Đang loay hoay xử lý xác Miêu linh Long Phi háo hức chuẩn bị một bữa thịt rừng thịnh soạn . Đột nhiên hắn cảm thấy bất an , trong khu rừng hàng loạt tiếng động lạ vang lên .
Roẹt … roẹt … Rất nhiều đốm đỏ chằm chằm bay về hướng của hắn …
- Thôi mẹ ơi tiêu rồi … Long phi không nhịn được thốt lên …
- Đúng là xui xẻo , lại chuyện gì nữa đây … Thì thào hắn bỏ mọi thứ xuống , nhanh tay chụp lấy cây gậy được “ chế tạo “ cách đó không lâu … Hắn đã sẵn sàng tất cả để … bỏ chạy .
Bao vây hắn là cả trăm con sói dữ tợn , ánh mắt đỏ ngầu .
Nếu cư dân của Toàn Phong đại lục ở đây , hẳn họ sẽ nhận ra loại ma thú này ;
Phong Lang - phong hệ tam cấp ma thú . Sinh sống thành bầy đàn từ vài chục đến vài trăm con , thực sự là cơn ác mộng đối với thợ săn và dong binh . Sự nguy hiểm được đánh giá ở cấp B ngang với một đầu lục cấp ma thú …
Long phi không biết nhiều như vậy . Nhưng với hắn , một cư dân địa cầu chính gốc , việc bị một đàn sói trăm con bao vây tuyệt đối là chuyện khủng khiếp , một cảm giác nguy hiểm , run rẩy lan nhanh ra toàn thân hắn … sự sợ hãi …
- Hú …hú …hú…
- Hú …hú…hú….
Những tiếng tru đồng loạt vang lên , bầy sói chằm chằm nhìn vào con mồi đang run rẫy , sợ sệt …
Lạ một điểm , chúng không hề tiến lên . Mà giữ một khoảng cách nhất định , ngửa cổ tru dài …
Thời gian trôi đi một cách chậm chạp , nỗi sợ hãi dâng lên trong người hắn mỗi lúc một nhiều .
Hắn đang nghĩ “ bầy sói có lẽ đang thương lượng xem thịt của mình hợp với món ăn nào . Không ngờ , đại nạn không chết tất có xui xẻo . Hắn bất lực … nhắm mắt chờ chết …
Một khắc , hai khắc lại ba khắc … hắn vẫn không bị gì
“Quái chẳng lẽ hôm nay bọn sói ăn chay “ … Một ý nghĩ chợt hiện trong đầu hắn .
- Tò mò , hắn mở mắt ra và bắt đầu đánh giá bọn sói . Vô tình hắn phát hiện …
Một con sói to lớn , to bằng con bò mộng đang đứng trước mặt hắn đang dùng đôi mắt soi mói đánh giá hắn …
Cứ như vậy , một người một thú xăm soi nhìn nhau …
Bộ mặt cả hai hiện lên vẻ khó hiểu , khó tin … không thể … chả lẽ …
Cuối cùng một sói , một người chơi trò đấu mắt … và … hắn là kẻ thắng …
Con sói to lớn , toàn thân đỏ như lửa , quanh mình vầng vũ năng lượng phong hệ đậm đặc … Kỳ lạ , ngoài phong hệ còn nồng đậm khí tức hoả hệ và hơi thở nồng nặc mùi vị hắc ám …
Có lẽ rất lâu rồi , hình bóng , tên tuổi của nó đã bị người ta lãng quên nhưng quá khứ của nó ; Tại cuộc chiến ma thần vạn năm về trước . Uy danh của nó khiến cho thần ma phải run sợ …
- Thiên lang thần thú ; Ma thú ngũ hành duy nhất tại thần giới , đẳng cấp chủ thần . Thông minh , tinh quái . Nổi tiếng về lòng trung thành và sự hèn hạ .
( Có lẽ lúc này đây các bạn không hiểu câu này , nhưng xuyên suốt câu chuyện mà mình đang kể , nhân vật Thiên Lan ắt hẳn sẽ mang đến cho các bạn một cái nhìn khó quên . Vô ảnh )
- Thần thú sủng vật của Thiên thần Alan … Đại thần vương vĩ đại …
…………….
Thu lại đôi mắt tò mò trầm ngâm như suy nghĩ điều gì đó , sau cùng … Thiên Lan đưa ra quyết định ….
Nó ngẩng cao đầu , nhìn thẳng về phía Long phi . Một uy áp mạnh mẽ tuôn ra …
Nó chầm chậm bước về phía hắn , chầm chậm , chầm chậm ….
_______________________________________
Uy áp quá mạnh mẽ , đến mức hắn không thể cử động …
Nguồn uy áp chi phối cử động của hắn … Bất giác khiến cho tay hắn đưa về phía trước …
Toạch … Ngón tay hắn bị một đạo phong nhận nhỏ bắn đến , xước một miếng da …
Máu chảy xuống , và kỳ lạ …
Giọt máu không rơi xuống đất mà bay thẳng đến mi tâm Thiên lang …
Một đồ án kỳ lạ hiện lên … trong phút chốc , hắn cảm giác cả người thư thái trở lại …
Bỗng nhiên trong đầu hắn vang lên tiếng nói :
- Chủ nhân , chúc mừng người đã trở về ….
- Thiên lang đã chờ ngài ở đây từ rất lâu rồi …
Hắn nhìn lại thì thấy con sói to lớn đã phủ phục dưới chân hắn … và cả bầy sói cũng vậy …
- Đây chẳng lẽ là khế ước nhận chủ , hắn có chút hoang mang kèm theo một tia mừng rỡ … Sống trong khu rừng này có một bầy sói bảo vệ tuyệt đối là một chuyện tốt ..
- Ngươi hãy cho ta biết chuyện gì đã xảy ra , đây là nơi đâu … và tại sao ngươi lại nhận ta làm chủ nhân ? Long phi cất tiếng hỏi …
Một giọng ồm ồm vang lên trong đầu hắn :
- “ chủ nhân , nơi đây gọi là nguyên thủy sâm lâm . Là cấm địa của loài người … Ta tên là thiên lang , ta vừa mới tỉnh lại sau một giấc ngủ dài nên có một số chuyện ta vẫn không rõ …
- Nhưng trong tiềm thức của ta ngài là chủ nhân của ta , sứ mệnh của ta chính là tìm được ngài và phục vụ ngài , chính khí tức và nguồn năng lượng của ngài đã dẫn dắt ta đến đây … “
- Vậy ngươi hãy cho ta biết nơi này cách nơi loài người sinh sống bao xa …
- Ta cũng không rõ , nhưng có lẽ là rất xa , rất xa về hướng đông bắc …
- Chủ nhân , hãy leo lên lưng ta … ta cần đưa ngài đến một nơi …
- Nơi nào , cách đây bao xa ?
Long phi tò mò hỏi và nhảy tót lên lưng thiên lang . Là một thủy thủ dày dạn kinh nghiệm , tính phiêu lưu ngập trong máu , loại chuyện này càng lúc càng làm cho hắn cảm thấy thú vị , phấn khích …
- Nơi đó cách đây khá xa … từ khi tỉnh lại ta thấy mình đã ở đó , nơi đó có một số đồ vật , ta nghĩ hẳn là của chủ nhân ngài lưu lại …