Một lực cường đại đánh vào thân thể Hắc Long, may là, xương không có bị chém đứt nên Hắc Long còn có thể quay đầu lại, nhìn về phía kẻ tập kích hắn.
Đó là một người cầm song đao, mặc trang phục võ sĩ màu đen, khoác áo choàng đen, mũ giáp che phủ cả đầu, chỉ lộ ra hai lỗ thủng dành cho mắt. Qua hai lỗ thủng thấy bên trong mũ giáp tối om như mực, có hai luồng quang mang đỏ sậm chớp động, ở khoảng cách gần, Hắc Long có thể cảm thụ khí tức tử vong nhàn nhạt trên người hắn.
Hắc võ sĩ trong bất tử sinh vật.
Nguyên lai là bất tử sinh vật, thảo nào có thể sinh tồn trong vùng Hắc ám đầm lầy này.
Hồng quang trong mắt Hắc võ sĩ lóe lên, động tác có chút ngưng lại, hiển nhiên hắn không rõ, một đao này chém trúng cổ Hắc Long, vì sao lại không có máu, lại có thể phát sinh thanh âm kim loại va vào nhau, lẽ nào trên đời có người có cổ được chế bằng kim loại ?
Nhưng hắc võ chỉ sửng sốt một chút, sau một khắc, tay kia liền trở đao, xoay người, lần thứ hai chém vào cổ Hắc Long. Không có máu, đồng thời lại có tiếng kim loại va vào nhau, lần này thân thể Hắc Long có chút lảo đảo.
Thẳng cho đến lúc này Hắc Long mới có phản ứng, có thể thấy tốc độ của Hắc võ sĩ nhanh nhường nào. Hắc Long vội vã rút đao, thuận thế chém ngang lưng đối phương, Hắc võ sĩ phản ứng rất nhanh, đã thu đao và lùi lại từ trước.
Đám hài tử Hắc đại cũng rút vũ khí, xả thân lao về phía Hắc võ sĩ.
Mười thanh trường đao xé gió bổ tới Hắc võ sĩ, đồng thời nỗi lực di chuyên vây Hắc võ sĩ vào giữa.
Hắc võ sĩ huy động song đao, cẩn thận bảo vệ toàn thân. Thân thể di động cũng rất linh hoạt, tiến lui hợp lý, tránh thoát tất cả công kích của đám hài tử, thuận thế lùi ra xa, không để bị vây kín, sau đó xoay người phóng đi khỏi.
Muốn chạy ? Hắc Long không chút suy nghĩ, trường đao trong tay theo thói quen văng đi, Hắc Long gọi chiêu thức ấy là phi đao, kể từ sau khi cùng đám người Tư Đồng Ca đánh một trận đã luyện được thành lô hỏa thuần thanh, tốc độ không kém bao nhiêu so với vô ảnh tiễn của huynh đệ Tinh Nguyệt. Trường đao thế như sấm sét, lao thẳng tới bụng Hắc võ sĩ, nơi này là vị trí linh hồn chi hỏa của Hắc võ sĩ, nếu đối phương trúng đòn, hẳn phải chết không nghi ngờ gì.
Bất tử sinh vật cũng không phải sẽ không chết, linh hồn chi hỏa của khô lâu ở trong đầu, của vu yêu ở ngực, linh hồn chi hỏa tương đương với trái tim của nhân loại, nếu bị dập tắt, bất tử sinh vật nếu không tiêu vong cũng sẽ rơi và ngủ say. Hắc võ sĩ phản ứng rất nhanh, thuận thế lăn sang tránh, đáng tiếc phía trước hắn chính là đầm nước thật lớn gây cản trở động tác, chờ đến khi hắn đứng lên, đám hài tử Hắc đại đã vây quanh rồi.
Dưới công kích của đám Hắc đại, hắn biểu hiện ra vũ kỹ siêu cường, sau khi bị vây, thực lực hắn thể hiện ra càng thêm kinh người. Song đao huy động tạo thành một lưới đao kín kẽ bao quanh hắn, đao tốc như thiểm điện, trước công kích của đám hài tử vẫn vững vàng, kiên cố, không những thế, thỉnh thoảng vẫn có thể hoàn thủ.
Thỉnh thoảng bổ ra một đao, thế như sấm sét, góc độ xảo quyệt, thời cơ chuẩn xác, xuất thủ tất có thu hoạch, chỉ 4 lần xuất thủ, trên người Hắc đại và Hắc thất đã có vết chém. Cánh tay Hắc đại bị tước mất một khối thịt lớn, lộ ra khớp xương màu vàng.
Thấy ánh hoàng kim từ xương Hắc đại, hồng quang trong mắt Hắc võ sĩ chớp động: "Hoàng kim khô lâu! Các ngươi là bất tử sinh vật ?" Thanh âm từ trên người hắn truyền ra, khàn khàn, trống rỗng, giọng nói mang theo khiếp sợ không kìm nén được.
"Đúng vậy." Hắc Long trầm giọng đáp, thầm niệm chú ngữ sống phu sinh cơ thuật, hai vết thương trên cổ không lớn, rất nhanh đã liền lại.
"Dừng tay, ta cũng là bất tử sinh vật, ta là Hắc võ sĩ." Hắc võ sĩ vừa chống đỡ công kích bốn phương tám hướng vừa vội vàng nói.
"Ta biết." Hắc Long mặt không chút biểu tình đáp, nhưng công kích của đám Hắc đại không có bởi vì vậy mà yếu bớt, trái lại càng hung hiểm hơn. Hắc Long mặc kệ đối phương có phải là bất tử sinh vật hay không, trong thâm tâm hắn, uy hiếp tới sự tồn tại của hắn đều phải bị tiêu diệt, điều này đã thành bản năng khắc sâu trong linh hồn Hắc Long rồi.
"Trước tiên dừng tay đã, đây là hiểu lầm, ta tưởng các ngươi là nhân loại." Thấy Hắc Long không chút để ý tới lời hắn nói, Hắc võ sĩ có điểm lo lắng.
"Được!" Hắc Long lớn tiếng đáp ứng. Đám hài tử liền tấn công chậm lại, Hắc võ sĩ thấy thế, hồng quang trong mắt ảm đạm một chút, phảng phất như thở dài nhẹ nhõm. Đúng lúc này, Hắc Long cực nhanh rút một thanh đao từ bên người bất tử chiến mã quăng tới.
Hắc võ sĩ hiển nhiên không nghĩ tới Hắc Long lại lật lọng, phản ứng chậm một chút, đến khi đao đã sát người mới miễn cương cúi thấp xuống, né tránh phần bụng quan trọng. Trường đao đâm vào ngực hắn, đồng thời đám Hắc đại một lần nữa ép tới, thế công mạnh mẽ.
Hắc võ sĩ rống giận một tiếng như sấm, trên người hiện lên một tầng hắc sắc hỏa diễm, hắc diễm như thực chất, như cuồng phong tỏa ra bốn phía.
Bị cuồng phòng áp chế, đao thế của đám hài tử Hắc đại hơi chậm lại, đúng lúc này, song đao của Hắc võ sĩ vẽ nên nửa cung tròn, trước sau đập trúng binh khí đám Hắc đại, va chạm quá mạnh khiến đám hài tử đều phải thối lui 3 bước.
Hắc Long cùng bọn nhỏ tuy vũ kỹ không xuất chúng, thế nhưng lực lượng tuyệt đối kinh người, khô lâu không có thân thể yếu đuối như nhân loại, khung xương khả dĩ có sức chịu đựng rất lớn, nguyên bản, lực lượng của Hắc võ sĩ cũng không kém mấy so với đám khô lâu Hắc Long, thế nhưng lúc hắn bộc phát ra hắc diễm, chỉ dùng một chiêu, đánh trúng binh khí của đám hài tử mà đã có thể bức lui cả đám, tuy rằng hắn chọn thời cơ và vị trí xuất thủ phi thường tốt, nhưng cũng không phải nguyên nhân một chiêu đó lại có lực lượng đáng sợ như vậy.
Hắc diễm này rốt cục là thứ gì, trong nháy mắt có thể khiến sức mạnh của hắn bạo tăng gấp ba như vậy ?
"Đấu khí ??" Tư Đồng Ca ở phía sau Hắc Long kinh hô.
Hắc võ sĩ một chiêu đẩy lùi đám hài tử, tay trái xoay nhẹ, hướng bên hông cắm xuống, trường đao trở vào bao, sau đó hai tay cầm đơn đao, hướng tới Hắc Long đằng xa. Trong mắt hắn hồng qung đại thịnh, phảng phất như hỏa diễm thiêu đốt, nhìn chằm chằm Hắc Long, trên người truyền ra thanh âm khàn khàn, khó khăn nhả ra hai chữ: "Ti - bỉ!"
Đang khi nói chuyện, hắc diễm trên người hắn điên cuồng từ tay tiến vào trường đao, toàn bộ thanh đao liền được bao phủ trong hắc sắc hỏa diễm, thoạt nhìn tựa như một con hắc sắc hỏa long.
Hắc võ sĩ hét lớn một tiếng, hai tay vung đao quá đầu, sau đó bỗng nhiên hướng phía trước vung lên, hỏa diễm trên đao điên cuồng tuôn ra, hóa thành một đạo hỏa long thật lớn hướng Hắc long chém tới.
Hỏa long tốc độ phi thường nhanh, Hắc Long tuy rằng có thể nhìn thấy, nhưng hoàn toàn không có năng lực né tránh, chỉ có thể trừng mắt nhìn hỏa long tiến tới.
Trước người bỗng nhiên chợt lóe lên một bóng đen, che cho Hắc Long. Hỏa long đánh trúng bóng đen, bộc phát ra song xung kích cường liệt, bóng đen liền bị nổ nát bấy, thịt nát kèm theo những mảnh xương hoàng kim bắn ra.
"Hắc nhị!" Hắc Long kinh khủng kêu lên. Là Hắc nhị, tại thời điểm tối hậu hắn đã lao tới trước người Hắc Long đỡ công kích trí mạng này.
Đầu óc Hắc Long thoáng lộn xộn. Đây không phải mệnh lệnh của hắn, hành động này của Hắc nhịn hoàn toàn là tự phát, những hài tử này của Hắc Long vốn hoàn toàn không có ý thức, vì sao lại có hành động như vậy ? Thâm tâm Hắc Long mông lung một hồi.
"Hắc nhị, Hắc nhị." trong lòng Hắc Long gấp gáp hô hoán, bỗng chợt nghe linh hồn Hắc nhị đáp lại. Hắn nhất thời chấn động: Hắc nhị còn chưa chết.
Giữa không trung một cái đầu rơi xuống, sau khi rơi xuống đất vang lên vài tiếng rồi lăn về phía đầm lầy. Đầu không việc gì, đầu là bộ vị quan trọng nhất của khô lâu, là vị trí của linh hồn chi hỏa. Chỉ cần không bị thương tổn tới đầu, khô lâu sẽ không chết, khung xương nát thì có thể đổi bộ mới. Hắc Long thấy đầu của Hắc nhị còn hòan chỉnh, thở dài một hơi. Bước nhanh tới chỗ đầu của Hắc nhị, đồng thời hướng đám hài tử khác ra lệnh: "Giết hắn!" Lần này Hắc Long thật sự phẫn nộ rồi, từ khi rời chiến trường, hắn và đám hài tử lần đầu tiên gặp thương tổn nghiêm trọng như vậy.
Chín bộ khô lâu còn lại liền hướng Hắc võ sĩ công kích, nếu công kích lúc trước của đám hài tử là kiểu công kích điên cuồng, thì hiện giờ càng thêm liều mạng, Hắc đại ném trường đao về phía Hắc võ si, sau đó tay không lao tới.
Hắc võ sĩ tránh được phi đao, nhưng không tránh khỏi nắm tay vung loạn của Hắc đại. Vung đao muốn chém Hắc đại, nhưng Hắc đại không thèm để ý tới, chỉ dùng song chưởng che phía trước bảo hộ đầu, mặc kệ đao chém vào người, chỉ bằng vào xương cốt ngăn trở trường đao, sau đó vung tay ôm chặt lấy Hắc võ sĩ.
Hắc võ sĩ rống giận giãy dụa, hắn cho tới bây giờ chưa gặp qua loại đấu pháp tự sát như vậy, bất đắc dĩ bị ôm lấy, mà khí lực của hắn cùng Hắc đại không hơn kém nhiều, tạm thời không cách nào thoát ra được.
Bọn nhỏ cũng không cho hắn cơ hội, trường đao chém loạn về phía Hắc võ sĩ. Lúc này, vũ kỹ của hắc võ sĩ càng biểu hiện tinh diệu, hai chân lăng không liên tục đá ra, ngạnh đỡ công kích.
Đột nhiên, thâm tâm hắn cảm thấy không ổn, vội cố gắng tách phần eo ra. Một thanh đao xuyên qua thắt lưng Hắc đại, đâm vào mông hắn. Nếu không phải Hắc võ sĩ tâm sinh cảm ứng, lúc tối hậu vặn người, một đao này sẽ đâm vào bụng hắn. Nguyên lai là Hắc thất ở phía sau dùng trường đao đâm vào thân thể Hắc đại, rồi xuyên sang hắn.
Hắc đại sắc mặt không đổi, phảng phất một đao kia không phải đâm vào người hắn, vẫn như cũ gắt gao ôm chặt Hắc võ sĩ.
Đấu khí tựa hồ chỉ có thể sử dụng một lần, tại thời khắc này, Hắc võ sĩ cũng không sử dụng kỹ năng bạo tăng lực lượng của đấu khí được nữa, chỉ dựa vào sức mạnh giãy dụa. Những bộ xương khô còn lại vung trường đao, tạo thành một lưới đao bao phủ hắc võ sĩ, hoàn toàn thèm để ý tới Hắc đại, một bộ phận nhỏ các công kích trung người hắn, nhất thời thịt bay tán loạn.
Cơ thể đám hài tử Hắc đại đều là do ma pháp sống phu sinh cơ chế tạo ra, không có cơ thể, bộ xương khô vẫn là bộ xương khô, nhưng Hắc võ sĩ thì không thế, một đao chặt xuống người hắn sẽ khiến hắn thành tàn tật. Nhưng tại hoàn cảnh này, hắn chỉ còn chăm chú bảo vệ tốt bụng thôi.
Bốn người Tư Đông Ca xanh mặt, Eileen trực tiếp nôn một trận, may là từ khi trở thành bất tử sinh vật, đã lâu không có ăn cơm, bằng không chắc thực vật ăn vào mấy ngày cũng đều bị nôn ra sạch.
Một người liều mạng ôm một người đang giãy dụa, đao phong tùy ý chém tới, chém nát thịt, lộ ra khớp xương mà mặt vẫn không đổi sắc. Tuy rằng biết hắn chỉ là một bộ xương khô, nhưng cái hình ảnh đáng sợ này là một đả kích rất mạnh đối với đám Tư Đồng Ca mới trở thành bất tử sinh vật không lâu.
Hắc Long nhặt đầu Hắc nhị lên, cẩn thận ôm vào lòng, Hắc nhị mở to con mắt tro nguội mờ mịt nhìn hắn, tuy rằng trên mặt không có một tia tức giận, thế nhưng Hắc Long cảm giác được linh hồn chi tâm của mình đang sôi trào.
Hắc nhị bị một chiêu trúng ngực, khiến cả người nát bấy, chỉ còn lại đầu cùng chi dưới là hoàn chỉnh. May là, chỉ cần linh hồn chi hỏa còn, khung xương nát có thể chữa được. Hắc Long vỗ vỗ đầu hắn, linh hồn truyên âm nói: "Ngủ đi, ngủ đi, chờ ta tìm được khung xương mới thay cho ngươi, rồi ngươi sẽ tỉnh lại."
Hắc nhị nghe lời nhắm hai mắt lại, linh hồn chi tâm rơi vào ngủ say.
Hắc võ sĩ đã mất đi năng lực phản kích, hai tay hai chân đều đã bị chém rớt, hoàn toàn nhờ Hắc đại ôm mới có thể bảo trì tư thế đứng thẳng.
Hắc Long ôm đầu Hắc nhị đi tới trước người hắn, lấy tay giữ chặt đầu hắn, sau đó cúi đầu áp vào đầu hắn, cố hết sức hấp thu.
Linh hồn chi tâm của Hắc võ sĩ run rẩy, kinh khủng chống đối sự hấp thu của Hắc Long: "Thôn phệ ??"