Khi mà duyên phận đã đến, cho dù là ngăn cách lớn thế nào cũng trở nên mỏng manh như bong bóng.
“Ngươi là cung nữ chạy trốn ra phải không?” Caesar đảo mắt nhìn cô bé tuổi tác không nhỏ hơn mình bao nhiêu trước mặt, tận lực thể hiện hết khí thế của mình. Lão nhân nói nam nhân khi đối mặt với nữ nhân nhất định phải có khí phách mới được, cho nên nó cố hết sức ưỡn bộ ngực “vạm vỡ” của mình.
“Ngươi là người hầu bỏ trốn, hai người chúng ta quả thật có duyên phận đó, không bằng chúng ta cùng chạy thôi.”
Caesar không nhịn được gãi gãi đầu, mặc dù rất muốn ra vẻ, nhưng mà nó chỉ biết là mình bị đưa vào vương cung, chuyện còn lại có trời mới biết nổi.
Nhìn bộ dáng của nó, Ái lệ na cũng đoán được tám chín phần, nhìn vóc dáng của cậu chàng Xà âu tộc này, tám phần là loại người không có sức lực, bởi vì chiến sĩ Xà âu tộc thân thể rất to lớn, hơn nữa trên người có giáp cứng, mà cậu chàng này chỉ có một chút ở trên mặt, hơn nữa cũng không rõ ràng lắm. Mà tại xã hội bây giờ, loại bình dân không có sức mạnh như vậy tình cảnh không tốt lắm, bình thường sẽ thành thủy nông (chắc một loại hình nông dân ở đáy biển) hoặc là tạp dịch, có thể giữ được tư cách bình dân đã là không kém rồi, chẳng biết sao khi nghĩ như vậy Ái lệ na cũng có chút tức giận.
Bất quá Caesar vốn không suy nghĩ gì nhiều đến lời Ái lệ na vừa nói, nó đột nhiên nhớ tới món nợ năm trăm kim tệ, lão bản tám phần là đã phát hiện hắn chính là kẻ gây ra.Biện pháp duy nhất bây giờ là trốn về vùn biển “Bách mộ tử vong”, như vậy hẳn là sẽ chẳng còn chuyện gì nữa. Về phần kim tệ, có lẽ cứ tìm lão nhân nghĩ biện pháp, dù sao rượu lão cũng đã uống.
“Hay lắm, chúng ta cùng nhau chạy trốn đi ... Cái mũ trên đầu ngươi thật đẹp đó.”
Ái lệ na thật sự không biết nói gì, lúc này cũng còn rảnh mà để ý đến cái mũ của nàng. Trước đi chạy trốn nàng đã thay đổi trang phục của cung nữ, nhưng mà sừng rồng tượng trưng cho Hải long vương tộc trên đầu rất dễ bị chú ý, nên mới dung mũ đội che đi.
Hai người rón rén đi ra ngoài hầm rượu, bất luận đối với Caesar hay công chúa Ái lệ na, loại việc này cũng đều mới làm lần đầu, hai người không sợ hãi nhiều, nếu có chỉ là khẩn trương và thích thú. Hai người từ trong ánh mắt nhau nhìn thấy tâm trạng tương đồng đó.
Lúc này mới thể hiện ra thân thủ kinh người của Ái lệ na, dọc theo đường đi có thể phát hiện ra trước đội hộ vệ, hơn nữa khi đụng phải ma pháp kết giới cũng có thể dễ dàng phá giải, khiến Caesar nhìn thấy kinh thán không thôi. Dù sao đối với một người chỉ có thể phóng thích ra ma pháp cấp thấp mà nói, những loại này có chút không với tới nổi.
Đây là lần đầu tiên trong lòng Caesar có mong ước có được sức mạnh. Trước kia bất kể Mattoon nói bao nhiêu lần nó đều không có cảm giác, mà lần này, nhìn Ái lệ na qua ải chém tướng, mà bản thân nó chỉ có thể ngậm miệng đi theo, lòng tự tôn của Caesar đã bị xúc động.
Ra khỏi vương cung so với tưởng tượng còn đơn giản hơn, cao cấp thủy hệ chướng nhãn pháp “Mê huyễn thủy kính” của Ái lệ na có thể khúc xạ ánh sáng tạo ra ảo giác, đương nhiên khi đạt đến một trình độ nhất định cũng có thể ẩn thân. Với ma lực bậy giờ của Ái lệ na còn chưa được, nhưng mà để tạo ra một chút hỗn loạn nhỏ vẫn là có thừa.
“Chúng ta rốt cuộc tự do rổi, cậu ngốc, ngươi phải dẫn người ta đi chơi thật vui nha.”
“Hả ... ai là cậu ngốc?” Caesar đối với từ xưng hô này vẫn là kiên quyết chống đối, nếu như bị lão đầu biết được lại không cười đến rụng răng sao, huống chi lão cũng chẳng còn mấy chiếc răng tốt nữa.
“Ngươi đó, người ra đã nói tên mình rồi, ngươi lại không chịu nói ra, đương nhiên phải tự đạt tên cho ngươi thôi. Ngươi ngố như vậy, lại là Eucken (chắc nhầm, Xà âu tộc mới đúng), cho nên gọi ngươi là cậu ngốc.” (bối là lưng, bối bối là cậu bé)
Ái lệ na nói rất hùng hồn. Kỳ thực cũng không thể trách nàng, thân là công chúa, vốn nàng muốn gì là có đó, bình thường cũng quen ra lệnh, mặc dù lúc này là đùa giỡn, nhưng mà bên trong vẫn lộ ra cảm giác này.
“Không được, ta có tên mà, hơn nữa còn rất oai đó, nhưng ...” Nhìn một chút bộ dáng có chút khát vọng của Ái lệ na, chớp mắt : “Hi hi, không nói cho ngươi, không nói cho ngươi biết đâu!”
“Hừm, ta đây không thèm. Ta chính là ân nhân cứu mạng của ngươi, là nam nhân hẳn nên nhận ơn báo đáp chứ.”
Điểm này thật ra là đúng, nếu không có Ái lệ na, bằng bản lãnh của Caesar đời này cũng phải ở trong vương cung.
“Được rồi, ta dẫn ngươi đi chơi, coi như trả ơn cho ngươi.”
Kỳ thật hai người đều không muốn rời khỏi đối phương, hai người tuổi tác như nhau, hai đứa bé kinh nghiệm hoàn toàn trái ngược khi đụng phải nhau, tự nhiên sẽ có chuyện kể không hết. Ái lệ na kể cho Caesar nghe chuyện hay trong long cung, mà Caesar kể cho Ái lệ na như những câu chuyện truyền thuyết về ma pháp kỵ sĩ, anh hùng công chúa mà lão đầu thường kể, bất tri bất giác khoảng cách hai bên càng lúc càng gần.
“Chỗ ngươi ở vui như vậy sao, dẫn ta tới chơi với, ta cũng muốn biết lão đầu kỳ quái đó.”Ái lệ na bị Caesar kích khởi lòng hiếu kỳ, thân là vương tộc nàng mơ hồ biết được những chuyện này hẳn là câu chuyện của một loại chủng tộc trên đất liền tên là loài người. Bọn họ rất hùng mạnh, nhưng mà nếu như Caesar nói là thật, rằng có loài người cụng có thể sinh tồn dưới đáy biển, đó là không có khả năng. Hơn nữa nơi bọn họ sinh sống chính là cấm khu thần bí hiểm ác nhất trong truyền thuyết của hải tộc: vùng biển “Bách mộ tử vong”.
“Cái này ...”Khó trách lão đầu thường nói nữ nhân họa thủy, rất dễ khiến nam nhân đắc ý vong hình. Tuy nó chỉ là một chú bé, lão đầu tử nghiêm lệnh nghiêm cấm nó, việc này không thể nói cho bất luận kẻ nào, càng không thể dẫn người khác tiến vào vùng biển này. Mặc dù hai người vẫn là đùa đùa giỡn giỡn, nhưng mà trong long Caesar vẫn đem lão pháp sư coi như cha mình, chỉ là không muốn nói ra mà thôi.
Mặc dù là đang lúc vui vẻ, Ái lệ na cũng không phải là một công chúa kiêu căng, nhưng dù sao thì nàng vẫn là công chúa, cho tới bây giờ chưa ai dám đối đãi với nàng như vậy.
“Cái này, để lần sau đi nha, phải có lão nhân cho phép mới được.” Mặc dù thấy vẻ mặt cô bé mình thích, nhưng Caesar vẫn là Caesar, vẫn nghiến răng nói ra.
“Hừm, chỉ bây giờ thôi, nếu không dẫn ta đi, ta cũng không thèm để ý đến ngươi nữa.” Tính tình công chúa của Ái lệ na cũng nổi lên.
Caesar bình thường cũng rât thoải mái dễ dãi, nhưng có một thứ ngay tại khi nó sinh ra đã khắc sâu trong cốt tủy nó. Qua một đoạn thời gian ở chung, nó đã phát giác ra cô bé mình thích đầu tiên trước mặt này cũng không đơn giản như tưởng tượng. Đối với một cung nữ mà nói, nàng biết quá nhiều chuyện, chỉ là Caesar không muốn hỏi nhiều mà thôi.
“Mặc dù thời gian ở chung một chỗ với ngươi rất ngắn, nhưng mà ta rất vui vẻ, một lần nữa cám ơn ngươi đã cứu ta.” Nói xong bèn làm ra một cái lễ nghi tiêu chuẩn của quý tộc, xoay người rời đi. Một ngày một đêm không vê, lão đầu chắc đang lo lắng.
Nhìn bóng lưng dần rời xa của Caesar, cái mũi của Ái lệ na chợt cay cay, trong ánh mắt dường như cũng muốn lưu lại cái gì, kỳ thật tình huống của Caesar cũng chẳng tốt gì hơn.
Có lẽ chính là vì bọn chúng đều là trẻ con chăng.
Caesar không có ngoảnh đầu lại. Nó sợ khi vừa quay đầu lại, sẽ nhịn không được mà đáp ứng tất cả yêu cầu của nàng, nhưng mà trong lòng không thoải mái. Đột nhiên ...
“Ê, tiểu tử thúi, muốn chết à!”
“Hóa ra là một tên phế vật Xà âu tộc, cũng dám cản đường của quý tộc, không muốn sống nữa à!”
Còn chưa hiểu chuyện gi xảy ra, Caesar đã bị mắng chửi xối xả, một ngọn roi quất thẳng tới mặt. Mặc dù thất thần, nhưng mà phản ứng lanh lẹ đã giúp cho Caesar làm ra một phản ứng cực nhanh: né tránh, nhưng mặt vẫn bị đánh trúng. Nỗi đau đớn kịch liệt đã khiến đầu óc nó trong chớp mắt tỉnh táo lại
“Ái chà, tiểu tử, tốc độ cũng thật nhanh đó.”
Bốn thớt hải mã loại lớn kéo một chiếc xe quý tộc dừng ngay trước mặt Caesar. Hiển nhiên là thân thủ của Caesar đã khiến cho người trên xe hứng thú. Đó là một vị quý tộc Mỹ nhân ngư anh tuấn tiêu sái.
“Công tử, tiểu tử này công nhiên dám ngăn trở xe ngựa của ngài, dựa theo pháp luật, bình dân vô cớ đụng phải quý tộc phải chấp hành làm tạp dịch một tháng.”
Người đánh xe là một chiến sĩ của Phí thị ngư tộc. Phị thị tộc cũng là một tộc tối trung kiên của hải tộc. Cấp bậc bọn họ tuy không cao, nhưng không thể phủ nhận rằng đồng tộc của bọn họ bất kể là chủng loại hay số lượng đều khổng lồ. Dù sao vương tộc cùng với một ít tộc hùng mạnh dân cư đều tương đối ít.
Caesar lại không thể chấp thuận nghe lời. Vô duyên vô cớ bị người đánh không nói, còn phải làm cái gì mà tạp dịch, hơn nữa là cả tháng trời. Caesar vốn cũng đã biết được ít nhiều, thế giới bên ngoài mặc dù nhiều thứ thú vị, nhưng đồng thời cũng tồn tại nhiều nguy cơ.
Nó vốn không muốn gây chuyện, quay người định đi, nhưng cự động này ngược lại lại khiến cho quý tộc Mỹ nhân ngư nảy sinh hứng thú. Một tên nho nhỏ của Xà âu bối tộc cũng dám miệt thị tôn nghiêm của quý tộc, đây chính là việc lạ lâu nay chưa thấy, mặc dù đối phương cũng chỉ là một đứa bé.
“Bắt nó đem đi!”
“Vâng, công tử!”
Ngọn roi của vị chiến sị Phí thị tộc như tia chớp quét thẳng tới Caesar, đối phương khẳng định thường làm loại chuyện này, nhanh, độc, chuẩn, nhưng mà tốc độ của Caesar lại càng nhanh hơn. Đây cũng là sở trường của nó, ít nhất cho đến lúc này, nó vẫn chưa gặp phải người nào nhanh hơn.
Lão nhân thường xuyên khoác lác mình cỡ nào ghê gớm, nhưng nói ra thiên hạ đệ nhất kỹ năng vẫn là tốc độ, nói thẳng ra là chạy trốn.
Trên mặt Mỹ nhân ngư quý tộc lộ ra nét kinh ngạc. Tên thủ hạ này của hắn chính là thuộc tộc am hiểu nhất về binh khí dài mềm của Phí thị ngư tộc: Trường tu tộc. Vậy mà một tên tiểu bối tộc không am hiểu tránh né trước mắt cũng có thể tránh được hắn công kích, hơn nữa lại dễ dàng như vậy.
Người vây lại xem lại càng lúc càng đông, Caesar cụng biết tiếp tục như vậy dám chắc có chuyện, chống không lại thì trốn chứ có gì ghê gớm. Chuồn!
Bất quá vừa muốn tăng tốc, không ngờ lại đụng phải một bức tường, một bức tường nước. Trên mặt vị Mỹ nhân ngư tộc anh tuấn trên xe ngựa lộ ra vẻ cười nhàn nhạt, tốc độ nhanh chóng có thể so được với ma pháp sao, đối diện với ma pháp của Mỹ nhân ngư tộc không thể thoát được.
Người không phạm ta, ta không phạm người. Tên ngư đầu chết toi này hiếp người quá đáng, Caesar đang trong lúc bực bội, liền bộc phát, mạnh mẽ triển khai tốc độ, chạy vòng quanh xe ngựa, từng đạo thủy tiễn bắn ra, bởi vì tốc độ đủ nhanh, hình thành nên thủy tiễn công kích bao trùm.
Mỹ nhân ngư quý tộc cũng khe khẽ kinh hãi, việc một Bối tộc cấp thấp có thể tự mình phóng ra ma pháp rất ít thấy. Mặc dù chỉ là ma pháp cấp thấp nhất, nhưng sức khống chế của đối phương với thủy tiễn đã đến mức tùy tâm sở dục, thú vị.
Một bong bóng nước hình tròn đã bao trùm cả xa ngựa, tất cả thủy tiễn toàn bộ bắn trúng bề mặt, chỉ có thể tạo nên một chút rung động. Đối mặt với ma pháp sư thủy tộc phóng thích thủy hệ ma pháp sư thật sự có chút “Múa búa trước cửa Lỗ Ban”, mà đôi mắt Caesar khẽ chuyển, lại bạo khởi một mảnh thủy tiễn, xoay người bỏ chạy.
Sắc mặt của vị Mỹ nhân ngư quý tộc cũng có chút khó co. Tên bình dân này hai lần ba lượt làm hắn mất mặt. Bình dân ra tay với quý tộc, ngoại trừ quyết đấu ra, dường như đã rất nhiều năm chưa nghe nói, mà hắn còn bị một tên cấp thấp Bối tộc bình dân bức phải phòng thủ, việc này thật không phải là đáng để kiêu ngạo.
Ầm ầm, một đạo thủy long ba (xoáy nước) gầm thét bắn thẳng vào sau lưng Caesar, mà Caesar quả thật còn chưa hề có kinh nghiệm chiến đấu. Bình thường tại Bách mộ, tất cả hải yêu đều chỉ là chơi đùa với nó, nó căn bản chưa từng kinh nghiệm loại chuyện như vậy.
Một cỗ lực lượng cực lớn truyền đến, bên tai phảng phất nghe một tiếng thét vang lên, sau đó nó không còn biết gì nữa.
Đến khi Caesar tỉnh lại, cảm thấy mình đang nằm trong một bờ ngực ấm áp, thoải mái mà lại phi thường lạ lùng. Loại cảm giác này trước giờ chưa từng có, thậm chí khiến cho nó không muốn tỉnh dậy.
“A, chú ngốc nhà ngươi tỉnh rồi, tốt quá, dọa chết người ta rồi!” Á lệ na không nhịn được vỗ tay reo lên, trên mặt đầy nét hưng phấn. Bị thủy long ba của Mỹ nhân ngư tộc đánh trúng mà không bị sao cả, quả thật khiến nàng kinh ngạc không thôi.
“Ta ngốc chỗ nào chứ!” Caesar đỏ mặt, vội vàng đứng lên. Bọn nó đang ở trong một vùng tảo biển cực lớn, mà vừa rồi là nó gối lên người nàng.
“Hi hi, ngươi biết không, đã hơn trăm năm nay chưa nghe nói có một bình dân Xà Âu bối tộc lại vô duyên vô cớ công kích một quý tộc, còn là một quý tộc Mỹ nhân ngư nữa, ngươi nổi tiếng rồi đó.” Ái lệ na càng nhìn càng thấy thú vị, thật không biết hắn là loại người gì, sao lại có lá gan to như vậy, bản thân hết thảy đều không giống với bình thường, một tên bối tộc biết dùng thủy hệ ma pháp.
“Ha, có gì đâu chứ.” Caesar mặc dù biết phân giai cấp, nhưng đối bản thân nó mà nói cũng chẳng liên quan gì lớn. Đột nhiên trên mặt cảm thấy ngứa ngáy, sau đó (mặt nạ) từ từ rớt xuống.
Ái lệ na lập tức ngẩn ngơ, không thể tin nổi nhìn hết thảy trước mắt. Caesar cũng ngẩn người, nó không nghĩ chỉ khẽ kéo một cái ngụy trang cũng rớt ra.
Vừa rồi Trường tu điện tộc thuộc Phí thị tộc thuộc hạ của Mỹ nhân ngư quý tộc, tuy không được coi là ma pháp sư, nhưng trong công kích cũng mang theo một lượng điện lưu nhất định, mà loại điện lưu không mạnh này vừa hay làm nhiễu ngụy trang ma pháp của Caesar.
“Ngươi là Mỹ nhân ngư tộc?”
Ái lệ na không hiểu sao lại cảm thấy vui vẻ, nếu là như vậy thì sự chênh lệch giữa hai người có thể nhỏ đi rất nhiểu. Một người thuộc vương tộc và một bình dân là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, bởi vì nàng là Tam công chúa của Hải long tộc
Chỉ có nhân ngư tộc là gần giống loài người nhất, nhưng Ái lệ na nhanh chóng phủ định đáp án này. Bởi vì tóc của Caesar màu đen, mà không phải màu xanh biển như Nhân ngư tộc.
“Kỳ thật ta cũng không biết mình nên coi như loài nào nữa.” Caesar thở dài, nó biết ở trong biển lớn này, chỉ có lão nhân và nó là giống nhau. Nói xong bên đem mặt nạ đeo lên lại.
Ái lệ na đột nhiên nhớ tơi Thần nguyệt chi chiến, lúc đó nhân tộc cùng hải tộc cũng xảy ra một số việc không nên phát sinh, sau đó lại để lại một số đứa trẻ, có lẽ ... Bất quá hắn thật sự giống một hoàn hoàn toàn toàn loài người ... thật là đẹp trai. (ặc)
“A, ngươi sao lại ở chỗ này?” Caesar ngốc nghếch hỏi, vốn bình thường tinh ranh như quỷ, đến khi gặp được Ái lệ na trí tuệ của nó đã rơi xuống thảm hại.
“Chẳng lẽ ngươi lại có thể đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy sao, ta chính là cứu ngươi hai lần đò, theo pháp luật của hải dương, một quý tộc cứu một người bình dân hai lần sinh mệnh, hắn sẽ trở thành nô lệ của vị quý tộc đó, cho nên bây giờ ngươi chính là người của ta.”