- Thứ nhất, đừng bao giờ cận chiến với chiến sĩ.
Tống Phong xách cổ Âu Dương Miêu lên, không khách khí đập cả người y xuống đất, tạo nên một tiếng “Ruỳnh” vô cùng lớn.
- Thứ hai, khi chưa hiểu rõ đối phương, tốt nhất là không nên đem tuyệt kỹ ra sử dụng luôn.
Máu sau đầu Âu Dương Miêu không ngừng chảy, chẳng mấy chốc đã tạo ra một vũng máu lớn trên sàn đấu.
- DỪNG TAY!
Một trưởng lão đứng phía sau Mạc Kình Hạo rốt cuộc không nhịn được lên tiếng. Thân thể mập ú ngay tức khắc xuất hiện trên sàn đấu, tạo ra lớp gai băng, bức Tống Phong lui về phía sau.
- Trận đấu còn chưa kết thúc, ngươi lấy tư cách gì xen vào?
Giọng nói trầm thấp của Tống Phong vừa dứt, một loạt âm thanh khác nhau gần như cùng lúc vang lên:
Rắc…Rắc…Ầm….Uỳnh….
Hơn chục lớp gai băng bỗng chốc xuất hiện hàng loạt vết nứt. Các vết nứt ngày càng ăn sâu vào trong, cuối cùng phá tan kết cấu vững chắc của khối băng!
Tống Phong không mất chút sức nào tránh khỏi những mảng băng vỡ vụn trong không trung, vút lên phía trước định tấn công lão mập.
- Băng Khiên!
Lão mập hô lên một tiếng, dùng ma pháp tạo ra một lớp băng dày chắn trước mặt, tiếp tục kiểm tra thương thế của Âu Dương Miêu.
Nhưng lão còn chưa kịp đặt tay lên kiểm tra nhịp thở của Âu Dương Miêu, một bóng hình màu đen đã vút đến sau lưng. Tốc độ của bóng đen nhanh đến mức hãi nhân, khiến lão không kịp trở tay, chỉ có thể di chuyển thân mình tránh né.
Trưởng lão Linh tông tuy không đồng ý với cách làm của lão mập nhưng vẫn phi thân lên võ đài, ra tay ngăn cản chiêu vừa rồi của Tống Phong, đồng thời tuyên bố người chiến thắng là hắn.
Trận đấu đã kết thúc, Tống Phong đương nhiên không còn lý do gì tấn công lão mập kia, quay người rời đi.
Nhưng một lần nữa, y lại bị một thanh âm khác ngăn cản:
- Khoan đã!
Vẫn như lúc trước, hắn dừng lại, nhưng không hề quay đầu. Dựa theo vị trí của thanh âm vừa rồi, chắc hẳn người vừa lên tiếng là Thiên tông tông chủ Mạc Kình Hạo.
- Chiêu thức vừa rồi ngươi sử dụng, nếu bổn tọa đoán không lầm, hẳn là chiêu thứ 4 trong Ma tông Địa cấp pháp kĩ Thạch Ấn?
- Đến pháp kĩ của Thiên tông mà Thiên tông tông chủ cũng không nhận ra hay sao?
Ý cười trên miệng Tống Phong hiện lên ngày càng rõ. Y bình tĩnh quay người lại, mắt đối mắt nhìn Mạc Kình Hạo.
- Hoang đường! Ngươi không phải là Thiên tông đệ tử, sao có thể sử dụng được Thiên tông võ kĩ?
- Vừa nãy đồ đệ Mạc tông chủ chẳng phải đã sử dụng qua hay sao? Ta bất quá chỉ bắt chước lại, thay đổi một ít, không ngờ đã biến thành Ma tông Địa cấp võ kĩ?
- Cho dù chỉ là một chiêu thức trong Huyền cấp võ kĩ, một tiểu tử như ngươi cũng không thể nào nhìn ra được lối vận chuyển ma pháp, huyền cơ trong đó, nói gì đến việc bắt chước, hơn nữa còn là biến đổi?
- Âu Dương Miêu học nghệ chưa thông, mỗi một chiêu thức đều sử dụng gấp đôi lượng ma pháp cần thiết để sử ra một bộ võ kĩ. Nếu ta còn không nhìn ra, đó mới là chuyện lạ.
- Cho dù là bổn tọa cũng không thể nhìn ra lối vận chuyển ma pháp của một sơ cấp Pháp Tôn, tiểu tử ngươi sao có khả năng đó? Trừ phi ngươi tự tay đánh lại bộ võ kĩ đó 1 lượt, bổn tọa sẽ tin lời ngươi nói.
- Tông chủ hà tất phải dồn ta đến đường cùng? Cho dù chiêu vừa rồi không thuộc Thiên tông pháp kĩ, ngài cũng không cách nào chứng minh nó thuộc Ma tông địa cấp pháp kĩ. Vậy tại sao ta phải đánh lại bộ võ kĩ đó?
- Nếu ngươi đã không thể chứng minh bản thân trong sạch, bổn tọa sẽ dùng tư cách giám khảo cuộc thi để truất quyền thi đấu của ngươi.
Ánh mắt Tống Phong hiện rõ sự khó chịu nhưng giọng nói vẫn trầm tĩnh như cũ:
- Rất nhiều người có thể làm chứng cho thân phận của ta.
Lôi Vũ thấy tình hình càng lúc càng căng thẳng, vội giơ tay lên:
- Ta có thể làm chứng cho hắn!
Linh tông trưởng lão tiến lên phía trước, ôm quyền hướng về phía Mạc Kinh Hạo, nói:
- Mạc tông chủ đừng vội. Linh tông đã cử người đi xác minh chuyện này, không bao lâu nữa sẽ có tin báo về. Đến lúc đó quyết định cũng chưa muộn.
…………………
Ngày thi đấu thứ nhất kết thúc.
Ngoại trừ Âu Dương Miêu bị loại ngay từ vòng đầu tiên, toàn bộ những đệ tử khác thuộc Ngũ đại tông môn đều chiến thắng, thành công tiến vào vòng 2.
Lôi Vũ may mắn gặp được 2 ma pháp sư mới chỉ đạt đến Pháp Sĩ thất giai, chẳng mất bao nhiêu sức đã đá được 2 tên kia xuống võ đài.
586 người tham gia vào vòng 2 thì có 248 người thuộc Ngũ đại tông môn. Trong đó Linh tông chiếm 48, Huyền tông chiếm 40 , Vũ tông chiếm 52, Minh tông chiếm 57 và Thiên tông chiếm 51.
Sự việc của Tống Phong cũng được giải quyết xong xuôi. Thân phận “thiếu chủ Tống gia” – một trung cấp gia tộc trực thuộc một danh môn chính phái- đã được xác định. Đồng thời, Thiên gia cũng đưa ra bằng chứng cho thấy chiêu thức mà hắn sử dụng nằm trong 1 bộ Huyền cấp võ kĩ của gia tộc.
Sau khi trận đấu cuối cùng của vòng 1 kết thúc, danh sách đội viên của từng nhóm tham gia vào vòng 2 cũng đã được công bố. 586 thí sinh chia thành 116 nhóm 5 người, 1 nhóm 6 người.
Một lần nữa, Lôi Vũ lại cùng nhóm với Tống Phong.
Hai người bọn họ nằm trong nhóm 6 người. 4 người còn lại trong nhóm hắn lần lượt là Mộ Nguyệt Tâm, Vũ Nhan của Linh tông, Xích Diễm của Vũ tông và Mạc Thanh Y của Thiên tông.
Danh sách đội viên vừa hiện lên, hai người bọn họ liền ngay lập tức trở thành đối tượng công kích của hàng loạt nam ma pháp sư, chiến sĩ. Kể cũng phải, thập đại mỹ nữ có 10 người thì đến 4 người nằm trong nhóm của hắn, đám người kia không tức mới là lạ.
……………….
Ngày thi đấu thứ 2.
Lúc Tống Phong và Lôi Vũ xuất hiện ở địa điểm tập trung, Linh tông trưởng lão đã nói gần xong qui định của vòng 2, bọn họ chỉ kịp nghe thấy đoạn “15 tổ đội hoàn thành nhiệm vụ và 15 tổ đội có tổng điểm xếp hạng cao nhất sẽ tiến vào vòng tiếp theo”.
Lôi Vũ không mấy bận tâm đến ánh mắt không mấy thiện cảm của đám ma pháp sư, chiến sĩ xung quanh, lập tức đi đến chỗ tập trung của nhóm hắn.
- Ngươi làm gì mà bây giờ mới đến thế?
Đang lúc Lôi Vũ chưa biết nên trả lời thế nào, Tống Phong liếc mắt nhìn nữ tử dung mạo khuynh quốc khuynh thành vừa lên tiếng, thản nhiên trả lời:
- Ngủ.
Mộ Nguyệt Tâm là nữ nhi của Linh tông tông chủ, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ của Ma Pháp đại lục xếp thứ 7, hiện đang là Pháp Tôn Bát Giai, chưa rõ cấp độ chiến sĩ
Vũ Nhan là đệ tử của vị trưởng lão ở bàn báo danh số 1 hôm trước, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ xếp thứ 6, hiện đang là Pháp Tôn Lục Giai.
Xích Diễm là đệ tử của một trưởng lão trong Vũ tông, tu vi không có gì nổi bật, mới chỉ đạt đến Pháp Sĩ Thập Tứ Giai, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ xếp thứ 9.
Mạc Thanh Y là nữ nhi thứ ba của Thiên tông tông chủ Mạc Kình Hạo, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ xếp thứ 3, hiện đang là Pháp Tôn Cửu Giai.
Người lên tiếng phàn nàn lúc nãy là Mạc Thanh Y.
Linh tông trưởng lão dù đã nói xong qui định nhưng vẫn chưa cho phép thí sinh tiến vào Bắc Linh sâm lâm, tựa hồ như cố ý để bọn họ bàn bạc kế hoạch.
Mà trong nhóm của Lôi Vũ, 4 nữ tử kia cũng rôm rả trò chuyện, ngươi một câu, ta một câu, liên miên không dứt. Nội dung trò chuyện của các nàng cũng không có gì mới mẻ, chỉ là chào hỏi xã giao thông thường, sau đó hỏi han hết thứ này đến thứ kia, thỉnh thoảng lại khen nhau vài ba câu.
Lôi Vũ và Tống Phong đương nhiên không có hứng nghe chuyện của nữ nhân, đứng khoanh tay, dựa người vào cái cây ở phía sau. Tống Phong theo thói quen nhắm mắt dưỡng thần, còn Lôi Vũ lại đứng ngắm những nữ ma pháp sư, chiến sĩ ở xung quanh.
Mãi đến hơn 15’ sau, Vũ Nhan mới lên tiếng, gọi bọn hắn lại bàn bạc kế hoạch:
Vũ Nhan: “Muội nghĩ chúng ta vẫn nên làm nhiệm vụ trước. Nếu không thể hoàn thành, đến lúc đó chúng ta đi săn ma thú kiếm điểm cũng chưa muộn.”
Mạc Thanh Y: “Hai tỷ thông thuộc Bắc Linh sâm lâm như vậy, có thể nào suy đoán ra được 1 số địa điểm mà giám khảo có thể ở đó hay không?”
Vũ Nhan: “Mặc dù là Linh tông đệ tử nhưng tỷ cũng chỉ mới vào Bắc Linh sâm lầm có 2 lần thôi, có một số địa điểm vẫn chưa đặt chân đến.”
Xích Diễm: “Vậy chẳng lẽ sâm lâm này không phải để cho Linh tông đệ tử tập luyện?”
Vũ Nhan: “Bắc Linh sâm lâm là nơi trấn giữ thần vật, xưa nay canh phòng nghiêm ngặt, dù là đệ tử nội môn cũng phải có lệnh bài của tông chủ mới được phép tiến vào. Lần này được ấn định là nơi tổ chức Sinh Tử Chiến nên tông chủ mới đặc biệt phá lệ, để vòng 2 diễn ra ở đây. Cũng vì điều này mà số lượng trưởng lão thủ hộ cho thần vật cũng được tăng lên gấp đôi.”
Mạc Thanh Y: “Chẳng nhẽ có gặp được giám khảo hay không hoàn toàn do hên xui?”
Mộ Nguyệt Tâm: “Một khi có nhóm tìm được giám khảo chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, đến lúc đó chúng ta lần theo là được. Hơn nữa nhiệm vụ cũng không dễ hoàn thành, không thể nào 1 lần là hoàn thành được.”
Lôi Vũ nghe bọn họ lời qua tiếng lại, đại khái cũng hiểu được chút qui tắc. Có 2 cách để thông qua vòng 2: 1 là hoàn thành nhiệm vụ liên quan đến giám khảo, 2 là so sánh tổng điểm xếp hạng. Hắn bỗng dưng nhớ đến một câu nói của Linh tông trưởng lão trong phòng báo danh, lôi tấm thẻ bài số 1564 lúc trước của mình ra, truyền ma pháp vào trong đó.
Số 1564: Lôi Vũ
Điểm cá nhân: 0
Điểm toàn đội: 100
Trưởng lão kia từng nói tấm thẻ bài sẽ có tác dụng ở vòng 2 nên có lẽ 100 điểm kia là thuộc tấm thẻ bài số 5 của Mộ Nguyệt Tâm.
Mộ Nguyệt Tâm nhìn thấy hành động này của Lôi Vũ, đưa thêm một tấm thẻ bài khác cho hắn:
- Đây là thẻ bài vừa được phát cho từng nhóm, sau khi được truyền ma pháp sẽ hiện lên bảng xếp hạng tạm thời về tổng điểm toàn đội.
Lôi Vũ đưa tay cầm lấy chiếc thẻ bài kia, truyền ma pháp vào bên trong.
1. Nhóm số 14: 400
2. Nhóm số 74: 300
3. Nhóm số 56: 200
4. Nhóm số 25: 100
5. Nhóm số 15: 50
6. Nhóm số 64: 50
7. Nhóm số 91: 50
8. Nhóm số 57: 50
9. Nhóm số 47: 50
………………………..
10 người báo danh đầu tiên trừ đi Âu Dương Miêu đã bị loại, còn 9 người tương ứng với 9 nhóm có điểm ngay từ lúc chưa xuất phát.
Người báo danh thứ 2 được 400 điểm, thứ 3 được 300 điểm, thứ 4 được 200 điểm, thứ 5 được 100 điểm, các vị trí thứ 6,7,8,9,10 đều được 50 điểm.