Đứng ở cách Vưu Lý Tây Tư không xa chính là một người không biết còn có thể xưng là “người” hay không --- một thân trang phục võ sĩ màu đen rách nát vô cùng, nhìn từ tính chất xem ra vốn là quý tộc cao quý dùng trang phục võ sĩ, tay phải nắm một chuôi đoản đao dài nửa thước, toàn thân đầy miệng vết thương, thậm chí có thể thấy được xương cốt bên trong, trên đầu mang cái mặt nạ chỉ lộ ra hai mắt, bên trong hai mắt lộ ra không có một tia cảm tình của “người”, cho dù có cũng chỉ là vô tận chết chóc mà thôi. Nhưng bao nhiêu đó còn chưa đủ để làm Vưu Lý Tây Tư sợ hãi, chân chính làm Vưu Lý Tây Tư cảm thấy sợ hãi chính là tình cảnh quỷ dị trên miệng vết thương của “người” kia.
Miệng vết thương của “người” kia dĩ nhiên không chảy một giọt máu, hơn nữa với ánh mắt của Vưu Lý Tây Tư đủ thấy được tốc độ phục hồi, thậm chí Vưu Lý Tây Tư còn có thể nghe được tiếng co rút lại của nơi miệng vết thương. Nhìn kỹ, vết thương trên cơ thể cũng không phải màu đỏ như người bình thường, mà là một loại màu than chì quỷ dị. Vô luận nhìn thế nào, “hắn” đều không giống như là một “người”.
Nếu không phải là người, vậy là cương thi sao? Không, cương thi không có năng lực phục hồi như vậy. Hấp huyết quỷ? Cũng không có khả năng, bộ tộc Hấp huyết quỷ đã sớm mất hết rồi, lại nói Hấp huyết quỷ bị thương cũng không có khả năng không chảy máu. Trong đầu Vưu Lý Tây Tư xẹt qua mấy suy đoán thân phận của đối phương, chỉ là đều bị chính hắn phủ định. Chẳng qua, người kia là địch nhân điều này không thể hoài nghi.
“Nhân danh Vưu Lý Tây Tư, ánh sáng ở chiếu gọi mọi nơi trong thiên địa a! Trói buộc người ở trước mặt ta!Quang Minh Phong Ma Trận!” Địch nhân trước mắt thật sự quá mức cường đại, Vưu Lý Tây Tư đành phải chủ động trước kiềm chế đối phương, sử dụng ra Quang Minh Phong Ma Trận tiêu hao ma lực nhất trong ma pháp hắn hiện tại hiểu rõ. Quang Minh Phong Ma Trận là ma pháp loại ràng buộc cực mạnh trong tứ cấp ma pháp, lượng ma lực cần dùng cũng là nhiều tới kinh ngạc, cho nên Vưu Lý Tây Tư cũng đành niệm ra chú văn giảm bớt ma lực tiêu hao.
Bạch quang chói mắt từ không trung chiếu xuống trung tâm ngã tư đường, lập tức hóa thành một tinh trận mười hai mũi nhọn đem quái vật kia niêm phong trong tâm trận. Nhìn thấy quái vật kia bị bao phủ, Vưu Lý Tây Tư một hơi thở dài nhẹ nhõm, ngoài nhân loại ra năng lực ràng buộc của Quang Minh Phong Ma Trận đối với chủng tộc khác phi thường tốt, đặc biệt quái vậy tràn ngập máu tươi cùng tử vong này, mùi máu tanh càng nồng, thời gian ràng buộc càng dài. Chỉ có điều khuyết điểm cũng thập phần rõ ràng, bất luận kẻ nào cũng không thể công kích quái vật bên trong. Chẳng qua Vưu Lý Tây Tư cũng không dự định cùng quái vật này chiến đấu, Lai Ngang lục cấp ma pháp kiếm sĩ cũng không đánh lại quái vật này, hắn tứ cấp quang hệ ma đạo sĩ làm sao có phần thắng đây, mục đích sử dụng Quang Minh Phong Ma Trận chẳng qua là vì tranh thủ thời gian chạy trốn mà thôi.
“Lai Ngang, mau chạy thôi!” Vưu Lý Tây Tư chạy đến bên người Lai Ngang, nâng hắn dậy. Với chí nguyện trở thành Thần Quan của Vưu Lý Tây Tư mà nói, chỉ cần Lai Ngang còn thở đến hơi cuối cùng, hắn cũng sẽ không mặc kệ.
“Vưu Lý Tây Tư, cẩn thận!!!”Lai Ngang không biết lấy khí lực từ đâu, hung hăng đem Vưu Lý Tây Tư đẩy một bên, chính mình lại bị một đoản đao như tia chớp đâm xuyên qua tim.
Như thế nào có thể? Vưu Lý Tây Tư không thể tin một màn trước mắt là sự thật, hắn đem hết toàn lực phát ra Quang Minh Phong Ma Trận chẳng lẽ ngay cả trói buộc quái vậy này một phút cũng làm không được? Quay đầu nhìn lại, chuyện càng làm hắn không thể tin được lại xuất hiện trước mặt hắn, Quang Minh Phong Ma Trận hình thành tinh trận mười hai mũi nhọn cũng không có dấu hiệu bị phá hư, còn đang vận chuyển tại chỗ. Tình huống như vậy chỉ có một loại giải thích --- quái vật này chân chính là một nhân loại. Chỉ là người thì làm sao có năng lực phục hồi gần như bất tử thân a!
Không thể hô hấp, trái tim đang nhảy điên cuồng, Vưu Lý Tây Tư có dự cảm lần này chết chắc rồi. “Người” kia cũng cho Vưu Lý Tây Tư cơ hội chạy trốn, sau khi đem đoản đao từ trái tim Lai Ngang rút ra, thân hình chợt lóe liền xuất hiện tại trước mặt Vưu Lý Tây Tư, che lại đường chạy trốn của Vưu Lý Tây Tư. Không có lưu tình cũng không có cảm xúc,đoản đao của “người” kia, đâm xuyên qua trái tim của Vưu Lý Tây Tư.
Không có thời gian né tránh, cũng không có thời gian niệm chú ngữ, trên đùi là một mảnh màu đỏ. Thế giới vặn vẹo, thân thể biến lạnh, cảm giác theo thời gian dần biết mất, ý thức cũng bắt đầu trôi đi, cho đến khi trước mắt là một mảnh đen tối.
“Đây là tử vong sao? Thực đau nha!” Đây là ý niệm cuối cùng trong đầu của Vưu Lý Tây Tư, lập tức mất đi ý thức. Hắn không biết chính là, khi máu hắn chảy càng nhiều, nhiều đến nỗi quần áo ướt sũng thấm sâu vào trong quyển sách màu đen, dị biến xảy ra.
Từ trong ngực Vưu Lý Tây Tư đột nhiên bạo phát ra một đoàn hắc quang, hung hăng đem mặt nạ nam kia cùng đoản đao đâm vào trái tim Vưu Lý Tây Tư bắn ra ngoài. Đồng thời đem toàn thân Vưu Lý Tây Tư bao phủ, hình thành một quang cầu màu đen trong suốt. Quang cầu màu đen sau khi hình thành, vô số ký hiệu chú ngữ màu vàng lợt bắt đầu di động xoay tròn bên ngoài quang cầu màu đen. Theo ký hiệu không ngừng xoay tròn, Vưu Lý Tây Tư trong quang cầu màu đen cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Máu của Vưu Lý Tây Tư --- bất luận là máu trong cơ thể, máu phun ở trên người, thậm chí máu chảy xuống trên mặt đất, toàn bộ được ký hiệu chú ngữ màu vàng lợt hút vào, ký hiệu màu vàng lợt cũng bởi vì vậy mà biến thành màu đỏ sậm. Trong lúc đang không ngừng xoay tròn, ký hiệu màu đỏ sậm lại biến trở về màu vàng lợt, khi toàn bộ ký hiệu biến thành màu vàng lợt, máu lại từ trong ký hiệu điên cuồng trào ra, chảy về trong thân thể của Vưu Lý Tây Tư. Nhưng máu từ trong ký hiệu trào ra đã không còn là màu đỏ, mà là màu vàng cùng ký hiệu giống nhau, Sau khi toàn bộ máu quay về trong cơ thể Vưu Lý Tây Tư, ký hiệu chậm rãi ngừng lại, sau đó cũng hướng thân thể của Vưu Lý Tây Tư bay đi, mỗi một chữ dán tại trên người của Vưu Lý Tây Tư.
Sau khi ký hiệu hoàn toàn dán vào, quang cầu màu đen vây quanh Vưu Lý Tây Tư “Đùng” một tiếng vỡ tan, Vưu Lý Tây Tư trong quang cầu cũng đồng thời mở mắt, nhưng là nhan sắc ánh mắt kia đã không còn là màu đen, mà là màu vàng kim chói mắt như vầng thái dương.
Mặt nạ nam một mực bên cạnh như hổ rình mòi cơ hồ trong lúc quang cầu màu đen vỡ tan liền vung đao hướng Vưu Lý Tây Tư chém tới. Khi Vưu Lý Tây Tư ở trong quang cầu màu đen, hắn vung liên tiếp mấy trăm đao công kích quang cầu, nhưng mỗi một đao đều bị quang cầu tự động đánh văng ra.
Đao bị chặn, không phải bị ngăn trở bởi thần binh lợi khí hoặc chú ngữ cao cấp ma pháp phòng ngự gì, mà ngăn trở nó chính là một cánh tay mảnh khảnh, một cánh tay cơ hồ chỉ dùng để đọc sách, một cánh tay thuộc loại tứ cấp quang hệ ma đạo sĩ Vưu Lý Tây Tư. Đoản đao kia từng đâm thủng lục cấp ma pháp kiếm sĩ Lai Ngang bị Vưu Lý Tây Tư dùng một cánh tay trái “nhẹ nhàng” bắt được, mặc kệ mặt nạ nam dùng cách nào cũng vô pháp rút ra từ Vưu Lý Tây Tư.
“Thật là kiểu chào hỏi đặc biệt nha! Không nghĩ tới ta ở thế giời này được người thứ nhất chào đón cư nhiên là thế này, xem ra chủ nhân lần này của ta là một tên không tồi, thật đúng là đáng mừng à! Chỉ có điều, vừa đến đã bị vô lễ, ngươi cũng nên nếm thử một chiêu của ta nha!”Làm người khác phải kinh ngạc đó là, thanh âm phát ra từ trong miệng của Vưu Lý Tây Tư dĩ nhiên là thanh âm non nớt của tiểu cô nương. Chẳng qua thanh âm phi thường dễ nghe, giống như con họa mi nhỏ đáng yêu đang hót líu lo.
“Nhân danh Ma Sử Ngả á, Ma kiếm đang ngủ say trong vực sâu! Khế ước làm bằng chứng hãy tỉnh lại đi!”Từ thanh âm tiểu cô nương của Vưu Lý Tây Tư niệm ra chú văn, một cự kiếm dài nữa đỏ nữa đen chậm rãi từ trong hư không hiện ra. Thân kiếm là toàn màu đen, phần bảo vệ tay cùng chuôi kiếm là màu đỏ. Làm người khác cảm thấy sợ hãi chính là trên phần bảo vệ có một con mắt quỷ dị vô cùng đang không ngừng chuyển động, tựa như không phải là một thanh kiếm, mà là một thanh kiếm hình ma thú.
“Đi thôi! Vực sâu đoạn tội!” Thanh âm tiểu cô nương của Vưu Lý Tây Tư ra lệnh một tiếng, cự kiếm màu đỏ đen không người chi phối tự động lăng không hướng mặt nạ nam chém tới, tựa như có một vị kiếm sĩ tàng hình đang quơ nó. Một cái chớp mắt, chỉ có trong nháy mắt, mặt nạ nam liền bị chia thành tám khối lớn. Lúc cự kiếm màu đỏ đen chém xuống nhanh như tia chớp, mặt nạ nam không có thời gian cùng không gian gì để tránh né liền bị phân thây.
“Mệt chết người ta! Trở về nhà chủ nhân nghỉ ngơi thôi! Vừa mới thức tỉnh lại thay chủ nhân giải quyết hỗn tạp, ta thật đúng là một ma sử mệnh khổ mà!” Thanh âm tiểu cô nương của Vưu Lý Tây Tư mệt mỏi, đặt mông ngồi xuống trên cự kiếm màu đỏ đen hắn mới gọi về. Sau khi Vưu Lý Tây Tư có thanh âm tiểu cô nương ngồi xuống, cự kiếm màu đỏ đen lập tức nâng hắn bay lên bầu trời, như tia chớp hướng tới nhà của Vưu Lý Tây Tư bay đi.
Thanh âm tiểu cô nương trong Vưu Lý Tây Tư không biết chính là sau khi hắn bay đi, mặt nạ nam bị cự kiếm chia làm tám khúc lớn đột nhiên kịch liệt co giật, các khối thi thể như có sinh mạng chậm rãi tiến lại cùng nhau, bắt đầu tổ hợp lại.........