Hắn thử tiến vào trong khu vực màu xanh có ngọc giản. Khi hắn ngồi xuống bắt đầu tu luyện thì hắn giật mình nhận thấy được tốc độ tu luyện ở đây so với bên ngoài nhanh hơn gấp mười lần. Bất chợt ngọc giản sáng lên, nó xoay tít. Mắt Tiêu Sơn trợn tròn lên khi thấy thiên địa linh khí điên cuồng chút vào cơ thể hắn. Hắn chưa kịp phát hiện ra điều gì thì cảm nhận lình hồn của mình thoát xác. Linh hồn của hắn bị hút vào một không gian thần bí , kỳ lạ. Một không gian tối đen như mực.
Ở không gian này , một giây đối với hắn giống như là cả trăm năm ,kèm theo cả thân thể bị xé nát và linh hồn thì như bị hai cánh tay kéo dãn sang hai bên, cảm giác đau đớn cực độ . Tiếp theo đó linh hồn sôi trào rồi nóng rực lên giống như đang ở trong một lò lửa vậy. Bất chợt cơ thể hắn phát ra tiếng nổ “Bang” .
Sau vụ nổ ,một khối cầu lửa to lớn, nhiệt độ đạt tới hàng triệu độ xuất hiện và hắn thì nằm trong khối cầu lửa này . Khu vực chung quanh bắt đầu có những viên đá thiên thạc lớn liên tục va chạm với nhau một cách điên cuồng. Tiêu Sơn mới nhận ra rằng ,mình đang nằm giữa mặt trời và đang tận mắt quan sát sự hình thành của tinh hệ vậy... !
Bất chợt hồn của hắn thoát ly về lại cơ thể cũ khi hắn vẫn đang trầm ngâm thích thú xem mấy viên thiên thạch đâm vào nhau.
Đôi mắt Tiêu Sơn chớp chớp, hắn nhìn ra bên ngoài thì thấy bầu trời đã tối. Thiếu phụ đều nằm ngủ trên bàn, một bát cháo bên cạnh nàng đã nguội lạnh . Bất chợt Tiêu Sơn trào dâng cảm giác xúc động tột độ. Hắn nhẹ nhàng tiến về phía thiếu phụ, hắn đem một chiếc chăn khoác lên trên thân thể của nàng rồi khẽ cầm lấy bát cháo đưa lên miệng húp. Sau khi ăn no hắn mới hít một hơi rồi tiến về giường ngủ của mình. Hắn nằm xuống giường , rồi tiến vào trạng thái minh tưởng. Vốn công pháp mà hắn tu luyện không yêu cầu trạng thái phải ngồi hay nằm thế nên hắn không ngại tiền hành trong tư thế nằm. Hắn kiểm tra thì thấy trong cơ thể hắn chứa một quả cầu ánh sáng lớn vô cùng bao trung quanh nó là đám mây bụi cùng những tảng đá khổng lồ.
Tiêu Sơn mừng rỡ, nhanh như vậy mà hắn đã tiến vào cảnh giới Thái Dương kỳ. Theo công pháp tu luyện thì thái dương kỳ có thể bắt đầu sử dụng thái dương chân hỏa cho việc luyện đan. Ngoài ra có thể sử dụng bí pháp thái dương phụ thể tăng sức mạnh tạm thời bản thân lên đạt được thực lực Kim tinh sơ kỳ. Bí pháp chỉ có thể sử dụng mỗi ngày một lần, thời gian duy trì khoảng 1 tiếng đồng hồ. Hơn nữa sau khi sử dụng, cơ thể sẽ rơi vào trạng thái suy nhược. Chỉ có thể sử dụng thực lực dưới kim tinh sơ kỳ, không có tác dụng với đẳng cấp cao hơn. Đây quả là tuyệt kỹ có thể bảo toàn mạng sống cho hắn .
Hiện tại, mẫu thân của hắn đã tỉnh dậy, nàng nhìn thấy hắn đang ngủ. Khi thân thể của nàng di chuyển thì chiếc chăn hơi trượt xuống, trong lòng nàng cảm giác được ấm áp. Nàng nhanh chóng cầm bát cháo cùng với bát thuốc ra ngoài. Lúc này Tiêu Sơn đã tiến vào trạng thái tu luyện. Hiện giờ, sau khi hấp thụ thiên địa linh khí, mặt trời trong cơ thể của hắn sáng rực lên. Bất chợt Tiêu Sơn trồm dậy.
Hắn bắt đầu dựa theo pháp quyết sử dụng thái dương chân hỏa đi rèn luyện thân thể của mình. Thái dương chân hỏa được Tiêu Sơn điều đồng bắt đầu lan tràn khắp cơ thể của mình. Từng đợt đau đớn như hàng vạn chiếc kim châm đâm vào khắp nơi trên cơ thể hắn. Mặt của hắn vặn vẹo do đau đớn. Công pháp tu luyện Thiên hà quyết là loại tu luyện thể xác lẫn linh hồn. Chính xác là song song tu luyện. So sánh với tu chân giới thì tu luyện chia làm hai loại chính dù là tu ma , tu chân . Tu chân thì tu luyện nguyên thần, sau khi nguyên thần lớn mạnh sẽ trải qua độ kiếp tiến hành tái tạo lại tiên thể sau đó phi thăng tiên giới. Còn tu luyện thân thể thì lại chuyên luyện thể phách đến nỗi thân thể đủ mạnh để nghiền nát hư không. Hai loại tu luyện này đều có nhược điểm và ưu điểm, tu nguyên thân thì linh hồn mạnh, thân thể yếu có thể sử dụng pháp bảo phòng hộ thay thế; thể tu, thân thể mạnh và linh hồn yếu rất sợ bị pháp bảo ,hoặc sức mạnh tinh thần công kích.
Lý Sơn tu luyện công pháp thì cả linh hồn và thân thể phải đạt được cảnh giới đồng đều mới có thể thăng cấp .Thế nên để tu luyên công pháp của hắn thì phải bỏ thời gian và công sức đều vượt xa so với nhiều pháp quyết tu luyên khác. Hắn cắn răng lại nghĩ đến mẫu thân, nghĩ đến mối thù phá hủy đan điền và kinh mạch. Hắn hận a! Hiện nay, hắn có cơ hội sửa đổi vì vậy hắn nhất định phải kiên trì. Hắn nghiến chặt hai hàm răng để cho thái dương chân hỏa điên cuồng thiêu đốt thân thể loại bỏ tạp chấp.
Sau hơn hai giờ hắn mới thu công. Cơ thể hắn tỏa ra mùi thốim, vô cùng khó chịu. Hắn nhìn cả cái chăn cũng bị xú khí của hắn làm cho bốc mùi. Tiêu Sơn bất đắc dĩ cầm lấy cái chăn kéo về phía nhà tắm. Nhà tắm của hắn bất quá chỉ là một mảnh lạt tre cùng với một cái giếng nước. Hắn dội hàng chục gáo nước lên người đem vô số tạp chất bẩn thỉu trên người cuốn trôi đi. Mặc dù nước lạnh như vậy nhưng hắn lại không cảm thấy chút lạnh nào ngược lại hắn lại cảm giác vô cùng thoải mái. Sau khi giặt xong tấm chăn cùng với tắm rửa, hắn nhanh chóng trở về phòng của mình. Sau khi trải qua đợt tu luyện như tra tấn, tinh thần của hắn có chút mệt mỏi mà bắt đầu rơi vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy đã là ngày thứ hai. Mẫu thân hắn vốn dĩ chăm sóc cho hắn rất tốt nhưng nàng cũng không thể dành tất cả thơi gian cho hắn được, nàng còn có công việc riêng. Nàng làm ở phường thị Tiêu gia, chỉ vì mấy ngày nay hắn bị thương vì thế nàng mới được gia chủ Tiêu Chiến cho phép nàng nghỉ để chăm sóc cho Tiêu Sơn. Hơn nữa Tiêu Chiến cũng hứa với gia đình hắn mỗi tháng đều cấp tiền lương đủ hai mẹ con sống sung túc. Mặc dù Tiêu Yến không có làm ở Tiêu gia phường thị nữa thì số tiền cung cấp cho hai mẹ con cũng đủ họ sống qua ngày. Đây là điều Tiêu Chiến và đại trưởng lão hứa với Tiêu Yến coi như đền bù cho Tiêu Sơn khi bị Tiêu Ngọc đánh trọng thương .
Tiêu Sơn trở mình, ngồi dậy. Trên bàn có một bức thư và bát cháo vẫn còn ấm. Tiêu Sơn cầm bát lên húp lấy một hơi cháo. Hắn thở ra một hơi. Hắn tính toán đến việc luyện đan. Lúc này hắn ngồi trên giường bắt đầu liên lạc với mảnh ngọc giản thần bí. Theo như ngọc giản bên trong có mảng dành riêng gọi là Luyện đan thiên. Sau khi tìm tòi, hắn liền lấy công thức của loại đan dược có tên dịch cân tẩy tủy. Loại dược này tên giống như ý nghĩa, dùng nó hòa vào trong nước khi sử dụng trong quá trình tu luyện, nó sẽ loại bỏ những chất cặn bã dư thừa ra khỏi cơ thể. Theo như ghi chép của nó như vậy không phải Tiêu Sơn sẽ có thể rút ngắn quá trình tu luyện của Thái dương kỳ ư?
Tiêu Sơn ngay sau khi xem xét thì thấy dược liệu của nó cũng không quá cao cấp. Hơn nữa theo tư liệu của luyện đan thiên có ghi rõ cấp độ của đan dược chưa hẳn đã phụ thuộc vào cấp độ của dược liệu. Dược liệu cao cấp sẽ luyện ra đan dược cao cấp nhưng đan dược cao cấp chưa chắc đã cần dược liệu cao cấp luyện ra. Đẳng cấp đan dược trong tu chân giới chia làm cửu phẩm ,mỗi cấp bậc lại chia hạ cấp, trung cấp và cao cấp. Đến tiên giới thì lại chia Tiên đan, thần đan và thánh đan giống như tu chân cũng là hạ, trung và cao giai. Tất nhiên đẳng cấp của Tiêu Sơn hiện giờ chỉ có thể luyện hạ cấp đan dược và trung cấp đan dược mà thôi. Trong đó dịch cân tẩy tủy dược thủy đạt vào trung cấp đan dược.
Tiêu Sơn biết ở đấu khí đại lục cũng có luyện Đan Sư họ chỉ gọi khác chút là Luyện Dược Sư. Trong đó đan dược cũng được chia làm hạ, trung, thượng chia làm chín cấp bậc nhưng nếu so phẩm với đan dược của Tiêu Sơn luyện chế ra thực sự có chút khác biệt. Tiêu Sơn cũng không biết đan dược mình luyện ra dựa theo luyện đan thiên sẽ có cấp bậc gì???
Mà Luyện Dược Sư là nghề nghiệm cao quý hơn cả Đấu Giả.
Luyện dược sư, bọn họ có thể luyện chế ra nhiều loại thần kỳ đan dược để tăng thêm thực lực. Tất cả các luyện dược sư đều sẽ được các thế lực bằng bất cứ giá nào kiệt lực chiêu nạp, thân phận cực kỳ tôn quý!
Luyện dược sư muốn có đãi ngộ như vậy, tự nhiên cũng rất ít ỏi. Rồi thì muốn trở thành một luyện dược sư, điều kiện cực kì hà khắc.
Đầu tiên, tự thân thuộc tính phải là hỏa, tiếp theo, tại trong hỏa thể còn phải có thêm một tia mộc khí, có hiệu quả chung hòa khi luyện dược!
Phải biết rằng, trên đấu khí đại lục, thuộc tính của con người quyết định bởi linh hồn của họ, vĩnh viễn chỉ có một thuộc tính, không thể có thuộc tính khác lẫn vào, cho nên, một thân thể có hai loại thuộc tính mạnh yếu không giống nhau cơ bản là không có khả năng.
Đương nhiên, không có việc gì là tuyệt đối, trong hàng triệu người sẽ có mốt số linh hồn bị biến dị, mà người có biến dị linh hồn, sẽ có tiềm lực trở thành một luyện dược sư!
Bất quá đơn giản chỉ có hỏa mộc hai thuộc tính linh hồn cũng chưa thể xưng là một luyện dược sư chân chính, bởi vì một điều kiện không thể thiếu khác của luyện dược sư, đó là: Linh hồn cảm ! Cũng có thể gọi là linh hồn cảm giác lực! Cũng có thể gọi là linh hồn tố tạo lực!
Luyện chế đan dược, trọng yếu nhất là ba điều kiện: Tài liệu, hỏa chủng, linh hồn thiên phú!
Tài liệu, đương nhiên là các loại thiên tài địa bảo. Luyện dược sư cũng không phải thần, không có cực phẩm tài liệu, bọn họ cũng không thể làm ra được gì nên hồn, bởi vậy, tài liệu tốt phi thường trọng yếu.
Hỏa chủng, cũng chính là ngọn lửa mà luyện dược sư cần để luyện chế đan dược. Loại lửa bình thường không thể sử dụng, mà phải dùng ngọn lửa do hỏa thuộc tính đấu khí tạo thành, đương nhiên, trong thế gian cũng có rất nhiều thiên địa dị hỏa.
Đẳng cấp cao luyện dược sư có thực lực mạnh mẽ mới có thể sử dụng. Dùng dị hỏa để luyện dược, không chỉ đem thành công hiệu suất tăng lên rất nhiều! Hơn nữa đan dược luyện ra sẽ có dược hiệu mạnh hơn đan dược dùng hỏa diễm đấu khí luyện ra.
Bởi vì luyện dược cần rất nhiều thời gian luyện chế, cực kỳ tiêu hao đấu khí, bởi vậy mỗi vị kiệt xuất luyện dược thật ra đều là một hỏa diễm đấu giả mạnh mẽ!
Điều kiện cuối cùng, đó là linh hồn cảm giác lực!
Tại lúc luyện dược, hỏa hầu cao hay thấp đều là cực kỳ trọng yếu, đôi lúc chỉ cần hỏa hầu hơi mạnh một chút, cả lò đan dược sẽ hóa thành tro bụi. Cho nên, thao khống hỏa hầu là việc luyện dược sư bắt buộc phải học, nhưng muốn thao khống hỏa hầu thì phải có cường hãn linh hồn cảm giác lực. Mất đi điểm này, cho dù hai điều trên có tốt thế nào cũng chỉ là vô dụng!
Tại mấy loại điều kiện hà khắc này, người có tư cách trở thành luyện dược sư, đương nhiên là Phượng Mao Lân Giáp. Mà luyện dược sư ít, các loại thần kì đan dược tự nhiên cũng rất hiếm hoi, vật càng ít mới càng quý giá, cũng vì vậy mới tạo nên thân phận tôn quý.
Nhưng trong tu chân giới thì lại không quá khắt khe giống đấu khí đại lục. Hầu hết họ phụ thuộc vào công pháp mà họ tu luyện, các tu chân giả thường chọn các loại tu luyện công pháp phù hợp với thuộc tính của cơ thể mình. Tất nhiên là thân thể con người sinh ra đều có ngũ hành nhưng yếu tố nào mạnh hơn mà thôi, lựa chọn công pháp phù hợp với thuộc tính cơ thể mình làm ít công nhiều còn ngược lại tu luyện công pháp khác đặc biệt là ngược lại với thể chất của mình thì làm nhiều công ít. Thế nên công pháp để họ luyện đan luyện dược đều là hỏa thuộc tính.
Thường trong tu chân giới họ thường hợp thành các đại môn phái như vậy thực lực của họ bao giờ cũng mạnh hơn nhiều. Hơn nữa cũng không cần lo lắng đến vấn đề đan dược và vũ khí chỉ cần có tài năng là được. Trong trường hợp tán tu lại khác, họ thường bế quan tu luyện nếu bắt được công pháp thích hợp với luyện đan, luyện khí và cấp độ hiện tại của họ không cao thì họ đều bỏ tu luyện công pháp của mình. Sau đó họ sẽ theo mấy loại công pháp này mặc dù thân thể không phù hợp nhưng so sánh với việc có được phương diện luyện đan và luyện khí thì họ sẵn sàng vứt bỏ công pháp mà mình đang tu luyện... Trong trường hợp thân thể phù hợp với loại công pháp tu luyện này thì không nói đến.
Cầm tờ tinh tạp trong tay, hắn mặc một chiếc áo khoác mỏng che đi khuôn mặt. Hắn chẳng qua không muốn đụng độ với một số người quen mà thôi. Hiện giờ theo như mẫu thân của hắn thì Tiêu Ngọc cô nàng này đã bị Già Nam học viên thu làm viện sinh. Thế nên hắn cũng không sợ phải giáp mặt với nàng. Tiêu Sơn đi ra khỏi Tiêu gia. Mấy hộ vệ của Tiêu gia nhìn thấy cảnh này có chút nghi hoặc sau khi xác nhận là Tiêu Sơn thì thở dài phất phất tay để hắn rời đi. Trong con mắt của mấy hộ vệ đều có chút thương cảm dành cho người thiếu niên này.
Hắn rảo bước vào phía đầu đường bên trong phường thị Tiêu gia. Lúc này, hắn nắm trong tay thẻ tinh tạp, đây là những tích góp từ bé đến nay. Toàn bộ cũng chỉ có hơn hai nghìn kim tệ mà thôi. Tiêu Sơn hướng về phía một cửa hàng dược liệu . Chủ hàng nhanh chóng chạy tới tiếp đón : "Khách quan ngài muốn mua thổ mộc cương sao?". Bất chợt trung niên nam tử cửa hành giật mình: "Ngạch là ngươi sao? Tiêu Sơn..."
Tiêu Sơn lên tiếng chào hỏi với trung niên nam tử nói: "Chào Tiêu Long bá bá..."
Trung niên nam tử nhìn chăm chú về phía thiếu niên lên tiếng hỏi: "Tiêu Sơn ngươi muốn mua dược liệu sao?"
Tiêu Sơn khẽ gật đầu nói: "Vâng!" Hắn nhìn trong tay cây thổ mộc cương này hay còn gọi là thổ linh chi trong luyện đan thiên. Chính xác nó ở địa cầu chính là thổ linh chi một vị thuốc trong những bài thuốc của đông y. Mặc dù Tiêu Sơn về khoản này không biết gì nhưng khi nhắc đến thổ linh chi ít ra hắn cũng biết nó thuộc thuốc đông y. Nhìn cây thổ linh chi hiện giờ nó chí ít cũng có tuổi thọ được 1000 năm toàn bộ thân thể của nó bắt đầu bốc ra linh khí nhưng vô cùng nội liễm nếu không có linh hồn lực mạnh mẽ khó mà nhận biết được.
Trung niên nam tử không có bài xích thiếu niên. Hắn hướng về phía thiếu niên lên tiếng nói: "Nếu tiểu tử ngươi mua nó thì bá bá sẽ để cho ngươi giá 250 kim tệ..."
Tiêu Sơn gật đầu. Hắn là người quen với người gọi là Tiêu Long. Người này vốn là một chi nhánh bán hàng thuê cho cửa hàng Tiêu gia. Khi hắn bước vào đây hắn cũng không sợ bị người nâng giá mà thiệt thòi. Tiêu Sơn chỉ vào mấy thứ thuốc khác gồm có làm diệp thảo, hạt anh thảo, hoàng liên tinh cùng vài vị thuốc khác...
Trung niên nam tử nhíu mày nhưng cũng gói mọi thứ vào túi cho Tiêu Sơn. Hắn lên tiếng nói: "Tiểu tử của ngươi là 1600 kim tệ..."
Tiêu Sơn nhận lấy bọc thuốc cảm ơn trung niên nam tử. Hắn suy nghĩ một chút sau đó mở miệng nói: "Tiêu Long bá bá không biết bá bá có sách giới thiệu và các loại thuốc không?"
Trung niên nam tử nhíu mày lên tiếng hỏi: "Ngươi định làm gì vậy!?"
Tiêu Sơn suy nghĩ lúc lâu, sau đó hắn bình thản mở miệng bịa ra một lý do: "Tiêu Long bá bá, bá bá biết ta không tu luyện được mà sau khi thành thân ở mười sáu tuổi sau ta sẽ ra đây bán thuốc với bá bá cũng nên..." Tiêu Sơn nhếch miệng cười về phía trung niên nam tử.
Trung niên nam tử thoáng thở dài. Hắn rút trong ngăn bàn ra mấy quyển sách khá cũ ký. Hắn hướng về phía Tiêu Sơn nói: "Được rồi của ngươi đây. Nhớ đọc xong trả lại cho ta là được..."
Tiêu Sơn nghe thấy thế giật mình. Tiêu Sơn hướng về phía trung niên nam tử mỉm cười nói: "Cảm ơn Tiêu Long bá bá..."
"Ô" một âm thanh cắt đứt Tiêu Sơn. Đầu Tiêu Sơn quay lại thì thấy một thiếu nữ mặc bộ y phục duyên dáng làm nàng trông khá khả ái. Đi kè kè bên nàng là một nam tử có vài phần anh tuấn và trạc tuổi hắn. Thiếu niên nhìn về phía Tiêu Sơn với ánh mắt coi thường và khinh bỉ: "Ha ha ha ha, ai thế này!? Thì ra là phế vật trong phế vật của chúng ta. À đúng hơn là đại thiên tài của chúng ta Tiêu Sơn..."
Tiêu Sơn nhíu mày nhìn về phía thiếu niên khó chịu lên tiếng nói: "Tiêu An..." Sau đó hắn nhìn về phía thiếu nữ đằng sau thiếu niên. Người này không ai khác là bạn thời thơ ấu thanh mai trúc mã của hắn Tiêu Tuyết Nhi. Lúc này, hắn cảm giác được con tim của mình thắt lại, hắn khó chịu lên tiếng nói: "Tuyết Nhi ngươi cũng đi cũng hắn sao!?"
Thiếu nữ cúi đấu không nói gì. Có lẽ trong thâm tâm nàng cảm giác có lỗi với thiếu niên trước mặt này nhưng muốn nàng cưới một phế vật tuyệt đối là không thể nào. Thiếu niên đứng trước mặt Tiêu Sơn nở ra một nụ cười khinh bỉ: "Ha ha ha ha, nàng không đi với ta chẳng lẽ đi với ngươi sao hả đồ phế vật..."
Tiêu Sơn cắn chặt hàm răng. Hắn phất tay áo rời đi. Người thiếu niên nhìn về phía Tiêu Sơn nở ra một nụ cười khinh bỉ. Tiêu Sơn, hắn thực sự không muốn nháo mọi sự trở nên lớn. Tiêu An vốn là tôn tử (cháu trai) của tam trưởng lão nếu như hắn nháo lớn mọi việc thì người chịu thiệt là mẫu thân hắn mà thôi. Mặc dù với thực lực của hắn bây giờ, hắn tin tưởng mình có thể đánh với Tiêu An một trận nhưng hắn quả thực phải nhẫn, phải nhẫn… Nhất định sẽ có ngày hằn đòi lại được tất cả
Thiếu niên Tiêu An nhìn thiếu niên xoay lưng bước đi kia thì nở ra nụ cười khằng khặc: "Ha ha ha ha, Tuyết Nhi muội nhìn xem một phế vật như hắn thì có thể làm gì chứ? Nếu như ta là hắn thì đã đập đầu vào vách đá mà chết đi rồi!" hắn nhìn về phía Tiêu Sơn nói lớn tiếng: "Không biết phụ mẫu của hắn ăn cái c*t gì mà đẻ ra loại súc sinh như hắn cớ chứ!?"
Đến lúc này Tiêu Tuyết Nhi cũng không nhịn được khó chịu nhìn về phía Tiêu An. Hai bàn tay Tiêu Sơn nắm chặt lại, hắn xoay đầu lại nhìn về phía Tiêu An hỏi: "Ngươi vừa gọi ta là gì!?" Cả người Tiêu Sơn bốc ra sát khí nồng đậm. Con người của hắn đều chuyển thành màu đỏ như máu.
Tiêu An nhìn thấy Tiêu Sơn như vậy thì thoáng trở lên sợ hãi. Ngay sau đó hắn trấn tĩnh lại, hắn trong lòng khẽ nói: "Tại sao ta lại sợ hắn ... Hắn chẳng qua là một phế vật mà thôi, ta tiến vào năm đoạn đấu khí rất lâu rồi. Nếu so sánh với hắn một tên không có đấu khí thì tại sao ta phải có cảm giác sợ sệt!?"
Tiêu Sơn gằn từng chữ: "Tiêu An ngươi nhắc lại câu vừa rồi nữa cho ta nghe xem!?"
Trong lòng Tiêu An mặc niệm: "Tại sao ta phải sợ hắn !?" hắn nhìn về phía Tiêu Sơn. Hắn nhếch miệng cười nói: "Không biết phụ mẫu của ngươi ăn cái c*t gì mà đẻ ra loại súc sinh như ngươi cơ chứ!?"
Tiêu Sơn đã thực sự tức giận, hắn vận toàn bộ thiên hà nguyên lực vào nắm đấm sau đó nhanh chóng đấm một cú thật mạnh vào ngực của Tiêu An làm hắn bay lộn ra phía sau va đập vào một gian hàng thuốc. Cả gian hàng bị sụp đổ. Trung niên kinh ngạc nhìn cảnh này. Tiêu Tuyết Nhi nhìn chăm chú về phía Tiêu Sơn, trong con mắt của nàng thể hiện ra sự kinh ngạc, trong đó còn bao hàm sự không tin tưởng vào con mắt của mình. Tiêu An phun ra một ngụm máu chỉ về phía Tiêu Sơn tức giận nói: "Tiêu Sơn ngươi... ngươi dám đánh ta, ngươi có biết gia gia của ta là ai không hả!?"
"Câm miệng!" Tiêu Sơn nhìn về phía thiếu niên, hai mắt của Tiêu Sơn đỏ bừng, hắn rất muốn giết chết tên này. Tiêu Sơn bắt đầu lao thẳng về hướng Tiêu An tung ra một cú đấm. Ngay sau đó một người đứng trước thân thể của hắn ngăn cản hắn tấn công. Người này chính là Tiêu Long bá bá
Trung niên nam tử Tiêu Long trong hiệu thuốc bắt đầu khuyên can lên tiếng nói: "Tiêu Sơn không được..."
Tiêu Sơn gằn từng chữ một, hai hàm răng của hắn nghiến vào nhau ken két: "Tiêu Long bá bá, bá bá tránh ra hôm nay ta nhất định phải đánh chết hắn!"
Trung niên nam tử Tiêu Long lên tiếng khuyên nhủ: "Tiểu Sơn ngươi thử nghĩ đi nếu như ngươi còn tiếp tục như vậy thì người chịu thiệt cũng là ngươi cùng với mẫu thân của ngươi mà thôi...!" Trung niên nam tử bắt đầu ra sức khuyên nhủ Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn thở dài nhìn về phía Tiêu An. Hắn xem khuôn mặt sợ sệt của Tiêu An, rồi chỉ ngón chỏ về hướng đó lên tiếng : "nếu như ngươi còn mắng chửi ta là súc sinh hay nói xấu phụ mẫu của ta thì đừng trách ta không khách khí..." Nói xong Tiêu Sơn bắt đầu bỏ đi. Hắn để lại những ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía hắn khi rời đi. Trong lòng mọi người đều kinh ngạc, không phải nói hắn không thể tiếp tục tu luyện được đấu khí sao? Tại sao chỉ với một cú đấm của hắn lại có thể dễ dàng đánh bại Tiêu An ở đấu khí năm đoạn.
Bước chân của hắn tiến thẳng đi tới sau núi Tiêu gia.
Trong lòng Tiêu Sơn khó chịu cực kỳ, đặc biệt là ánh mắt kia ,ánh mắt của Tiêu Tuyết Nhi, người thanh mai trúc mã của hắn. Hắn biết rằng phụ mẫu của Tiêu Tuyết Nhi đã từ hôn với hắn ,cùng lúc đó gia đình Tiêu An lại hướng về phía Tiêu Tuyết Nhi cầu thân. Tất nhiên là so sánh với một phế vật mà một người có tiềm năng như Tiêu An với cái danh vọng tam trưởng lão thì họ biết sẽ chọn nơi nào rồi! Đầu Tiêu Sơn lắc lắc, hắn thở dài chỉ trách hắn quá kém cỏi mà thôi...
Bước vào trong động, hắn lấy ra một chiếc đỉnh màu đen. Đây cũng là chiếc đỉnh mà hắn có được trong huyết giới chỉ. Sau khi hắn đọc xong luyện đan thiên mới biết được chiếc đỉnh này dùng để luyện đan. Hiện giờ Tiêu Sơn cũng không có tiền để mua đỉnh. Tiền mà đại trưởng lão đền bù cho gia đình của hắn cũng do mẫu thân của hắn cầm lấy. Tích góp từ bé đến giờ liên tục tiết kiệm, hắn cũng được có hơn hai nghìn kim tệ mà thôi. Mà hắn đã tiêu hết một nghìn sáu trăm vào mua dược liệu với hơn mười bình ngọc. Thế nên hiện giờ hắn chỉ còn chưa tới sáu trăm kim tệ mà thôi!
Tiêu Sơn lấy ra dược đỉnh. Vì là lần đầu tiên hắn luyện đan nên hắn hồi hộp cùng phấn khích vô cùng. Nhưng theo như luyện đan thiên ghi chú người có được thái dương chân hỏa có thể dễ dàng luyện đan hơn nhiều so với nắm giữ các loại lửa khác. Tính ra Tiêu Sơn quả thực tìm không ra loại đạn dược nào cấp thấp hỗ trợ cho việc hắn tu luyện hiên nay. Mấy loại đan dược hạ phẩm đều là loại chữa thương hay hồi máu. Nếu so sánh sử dụng chúng quả thực rất lãng phí tiền của mà hiệu quả không lớn chính vì thế hắn liều mình thử luyện loại đan dược này. Mà Theo cách luyện của Đan Dược Thiên ghi chú thì mấy loại luyện ra dạng dịch lỏng so sánh với luyện đan dễ dàng hơn nhiều.
Trong tay hắn xuất hiện một luồng thái dương chân hỏa, chúng tiến thắng vào đỉnh lò. Ngay lập tức lò bắt đầu nóng lên. Tiêu Sơn lấy ra mấy cây dược liệu ném vào trong lò. Hắn cố gắng đốt dược liệu chậm rãi. Các dược liệu bắt đầu bốc ra khói xì xì, chúng bắt đầu biến thành than và chảy ra chất lỏng. Tiêu Sơn mừng rỡ nhìn vào dược lô. Bất chợt ngọn lửa bập bùng làm cho cả đỉnh lô bốc lên khói ngất trời ngay lập tức dược liệu bị đốt cháy thành than. Tiêu Sơn lúc này thở ra một hơi nói: "Lần này quá xung động rồi!"
Hắn lại tiếp tục luyện dược. Sau khi thất bại bốn lần. Đến lần thứ năm, dược liệu bắt đầu cháy đen, một nguồn chất lỏng chảy ra. Tiêu Sơn nhanh chóng dùng chân hỏa loại bỏ tạp chất trong đám dịch lỏng này. Hắn nhẹ nhàng điều hòa mấy nguồn dịch thể bắt đầu tiến vào nhau. Mấy dịch thể lơ lửng trong đỉnh lô giống như những hạt châu lóng lánh vậy. Chúng bắt đầu quyện vào nhau, cùng với việc bị hỏa đun nóng mà bốc ra khói nhè nhẹ. Tiêu Sơn cố gắng dùng chân hỏa điều động chúng dung hợp vào với nhau. Không biết qua bao lâu, một tiếng bang vang lên. Tiêu Sơn hớn hở hét lớn: "Thành công!"
Hắn nhìn vào đỉnh lò thì thấy một đám chất dịch màu nâu nhạt. So sánh với độ đậm nhạt thì lần này hắn luyện ra trung cấp đan dược ở mức độ khá thấp. Có thể coi là miễn cưỡng luyện chế ra thành công mà thôi. Mặc dù hắn biết như thế nhưng đây vẫn là lần đầu hắn luyện chế thành công thế nên hắn không nhịn được mà cười lớn một tiếng. Hắn nhanh chóng thu chất lỏng vào mấy bình ngọc. Hắn lại tiếp tục luyện thêm mấy mẻ dược nữa. Lần này thì tỉ lệ của hắn cao hơn nhiều, mức độ cũng đậm hơn nhiều. Khi luyện đến lọ thứ mười ba thì trời đã về tối, cũng là khi hắn cạn kiệt dược liệu. Tiêu Sơn nhanh chóng đem mấy bình đan dược bỏ vào trong huyết giới chỉ. Hắn thở ra một hơi sau đó nhanh chóng trở về nhà. Hắn muốn tối nay nhân lúc không có ai sẽ bắt đầu tu luyện.