Triệu Liệt mặc dù ánh mắt ôn nhu như nước đầy vẻ thâm tình, nhưng hai tay lại hung hãn xé tan xiêm y nàng thành từng mảnh nhỏ….
Thân thể cô gái đã dị thường sung mãn nảy nở đột nhiên phơi bày ra hết, ánh lửa bập bùng từ lò sưởi chiếu rọi hắt lên hiển lộ ra một thân thể hoàn hảo tuyệt vời, trắng nõn nà với đôi gò ngực thanh tân căng mọng tràn trề nhựa sống, cùng đôi đùi tuyệt đẹp tròn trịa thon dài. Ánh lửa hồng như lung linh nhảy múa trên cơ thể săn chắc khỏe mạnh hệt như pho tượng thần Vệ nữ, cô gái vội vã rên lên vài tiếng “Đừng… đừng mà…!” phản đối thẹn thùng… Đôi mắt thanh tú của nàng nửa mở nửa khép rạo rực, đầy vẻ lai láng xuân tình, sắc mặt hồng rực khao khát, toàn thân đổ mồ hôi thơm lừng ràn rụa đầm đìa, toát ra vẻ hạnh phúc yêu kiều mà nũng nịu rên rỉ…, như lấp đầy không khí băng giá của mùa đông.
Bên ngoài đột nhiên vọng tới những tiếng ầm ĩ ồn ào, truyền tới cả âm thanh kêu la thê lương thảm thiết phá vỡ đêm đông khuya khoắt yên bình. Triệu Liệt vẫn đắm chìm trong cơn sướng khoái tột cùng, một lúc sau mới rời bàn tay ra khỏi thân thể trần truồng của cô gái trên giường, nhanh chóng mặc lại quần áo, bật nhảy ra nhẹ nhàng mở cửa sổ để quan sát. Chỉ thấy giữa màn tuyết bay đầy trời, một đám đông những đại hán bịt mặt đang cùng đám gia đinh hộ viện đánh nhau kịch liệt, đao quang kiếm ảnh chém nát cả những bông tuyết trong suốt đang lả tả rơi xuống.
Triệu Liệt nhìn dưới mặt đất ngổn ngang thi thể đầm đìa máu tươi, hiểu được ngay đây là đám người giang dương đại đạo tàn nhẫn độc ác giết người không chớp mắt. Con mắt đen nhánh linh hoạt chuyển động, hắn đột nhiên hít một hơi thật sâu rồi thừa dịp lúc hỗn loạn dứt khoát quyết đoán nương theo bóng đêm, nhẹ nhàng đến bên hàng rào bảo vệ trang viện đẩy ra một cái khe hở, thong thả chui qua rồi thận trọng bò đến cạnh một cỗ thi thể, gạt máu trên miệng vết thương của xác chết ấy mà bôi khắp lên mặt, lên cổ và trên người. Sau đó hắn nghiêng người nằm xuống không dám nhúc nhích, chẳng mấy chốc bông tuyết lạnh lẽo nhanh chóng phủ xuống như tấm chăn tuyết phủ đầy toàn thân .
Hàn phong vô tình gào thét lướt qua, tuyết trắng tung bay rơi lả tả đầy trên mặt đất, bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng kêu gào thảm thiết, Triệu Liệt cắn chặt răng nằm giữa trời băng tuyết, trái tim dường như ngừng đập, toàn thân cứng ngắc, đầu óc một màu trắng xóa trống rỗng, duy nhất hai quyền nắm chặt, bỗng nhiên có tiếng khớp xương răng rắc phát ra.
Cuộc giao tranh nhanh chóng chấm dứt, đám giang hồ bịt mặt xông vào các phòng lục soát khắp nơi, sau khi tin chắc không còn một ai sống sót mới vơ vét mấy bao châu báu vàng bạc lớn, còn không quên phóng hỏa đốt cháy trang viện, rồi phi thân vèo vèo phóng qua tường, thoáng chốc đã biến mất trong màn đêm mờ mịt mênh mông.
Bầu trời tuy cao nhưng đầy tro bụi bốc lên vần vũ, rồi rơi xuống phủ trùm lên mặt đất đầy tuyết đổi màu đem ngòm, tuyết tan từ từ lan tràn ra, bông tuyết trắng trên trời đêm lại nhẹ nhàng rơi xuống, bay tới đọng đầy trên đôi mắt mở trừng trừng của Triệu Liệt, cảm giác như chọc vào làm con ngươi nhức nhối đau xé, nhưng vẫn không hề có giọt nước mắt nào chảy ra.
Tuyết vẫn rơi không ngừng, lửa vẫn cháy phừng phừng để cho Triệu Liệt cảm thấy toàn thân nóng rực, hắn nhẹ nhàng cử động thân hình gần như hóa đá cứng ngắc, chậm rãi ngẩng đầu ngưng mắt nhìn khắp nơi trên mặt đất đầy những thi thể và vết tích đổ nát hoang tàn của nhà cửa bị đốt cháy, máu tươi nhuộm hồng mặt đất tuyết trắng đầy vẻ diễm lệ tang thương. Hắn chính thức cảm nhận được sự yếu ớt mỏng manh của sinh mệnh, không có lời nào diễn tả tâm tình phức tạp bi thương, xót thương cho cơ nghiệp bao năm vất vả cực nhọc buôn bán ky cóp trong phút chốc đã biến thành sương khói.
Đêm càng đen kịt, gió càng lạnh cắt da cắt thịt buốt cóng tái tê, tuyết rơi càng dầy đặc, gió tuyết giao hòa… Triệu Liệt đứng cô độc trong bóng đêm, thân hình cao lớn đi loạng choạng trên nền tuyết đỏ tanh máu, tuyết lạnh thấm vào da thịt làm cho hắn cảm nhận được mùi vị lạnh lẽo khốn cùng, hắn miễn cưỡng quay đầu lại nhìn cảnh nhà tan cửa nát, ánh lửa đỏ cháy trên nền tuyết trắng, bầu trời đêm đen như mực, tạo thành một thế giới tịch liêu vô tận. Hắn cắn răng nhảy dựng lên, giữa bông tuyết đầy trời mà điên cuồng chạy đi, tóc dài tung bay cùng gió lạnh, giữa vùng ngoại ô thê lương vọng lại những tiếng gào phẫn nộ bất khuất quật cường…