03-09-2012, 08:37 PM
|
|
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Đến từ: Hà Lội
Bài gởi: 3,077
Thời gian online: 2622899
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Hôm nay ra bờ sông bất chợt mưa rào, những cơn mưa cuối cùng của mùa hạ, sau cơn mưa gió nhè nhẹ, se se, bất chợt thấy lòng nao nao, mùa thu đến từ lúc nào không hay nhỉ, chỉ biết là cái tiết trời se se lạnh và giao mùa thế này làm con người ta rất dễ bị cảm cúm, hôm nay mình hắt xì hơi suốt cả ngày, lạ nhể, ai nhớ, ai mong mà hắt xì hơi lắm thế, chẳng biết…
Cảm xúc đang dâng trào, chữ nghĩa đang về ào ạt thì bất chợi vợ lên, mình nhanh tay ấn tổ hợp phím “ cửa sổ + D” để chuyển chế độ màn hình về desktop, lạ nhỉ, sao mình phải ấn nhỉ? Có tật giật mình chăng ? Vợ bảo: “có gì thì thành khẩn khai báo còn nhận được sự khoan hồng”, khai cái d.ái anh đây này, hồng với chả đỏ….
Mất mịa hết cả cảm xúc rồi, bao nhiêu lâu rồi mới có một tí ti gợi về, một chút nho nhỏ cảm hứng, vậy mà, một phút yên tĩnh cũng điếu được yên, anh hận, anh hận, hận…………đời vô đối.
Bất chợt nhớ đến một câu hát…..
Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm..có lẽ nào anh lại quên em…có lẽ nào anh.. lại quên em.
Last edited by ♥huytuandc♥; 03-09-2012 at 08:52 PM.
|