[JUSTIFY]
Phù!
Triệu Phong thở một hơi, ngồi dưới võ đài nghỉ ngơi. Đệ tử Triệu tộc xung quanh khi nhìn hắn đã bắt đầu có vẻ kiêng kỵ và sợ hãi.
Thi đấu tiểu tổ, Triệu Phong nghiễm nhiên là một con hắc mã mạnh mẽ quật khởi. Dựa vào một bộ quyền pháp trụ cột rong ruổi hoành hành, không có địch thủ.
Ngay cả Triệu Thần Cương ngoại tầng bậc bảy cũng bị hắn đánh bại.
Thắng liên tiếp hai mươi trận, Triệu Phong đã thoát khỏi vòng thi tiểu tổ, không cần tiếp tục tỷ thí nữa.
- Không biết tình hình bên tổ khác thế nào?
Ánh mắt Triệu Phong quét về phía tiểu tổ khác.
Trong trận đấu tuyển, cả sân bãi chia làm mười tổ, mỗi tổ đều có đệ tử ngoại tầng thực lực hàng đầu.
Ngoại trừ Triệu Phong, tổ khác cũng có người thắng liên tiếp hai mươi trận, thoát khỏi vòng thi đấu tiểu tổ.
Trong đó tốc độ nhanh nhất chính là Triệu Nhất Kiếm tổ hai.
Tốc độ xuất kiếm của Triệu Nhất Kiếm nhanh kinh người. Mắt thường chỉ có thể thấy được bóng kiếm lạnh lẽo. Đối thủ còn chưa phản ứng, mũi kiếm đã chỉ vào cổ họng.
Luận tốc độ thăng cấp, Triệu Nhất Kiếm còn nhanh hơn hạng nhất Triệu Nhạc.
“Võ hội ngoại tầng chỉ có ba hạng đầu Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm, Triệu Vũ Phỉ có thể gây uy hiếp cho mình”.
Triệu Phong không đổi sắc mặt quan sát xung quanh.
Xếp hàng thứ nhất là Triệu Nhạc, tuổi lớn hơn, mười bảy tuổi, phát dục đầy đủ, thể trạng khí lực lớn hơn, căn cơ sâu hơn tất cả mọi người.
- Nghịch Phong quyền!
Một đệ tử võ đạo tầng ba đánh một quyền vào Triệu Nhạc, thân hình gã như núi, làn da cứng như sắt, lông tóc không hề bị tổn hao.
Cái gì!
Gã đệ tử võ đạo tầng ba kia xám mặt, mồ hôi trán đổ ròng ròng.
Phòng ngự thật là mạnh!
Triệu Phong khẽ giật mình.
Võ đạo tầng ba xuất một đòn toàn lực nhưng rõ ràng không hề làm Triệu Nhạc bị thương tổn dù chỉ một chút.
Có thể hiểu, Triệu Nhạc tu luyện loại võ công phòng ngự thân thể rất mạnh, khiến cho lực phòng ngự của bản thân vượt xa một người cùng cấp.
Ít nhất, dưới tình huống bình thường, Triệu Phong không có cách nào dùng cơ thể đối chiến một kích của võ đạo tầng ba mà không bị tổn thương.
Nếu nói đặc điểm của Triệu Nhất Kiếm là nhanh, công kích mạnh, vậy thì Triệu Nhạc hoàn toàn trái lại. Gã rất trầm ổn, dùng phòng ngự mà lưu danh.
Theo sát phía sau, hạng ba Triệu Vũ Phỉ nhẹ nhàng linh động, xinh đẹp xuất trần. Công pháp cương nhu sát nhập, thôn tính, thường vào lúc hời hợt nhất ra đòn quyết định chiến thắng địch nhân, khiến cho người ta có cảm giác uyển chuyển mỹ cảm động lòng.
Nàng mặc váy tím, lông mi cao vút, làn da sáng như ngọc, dáng người xinh đẹp yểu điệu, đứng trên võ đài trông hút mắt người vô cùng.
Quan sát Triệu Vũ Phỉ chiến đấu có một cảm giác thưởng thức rất thoải mái.
- Nàng ta là ai? Tuổi còn nhỏ mà đã có thực chuẩn võ giả rồi.
Ngay cả một số đệ tử nội tầng cũng bị Triệu Vũ Phỉ hấp dẫn.
- Thật xinh đẹp, khí chất không tầm thường, thiên phú cao như thế, mỹ nữ thiên tài như vậy dù tiến vào nội tầng cũng là vầng sáng chói mắt, chỉ sợ không có phần của chúng ta.
- Nàng ấy còn nhỏ tuổi, khoảng hai năm nữa không chừng có thể so với Thu Mộng Vũ - đệ nhất mỹ nữ Vũ Dương thành.
………..
Ở góc độ nào đó, lực chú ý về phía Triệu Vũ Phỉ thậm chí còn vượt qua hạng nhất, hạng nhì Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm.
Chủ yếu vì diện mạo và thiên phú của nàng.
Không mất thời gian quá lâu, mười tổ thi đấu lần lượt chọn ra được thủ lĩnh thắng hai mươi trận liên tiếp.
Tổ 1 Triệu Nhạc, tổ 2 Triệu Nhất Kiếm, tổ 3 Triệu Vũ Phỉ, tổ 4 Triệu Kiền, tổ 5 Triệu Quang...
Những người lọt vào danh sách hầu như là nằm trong số mười hạng đầu của ngoại tầng.
Chỉ duy nhất tổ bảy là ngoại lệ.
Triệu Phong giống như một con hắc mã xông ra, thay thế Triệu Thần ở vị trí số bảy.
Ngoại trừ mười người này, sau đó có rất ít người thắng liên tục hai mươi trận.
Vòng thi đấu tiểu tổ vẫn tiếp tục. Mỗi lần sàng lọc ra mười người, dùng số trận thắng để quyết định.
Chỉ mất một ngày, vòng thi đấu tiểu tổ đã chọn ra được 100 người.
Một trăm người này đều là tinh anh của ngoại tầng.
Nhưng muốn tham gia tổng võ hội gia tộc, đấu với đệ tử nội tầng, thì chỉ chọn năm mươi đệ tử đấu ngoại tầng.
Ngày thứ hai, 100 người thăng cấp lại tập trung tại võ đài.
Nghỉ ngơi một đêm, Triệu Phong lại không phục đủ mười phần tinh lực.
Hắn phát hiện, thông qua hành động tỷ thí này, hắn có thể xúc tiến tu vi của mình ở một mức nhất định.
- Hôm nay bắt đầu lượt thi đấu thứ hai! Một trăm người các ngươi đều là tinh anh đệ tử ngoại tầng, nhưng trận đấu hôm nay phải đào thải một nửa, chọn năm mươi người thi đấu tổng võ hội. Tiếp theo là quy tắc trận đấu...
Âm thanh vang dội khắp võ tràng Thiên Võ.
Trăm người tham gia đều ngừng thở, cẩn thận nghe quy tắc trận đấu.
Trận đấu xếp hạng chính là dùng quy chế tích lũy điểm. Mỗi người ban đầu có một điểm, mỗi trận thắng tăng một điểm, thua một trận trừ một điểm.
Cuối cùng, dựa vào điểm tích lũy để xếp hạng, chọn ra năm mươi người tiến vào trận đấu với đệ tử nội tầng.
- Trận đấu bắt đầu!
Giọng người chủ trì vừa hạ xuống, mười võ đài tỷ võ bắt đầu có tiếng trọng tài tuyên bố số thứ tự đấu.
- Số 144 đấu với số 26!
- Số 73 đấu với số 429!
Mười võ đài không phân tổ mà tiến hành trận đấu đồng thời.
Trên mỗi võ đài, một vòng tỷ thí vừa chấm dứt là một vòng tiếp theo lập tức bắt đầu, hiệu suất cực cao.
Thường thường gặp đối thủ thực lực mạnh hơn thì nhiều người đều lựa chọn bỏ cuộc.
Thí dụ như Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm, gặp đệ tử hàng đầu như thế, đối thủ của họ chủ động nhận thua, bảo tồn tinh lực đối phó trận khác.
- Số 188 đấu với số 169!
Cuối cùng đã đến phiên Triệu Phong ra sân.
Đối thủ của hắn là một thiếu niên mặt đen võ đạo tầng hai đỉnh phong.
- Ta từ bỏ!
Thiếu niên mặt đen vừa nhìn thấy Triệu Phong đã rùng mình một cái, lập tức bỏ cuộc.
Triệu Phong kinh ngạc.
Thì ra thiếu niên mặt đen này từng ở cùng tổ bảy với Triệu Phong, chẳng qua chưa giao đấu với hắn. Nhưng cậu ta từng chính mắt thấy quá trình Triệu Phong dùng quyền pháp trụ cột xưng bá tiểu tổ.
Cứ như vậy, Triệu Phong thoải mái kiếm được một điểm thi đấu. Điểm tích lũy của hắn tăng từ một thành hai.
Hiệu suất thi đấu rất cao, dù xảy ra quần chiến thì trọng tài cũng có thể có quyền phân thắng bại.
Chỉ chốc lát, đến phiên Triệu Phong lên võ đài lần thứ hai.
Lần này đối thủ của hắn là một thiếu nữ thanh thú mặc áo tơ trắng, chỉ có tu vi võ đạo tầng hai.
- Thực lực của ngươi rất mạnh, lúc trước ta đã xem trận đấu của ngươi, nhưng ta sẽ không dễ dàng chịu thua.
Thiếu nữ áo tơ trắng cắn cắn bờ môi.
Đối mặt với loại đối thủ là con gái yếu đuối này, người bình thường đều sẽ mềm lòng mà thả lỏng.
- Viêm Cương quyền!
Quyền pháp trụ cột đơn giản, tự nhiên, vang vọng tiếng lửa thiêu đẩy lui thiếu nữ áo trắng ra xa năm, sáu mét, té ngã trên đất.
Một chiêu chiến thắng, dứt khoát lưu loát!
Triệu Phong không muốn lãng phí thời gian, thực lực đối thủ quá yếu, không có tí tác dụng xúc tiến đối với hắn.
Ta thua!
Thiếu nữ áo trắng buồn bã rời đi.
- Há! Khi dễ con gái yếu ớt, có gì đặc biệt hơn người!
- Đợi ta lên võ đài nhất định báo thù cho Hinh muội!
Tác phong của Triệu Phong khiến cho một số thiếu niên bất mãn.
- Số 188 thắng!
Trọng tài nhìn Triệu Phong tán thưởng.
Trận kế tiếp tiến hành đâu vào đấy.
Điểm tích lũy của Triệu Phong không ngừng tăng lên.
- Bỏ cuộc!
- Ta từ bỏ!
- Viêm Cương quyền!
Phần lớn đối thủ của Triệu Phong đều nhận thua, chỉ có ít người cố gắng chống lại, đương nhiên đều bị đánh bại ngay tại chỗ.
- Thực lực tiểu tử này sợ đã đạt đến cấp bậc chuẩn Võ Giả.
Từ các trận sau, càng ngày càng nhiều người nhận ra thực lực của hắn.
Lúc rảnh rỗi, Triệu Phong cũng không quên chú ý tới trận đấu của Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm.
Một thời gian sau.
Số ba tranh phong một trận trên võ đài khiến cho mọi người chú ý.
- Mau nhìn! Triệu Nhất Kiếm đấu với Triệu Kiền!
Không ít người kinh ngạc kêu lên.
Triệu Phong ghé mắt nhìn, chỉ thấy Triệu Nhất Kiếm và Triệu Kiền đang giao đấu với nhau.
Hạng hai và hạng bốn ngoại tầng giao phong tất nhiên gây sự chú ý.
Hai người này đều nổi tiếng trong năm hạng đầu, thực lực vốn không quá chênh lệch.
- Độc xà đệ thập biến!
Triệu Kiền quát lạnh một tiếng, giống như một con rắn âm hiểm di động trên mặt đất, cực kỳ linh hoạt. Thậm chí ngay cả lúc né tránh công kích của Triệu Nhất Kiếm cũng không tiến lại gần đánh cận chiến.
Triệu Phong lộ vẻ xúc động. Một tháng không gặp, thực lực Triệu Kiền tiến bộ nhiều như vậy, đã luyện “Độc xà thập tam biến” tới thập biến, đạt tới cấp bậc chuẩn Võ Giả.
Lúc này thực lực Triệu Kiền đã có thể so với “Tân Phi” ở Hoành Vân Thiên Lâm trước kia.
- Ngươi tiến bộ đáng kể đấy, nhưng vẫn chỉ là bại tướng dưới tay ta.
Vẻ mặt Triệu Nhất Kiếm lãnh ngạo, bảo kiếm trong tay vang lên một tiếng “chíu”, rồi lướt qua như một dòng nước lạnh, tốc độ nhanh đến mức tận cùng.
Các đệ tử Triệu tộc bên ngoài đều cảm giác được hàn ý khó hiểu.
- Võ học cao cấp “Lãnh lưu kiếm”! Đây là một bộ võ học cao cấp rất khó tu luyện, lấy tốc độ là chính, rất khó ứng đối!
Một số người thấp giọng nói.
Chỉ thấy kiếm quang của Triệu Nhất Kiếm càng lạnh lẽo, như cơn gió ngày đông.
Triệu Kiền miễn cưỡng tránh thoát mấy đường kiếm cực kỳ nguy hiểm. “Phốc”, trên người gã đã xuất hiện vết máu.
Trong cảm nhận của gã, từng sợi hàn ý quanh quẩn lấy thể xác và tinh thần, như bóng mờ không tiêu tan.
- Triệu Nhất Kiếm thắng!
Ánh mắt của trọng tài rất sắc bén, lập tức ngăn lại, tuyên bố Triệu Nhất Kiếm chiến thắng.
Mà lúc này, lưng của Triệu Kiền bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng. Gã khó hiểu nhìn Triệu Nhất Kiếm: “Sao hắn làm được…”
Trước sau không đến mười chiêu, Triệu Nhất Kiếm đánh bại Triệu Kiền.
- Thực lực Triệu Nhất Kiếm không ngờ đã mạnh như vậy!
Một vài đệ tử Triệu tộc lộ vẻ hồi hộp.
Trước kia không phải Triệu Nhất Kiếm và Triệu Kiền chưa từng đấu với nhau.
Thế nhưng lúc đó Triệu Nhất Kiếm muốn thắng Triệu Kiền dù ít cũng phải hơn mười chiêu, nhiều thì hơn trăm chiêu cũng có thể.
- Thực lực Triệu Nhất Kiếm chỉ sợ có thể tranh tài với Triệu Nhạc.
Có vài người suy đoán phân tích.
Triệu Nhất Kiếm và Triệu Nhạc, một người am hiểu công kích, một người am hiểu phòng ngự.
Hai người này gặp nhau sẽ như thế nào?
Không ít người âm thầm mong đợi...
Cuộc tỷ thí lại tiếp tục.
Triệu Nhất Kiếm và Triệu Nhạc trở thành người lựa chọn đứng đầu cho danh hiệu “Số một ngoại tầng”.
Tiếp theo, đến lượt Triệu Vũ Phỉ với nhân khí không tầm thường, đến nay chưa từng bại trận, dù chỉ một lần.
Triệu Phong yên lặng quan sát, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu.
Khi điểm tích lũy tích lũy đến 45, Triệu Phong chưa hề thua trận nào.
Đúng lúc này hắn gặp một đối thủ mạnh.
Đó là hạng năm ngoại tầng Triệu Quang. Xếp hạng của gã gần với Triệu Kiền.
Triệu Quang cũng mệt mỏi tích đến hơn bốn mươi điểm, chỉ thua Triệu Nhạc một trận.
- Ha ha, tiểu tử! Gặp được ta, kỷ lục thắng liên tiếp của ngươi dừng ở đây.
Triệu Quang vui vẻ sáng lạn nói.
Không ít người dưới võ đài cũng hả hê nhìn Triệu Phong.
Hạng năm, đây là đối thủ mạnh nhất mà Triệu Phong gặp phải.
- Thực lực của ngươi cũng chỉ miễn cưỡng bước vào cánh của chuẩn Võ Giả.
Triệu Phong không mặn không nhạt mà nói.
- Thì sao? Ta cũng muốn lĩnh giáo ngươi, xem ngoài quyền pháp trụ cột ra ngươi còn thủ đoạn gì nữa.
Mắt Triệu Quang lóe lên ánh sáng lạnh.
Bốp!
Vừa mới nói xong, thân hình gã nhoáng lên, xuất hiện bên cạnh Triệu Phong
Thân hình như quỷ mị kia khiến không ít người bên ngoài hoa mắt.
- Tốc độ nhanh thật!
- Trong năm hạng đầu thì Triệu Quang và Triệu Vũ Phỉ có tốc độ khinh thân cao nhất.
Thân pháp của Triệu Quang khiến người ta phải thán phục.
So tốc độ?
Triệu Phong nhếch miệng giễu cợt.
Xùy!
Triệu Quang bổ một chưởng trúng “Triệu Phong”, thân hình hắn bỗng nhiên biến mất!
Dường như một chưởng kia đánh cho Triệu Phong hóa thành không khí rồi.
Triệu Quang lập tức biết không ổn.
Dưới đài vang lên tiếng kinh hô, các đệ tử há mồm trợn mắt.
Người phản ứng nhanh hơn thì nhìn chằm chằm sau lưng Triệu Quang.
Nộ Long quyền!
Triệu Quang cảm thấy một trận gió lốc từ sau lưng truyền tới, lòng hoảng sợ.
Bang bốp bốp!
Triệu Quang đánh trả một cách vô thức, miễn cưỡng tiếp “Nộ Long quyền” của Triệu Phong, cảm nhận được lực lượng như sóng dữ bùng nổ, tuôn thẳng tới.
Bang…
Thân hình Triệu Quang lảo đảo, bị đẩy lui vài mét, suýt nữa ngã sấp xuống.
- Hắn tu luyện võ học gì thế, tốc độ khinh thân còn nhanh hơn ta!
Nội tâm Triệu Quang như sóng cuộn biển gầm.
----------oOo----------
[/JUSTIFY]