11-06-2011, 08:41 AM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Oct 2010
Đến từ: Việt Nam
Bài gởi: 177
Thời gian online: 122611
Thanks: 45
Thanked 378 Times in 69 Posts
|
|
xem như mở hàng vậy :
"Ở cái miền đất xa xôi nào đó, nơi mặt trời dười như chỉ là một quả cầu nhỏ và ánh sáng dường như là thứ thiếu thốn nhất trong cuộc sống của những con người ở đây. Nơi đó có những nốt nhạc buồn bay lặng lẽ trong gió, có những ngọn lữa cháy hòai dù rằng rất nhỏ, và có những con người không có khuông mặt. Họ khóc ta không biết, họ cười ta cũng không hay, nhưng chắc chắn là họ tồn tại. Những bóng ma trên đồng cỏ, những đứa trẻ đang vui đùa, nàng công chúa đang ngủ say, cuộc sống họ là như thế đó. Họ lẻ loi, cô độc, bước đi lặng lẽ trên con đường sỏi đá mà không hề biết nó đang dẫn về nơi nào, nhưng họ biết một nơi, nơi tận cùng thế giới.
"Ở nơi đây có thứ gọi là tình yêu ?"
Có chứ
Có nàng công chúa đang ngủ say và đợi hoàng tử đánh thức. Có con người khi chết đi rồi, trái tim họ trở thành ngọn lửa nhỏ, cháy hòai, cháy qua nhiều thế kỷ nhưng vẫn cháy mãi dù rằng rất nhỏ. Những cơn gió như không nỡ vô tình thổi qua để ngọn lửa đó bị tắt lụi, nhưng dù gió có thổi thì lữa vẫn cháy hoài. Nhưng thật tiếc rằng, ở nơi đây chỉ có thứ tàn dư của một cuộc tình là những ngọn lửa đó thôi
Ở miền đất xa xôi nào đó, có một con người đang chờ đợi, đang bước đi, đang nghe những nốt nhạc buồn trong gió và niệm cầu khúc chiêu hồn"
|