu Nhất Kiếm rút bảo kiếm, một tia sáng lạnh lẽo xẹt qua không trung thành một vệt sáng như dòng nước lạnh, mau kinh người, lạnh thấu tim.
“Lãnh Lưu kiếm” vừa ra khỏi vỏ, không khí như bị đông lạnh. Ngay cả người xem cũng cảm nhận được hơi lạnh.
- Thiết La chưởng!
Thân thể Triệu Nhạc vững như một ngọn núi, bàn tay như sắt thép, một quyền đánh ra khiến không khí chấn động, nặng nề như Thái sơn rơi xuống.
Đinh!
Cực nhanh, kiếm chưởng giao kích tạo ra tiếng vang chói lọi chấn động màng tai.
Hai người giao phong trong chớp mắt. Thân hình Triệu Nhất Kiếm nhoáng một cái, nhanh chóng thối lui hai bước rồi y chợt quay lại, mũi kiếm mạo hiểm đâm vào hạ bàn Triệu Nhạc.
“Hai người này một thì vững chắc, một lại kiếm cực nhanh.”
Triệu Phong yên lặng chú ý.
Rõ ràng, thực lực Triệu Nhạc và Triệu Nhất Kiếm đều có thể lực lấn át chuẩn Võ Giả.
Nếu như không tu luyện ra nội kình Võ Đạo, Triệu Phong không chắc phá được phòng ngự của Triệu Nhạc, càng không nắm chắc có thể dùng nắm tay trần ngăn được sự công kích đáng sợ của Triệu Nhất Kiếm.
Leng keng bang bang...
Trận giao phong của Triệu Nhạc và Triệu Nhất Kiếm lâm vào thế gay cấn.
Tốc độ xuất kiếm của Triệu Nhất Kiếm càng lúc càng nhanh. Kiếm quang giao thoa như dòng nước lạnh, bao phủ thân thể Triệu Nhạc.
Triệu Nhạc không nhanh không chậm, hô hấp trầm ổn, phòng ngự từng đòn công kích của Triệu Nhất Kiếm.
Đây là gã, người tu luyện võ học luyện thể cao cấp “Thiết Cương thân”, có khí lực phòng ngự cực mạnh. Đổi lại là một Võ Đạo tầng ba khác căn bản không cản được một kiếm của đối phương.
- Căn cơ của Triệu Nhạc trầm ổn, am hiểu phòng ngự. Nếu trong thời gian cạn nửa chén trà mà Triệu Nhất Kiếm không thắng, thì thắng bại đã không cần nghĩ.
Tài phán trưởng lạnh nhạt nói.
- Ha ha, nửa chén trà ? Không cần thời gian dài như vậy.
Võ giả trung niên bên cạnh cũng là phụ thân Triệu Nhất Kiếm, thì tự tin cười.
- Hả?
Mấy người Tài phán trưởng hơi đổi sắc.
Vào lúc này, thế cục đại biến.
Xẹt!
Dòng nước lạnh mà Triệu Nhất Kiếm gây ra vang lên tiếng gió rít trong không khí, hơi lạnh bám theo lưỡi kiếm sắc bén.
Đinh!
Triệu Nhạc kêu lên một tiếng buồn bực, cánh tay cứng như sắt thép bị chém rách một vệt, liên tục rút lui.
- Thiết Cương thân của ta bị phá…
Sắc mặt Triệu Nhạc hơi trắng xám.
Thiết Cương thân là một bộ võ học cường hóa phòng ngự thân thể, tu luyện xong thì da thịt như sắt, lực lượng kinh người, có thể đối chiến đao kiếm.
Lại phối hợp võ học cao cấp “Thiết La quyền”, phòng ngự và lực lượng của gã đạt tới cực hạn. Tự hỏi dưới Võ Đạo tầng ba không người nào có thể phá phòng ngự của gã.
- Võ học cao cấp đại thành!
Trọng tài cả kinh hô một tiếng.
Võ học cao cấp đại thành?
Đệ tử Triệu tộc xung quanh hít một hơi lạnh.
Mọi người đều biết đẳng cấp võ học có cách nói “Tiểu thành, đại thành”.
Võ học cao cấp tu tới tiểu thành là không dễ, mà tu tới đại thành càng khó gấp vài lần.
Nhưng nếu có thể tu luyện võ học cao cấp tới đại thành thì uy lực có thể tăng trưởng một nửa so với cơ sở tiểu thành.
“Lãnh Lưu kiếm” là một võ học cao cấp công kích đáng sợ. Tu luyện nó tới tiểu thành thì Võ Đạo tầng ba có thể so với chuẩn Võ Giả, nếu đạt đến đại thành đã vượt xa chuẩn Võ Giả, thậm chí uy hiếp Võ Giả chính thức.
- Cao cấp đại thành, thì ra là thế! Chúc mừng ngươi… Triệu Thiên Kiếm, có một đứa con thật có thiên phú.
Tài phán trưởng cười cười với trung niên bên cạnh.
Triệu Thiên Kiếm chính là phụ thân của Triệu Nhất Kiếm.
- Trưởng lão quá khen!
Triệu Thiên Kiếm được khen mà lo sợ. Tài phán trưởng chính là trưởng lão trong tộc. Là một võ giả, ông ta phải kính sợ.
Trên đài tỷ võ.
- Lãnh Lưu hàn thiểm!
Triệu Nhất Kiếm thừa cơ truy kích, bảo kiếm lao ra với tốc độ nhanh hơn kéo theo tiếng gió gào rít, khiến cho Triệu Nhạc cực kỳ nguy hiểm.
Xùy, phụt!
Áo ngực Triệu Nhạc vỡ tan, máu bắn tung, thân hình bạo lui.
- Triệu Nhất Kiếm chiến thắng!
Tài phán trưởng quyết đoán phán quyết thắng thua.
- Võ học cao cấp đại thành, với tốc độ nhanh như gió của Lãnh Lưu kiếm thì ta thua không oan.
Triệu Nhạc thở dài một hơi, ánh mắt ảm đạm xuống đài.
Sau khi chiến thắng Triệu Nhạc, uy thế Triệu Nhất Kiếm lại tăng lên cực nhanh.
- Triệu Nhất Kiếm!
- Triệu Nhất Kiếm!
Tiếng reo hò vang dội, rất nhiều thiếu niên sùng bái và các thiếu nữ hâm mộ y.
Thời khắc chiến thắng, Triệu Nhất Kiếm nghiễm nhiên trở thành vương giả trong các đệ tử ngoại tầng, khuất phục vô số đệ tử ngoại tầng.
Triệu Nhất Kiếm nhìn chung quanh võ đài, ánh mắt đột nhiên rơi xuống Triệu Phong, miệng nhếch lên tỏ ra khinh miệt!
- Kiếm ca!
Gương mặt Triệu Tuyết phơn phớt hồng, hưng phấn tiếp đón.
Thực lực mạnh mẽ của Triệu Nhất Kiếm làm cho nàng ta hết sức yên lòng, tuyệt đối không thể thua cho người kia.
Đồng thời, Triệu Tuyết vụng trộm liếc mắt Triệu Phong nơi xa.
Nhưng nét mặt Triệu Phong thì lại hết sức bình thản không có động tĩnh.
Trận đấu vẫn còn tiếp tục, còn toàn thắng chỉ có ba người Triệu Nhất Kiếm, Triệu Vũ Phỉ, Triệu Phong.
Chẳng qua mọi người trên sân không có nhiều chờ mong và lo lắng.
Trong cái nhìn của mọi người, Triệu Nhất Kiếm dĩ nhiên là vương giả ngoại tầng. Cho dù trong đệ tử nội tầng cũng có thể liệt vào hàng đầu.
“Võ học cao cấp đại thành sao?”
Triệu Phong thầm nói, sắc mặt vẫn hoàn toàn bình tĩnh.
Thành tích toàn thắng vẫn tiếp tục. 60 trận, 61 trận…
Tiếp tục thi đấu thì việc hắn và Triệu Nhất Kiếm gặp nhau là không thể tránh được.
Cuối cùng sau 69 trận thắng liên tiếp, Triệu Phong lên võ đài, nhìn thấy một thiếu niên áo tím, mày kiếm lạnh lùng.
Chính là Triệu Nhất Kiếm!
Hai người gặp nhau khiến rất nhiều con mắt chú ý, toàn trường chợt yên tĩnh.
Dù sao Triệu Phong vẫn còn là một trong ba người giữ thành tích toàn thắng.
- Triệu Phong! Ngươi sẽ không nhận thua chứ hả?
Triệu Nhất Kiếm miệt thị, mỉa mai cười cười.
Theo gã, đối thủ ngoại tầng duy nhất chỉ có Triệu Nhạc, những người khác đều là phụ.
----------oOo----------
[/JUSTIFY]