Ta tĩnh lặng ngồi trên ghế, nhìn lê hoa mọc đầy vườn, tâm tình thập phần bình tĩnh. Gió nhẹ thổi qua, vài phiến lê hoa phất phơ rơi xuống đất.
Ta thật sự thập phần hưởng thụ chủng cảm giác thanh tĩnh này, tâm linh bình tĩnh, không linh. Ta chầm chậm nhắm mắt, chầm chậm cảm thụ chủng cảm giác rời xa thế gian, bàng quang ngắm nhìn cảnh thế giới huyền diệu. Một phiến tĩnh mịch, toàn hoa viên chỉ có một mình ta … chầm chậm, phảng phất trải qua khá lâu, nhưng tự hồ như một sát na, ta từ chủng cảnh giới ấy thoát li, ta cảm giá không khí thanh sảng thư thái, thật sự cảm thụ được dịch thể tiên thiên chân khí vận chuyển mỗi lúc một nhanh, trên mặt thoáng hiện nét vui cười.
- Tam thiếu gia, nam hài mà Ngài đưa về đã tỉnh rồi, nhưng hắn nhất trực muốn đi tìm mẫu thân hắn, mọi người không ngăn được hắn, Ngài nhanh đến xem xem.
Một lục y nha hoàn đứng tại cửa hoa viên có vẻ thập phần khẩn cấp. Chủ yếu nhân vì ta trước đó đã định ra quy củ : không được ta cho phép không người nào được tiến nhập hoa viên của ta.
A, hắn tỉnh rồi, còn đòi đi tìm mẫu thân, may mắn là Âu Dương Lượng đã đưa mẫu thân hắn đến, a a.
Ta hướng đông sương Tinh Phong Các đi đến.
- Xuân Vũ, ngươi nhanh lên một chút, ta đi trước nhìn hắn, ngươi đi giúp ta chiếu cố tốt người mà Âu Dương Lượng đưa đến. Biết chưa, nhanh lên.
- Vâng, nô tỳ đi ngay.
Xuân Vũ lập tức chạy về hướng tây sương, vừa chạy vừa nói thầm : tam thiếu gia làm sao thế nhỉ, đối người này quá quan tâm, trước đây chưa từng nhìn thấy tam thiếu gia quan tâm người khác như vậy.
Ta đi trên hành lang, từ xa đã nghe tiếng Lang Phong nói :
- Cầu các người, để cho ta đi tìm mẫu thân ta a, mẫu thân ta ở Âu Dương Gia, người thân thể không khỏe, cần phải chữa trị, ta lần này thua rồi, Âu Dương công tử không cho mẫu thân ta trị bệnh, cầu cầu các người. Nhìn qua mẫu thân ta rồi, ta sẽ hướng tam công tử tạ tội.
- Không được, chúng ta không có quyền cho ngươi đi, chờ tam công tử trở về sẽ quyết định.
Câu này khẳng định do Vương thúc nói, ngữ khí vĩnh viễn như vậy.
Ta lập tức thẳng bước đến đó, đẩy cửa bước vào. Vương thúc nhìn thấy ta, cúi đầu, lập tức nói :
- Tam công tử, vị Lang Phong công tử này kiên trì đòi đi tìm mẫu thân hắn.
Nói xong, liếc mắt nhìn sang bên cạnh.
- Tam công tử, Lang Phong ta thập phần cảm kích tam công tử Ngài không có giết ta, còn đưa ta đến đây, giúp ta khôi phục, chiếu cố ta. Nhưng mẫu thân ta còn cần ta chiếu cố, khẩn thỉnh tam công tử tha ta để ta đi tìm mẫu thân.
Lang Phong đứng trước mặt ta, chắp tay nói. Ta mỉm cười, lập tức đỡ hắn, nói :
- Lang Phong đại ca, huynh đừng gấp, mẫu thân huynh ta đã sớm đưa từ Âu Dương gia đến đây, ta cũng đã bảo danh y trị liệu, huynh yên tâm đi.
- Thật a, rất cảm tạ đại ân tam công tử, ta Lang Phong không biết báo đáp thế nào, tam công tử Ngài còn gọi ta là đại ca, Ngài bảo ta cảm thụ thế nào được.
Lang Phong sắc mặt đỏ bừng, biểu hiện thập phần kích động, chắp tay cung kính.
Ta nhìn Lang Phong nói :
- Lang Phong đại ca, huynh rõ ràng tuổi lớn hơn ta, gọi huynh là đại ca là thiên kinh địa nghĩa, vạn vạn đừng từ chối.
Ta lần này chỉ là một chiêu mua hắn, lợi hại a, chỉ bất quá biểu hiện một chút tiểu nhân, tính ra, thành đại sự bất chấp tiểu tiết.
- Tam công tử ...
Lang Phong biểu hiện vô cùng kích động, tiểu hài 10 tuổi còn không bị ta ngoạn đến xoay chuyển.
- Tam công tử, sau này có gì sai khiến, Lang Phong ta tuyệt đối tuân mệnh.
Lang Phong sắc mặt nghiêm chỉnh, trang trọng nói. Ta cười cười, mọi thứ quả như ý liệu. Ta nhìn Lang Phong cười nói :
- Lang Phong đại ca, đi, ta đưa huynh đi gặp mẫu thân huynh, đi nha.
Ta nắm tay Lang Phong đi về hướng tây sương, xem ra Lang Phong này cực kỳ muốn gặp mẫu thân hắn, một điểm cũng không kháng cự, thuận theo ta đi về phía tây sương.
Đi qua một chiếc cầu nhỏ, chúng ta đi đến một gian phòng thanh nhã, Xuân Vũ lúc này đứng trước cửa, chờ chúng ta.
- Tam thiếu gia, mẫu thân của vị công tử này đã hoàn toàn tỉnh, thân thể cũng đã khỏe nhiều.
Xuân Vũ đứng một bên nói.
- A, được rồi, Xuân Vũ ngươi đi xuống trù phòng xem xem, bảo trù phòng tối nay làm nhiều đồ bổ, mẫu thân của Lang Phong đại ca còn cần bồi bổ thân thể, vậy đi, biết chưa ?
- Tam công tử …
Lang Phong càng thêm kích động. Không cách nào, ta nắm tay hắn, nói :
- Đã là huynh đệ, đừng nói gì nữa, xem đại nương xem sao.
Ta lập tức nói, nếu không Lang Phong này chẳng biết cảm tạ thế nào nữa. Xem ra hắn thật tại quá tưởng nhớ mẫu thân hắn, không chờ ta, trực tiếp đi vào gặp mẫu thân.
Một trung niên phụ nhân thập phần hiền từ hiện đang nằm trên giường, nhìn qua có thể thấy bà lúc trẻ cực kỳ xinh đẹp. Sau vài chục năm lao khổ khiến bà đầu tóc khô vàng, sắc mặt đã rất không tốt. Lúc này bà đang rất cao hứng, nét mặt vui cười, tự hồ đang cùng Lang Phong nói chuyện rất cao hứng, giữa mẫu tử tự hồ có rất nhiều chuyện để nói, nói không ngừng. Tự hồ bọn họ ý thức có ta ân nhân còn đứng bên cạnh.
- Dân phụ kiến quá tam thiếu gia.
Mẫu thân Lang Phong tự hồ rất cảm kích, nhưng khả năng vì nhìn thấy ta nhân vật thuộc giới thượng lưu nên rất khẩn trương, lập tức xuống giường. Ta kinh hãi, không được a, muốn xuống giường, làm vậy, ta nghĩ hết cũng không nghĩ đến a. Ta đương nhiên không để chủng tình huống đó phát sinh, ta muốn cùng Lang Phong bình bối luận giao, bà muốn quỳ, làm ta sau này làm sao làm người a.
Ta lướt nhanh tới, hai tay đỡ bà :
- Đại nương, Lang Phong đại ca là đại ca ta, ta chiếu cố đại nương là đúng rồi, đại nương đừng làm thế, người điều dưỡng thân thể thật tốt, nhất thiết do ta an bài.
Ta nhìn Lang Phong nói :
- Lang Phong đại ca, huynh ở đây cùng đại nương nói chuyện, sau này đại nương sẽ ở đây, huynh cũng đừng đi đâu, sau này cùng ta ở một chỗ, hiểu không ?
- Tam công tử ...
- Lang Phong đại ca, huynh đừng như thế, nam tử hán như thế xem thế nào, huynh chăm sóc đại nương cho tốt a, cuối ngày huynh ở phòng bên kia ngủ, ăn uống ta sẽ bảo hạ nhân chuẩn bị, ta đi đây, ha.
Lang Phong từ trong phòng nhìn sau lưng Trương Tinh Phong, trong lòng rất cảm động, từ nhỏ đến lớn, trừ phụ mẫu không có một ai quan tâm hắn như thế, lần đầu được người khác quan tâm, trong lòng rất ấm áp :
- Tam công tử, Lang Phong ta suốt đời này đối Ngài trung thành nhất mực, quyết không bội phản, nếu không thiên lôi đánh chết.
Lang Phong trong lòng thầm thề, có lẽ Trương Tinh Phong đã không tưởng đến Lang Phong quá dễ dàng đối hắn trung thành như thế.
Chủ yếu nhân vì Trương Tinh Phong không biết khi không có người khác quan tâm, cảm thụ khi được quan tâm là thế nào.
Sắc đêm như nước, ta đứng bên song cửa, hô hấp không khí thanh tân cũng là một loại hưởng thụ, thỉnh thoảng có vài tia hơi nước bị gió thổi tấp vào mặt, làn da tự nhiên hấp thu mấy giọt nước, nhìn hướng thiên không vô biên tinh thần, vô số tinh thần tạp loạn như thiên đạo không người nào có thể biết rõ.
Một tia linh khí tiếp nhập thân thể ta, lưu chuyển khắp các kinh mạch, chầm chậm chuyển hóa thành dịch thể, dịch thể tiên thiên chân khí như cũ chuyển động không biết mệt mỏi ...
Không còn sớm, ta bước ra ngoài, chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên phát hiện phòng của Lang Phong vẫn còn sáng đèn, ẩn ẩn ước ước còn có nhân ảnh ở bên song cửa. Lang Phong này còn chưa ngủ, đang làm gì ?
Ta thập phần hiếu kỳ, nhắm nơi đó đi đến.
Ta đứng ngoài cửa, nhìn Lang Phong đang xem sách, a, Lang Phong này còn đọc sách, không tệ.
Ta nhẹ nhàng từ bên ngoài đi vào phòng, yên tĩnh đứng sau lưng hắn, hắn tự hồ cực kỳ chuyên tâm, sách gì, xem như muốn thâm nhập vào trong, ta ngẩng đầu, a, bất quá chỉ là bí tịch Thiếu Lâm Trường Quyền, Thiếu Lâm Trường Quyền này là pho vũ công tối phổ thông của Minh vương triều, trong nhà ta toàn bộ hạ nhân đều có, đồng thời còn có Thiếu Lâm La Hán Quyền, càng học càng khó, so với Thiếu Lâm Trường Quyền hiệu quả càng nhanh, rất dễ có. Vì thế, nhà ta trong mỗi gian sương phòng, kệ sách đều có bí tịch Thiếu Lâm Trường Quyền và Thiếu Lâm La Hán Quyền.
Ta đứng một hồi, Lang Phong tự hồ cảm giác phía sau có người (phản ứng quá chậm), hắn quay đầu lại :
- Tam công tử.
Ta mỉm cười nói :
- A, ta thấy phòng huynh còn sáng đèn, ta tiện qua xem, không tưởng huynh còn ở đây xem bí tịch Thiếu Lâm Trường Quyền.
Lang Phong lộ vẻ lo sợ :
- Tam công tử, xin lỗi, ta không định làm loạn Ngài, xin thứ tội.
- Không chuyện gì, chuyện này huynh không cần ngại. Ta chỉ kỳ quái huynh thế nào không có Thiếu Lâm Trường Quyền, cái này kỉ hồ mỗi vũ giả đều có nha.
Ta lập tức giải thích.
- A. Ta từ nhỏ bất quá cùng mẫu thân học tập vài chiêu thức, kỳ dư thời gian đều lên núi săn bắn. Khi còn nhỏ, ta cùng phụ thân săn bắn, nhưng sau này phụ thân ta bị đàn lang bao vây, ông ấy vì cứu ta, bị lang cắn mấy lần, khi về đến nhà, vì mất máu quá nhiều mà chết. Ngày đó ta mới 6 tuổi, phụ thân vì ta mà chết.
Lang Phong ánh mắt tự hồ có chút ẩm ướt.
- Sau khi phụ thân chết, mẫu thân ta cùng ta nâng đỡ nhau mà sống, ta khổ luyện khí công mà trước đây phụ thân dạy ta, chỉ tiếc đó là một pho bí tịch vũ công quá phổ thông, nếu không phụ thân ta đã không chết, nhưng ta vẫn một mực luyện nó, ta một mực lên núi săn bắn, ta không dám vào trong núi, chỉ ở ngoại vi săn bắn, ta như thế cùng mẫu thân sinh hoạt, đến hôm đó, khi ta về nhà, một con bạch ngạch mãnh hổ đang ăn thịt người, thôn dân đều bỏ chạy, chỉ có mẫu thân một mực chờ ta, bà chờ ta về nhà, chờ ta về nhà. Ta nhìn thấy khi đó, tay bà đang bị hổ cắn, ta rất lo sợ, ta sợ mất mẫu thân, ta chỉ có một ý niệm : cứu mẫu thân, giết hổ, ta không biết phát sinh chuyện gì, chờ đến khi ta thanh tỉnh, con hổ đã biến thành đống thịt, ta không biết phát sinh chuyện gì, thôn dân đối với ta đều rất lo sợ, tránh xa ta, chỉ có mẫu thân còn nhìn ta, còn loại mục quang hiền từ nhìn ta, ta hy vọng có thể vĩnh viễn cùng mẫu thân ở một chỗ, không phân ly, nhất mực chiếu cố bà, cho đến vĩnh viễn, cho đến vĩnh viễn ... nhưng đến một hôm, khi ta về nhà, ác mộng bắt đầu, mẫu thân nhất mực phát sốt. Ta tìm người, nhưng không một ai nguyện ý giúp ta, tìm y sinh, nhưng không có nhiều tiền, ta dập đầu cầu người, cuối cùng có một vị lão đại phu nguyện ý đến xem, ta lúc đó rất nhiều hy vọng, nhưng kết quả là mẫu thân ta bệnh tuy không nặng, nhưng cần nhất mực điều dưỡng thật tốt, còn cần ăn các loại thức ăn đại bổ, ta cố tìm kiếm, sau này ta xem thấy Âu Dương gia cần hầu cận, ta đến đó, ta hy vọng bọn họ có thể chiếu cố mẫu thân ta. Bọn họ yêu cầu có thể giết chết mãnh hổ, ta từ khi giết hổ cứu mẫu thân, trong cơ thể khí lưu càng lúc càng mạnh, giết hổ không phải là chuyện khó, ta dễ dàng quá quan, Âu Dương gia chấp nhận chiếu cố tốt mẫu thân ta. Sau này gặp tam công tử Ngài ...
Ta nhìn hắn, cảm thấy cảm động, ta tưởng tượng hắn vì mẫu thân làm hết mọi chuyện, hắn bao lớn ? Mắt ta thoáng hồng, trong lòng ta thật sự cảm thụ được giữa bọn họ tràn đầy tình mẫu tử, ta đối với tuổi nhỏ của hắn chịu nhiều chuyện như thế cũng thấy khó chấp nhận. Ha. Ta làm sao, nếu là tiền thế khẳng định không hề cảm động, nhưng hiện tại ta khó khống chế bản thân, cái này là ta biến thành ấu trĩ, hay là ta trở nên có tình người nhỉ ? Không quản thế nào, ta vẫn là ta, ta muốn sống cuộc sống mới, bắt đầu cuộc đời mới, không chịu ảnh hưởng của tiền thế.
- Lang Phong đại ca, chúng ta kết bái a.
Ta rất bội phục hắn, rất kính trọng hắn, từ nay Lang Phong cùng ta trở thành huynh đệ cùng sinh tử, ta nhìn Lang Phong, mục quang kiên định không thay đổi.
- Tam công tử, Ngài.
Lang Phong tự hồ rất kinh ngạc, kết bái này không phải khấu đầu nhận huynh đệ có thể so sánh a.
- Như quả đại ca nhìn được ta, cùng ta kết bái, là huynh đệ không cần nói nhiều.
Ta kiên quyết nói, ánh mắt nhìn Lang Phong. Lang Phong hít một hơi dài, nói :
- Tốt, ta hôm nay quyết định.
Ta mỉm cười nói :
- Tốt. Đại ca, chúng ta ra ngoài đối minh nguyệt kết bái.
- Tốt. Đại trượng phu bất chấp tiểu tiết, ra đó đi.
Đại ca xem ra cực kỳ thống khoái. Chúng ta đi ra bãi cỏ ngoài phòng, cùng quỳ xuống, ngón trỏ và ngón giữa giơ lên trời.
- Ta Trương Tinh Phong, hôm nay dưới minh nguyệt cùng đại ca tại đây kết thành huynh đệ khác họ, họa phúc cùng hưởng, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày. Thiên địa làm chứng, nếu như phản bội huynh đệ, nhân thần trừng phạt.
- Ta Lang Phong, hôm nay dưới minh nguyệt cùng nhị đệ kết thành huynh đệ khác họ, họa phúc cùng hưởng, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày. Thiên địa làm chứng, nếu như phản bội huynh đệ, nhân thần trừng phạt.