Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 54: Hỏa
Dịch: Chim Ruồi
Biên: keny
Nguồn: 4vn.eu
Đệ nhất canh
Ngự thủy như hỏa, bốn chữ này nói ra thì dễ, nhưng đối với một Linh Thực phu, khó khăn trùng trùng là chuyện không cần bàn cãi, hơn nữa đó còn là một bộ kiếm quyết hoàn chỉnh.
Ly Thủy kiếm quyết tổng cộng có bảy chiêu, ngự thủy như hỏa chính là quy tắc chung. Song hiện tại, cảnh giới này đối với Tả Mạc còn quá xa xôi, trước tiên hắn cần đem mấy kiếm chiêu này luyện tới mức thuần thục mới được. Mỗi một kiếm chiêu thường đều có vài chục biến hóa khác nhau, mà mỗi biến hóa đều cần linh lực để khống chế. Hơn nữa, cả quá trình đều phải hoàn thành trong tích tắc.
"Nhất phẩm linh đan, bên trong có chứa một ít thái dương tinh khí ôn hòa, dùng trường kỳ có khả năng hình thành Kim Ô hỏa. Người phục dùng, trong thời gian ngắn có khả năng hồi phục khi bị thương nặng."
Lý Anh Phượng kinh sợ cầm tờ giám định trên tay. Các công hiệu khác không nói làm gì, nàng bị kinh sợ chính là dòng chữ "Có khả năng hình thành Kim Ô hỏa." Sau tờ giám định còn kèm theo một đơn đặt hàng. Dược viện hy vọng có thể đặt hàng một trăm viên, giá cả có thể thương lượng, dược viện còn đề nghị đổi tên Đại Lực hoàn thành "Kim Ô hoàn."
Hiển nhiên, loại danh tự dế nhũi như Đại Lực hoàn đều bị mọi người khinh thường.
Lý Anh Phượng cầm tờ giám định đưa cho sư phụ xem.
Nhìn thấy ba chữ "Kim Ô hỏa", Diêm Nhạc ngây ngẩn cả người, không nói một lời cầm lấy tờ giám định rồi nói: "Ta phải trở về một chuyến". Hắn nói xong liền đằng không, bay thẳng về phía Vô Không sơn.
Vô Không Đường, Vô Không Kiếm Môn có bốn người đang ngồi.
Bùi Nguyên Nhiên nhìn tờ giám định trong tay, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, trầm ngâm nói: "Kim Ô Hỏa này chính là tứ phẩm hỏa chủng."
Tân Nham gật đầu: "Không sai, của ta là Thanh Tang hỏa, của sư muội là Tử La hỏa, đều là tứ phẩm hỏa chủng. Kim Ô hỏa này ta từng nghe nói có xuất phát từ thái dương, chí dương chí cương, vật gì cũng có thể làm tan chảy. Trong các loại tứ phẩm được coi là một loại tinh phẩm hiếm thấy."
Bùi Nguyên Nhiên nhìn Thi Phượng Dung cười nói: "Sư muội quả nhiên lợi hại, Tả Mạc vừa vào tay muội đã có thể luyện ra thứ tốt thế này."
Thi Phượng Dung mặt lạnh lùng trả lời: "Chuyện này không liên quan tới muội."
Bùi Nguyên Nhiên lơ đễnh cười rồi cúi đầu suy tư, mấy người khác đều im lặng không nói gì. Kim Ô Hỏa tứ phẩm hỏa chủng đã làm cho giá trị loại đan dược nho nhỏ này tăng cao ngất.
"Sư huynh." Diêm Nhạc không nhịn được nói: "Nếu có thể luyện thành Kim Ô hỏa thì tác dụng của nó tới bản môn rất lớn. Hứa Dật không phải đang thiếu hỏa chủng tốt sao? Còn có bản thân Tả Mạc, hắn đang học luyện đan, làm sao có thể thiếu hỏa chủng được?"
Ý của hắn chính là không muốn bán loại đan dược này ra ngoài.
Bùi Nguyên Nhiên ngẩng đầu nói: "Ta hiểu ý sư đệ muốn gì, đứa bé Hứa Dật này ta cũng rất yêu mến, thêm vào đó, trong Luyện Khí nhất mạch, phỏng chừng sẽ truyền thừa cho hắn, đúng là rất cần Kim Ô hỏa. Tuy nhiên, chúng ta đã bán một ít ra ngoài, hiện tại chắc bên ngoài đã nghe được tin tức của loại đan dược này. Nếu chúng ta cứ ôm khư khư không bán, ngược lại sẽ làm cho nhiều người tức giận, đối với bổn môn chỉ có hại mà không có lợi."
" Ý của sư huynh là... " Diêm Nhạc chần chờ hỏi lại.
" Ý ta là bán ra một ít thôi, còn đa số để lại dùng." Bùi Nguyên Nhiên mỉm cười: "Chúng ta cứ án theo giá thị trường giao cho Tả Mạc, một viên cũng không thiếu."
" Theo giá thị trường sao?"
" Không sai, giấy thì không gói được lửa. Vô Không Kiếm Môn chúng ta chỉ có vài người luyện đan, không cần chỉ vì vài viên tinh thạch mà làm cho Tả Mạc thầm sinh oán hận đối với chúng ta." Bùi Nguyên Nhiên trịnh trọng nói.
" Lai lịch của Tả Mạc không minh bạch, chỉ sợ sau này sẽ có phiền toái." Thi Phượng Dung nãy giờ lạnh lùng đột nhiên nói.
Vô Không Đường chìm vào yên tĩnh.
Lâu nay thân phận lai lịch của Tả Mạc chính là vấn đề đau đầu của mọi người. Trước kia, Tả Mạc chẳng qua chỉ là một tên ngoại môn đệ tử, lai lịch thân phận của hắn cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Tuy nhiên, hiện nay hắn đã không chỉ là nội môn đệ tử, theo tình huống bây giờ, hắn chắc chắn sẽ trở thành một trong những nhân vật trọng yếu của đời sau Vô Không kiếm môn. Thân phận lai lịch của hắn sẽ là một vấn đề mà bọn Bùi Nguyên Nhiên không thể không cân nhắc.
" Chưa chắc lai lịch của hắn đã có vấn đề đâu..." Diêm Nhạc tỏ vẻ không cần quá lo lắng nói.
Bùi Nguyên Nhiên khoát tay: "Hiện tại chúng ta chưa biết rõ, có nói thêm cũng không được gì. Chỉ vì hắn là một Linh Thực phu chúng ta đã không thể bỏ qua hắn được. Thêm vào đó, giờ hắn lại có thể chuyện luyện thành linh đan Kim Ô hỏa này."
Mọi người nghe vậy không nói gì nữa chỉ im lặng suy tư. Bọn họ biết, chưởng môn sư huynh nói vô cùng đúng. Nếu lúc này bọn họ đuổi Tả Mạc ra khỏi sư môn, vô số người sẽ khấp khởi mừng thầm trong bụng.
Tân Nham bỗng nhiên nói: "Sư muội có thể luyện chế ra loại đan dược này không?"
" Muội không có Xích Viêm quyết." Thi Phượng Dung thản nhiên nói: "Loại đan dược này cần phải sử dụng Xích Viêm quyết mới luyện được."
Ngự thủy như hỏa, bốn chữ này nói ra thì dễ, nhưng đối với một Linh Thực phu, khó khăn trùng trùng là chuyện không cần bàn cãi, hơn nữa đó còn là một bộ kiếm quyết hoàn chỉnh.
Ly Thủy kiếm quyết tổng cộng có bảy chiêu, ngự thủy như hỏa chính là quy tắc chung. Song hiện tại, cảnh giới này đối với Tả Mạc còn quá xa xôi, trước tiên hắn cần đem mấy kiếm chiêu này luyện tới mức thuần thục mới được. Mỗi một kiếm chiêu thường đều có vài chục biến hóa khác nhau, mà mỗi biến hóa đều cần linh lực để khống chế. Hơn nữa, cả quá trình đều phải hoàn thành trong tích tắc.
Nếu bàn về sự biến hóa phức tạp của linh lực, những kiếm chiêu này thậm chí không bằng "Tiểu Vân Vũ quyết", nhưng nếu muốn hoàn thành trong thời gian cực ngắn thì khó khăn tăng lên rất nhiều. Hiện giờ, khi phát động kiếm chiêu cần cực kỳ tập trung, trong chiến đấu thực tế, đối phương thường sẽ không cho ngươi cơ hội tập trung hay suy ngẫm gì cả, ngươi phải luyện tới mức tâm động kiếm động mới miễn cưỡng có chỗ dùng.
Đó chính là lý do phải luyện cho đến mức thật nhuyễn mới được, càng thuần thục bao nhiêu thì sự quấy nhiễu rối loạn càng ít bấy nhiêu.
Rốt cục Tả Mạc cũng có thể dùng được Băng Tinh kiếm. Đồ tốt mà chỉ có thể nhìn không thể dùng chính là một loại thống khổ không nói nên lời.
Băng Tinh Kiếm hóa thành một đạo bạch quang chớp động, tung bay xung quanh thân thể Tả Mạc. Hàn khí tứ phía yên ắng phiêu dật không một tiếng động, tạo ra cảm giác vô cùng bá đạo.
Ly Thủy kiếm quyết không phải là loại kiếm quyết lấy kiếm chiêu thủ thắng, tất cả chỉ có bảy kiếm chiêu, có thể nói không quá phức tạp. Càng luyện, Tả Mạc càng cảm thấy người sáng tạo ra bộ kiếm quyết này có khả năng chính là một vị Linh Thực phu. Hắn phát hiện nhiều chỗ trong bộ kiếm quyết, cách vận chuyển linh lực rất giống với Ngũ Hành pháp quyết của Linh Thực phu.
Nhờ sự giống nhau này nên Tả Mạc có thể luyện thuần thục mấy kiếm chiêu này rất nhanh.
Tuy nhiên, thuần thục thì có thuần thục, nhưng khi luyện hắn vẫn cảm thấy có vài phần không được tự nhiên trôi chảy. Thậm chí Tả Mạc còn nhìn ra mấy chiêu kiếm của mình chỉ là đồ hữu kỳ biểu (đẹp mắt bề ngoài, hữu danh vô thực). Nhưng giờ hắn cũng không có cách nào khác, tuy hắn đã có thể lãnh hội được kiếm ý nhưng vẫn chưa biết làm cách nào để dung hợp kiếm ý và kiếm chiêu với nhau.
Trước mắt, hắn chỉ có thể "nuốt cả quả táo" mà thôi (Thành ngữ: Ý là chỉ biết nhắm mắt làm bừa, không hiểu rõ ràng), cái gì mà ngự thủy như hỏa mà Bồ Yêu nói, một chút ý nghĩa Tả Mạc cũng không hiểu. Mà theo như những gì mà Bồ Yêu giảng dạy hắn, bộ Ly thủy kiếm quyết này uy lực đã không mạnh mẽ lắm, nếu kể cả việc ngự thủy như hỏa cũng không làm được thì bộ kiếm quyết chỉ đành vứt đi.
Ngự thủy như hỏa!
Chết tiệt, làm sao mới có thể ngự thủy như hỏa đây?
Nền tảng của hắn thật sự quá kém, dù hắn đã chạm được tay vào cánh cửa kiếm ý. Vi Thắng vì kiếm mà cuồng dại, tiếp xúc qua một số loại kiếm quyết, mặc dù đa số đều không phải là kiếm quyết cao cấp gì, hơn nữa kinh nghiệm kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng khá phong phú, nền tảng rất vững chắc, dù cho là đệ tử bình thường của môn phái cũng không bằng. Còn La Ly chính là một nội môn đệ tử, từ nhỏ đã được đích thân sư phụ chỉ điểm, điển tịch trong sơn môn đều có thể xem, đem so sánh thì họ có nền tảng tốt hơn Tả Mạc rất nhiều.
Tả Mạc vất vả lắm mới có được một sư phụ, nhưng lại chỉ dạy hắn luyện đan. Thời điểm Luyện Khí kỳ, Vi Thắng cũng chỉ cho hắn những kiếm quyết căn bản mà thôi, thật là vô cùng sơ sài.
Bồ Yêu chỉ dạy hắn một canh giờ, tất cả đều dạy về phương diện lý luận, một điểm thực chiến y cũng không đả động đến.
Thời gian còn lại của Tả Mạc chỉ có ba tháng, trong lòng hắn làm sao không sốt ruột cho được?
Trong lòng hắn thầm nguyền rủa đôi tiện nhân La Ly và Hách Mẫn cả trăm lần, Tả Mạc cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo. "Tiểu Vân Vũ quyết" hắn đã luyện tới tầng thứ tư nhưng chưa bao giờ phát hiện sự tương thông với hỏa cả.
Không nên nóng nảy, ngàn vạn lần không nên nóng nảy...
Nhắm mắt lại, Tả Mạc tự nhủ với bản thân.
Khi hắn mở mắt, ánh mắt đã khôi phục thanh tịnh, nhưng sâu trong mắt lại ẩn hiện một tia tàn nhẫn.
Bồ Yêu đã từng nói, không phải chỉ là kiếm ý thôi sao? Bị chém cả ngàn lần thì tự nhiên sẽ biết thôi.
Tả Mạc tự nói với bản thân mình, không phải chỉ là kiếm quyết thôi sao? Chém mấy vạn lần, vẫn không được, thì lại chém thêm vài vạn lần nữa, hắn không tin hắn làm ko được! Nếu vẫn không được, thêm một trăm vạn lần nữa! Tiếp tục luyện!
Sau khi suy nghĩ thông suốt, Tả Mạc không gấp nữa, đứng dậy rút kiếm.
Ta chém!
Tiểu viện Tây Phong, kiếm quang khắp nơi, hàn khí tứ dật!
Trong một cửa hàng phía Tây phố Đông Phù tụ tập không ít người. Những người này tụ tập tại đây đều chụm năm chụm ba ngồi bàn tán.
" Tại sao còn chưa mở cửa? Ta đã chờ suốt một đêm." Có người càu nhàu nói.
" Một đêm thì nói cái gì? Ta đã chờ hai ngày hai đêm này." Có người đứng kế bên tiếp lời.
" Cửa tiệm này cuối cùng có mở cửa không đây? Chơi chúng ta ah?"
" Còn cách khác sao? Đan dược của người ta, muốn bán thì bán, không bán thì ngươi làm gì được."
" Đúng vậy. Ngươi nghĩ xem Kim Ô hoàn thật sự có thể giúp chúng ta luyện thành Kim Ô hỏa không?" Có người nhịn không được hỏi: "Đông Phù ta có người có tứ phẩm Kim Ô hỏa sao?"
" Chưa nghe nói có ai có, tuy nhiên đây là do dược viện giám định, chắc là không sai đâu. Cái khác chưa bàn, chỉ cần nói tới tinh khí thái dương, thì loại hỏa diễm này chắc chỉ lợi mà vô hại." Người nói ra lời này có một thân hình thân hình khôi ngô, khuôn mặt chữ điền, vẻ mặt mong chờ nói: "Loại hỏa chủng này chính là hỏa chủng tốt nhất, chúng ta làm sao có thể mua được thứ tốt này ở nơi khác chứ?"
" Huynh đệ ngươi làm nghề gì?"
" Ta?" Đại hán có khuôn mặt chữ điền nói: "Ta là một Luyện Thực."
Đúng lúc đó, có một vị lão nhân chào hỏi hắn: "A? Thiệu Sư ngươi cũng tới đây sao?"
Đám người chung quanh lập tức nhao nhao. Người vừa rồi cùng nói chuyện với đại hán mặt chữ điền lập tức biểu lộ sắc mặt đặc sắc vô cùng. Chẳng ai ngờ rằng, người đại hán khôi ngô này lại là Đông Phù đệ nhất luyện thực linh trù Thiệu Sư. Thực các Thiệu Sư chính là Linh Thực quán có thanh danh to nhất của Đông Phù, hắn vô cùng am hiểu phối hợp xảo diệu các loại linh thực tài liệu, làm ra loại linh thực, không chỉ có khả năng gia tăng tu vi, hơn nữa hương vị không gì so sánh nổi. Chỉ cần đủ linh cốc là hắn có thể làm ra ba mươi sáu loại thức ăn khác nhau.
Đại hán mặt chữ điền chắp tay: "Vương chưởng quầy, chẳng lẽ ngươi cũng đến đây vì Kim Ô hoàn?"
Đám người lại nhao nhao thêm lần nữa. Có ít người đã suy đoán ra lai lịch của lão nhân này. Thiệu Sư thực các Vương Tẩu Tửu là một thực các làm ra các loại linh thực, mà Vương lão đầu am hiểu nhất chính là làm ra các loại linh tửu.
" Không sai." Lão nhân gầy còm trả lời, đôi mắt của lão lóe sáng, có một chút bất đắc dĩ trong đó: "Ta tới đây là vì tôn nữ bảo bối."
Thiệu Sư cười ha ha nói: "Tiểu nha đầu nhà lão học gì?"
" Luyện Khí." Vương lão đầu rõ ràng đối với việc đứa cháu gái lựa chọn học luyện khí có phần hơi có chút bất mãn, nhịn không được phàn nàn: "Con ta học luyện đan, cháu gái ta học luyện khí, tay nghề này của ta xem ra là chôn cùng ta xuống mồ rồi."
" Đừng vội đừng vội, chỉ cần ngài nhận đồ đệ, chắc chắn sẽ có vô số người chen nhau đến vỡ đầu xin nhận." Thiệu Sư kia vội vàng an ủi.
" Haizzz!" Không biết vì nghĩ đến cái gì mà Vương lão đầu thở dài một tiếng, ngắm nhìn bốn phía, nhìn thấy đâu đâu cũng là người nên không khỏi nhíu mày: "Vô Không kiếm môn này xem ra muốn quật khởi rồi."
" Ừ." Thiệu Sư đồng ý nói: "Tuy nhiên, người ta quả thật có năng lực đó."
" Đúng vậy."
Đúng vào lúc này, cửa tiệm đang đóng chặt lại từ từ mở ra.
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:23 PM.
|