Nhìn thang dược dạng keo trong nồi đang tỏa ra từng trận u hương, trong lòng Lý Dương có một cỗ cảm giác thành tựu. Nghĩ đến cho dù là ở Tu Chân Giới, liệu có người có thể làm được như hắn không? "Ngao dược thức luyện đan pháp" tuyệt đối có thể xem là pháp quyết tiên phong trong lĩnh vực luyện đan, khai sáng lịch sử của luyện chế đan dược khi người thường cũng có thể luyện chế được đan dược của Tu Chân Giới! Ân, cụ thể cũng cần phải nói tới dược hiệu nữa, cái này còn phải đợi quan sát và thực nghiệm nữa.
Lý Dương lúc này đang ảo tưởng rằng bản thân hắn đã tiến vào tu chân giới, đem toàn bộ phương pháp "Ngao dược thức luyện đan pháp" này phổ biến ra ngoài, khiến cho khoảng cách giữa quảng đại bình dân của Tu Chân giới với sự nghiệp tu chân giả sẽ càng lúc càng thu hẹp lại, mà bản thân hắn cũng sẽ trở thành đối tượng kính ngưỡng của muôn người! Bất quá Lý Dương lúc này không hề nghĩ đến tình huống của vô số tu chân giả ở Tu Chân giới, người thường nếu muốn có được một chút tài liệu dược vật để luyện đan đã là sự tình không dễ dàng, càng không nghĩ đến ở Tu Chân Giới sẽ không có những sản phẩm về khoa kĩ tối tân, đừng nói là nồi áp suất, khí ga thiên nhiên, mà ngay cả nước lọc tinh khiết cũng không hề xuất hiện trong tầm mắt của những người này.
Trải qua không biết bao nhiêu thời gian, Lý Dương cũng đã thôi không suy nghĩ vẩn vơ nữa mà tỉnh táo lại, hắn quyết định thử nghiệm nồi thang dược đầu tiên này, thang dược này có thể có tác dụng giống như Trúc Cơ Đan được hay không, bản thân hắn có thể trong thời gian ngắn mà tiến nhập Trúc Cơ Kì được hay không, hoàn toàn phải trông trờ vào nồi thang dược này!
Lý Dương lấy ra một bát thuốc đầy, sau đó đem toàn bộ phần còn lại của nồi thang dược này bảo quản trong tủ lạnh. Lý Dương cũng không biết làm như vậy có khiến cho dược hiệu suy giảm hay không, bất quá hắn cũng chẳng có biện pháp nào tốt hơn để bản quản thang dược này, chỉ có cách này là cách thích hợp nhất.
Nhìn bát thuốc trước mắt, Lý Dương có chút do dự .Liệu có phải là cứ một hơi uống hết bát thuốc này hay không. Nếu thực sự coi bát thuốc này như một khỏa đan dược, thì phải một hơi uống sạch toàn bộ, nhưng cái này dù sao cũng không phải đan dược a …… Nếu cứ uống hết như vậy liệu có phát sinh tác dụng phụ hay không? Hiệu quả có thể giống như Trúc Cơ Đan hay không? Sự việc bày ra trước mắt Lý Dương khiến không khỏi có chút lo lắng về chuyện được hay mất, sợ rằng bát thuốc này cùng một dạng với thang thuốc trong y học cổ truyền Trung Hoa, chỉ có thể có hiệu quả cường thân kiện thể, trị thương dưỡng bệnh mà thôi, căn bản là không hề có chút tác dụng của Trúc Cơ Đan. Nếu thực sự là như vậy, hơn một năm chuẩn bị kia sẽ trở nên vô ích hay sao?
Không thể quan tâm nhiều như vậy được! Có thể tu chân được hay không còn phải xem dược hiệu của bát thuốc này! Lý Dương hồi tưởng lại lịch trình gian khổ của hơn một năm trước, lại ảo tưởng về tương lai khi chính thức trở thành một tu chân giả, hắn cắn răng, tay nắm chặt lấy bát thuốc, uống ừng ực hết toàn bộ bát thuốc kia.
Lý Dương liếm môi, rồi nhấm nháp đầu lưỡi, chỉ cảm thấy trong miệng tựa hồ như có lưu lại một cỗ u hương, tựa hồ lại hơ có chút ngòn ngọt, không phải là các thang thuốc của Trung Y sao khi sắc đều có vị khó nuốt sao? Sao lại có cảm giác này nhỉ? Lý Dương cẩn thận suy nghĩ một chút về cảm giác sau khi uống hết thang thuốc này, trong lòng đột nhiên nảy sinh ý nghĩ, "Ngao dược thức luyện đan pháp" đã thành công rồi !
Lý Dương không ngăn được tâm trạng kích động của hắn, ngửa mặt lên trời cười lớn "ha ha". Không thể có chuyện như vậy, thang dược trong Trung Y sao khi sắc xong đều rất khó uống, còn thang thuốc này của hắn sau khi sắc xong lại có vị ngọt, còn có mùi thơm phức, điều này khẳng định khác xa so với Trung Y! Thang thuốc của hắn đã không giống như các thang thuốc của Trung Y, cái này không phải nói lên "Ngao dược thức luyện đan pháp" của hắn đã thành công rồi sao? Bát thuốc này mặc dù không thể bằng Trúc Cơ Đan về mặt biểu hiện của dược hiệu, nhưng ít ra cũng sẽ có một vài tác dụng giống như Trúc Cơ Đan, hoặc là tác dụng của nó hoàn toàn giống như Trúc Cơ Đan, chỉ là kém hơn một chút thôi, bản thân hắn nếu uống thêm vài thang nữa chẳng phải cũng giống như uống một viên Trúc Cơ Đan hay sao?
Trong khi suy nghĩ, Lý Dương vội vàng khép miệng lại. Điều này là do hắn khi nghĩ tới trong ký ức của Minh Quang đạo nhân có nói rằng tốt nhất sau khi phục dụng đan dược xong không được mở miệng nói chuyện, bằng không sẽ có một bộ phận tinh hoa của đan dược này thoát ra từ miệng, lúc này thì điều thích hợp nên làm là lập tức ngồi xuống điều tức, đem phát huy hết được toàn bộ dược hiệu của đan dược để thu được hiệu quả lí tưởng nhất.
Lý Dương lập tức ngồi xuống vận hành pháp quyết luyện khí, dựa theo phương pháp luyện khí lúc trước bắt đầu điều tức. Khi vừa bắt đầu, Lý Dương tịnh không hề có cảm giác gì đặc biệt, về cơ bản thì so với những lần luyện khí trước đây là giống nhau, nhưng sau khi vận hành được một thời gian, Lý Dương liền có cảm giác không giống chút nào. Điều này không giống không phải chỉ vì lộ tuyến vận hành khi luyện khí, cũng không phải vì phương pháp luyện khí, mà là mỗi lần khi Lý Dương khống chế quá trình vận hành của khí tức, hắn có cảm giác như trong lộ tuyến này có phát sinh một cỗ nhiệt khí. Cổ nhiệt khí này không hề đặc biệt mãnh liệt, chỉ là có một loại cảm giác nóng ấm, phảng phất giống như đang tắm nắng vậy. Bất quá tắm nắng chỉ khiến bên ngoài cơ thể có cảm giác nóng lên, còn hắn bây giờ lại có cảm giác cả nội thể cũng bắt đầu nóng lên, cảm giác càng lúc càng thoải mái, thú vị hơn.
Lý Dương thiếu chút nữa không nhịn muốn rên rỉ, may mắn là trong hơn một năm chuyên tâm luyện khí, khiến hắn tập thành thói quen luôn giữ được vẻ trầm tĩnh, cho nên cuối cùng cũng có thể nén được cỗ cảm giác thoải mái mãnh liệt trong lòng, tiếp tục từng bước quá trình luyện khí. Theo sự vận hành của khí tức, toàn thân Lý Dương bắt đầu nóng lên, mặc dù Lý Dương vẫn luyện khí như trước, không thể mở mắt để kiểm nghiệm tình trạng của bản thân lúc này, nhưng Lý Dương cũng có thể tưởng tượng ra toàn thân hắn lúc này nhất định là ướt đẫm mồ hôi, địa phương mà hắn đang ngồi có lẽ đã biến thành một vũng mồ hôi rồi. Còn may là cái loại nóng bức này không phải là không có điểm dừng, bằng không Lý Dương cũng có thể sẽ tự bạo mà chết. Sau khi từ từ thích ứng với cỗ nhiệt lượng này, Lý Dương rốt cục đã đặt chân vào quá trình tu luyện.
Cái được gọi là tu luyện, chính là hoàn toàn không nghĩ tới sự tình xảy ra ở bên ngoài, tự bản thân tiến vào một loại không linh cảnh giới, trong đầu chỉ còn có một loại ý niệm tu luyện. Giống như vừa rồi Lý Dương vừa luyện khí, vừa có thể cảm giác được nội thể đang nóng lên, cái này thuộc về trạng thái bán tu luyện. Trạng thái bán tu luyện là tối kỵ của tu chân giả, một mặt khiến việc tu luyện giảm đi một nửa so với bình thường, khiến lãng phí nhiều thời gian và tinh lực mà chưa chắc đã đạt được hiệu quả lớn nhất, mặt khác cũng rất dễ vì thế mà tẩu hỏa nhập ma, bất quá hiện tại Lý Dương vẫn chưa phải là tu chân giả, cho nên tình huống vẫn còn tốt một chút, bình thường không bị nguy hiểm do tẩu hỏa nhập ma, bất quá chỉ là hiệu suất luyện khí giảm đi một chút mà thôi.
Lý Dương bây giờ vẫn còn là một phàm nhân, mặc dù đã bắt đầu tu luyện pháp quyết luyện khí, nhưng thân thể hắn cũng chỉ là mạnh hơn so với người thường một chút, ý chí cũng kiên cường hơn một chút, tịnh không có những biểu hiện quá nổi bật, cho nên Lý Dương còn chưa thể hoàn toàn khống chế khi nào bản thân có thể tiến vào trạng thái tu luyện. Thường thường thời gian tu luyện phải vượt quá ba bốn giờ đồng hồ, mới có thể từ từ tiến nhập trạng thái tu luyện, điều này cũng là nguyên nhân vì sao khi Lý Dương bắt đầu tu luyện thường phải mất vài giờ thậm chí hơn mười tiếng mới hoàn toàn tiến nhập trạng thái tu luyện.
Nếu muốn nhanh chóng hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện, phải ít nhất đạt tới Trúc Cơ kì mới có thể hoàn toàn làm được. Đạt tới Trúc Cơ kì có ý nghĩa là đã chính thức trở thành tu chân giả, khi đó điều kiện về thân thể, tâm cảnh, ý chí đều có một tiến bộ nhảy vọt, khi bắt đầu tu luyện sẽ không dễ dàng bị ngoại nhân quấy nhiễu, cho nên mới có thể nhanh chóng hoàn toàn tiến nhập trạng thái tu luyện.