Y lá gan lớn hơn bọn gia nhân một chút, thấy nàng có ý giễu cợt mình, thâm tâm liền tức giận không thôi. Gương mặt thư sinh trắng trẻo đỏ bừng vì xấu hổ và giận dữ, đôi lông mi dựng lên, đôi mắt lúc này cũng lộ ra tia phẫn hận
“ Thối nha đầu, ngươi biết vừa rồi ngươi làm cái gì không?”
Tuy là nổi giận nhưng hắn cũng khống chế được lời nói của mình, ngữ điệu mang chút lo sợ.
Nàng có chút ngạc nhiên:
“ Không dám đắc tội, tại hạ đã làm cái gì?”
Hắn cả giận nói:
“ Ngươi…ngươi rõ ràng tại nơi đông người mà dám khinh bạc công tử…ta…”
Nhan Mị Băng điệu bộ tỏ vẻ thập phần ngây thơ, thất thanh la lên:
“ Khoan đã công tử, có phải là ngươi nhìn lầm hay không? Ta khinh bạc công tử? Cái này… Sao có thể nói như vậy được chứ?”
“ Ngươi còn không chịu thừa nhận hay sao? Vừa lúc nãy ta thấy rõ ràng ngươi giở trò xằng bậy, biến hóa ra…lốc xoáy, chính mắt ta thấy mà người còn chối cãi hay sao?”
Nàng thở dài nói:
“ Haizzz, Công tử ngươi chỉ mới thấy kết quả, mà lại không thấy được quá trình xảy ra, mới vừa rồi chính là ngươi tự tay chọc giận bổn vương đó a…”
Y ngay tức khắc liền khựng lại ( đơ tơ mơ lơ), sự thật quả là như thế. Nghiêm túc mà nói thì sự việc lần này cũng đâu phải do cô ta gây ra. Nhưng mà sự thật là sự thật, từ xưa đến nay, có khi nào người sai nói đạo lý ra đâu? Mà lúc này y lại chính là người có lỗi, 100% đúng như vậy.
“ Ta mặc kệ! Dù sao đi nữa thì ngươi cũng đã phi lễ với công tử rồi! Ngươi đúng là một tên h.ỗ.n l.á.o!”
Hắn ta thẹn quá hóa giận mà nói.
Nhan Mị Băng vuốt vuốt cái cằm không nói ra lời nào, quân tử cãi nhau với hạ nhân thì đúng là một hành động ngu xuẩn, nàng thực không muốn tranh cãi cùng tiểu tử ấy. Chuyện vừa xảy ra trước mắt hắn, trong lòng hắn ắt hiểu rõ.
Hắn thấy nàng ta không nói lời nào, liền càng nổi giận, thân thể run bần bật vì giận, khuôn mặt từ đỏ sang xanh lét.
“ Hây”, có tiếng hét ghìm cương, một người cưỡi ngựa chạy tới bên cạnh. Đầu ngựa hất cao, hí vang một tiếng dài. Người kia tư thế ổn định lại rồi mới lớn tiếng:
“ Sao vậy tiểu đệ? Ngươi nhân lúc ta không để ý mà tính chuồn trước, báo hại ta phải đốc thúc đuổi theo, giờ lại còn đứng ngây ra đây a~”
Thanh âm trầm ấm mà rắn rỏi truyền đến, Nhan Mị Băng quay sang nhìn.
Cặp mắt không khỏi ngạc nhiên, vừa mới nhắc đến mỹ nam cách đây không lâu, mỹ nam quả đã tới. Mỹ nam này thật sự là đệ nhất đại mỹ nam nàng từng gặp kể từ khi bước chân vào thế giới cổ đại. Nhìn bề ngoài vô cùng anh tuấn, mắt sáng mày kiếm, bộ dạng ngọc thụ lâm phong, phong thái khoan nhường, trên người không chỗ nào không quyến rũ. Trông hắn ta mới chỉ xấp xỉ 15, 16 tuổi, giờ đã đẹp thế này rồi, lớn hơn chút nữa không biết sẽ còn đẹp đến mức này đây?
Các thần tượng Hàn Quốc mặc dù cũng đều là những anh chàng tuấn tú, song đường nét khuôn mặt cũng không cương nghị bằng. Mà cái khí chất đặc biệt của những ngôi sao thần tượng đó lại càng không thể nào sánh được với khí chất thanh cao kiên cỏi của soái ca trước mặt đây. Có nhìn thấy đôi mắt cực kỳ quyến rũ trên khuôn mặt hoàn hảo của hắn, người ta mới hiểu được tiên tử trông như thế nào.
Hắn khoác trên người y phục màu đen tuyền của bóng đêm, thân người cao ráo, bộ dáng lại càng tăng thêm nét đẹp mê hoặc, nhìn rất thuận mắt.
Ỷ có đại huynh bên cạnh, tiểu tử kia càng thêm tĩnh tâm, lấy tay chỉ thẳng vào mặt nàng, lớn tiếng quát:
“ Đại ca ca, nàng ta dám khi dễ tiểu đệ, ca nhất định không được bỏ qua cho nàng”
Chấn Dạ Lăng đưa mắt dõi theo hướng tay, lúc định thần lại thì đập vào mắt hắn là hình ảnh một tiểu nữ nhi 6 tuổi đáng yêu vô cùng.
Bật cười khúc khích, hắn thúc ngựa chạy tới bên cạnh Mị Băng, nói với tiểu đệ:
“ Bỏ đi đệ đệ, trông người ta thế này chắc là không dám chống lại ngươi đâu, nói gì đến chuyện khi dễ chứ? Này tiểu oa đừng có sợ, ngươi còn không mau đi đi, kẻo đệ đệ của ta lại nổi trận lôi đình”
Giọng cười ngọt ngào của hắn hết sức êm tai.
Đôi mắt tà mị biểu lộ tình cảm khá phong phú.
Chăm chú nhìn nàng một chút, hắn quay đầu sang nói:
“ Đệ, đi thôi, chúng ta còn có việc”
Nói rồi thúc chân vào bụng ngựa, cười nhắc Mị Băng:
“ Ngươi còn không mau tránh đường, cẩn thận lại gây chuyện với đệ đệ tốt của ta”
Trong chuỗi cười của hắn, con ngựa bạch muốt nhanh chóng lướt đi.