Tống Phong dường như không quan tâm lắm đến bảng xếp hạng này, vẫn đứng im tại chỗ không nói gì.
Ngay lúc này, Linh tông trưởng lão lên tiếng tuyên bố:
- Các ngươi có thời hạn 3 ngày để hoàn thành nhiệm vụ. Bắt đầu đi!
Các nhóm theo số thứ tự lần lượt xuất phát.
Sâm lâm này ngày trước từng là nơi cự ngụ của vô vàn ma thú. Nhưng đến khi tông chủ đời thứ nhất của Linh tông đến đây xây dựng nên tông môn, số lượng ma thú ở đây ngày càng suy giảm. Đa phần các loại ma thú yếu ớt như nhất cấp ma thú, nhị cấp ma thú, tam cấp ma thú đều không thể tồn tại, một phần là do bị ma pháp sư, chiến sĩ săn bắt, một phần là do bị các ma thú khác ăn thịt. Vậy nên, ma thú ở Bắc Linh đều là tứ cấp ma thú trở nên. Nghe nói ở trung tâm sâm lâm còn có một con cửu cấp ma thú.
Lôi Vũ vừa đi vừa để ý khung cảnh xung quanh, vẽ lên một bản đồ trong đầu.
Mộ Nguyệt Tâm đột nhiên chỉ tay về phía Nam, nói:
- Ở phía đó tập trung rất nhiều người, chúng ta qua đó thử xem!?
Lôi Vũ ngạc nhiên nhìn nàng. Tại sao hắn không cảm nhận được bất kì dao động ma pháp nào? Mộ Nguyệt Tâm mới chỉ là Pháp Tôn Bát Giai, không lí nào cảm nhận được điều mà đến một Pháp Tôn Thập Giai như hắn cũng không cảm nhận được?
Quả thực Mộ Nguyệt Tâm đã đúng. Có 6 nhóm thí sinh đang tập trung ở khu vực phía Nam, nhưng khu vực đó cách vị trí ban nãy của nhóm hắn đến 2km!
Lôi Vũ đi đến bên cạnh Tống Phong, thấp giọng hỏi:
- Mộ Nguyệt Tâm là ma pháp sư không gian hệ ma pháp loại 3, phải không?
Loại thứ ba trong không gian hệ là nắm bắt, tức là có khả năng nhìn thấu toàn bộ sự vật, sự việc diễn ra trong một khoảng không gian vô cùng rộng lớn.
Tống Phong còn chưa trả lời, giọng nói của Mạc Thanh Y đã lại truyền đến:
- Ê!
Lôi Vũ đáp lại nàng 1 câu, nhanh chóng bước đến phía trước đọc những dòng chữ được khắc trên bia đá.
“Phía sau bia đá này có tổng cộng 8 con đường. Chỉ khi nào có đủ 8 đội tụ hợp lại, 8 con đường mới được mở ra. Mỗi đội chọn 1 con đường để tiến vào. Trong 8 con đường chỉ có 1 con đường bình an, 7 con đường còn lại đều phải chiến đấu: 1 đường gặp Phá Đế ma pháp sư, 2 đường gặp lục cấp ma thú và 4 đường còn lại đôi một thông nhau, tức là 2 đội chiến đấu đến khi nào có 1 đội chiến thắng. Sau khi hoàn thành trận đấu mới có thể gặp được giám khảo. Chúc may mắn!”
Lôi Vũ đọc xong, theo thói quen quay sang quan sát xung quanh. Ở đây hiện tại mới có 7 đội, tức là còn thiếu 1 đội nữa.
Nhưng hắn cũng chẳng cần chờ lâu, bởi vì chưa đầy 5’ sau, đội thứ 8 đã có mặt.
Phong ấn của 8 hang động ngay lập tức được mở ra.
Đội của hắn chọn con đường số 5, cũng là con đường duy nhất phải đối đầu với Pháp Đế ma pháp sư!
Vừa nhìn thấy đối thủ của đội là ai, Mạc Thanh Y liền không nhịn được thở dài, cười khổ:
- Có vẻ như chúng ta không được may mắn lắm thì phải!?
Mộ Nguyệt Tâm và Vũ Nhan nhìn thấy sư huynh trong môn phái thì tiến đến hành lễ.
Tống Phong thủy chung vẫn đứng ở đằng sau quan sát mọi chuyện, không hề lên tiếng. Thắng trận này, dĩ nhiên đối với y rất đơn giản. Nhưng trước khi tìm ra vị trí chính xác của Nghịch Hỏa cung, hắn không nên gây ra động tĩnh quá lớn, tránh trường hợp Linh tông phái người đặc biệt theo dõi hắn.
Pháp Đế ma pháp sư thấy nhóm hắn mãi vẫn chưa động thủ cũng không nhịn được mà lên tiếng:
- Các ngươi còn 5’ để chuẩn bị.
Mạc Thanh Y nhanh chóng gọi mọi người lại, nói lên chiến thuật mà bản thân vừa nghĩ ra. Đại khái là Mộ Nguyệt Tâm, Lôi Vũ và Tống Phong lo công kích, Vũ Nhan và Xích Diễm ở đằng sau yểm trợ, còn Mạc Thanh Y là ma pháp sư hệ hỗ trợ sẽ ở sau cùng. Ngoài ra còn bổ sung thêm một số chiến thuật có thể áp dụng trong trận đấu.
Nghe Mạc Thanh Y nói hết 1 lượt, Lôi Vũ cũng không thể phủ nhận rằng nàng thực sự có thiên phú về mặt lãnh đạo, chỉ huy.
Trận đấu bắt đầu!
Mộ Nguyệt Tâm là người tiên phong tấn công đầu tiên, nhưng không chủ động áp sát đối phương, chỉ đứng tại huy động bảo kiếm công kích. Lôi Vũ cùng công kích với nàng. Còn Tống Phong ngoài mặt ra vẻ tấn công nhưng lại cố tình đứng ở phía sau Mộ Nguyệt Tâm, thận trọng quan sát từng cử động, lối vận chuyển ma pháp cũng như cách tấn công của nàng.
Quan sát được 2 chiêu, y liền phát hiện ra điểm bất thường, ngừng động tác ở tay lại, không tấn công đối thủ. Trên mặt Tống Phong hơi hiện lên nét cười, nói với Mộ Nguyệt Tâm:
- Cả Pháp Đế mà cô cũng không coi ra gì nhỉ?
Trong khoảnh khắc không ai để ý, đồng tử màu đen của Lôi Vũ đột nhiên chuyển đỏ, phát ra quang mang quỉ dị, nhưng rất nhanh sau đó đã trở lại trạng thái thường ngày.
Lôi Vũ hôm qua theo trí nhớ thử triệu hồi ra đuôi hồ ly của mình. Cái đuôi vừa xuất hiện được 1 lúc, một đoạn công pháp kỳ dị liền hiện ra trong tiềm thức hắn. Hắn niệm chú, bắt pháp quyết theo đoạn công pháp ấy thì đồng tử đột nhiên biến đổi, chuyển thành Hồ Nhãn (mắt hồ ly), giống hệt như phụ thân trước đây. Dùng Hồ Nhãn có thể quan sát được mọi dòng ma pháp trong thiên địa, kể cả có bị ma thuật trận làm mờ đi. Lúc nãy hắn nghe Tống Phong mập mập mờ mờ nói chuyện với Mộ Nguyệt Tâm nên sử dụng Hồ Nhãn quan sát thanh kiếm kia, không ngờ phát hiện ra bảo kiếm kia vốn không phải pháp bảo hay vật dụng ma pháp mà đơn giản chỉ là một thanh binh khí thông dụng mà quân đội vẫn hay sử dụng!
Mạc Thanh Y nhận ra hành động kỳ lạ của Tống Phong, tức giận hét lên:
- Ngươi làm gì thế!? Làm theo đúng kế hoạch đi!
Tống Phong trực tiếp phớt lờ lời nói của Mạc Thanh Y, quay sang hỏi Mộ Nguyệt Tâm:
- Không gian hệ ma pháp của cô thuộc loại nào?
Câu hỏi này, không chỉ Tống Phong mà Lôi Vũ cũng muốn hỏi nàng.
Không gian hệ ma pháp là hệ ma pháp quyền năng nhất, khan hiếm nhất. Vậy mà chỉ trong vòng 2 ngày này, hắn đã gặp thêm 2 người sở hữu loại ma pháp này ngoài Thiên Ân. Một là Tống Phong, hai là Mộ Nguyệt Tâm.
Tuy là cùng một loại ma pháp nhưng tùy thuộc vào quá trình mà mỗi người sẽ hình thành nên một kiểu chiến đấu riêng biệt cho bản thân cũng như cách sử dụng ma pháp. Tỷ như không gian hệ ma pháp có rất nhiều hướng phát triển khác nhau, tổng cộng được chia thành 4 loại.
Loại thứ nhất là tái tạo không gian, loại thứ hai là hoán đổi không gian,loại thứ ba là nắm bắt và loại thứ tư là khai mở không gian.
Lôi Vũ mới chỉ chứng kiến Thiên Ân sử dụng một loại duy nhất là hoán đổi không gian. Nhưng dựa vào khoảng cách mà nàng có thể xác định ra vị trí của hắn, cho dù nàng không nói, hắn cũng có thể đoán ra rằng ma pháp của nàng còn thuộc cả loại thứ 3: nắm bắt!
Mộ Nguyệt Tâm chắc chắn thuộc loại thứ 3. Nhưng điều Lôi Vũ quan tâm là liệu nàng có sở hữu thêm loại nào nữa hay không.
Không gian hệ loại nắm bắt không những giúp chủ nhân nó nhìn thấu mọi chuyển động của đối thủ mà còn có thể vô hiệu hóa những chiêu công kích ngầm, mọi loại bẫy mà đối thủ bày ra! Đây không thể nghi ngờ là một lợi thế vô cùng lớn.
Mộ Nguyệt Tâm dường như không muốn trả lời câu hỏi của Tống Phong, cố tình nói lảng sang vấn đề khác:
- Tập trung chiến đấu đi.
Tống Phong không nói gì, bước lên phía trước vài bước, thu ngắn khoảng cách với Pháp Đế ma pháp sư còn 2m.
Thực ra trong trận chiến này, ngay từ đầu tên Pháp Đế ma pháp sư kia đã đánh không đàng hoàng, chỉ dùng lượng ma pháp tương đương với Pháp Tôn Thất Giai. Mộ Nguyệt Tâm sau khi phát hiện ra điều này cũng lại cố ý không tấn công hết sức, ý bảo tên Pháp Đế kia không cần nương tay.
Vừa đi được mấy bước, 24 mũi băng tiễn liền xé gió bay đến, nhằm thẳng vào các yếu điểm trên người Tống Phong tấn công.
Quá rõ ràng, tên Pháp Đế kia chỉ định nương tay với Mộ Nguyệt Tâm!
Tống Phong cố tình đợi mấy mũi băng tiễn kia bay gần đến. Khi chỉ còn cách tầm 5cm, y mới thong thả sử dụng kỹ năng hoán đổi của không gian hệ ma pháp, thay đổi vị trí giữa hắn với Mộ Nguyệt Tâm.
Quá trình hoán đổi diễn ra rất nhanh, nhưng cũng đủ để băng tiễn bay thêm 4cm nữa.
Mộ Nguyệt Tâm bị bất ngờ bởi hành động này của hắn, không kịp thu hồi bảo kiếm về chống đỡ.
Keng….Keng….Keng….
Mũi băng tiễn uy lực là vậy nhưng khi va chạm với khải giáp của Mộ Nguyệt Tâm đều đồng loạt tạo ra những âm thanh chói tai, rồi rơi xuống đất.
Vũ Nhan là người đầu tiên phản ứng, hét lên:
- NGƯƠI LÀM GÌ THẾ?!!
Tống Phong vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không trả lời. Việc hắn làm, không cần giải thích với người khác.
Xích Diễm và Mạc Thanh Y đã kịp phục hồi tinh thần, thay nhau lên tiếng chỉ trích hắn.
Lôi Vũ cũng ngạc nhiên nhìn Tống Phong, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Ai lại đi làm hại một nữ tử thế?
Thần sắc Tống Phong không hề thay đổi, ánh mắt như cũ tập trung tại bộ khải giáp mà Mộ Nguyệt Tâm đang mặc.
Ngọc Băng Thượng Linh Giáp.
Bộ khải giáp này vốn do một Cửu đẳng đại khí sư chế tạo tặng cho thê tử của mình là một Chiến Thánh, thuộc hàng Thiên Cấp. Vì thê tử của lão chỉ có thiên phú về phương diện phòng thủ nên bộ giáp này không hề có binh khí kèm theo. Tuy nhiên, sức phòng thủ của bộ giáp này lại vô cùng khủng khiếp. Đúng như tên gọi, bộ giáp có sức phòng thủ cường đại nhất khi đối đầu với băng hệ ma pháp. Phàm là công kích dưới trung cấp Pháp Thánh đều không thể xuyên thủng. Còn đối với những công kích thuộc hệ khác, dưới Pháp Đế đều không thể xuyên thủng. Tuy nhiên sau này, thê tử lão bị một Pháp Thánh giết chết, bộ khải giáp cũng từ đó bặt vô âm tín.
Tống Phong dường như không quan tâm lắm đến bảng xếp hạng này, vẫn đứng im tại chỗ không nói gì.
Ngay lúc này, Linh tông trưởng lão lên tiếng tuyên bố:
- Các ngươi có thời hạn 3 ngày để hoàn thành nhiệm vụ. Bắt đầu đi!
Các nhóm theo số thứ tự lần lượt xuất phát.
Sâm lâm này ngày trước từng là nơi cự ngụ của vô vàn ma thú. Nhưng đến khi tông chủ đời thứ nhất của Linh tông đến đây xây dựng nên tông môn, số lượng ma thú ở đây ngày càng suy giảm. Đa phần các loại ma thú yếu ớt như nhất cấp ma thú, nhị cấp ma thú, tam cấp ma thú đều không thể tồn tại, một phần là do bị ma pháp sư, chiến sĩ săn bắt, một phần là do bị các ma thú khác ăn thịt. Vậy nên, ma thú ở Bắc Linh đều là tứ cấp ma thú trở nên. Nghe nói ở trung tâm sâm lâm còn có một con cửu cấp ma thú.
Lôi Vũ vừa đi vừa để ý khung cảnh xung quanh, vẽ lên một bản đồ trong đầu.
Mộ Nguyệt Tâm đột nhiên chỉ tay về phía Nam, nói:
- Ở phía đó tập trung rất nhiều người, chúng ta qua đó thử xem!?
Lôi Vũ ngạc nhiên nhìn nàng. Tại sao hắn không cảm nhận được bất kì dao động ma pháp nào? Mộ Nguyệt Tâm mới chỉ là Pháp Tôn Bát Giai, không lí nào cảm nhận được điều mà đến một Pháp Tôn Thập Giai như hắn cũng không cảm nhận được?
Quả thực Mộ Nguyệt Tâm đã đúng. Có 6 nhóm thí sinh đang tập trung ở khu vực phía Nam, nhưng khu vực đó cách vị trí ban nãy của nhóm hắn đến 2km!
Lôi Vũ đi đến bên cạnh Tống Phong, thấp giọng hỏi:
- Mộ Nguyệt Tâm là ma pháp sư không gian hệ ma pháp loại 3, phải không?
Loại thứ ba trong không gian hệ là nắm bắt, tức là có khả năng nhìn thấu toàn bộ sự vật, sự việc diễn ra trong một khoảng không gian vô cùng rộng lớn.
Tống Phong còn chưa trả lời, giọng nói của Mạc Thanh Y đã lại truyền đến:
- Ê!
Lôi Vũ đáp lại nàng 1 câu, nhanh chóng bước đến phía trước đọc những dòng chữ được khắc trên bia đá.
“Phía sau bia đá này có tổng cộng 8 con đường. Chỉ khi nào có đủ 8 đội tụ hợp lại, 8 con đường mới được mở ra. Mỗi đội chọn 1 con đường để tiến vào. Trong 8 con đường chỉ có 1 con đường bình an, 7 con đường còn lại đều phải chiến đấu: 1 đường gặp Phá Đế ma pháp sư, 2 đường gặp lục cấp ma thú và 4 đường còn lại đôi một thông nhau, tức là 2 đội chiến đấu đến khi nào có 1 đội chiến thắng. Sau khi hoàn thành trận đấu mới có thể gặp được giám khảo. Chúc may mắn!”
Lôi Vũ đọc xong, theo thói quen quay sang quan sát xung quanh. Ở đây hiện tại mới có 7 đội, tức là còn thiếu 1 đội nữa.
Nhưng hắn cũng chẳng cần chờ lâu, bởi vì chưa đầy 5’ sau, đội thứ 8 đã có mặt.
Phong ấn của 8 hang động ngay lập tức được mở ra.
Đội của hắn chọn con đường số 5, cũng là con đường duy nhất phải đối đầu với Pháp Đế ma pháp sư!
Vừa nhìn thấy đối thủ của đội là ai, Mạc Thanh Y liền không nhịn được thở dài, cười khổ:
- Có vẻ như chúng ta không được may mắn lắm thì phải!?
Mộ Nguyệt Tâm và Vũ Nhan nhìn thấy sư huynh trong môn phái thì tiến đến hành lễ.
Tống Phong thủy chung vẫn đứng ở đằng sau quan sát mọi chuyện, không hề lên tiếng. Thắng trận này, dĩ nhiên đối với y rất đơn giản. Nhưng trước khi tìm ra vị trí chính xác của Nghịch Hỏa cung, hắn không nên gây ra động tĩnh quá lớn, tránh trường hợp Linh tông phái người đặc biệt theo dõi hắn.
Pháp Đế ma pháp sư thấy nhóm hắn mãi vẫn chưa động thủ cũng không nhịn được mà lên tiếng:
- Các ngươi còn 5’ để chuẩn bị.
Mạc Thanh Y nhanh chóng gọi mọi người lại, nói lên chiến thuật mà bản thân vừa nghĩ ra. Đại khái là Mộ Nguyệt Tâm, Lôi Vũ và Tống Phong lo công kích, Vũ Nhan và Xích Diễm ở đằng sau yểm trợ, còn Mạc Thanh Y là ma pháp sư hệ hỗ trợ sẽ ở sau cùng. Ngoài ra còn bổ sung thêm một số chiến thuật có thể áp dụng trong trận đấu.
Nghe Mạc Thanh Y nói hết 1 lượt, Lôi Vũ cũng không thể phủ nhận rằng nàng thực sự có thiên phú về mặt lãnh đạo, chỉ huy.
Trận đấu bắt đầu!
Mộ Nguyệt Tâm là người tiên phong tấn công đầu tiên, nhưng không chủ động áp sát đối phương, chỉ đứng tại huy động bảo kiếm công kích. Lôi Vũ cùng công kích với nàng. Còn Tống Phong ngoài mặt ra vẻ tấn công nhưng lại cố tình đứng ở phía sau Mộ Nguyệt Tâm, thận trọng quan sát từng cử động, lối vận chuyển ma pháp cũng như cách tấn công của nàng.
Quan sát được 2 chiêu, y liền phát hiện ra điểm bất thường, ngừng động tác ở tay lại, không tấn công đối thủ. Trên mặt Tống Phong hơi hiện lên nét cười, nói với Mộ Nguyệt Tâm:
- Cả Pháp Đế mà cô cũng không coi ra gì nhỉ?
Trong khoảnh khắc không ai để ý, đồng tử màu đen của Lôi Vũ đột nhiên chuyển đỏ, phát ra quang mang quỉ dị, nhưng rất nhanh sau đó đã trở lại trạng thái thường ngày.
Lôi Vũ hôm qua theo trí nhớ thử triệu hồi ra đuôi hồ ly của mình. Cái đuôi vừa xuất hiện được 1 lúc, một đoạn công pháp kỳ dị liền hiện ra trong tiềm thức hắn. Hắn niệm chú, bắt pháp quyết theo đoạn công pháp ấy thì đồng tử đột nhiên biến đổi, chuyển thành Hồ Nhãn (mắt hồ ly), giống hệt như phụ thân trước đây. Dùng Hồ Nhãn có thể quan sát được mọi dòng ma pháp trong thiên địa, kể cả có bị ma thuật trận làm mờ đi. Lúc nãy hắn nghe Tống Phong mập mập mờ mờ nói chuyện với Mộ Nguyệt Tâm nên sử dụng Hồ Nhãn quan sát thanh kiếm kia, không ngờ phát hiện ra bảo kiếm kia vốn không phải pháp bảo hay vật dụng ma pháp mà đơn giản chỉ là một thanh binh khí thông dụng mà quân đội vẫn hay sử dụng!
Mạc Thanh Y nhận ra hành động kỳ lạ của Tống Phong, tức giận hét lên:
- Ngươi làm gì thế!? Làm theo đúng kế hoạch đi!
Tống Phong trực tiếp phớt lờ lời nói của Mạc Thanh Y, quay sang hỏi Mộ Nguyệt Tâm:
- Không gian hệ ma pháp của cô thuộc loại nào?
Câu hỏi này, không chỉ Tống Phong mà Lôi Vũ cũng muốn hỏi nàng.
Không gian hệ ma pháp là hệ ma pháp quyền năng nhất, khan hiếm nhất. Vậy mà chỉ trong vòng 2 ngày này, hắn đã gặp thêm 2 người sở hữu loại ma pháp này ngoài Thiên Ân. Một là Tống Phong, hai là Mộ Nguyệt Tâm.
Tuy là cùng một loại ma pháp nhưng tùy thuộc vào quá trình mà mỗi người sẽ hình thành nên một kiểu chiến đấu riêng biệt cho bản thân cũng như cách sử dụng ma pháp. Tỷ như không gian hệ ma pháp có rất nhiều hướng phát triển khác nhau, tổng cộng được chia thành 4 loại.
Loại thứ nhất là tái tạo không gian, loại thứ hai là hoán đổi không gian,loại thứ ba là nắm bắt và loại thứ tư là khai mở không gian.
Lôi Vũ mới chỉ chứng kiến Thiên Ân sử dụng một loại duy nhất là hoán đổi không gian. Nhưng dựa vào khoảng cách mà nàng có thể xác định ra vị trí của hắn, cho dù nàng không nói, hắn cũng có thể đoán ra rằng ma pháp của nàng còn thuộc cả loại thứ 3: nắm bắt!
Mộ Nguyệt Tâm chắc chắn thuộc loại thứ 3. Nhưng điều Lôi Vũ quan tâm là liệu nàng có sở hữu thêm loại nào nữa hay không.
Không gian hệ loại nắm bắt không những giúp chủ nhân nó nhìn thấu mọi chuyển động của đối thủ mà còn có thể vô hiệu hóa những chiêu công kích ngầm, mọi loại bẫy mà đối thủ bày ra! Đây không thể nghi ngờ là một lợi thế vô cùng lớn.
Mộ Nguyệt Tâm dường như không muốn trả lời câu hỏi của Tống Phong, cố tình nói lảng sang vấn đề khác:
- Tập trung chiến đấu đi.
Tống Phong không nói gì, bước lên phía trước vài bước, thu ngắn khoảng cách với Pháp Đế ma pháp sư còn 2m.
Thực ra trong trận chiến này, ngay từ đầu tên Pháp Đế ma pháp sư kia đã đánh không đàng hoàng, chỉ dùng lượng ma pháp tương đương với Pháp Tôn Thất Giai. Mộ Nguyệt Tâm sau khi phát hiện ra điều này cũng lại cố ý không tấn công hết sức, ý bảo tên Pháp Đế kia không cần nương tay.
Vừa đi được mấy bước, 24 mũi băng tiễn liền xé gió bay đến, nhằm thẳng vào các yếu điểm trên người Tống Phong tấn công.
Quá rõ ràng, tên Pháp Đế kia chỉ định nương tay với Mộ Nguyệt Tâm!
Tống Phong cố tình đợi mấy mũi băng tiễn kia bay gần đến. Khi chỉ còn cách tầm 5cm, y mới thong thả sử dụng kỹ năng hoán đổi của không gian hệ ma pháp, thay đổi vị trí giữa hắn với Mộ Nguyệt Tâm.
Quá trình hoán đổi diễn ra rất nhanh, nhưng cũng đủ để băng tiễn bay thêm 4cm nữa.
Mộ Nguyệt Tâm bị bất ngờ bởi hành động này của hắn, không kịp thu hồi bảo kiếm về chống đỡ.
Keng….Keng….Keng….
Mũi băng tiễn uy lực là vậy nhưng khi va chạm với khải giáp của Mộ Nguyệt Tâm đều đồng loạt tạo ra những âm thanh chói tai, rồi rơi xuống đất.
Vũ Nhan là người đầu tiên phản ứng, hét lên:
- NGƯƠI LÀM GÌ THẾ?!!
Tống Phong vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không trả lời. Việc hắn làm, không cần giải thích với người khác.
Xích Diễm và Mạc Thanh Y đã kịp phục hồi tinh thần, thay nhau lên tiếng chỉ trích hắn.
Lôi Vũ cũng ngạc nhiên nhìn Tống Phong, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Ai lại đi làm hại một nữ tử thế?
Thần sắc Tống Phong không hề thay đổi, ánh mắt như cũ tập trung tại bộ khải giáp mà Mộ Nguyệt Tâm đang mặc.
Ngọc Băng Thượng Linh Giáp.
Bộ khải giáp này vốn do một Cửu đẳng đại khí sư chế tạo tặng cho thê tử của mình là một Chiến Thánh, thuộc hàng Thiên Cấp. Vì thê tử của lão chỉ có thiên phú về phương diện phòng thủ nên bộ giáp này không hề có binh khí kèm theo. Tuy nhiên, sức phòng thủ của bộ giáp này lại vô cùng khủng khiếp. Đúng như tên gọi, bộ giáp có sức phòng thủ cường đại nhất khi đối đầu với băng hệ ma pháp. Phàm là công kích dưới trung cấp Pháp Thánh đều không thể xuyên thủng. Còn đối với những công kích thuộc hệ khác, dưới Pháp Đế đều không thể xuyên thủng. Tuy nhiên sau này, thê tử lão bị một Pháp Thánh giết chết, bộ khải giáp cũng từ đó bặt vô âm tín.