Chìm đắm trong kỷ niệm , nó ngồi xuống một tảng đá , buộc lại dây ủng .
Thời tiết đã thay đổi , lúc này trời lành lạnh . Về hướng tây , trời xám xịt , báo hiệu một cơn giông . Cây cối , cỏ rêu đều xanh mơn mởn . Cách đó mấy dặm , năm ngọn đồi nhô lên trên mặt đất phẳng . Một hàng cây sồi cổ thụ tô điểm ngọn đồi chính giữa . Trên những tán lá lờ mờ , thấp thoáng những bức tường đổ nát của một tòa nhà bỏ hoang từ lâu , được xây dựng bởi một giống nòi trong quá khứ xa xưa .
Sự hiếu kỳ thôi thúc nó quyết định tạt vào cảnh hoang tàn . Trong đó hẳn có nhiều điều để Eragon khám phá trước khi tiếp tục cuộc hành trình .
Một tiếng sau , Eragon tới chân ngọn đồi thứ nhất . Tại đây , nó phát hiện tàn tích của một con đường lát đá vuông . Theo lối đó , nó vừa tiến tới khu phế tích , vừa thắc mắc vì kiểu kiến trúc kỳ lạ , không giống bất cứ kiểu cách nào của loài người , thần tiên hay người lùn mà nó từng thấy
Khi leo lên ngọn đồi chính giữa , bóng râm dưới những cây sồi làm Eragon ớn lạnh . Gần tới đỉnh , mặt đất bằng phẳng và những bụi rậm tách ra . Nó bước vào một khoảng trống rộng rãi có một ngôi tháp đổ . Phần dưỡi , tháp rộng và nổi gân như một thân cây , rồi hẹp dần , vương cao chừng ba mươi mét với một đường nứt nẻ . Phần trên cảu tháp , tan nát thành muôn ngàn mảnh trên mặt đất .
Trong lòng khấp khởi hồi hộp , vì Eragon ngờ rằng nó đã phát hiện ra một tiền đồn của thần tiên , được dựng lên từ thời hoàng kim và khuynh hướng xây dựng một kiến trúc như thế này .
Rồi từ bên kia khoảng trống , nó phát hiện một vườn rau.
Một người đàn ông đang lom khom ngồi nhổ cỏ giữa những luống đậu . Bóng râm che phủ lên khuôn mặt cúi xuống của người đó . Bộ râu bạc quá dài nằm thành một đống trên đùi như một đống len rối .
Không nhìn lên , người đó nói :
-Nào , có định giúp ta một tay làm cỏ đậu không ? Nếu làm thì có phần ăn dành cho mi đó .
Eragon bối rối không biết phải phản ứng ra sao . Rồi nó tự nhủ : " Sao mình phải sợ một ông già ở ẩn chứ ? "
Bước vào vườn , nó nói :
-Cháu là Bergan ... Bergan , con của Garrow .
Ông lão làu bàu :
-Ta là Tenga , con trai của Ingvar.
Áo giáp của Eragon kêu lẻng xẻng khi nó ném ba lô xuống đất . Suốt một tiếng sau , nó lẳng lặng làm việc cùng Tenga . Biết là không nên ở lại quá lâu , nhưng nó cảm thấy thích thú , vì công việc này làm nó tránh khỏi suy nghĩ . Vừa nhổ cỏ , nó vừa phóng tư tưởng tiếp xúc với vô vàn sinh vật chung quanh và vui mừng đón nhận cảm giác hài hòa cùng chúng . Khi cọng cỏ và các loài cây dại cuốn cùng đã được nhổ sạch . Eragon theo Tenga tới một khung cửa hẹp trước một tòa tháp . Bước qua cửa , nó thấy một nhà bếp và phòng ăn rộng rãi . Giữa phòng , một câu thang xoắn ốc dẫn lên tầng trên . Sách , giấy cuộn , và những bó giấy da thuộc la liệt khắp nơi , kể cả trên sàn .
Tenga chỉ vào đống nhỏ cành cây trong lò sưởi . Với một tiếng "bốp" , củi lách tách bùng lên ngọn lửa . Eragon căng thẳng , sẵn sàng đối đầu với Tenga bằng cả tinh thần lẫn thể chất .
Dường như ông ta không quan tâm tới phản ứng của nó , tiếp tục vừa lầm bầm , vừa loay hoay với những ly cốc , chén dĩa và những món ăn khác cho bữa trưa .
Rất cảnh giác , Eragon ngồi ghé lên một cái ghế kế bên . Nó nghĩ : " Ông ta không nói bằng cổ ngữ . Kể cả thầm niệm chú , chỉ để nhóm bếp nấu ăn , cũng là một sự liều mạng ". Vì sư phụ Oromis đã dạy : ngôn từ là phương tiện để kiểm soát sự phóng thích phép thuật . Niệm chú mà không có sự kếp hợp cấu trúc ngôn ngữ với hành động là sẽ làm tư tưởng hoặc cảm xúc lạc hướng , gây hậu quả sai lệch , rất nguy hiểm .
Eragon nhìn quanh phòng , tìm manh mối để đoán chủ nhân nơi này là ai . Nó thấy một cuộn giấy để mở , với những hàng chữ cổ . Nó nhận ra đó là bảng toát yếu những cái tên thật , tương tự như những gì nó đã học tại Ellesméra . Thần tiên giấu giếm sách vở và những cuộn giấy như thế này rất kỹ . Họ có thể hi sinh tất cả để chiếm đoạt bằng được chúng . Vì với những tư liệu này , người ta có thể học được những từ mới để niệm thần chú . Tuy nhiên , chỉ một số ít có được bảng tóm lược , vì chúng rất hiếm , còn những người sở hữu rồi , không bao giờ muốn rời xa chúng .
Tenga có được bảng tóm lược này là một điều khác thường , nhưng Eragon còn ngạc nhiên hơn khi thấy trong phòng còn sáu cuộn nữa , được viết thêm cả lịch sử , toán học , thiên văn , cho tới thực vật học .
Tenga đưa cho Eragon một đĩa bánh mì , phô-ma và một lát thịt lạnh .
Nó đón nhận , nói :
-Cảm ơn .
Tenga ngồi khoanh chân bên lò sưởi , vừa ngấu nghiến ăn vừa lầm bầm sau chòm râu rậm .
Sau khi vét sạch đĩa đồ ăn và uống tới giọt bia cuối cùng , Eragon không thể ngăn được câu hỏi :
-Thần tiên đã xây dựng lên tòa tháp này , phải không ạ ?
Tengo nhìn sững Eragon , dường như câu hỏi làm lão nghi ngờ trí thông minh của nó .
-Những thần tiên xảo quyệt đã xây dựng Edur Ithindra này.
-Ông làm gì tại đây ? Chỉ một mình hay ...
-Ta tìm lời giải đáp . Tìm chìa khóa cho một cánh cửa chưa được mở , đó là sự bí ẩn cảu cây cối , hoa cỏ . Lửa hơi nóng , tia chớp và ánh sáng .. Hầu hết đều không biết thắc mắc , chỉ biết kinh ngạc trong ngu dốt . Những kẻ biết thì lại sợ ý nghĩa của câu trả lời . Ôi suốt mấy ngàn năm chúng ta sống như những kẻ man rợ . Man rợ ! Ta sẽ chấm dứt điều đó . Ta sẽ mở ra một thời đại sáng sủa rồi đây tất cả sẽ ngợi ca công việc của ta .
-Chính xác thì ông tìm kiếm gì ?
Tenga nhăn mặt :
-Mi không biết vấn đề ? Ta tưởng mi biết . Ta đã lầm . Nhưng ta vẫn nghĩ là mi hiểu việc tìm kiếm của ta . Mi tìm kiếm một lời giải đáp khác , tuy nhiên cũng là tìm kiếm . Dấu sắt nung bừng cháy trong tim mi chẳng khác nào ngọn lửa cháy trong tim ta . Còn ai khác , nếu không là một anh bạn lãng du, có thể cảm kích những gì chúng ta đã hi sinh để tìm lời giải đáp.
-Giải đáp điều gì ?
-Giải đáp những câu hỏi chúng ta đã chọn.
"Lão điên rồi ." Eragon nghĩ và nhìn quanh tìm một thứ có thể làm Tenga đổi đề tài . Nó thấy trên một cái kệ , dưới cửa sổ hình giọt lệ , một hàng những tượng thú nhỏ bằng gỗ . Eragon chỉ tay nói :
-Đẹp quá . Ai làm thế ?
-Bà ấy làm ... trước khi bỏ đi . Lúc nào bà ấy cũng làm những thứ này.
Rướn thẳng người , Tenga đặt nhẹ đầu ngón tay trỏ lên tượng đầu tiên :
-Đây là con sóc đang vẫy đuôi , anh chàng lanh lẹ , láu cá và đầy vẻ cười cợt chế giễu .
Ngón tay lão chuyển qua tượng thứ hai :
-Còn đây là con lợn lòi hung dữ với những cái nanh ... Đây là con quạ với ...
Tenga ko quan tâm khi Eragon lùi lại , nâng chốt cửa , lẻn ra khỏi Edur Ithindra . Nó khoác ba lô lên vai , chạy dưới tán những cây sồi , xa khỏi năm ngọc đồi và lão pháp sư loạn trí .
Suốt hôm đó và ngày hôm sau , số người trên đường cứ tăng dần , cho đến khi Eragon thấy như các nhóm mới luôn xuất hiện trên đồi . Hầu hết là dân lánh nạn , nhưng cũng có người buôn bán và lính tráng . Eragon cố né tránh khi có thể , và luôn kéo cổ áo lên khỏi cằm .
Tuy nhiên Eragon vẫn bắt buộc phải nghỉ đêm tại làng Eastcroft , cách Melian hai mươi dặm về hướng bắc . Nó đã định bỏ đường cái từ lâu , trước khi tới Eastcroft , tìm một cái hố hay một cái hang để nghỉ ngơi tới sáng , nhưng vì xa lại với vùng đất này , nó đã tính lầm khoảng cách và đi thẳng về hướng làng cùng một nhóm ba người có vũ trang . Bây giờ bỏ đi trong khi chỉ còn chưa đến nửa tiếng là tới những bức tường và các cổng dẫn vào nơi an toàn , có giường ấm áp , thì một thằng ngố nhất đời cũng sẽ hỏi , vì sao nó cố tránh vào làng . Vì vậy , Eragon ngậm miệng , lặng lẽ lắng nghe họ chuyện trò , để biết đặt lý do chuyến đi của nó .
Khi Eragon quan sát Eastcroft , vầng dương kiêu hãnh chỉ còn cách chân trời chừng hai ngón tay . Đó là một ngôi làng trung bình , bao quanh là một hàng rào cao . Khi nó bước qua cổng , trời đã gần tối . Phía sau , nó nghe tiếng gã lính gác hỏi ba người có vũ trang , còn ai đi sau nữa không .
-Chắc là không .
-Tốt . Nếu còn ai chậm chạp thì ráng chờ tới mai.
Nói xong , hắn kêu lớn với gã bên kia cổng :
-Đóng lại thôi .
Cả hai đẩy những cánh cổng bọc sắt cao tới gần sáu mét , rồi chốt lại bằng bốn cây xà bằng gỗ sồi dày như ngực Eragon.
Eragon mỉm cười thầm nhủ :"Chắc hẳn chúng đề phòng một cuộc bao vây . Nhưng thời buổi này có ai không đề phòng bất chắc đâu ? " . Vài tháng trước nó đã từng lo bị sa bẫy trong Eastcroft , bây giờ nó đã tự tin vượt thành lũy với hai bàn tay không , và nếu giấu mình bằng phép thuật sẽ không bị phát hiện trong bóng đêm . Nhưng nó đang mệt , và phát ra một câu thần chú , rất có thể thu hút sự chú ý nếu có những pháp sư ở gần.
Eragon mới đi được mấy bước xuống con đường nhỏ ngập bùn , để ra quảng trường thì một lính tuần tra tiến lại gần , đưa ngọn đèn lồng sát mặt nó :
-Đứng lại . Chưa bao giờ đến Eastcroft , phải không ?
Eragon trả lời :
-Đúng . Đây là lần đầu .
-Có họ hàng , bạn bè ở đây không ?
-Không
-Vậy thì đến Eastcroft làm gì ?
-Không có gì . Tôi đang đi xuống phía nam , tìm gia đình bà chị để đưa họ trở lại Dras-Leona.
Câu chuyện của Eragon hình như không gây ấn tượng nào cho người lính tuần tra . Nó suy đoán : " Có lẽ hắn không tin mình , hay có lẽ hắn đã nghe quá nhiều lần nên không còn thấy là quan trọng nữa ."
-Vậy thì đến lữ quán gần giếng chính , Ở đó có phòng trọ và bán đồ ăn . Nhưng tôi báo cho anh biết , Easrcroft không dung thứ cho những tội giết người , trộm cướp hay tà dâm đâu . Chúng tôi có đủ cả cùm kẹp và giá treo cổ , những thứ này đều có chủ cổ đông đàng hoàng . Rõ rồi chứ ?
-Rõ , thưa ông .
-Thôi đi đi . Chúc may mắn . À , khoan đã . Anh tên là gì , khách lạ ?
-Bergan.
Hắn quay đi , tiếp tục buổi đi tuần buổi tối . Chờ cho hắn cầm đèn đi khuất sau những ngôi nhà liên kết , Eragon tiến tới một tấm bảng thông tin đồ sộ , bên trái cổng .
Cùng hơn chục bức chân dung tội phạm ghim trên bảng là hai tấm da thuộc dài chừng một mét . Một vẽ Eragon , một vẽ Roran . Cả hai đều bị ghi là kẻ phản loạn quốc vương . Eragon chăm chú nhìn hai bức họa và kinh ngạc với phần thưởng : chức vị bá tước sẽ ban cho kẻ nào bắt được hai anh em nó . Dù từ khi chạy trốn khỏi Cavahall ,Roran đã để râu , nhưng bức chân dung anh khá giống . Còn bức vẽ Eragon là chân dung nó trước Hội Huyết Thệ , khi nó còn hoàn toàn là một người bình thường .
Eragon thầm nghĩ :"Mọi sự đã thay đổi biết bao".
Tiến bước , Eragon lẩn lút qua làng , cho tới khi gặp được lữ quán . Căn phòng bình thường với trần thấp , gỗ ván lốm đốm dầu hắc . Những cây nến sáp vàng tỏa ánh sáng chập chờn và làm không khí quánh đặc trong những làn khói mù mịt . Cỏ lát và cát phủ đầy mặt sàn , lạo xạo dưới ủng của Eragon . Bên trái có mấy cái bàn , mấy cái ghế và một thằng nhóc đang quay một con heo trên vỉ lò . Đối diện lò sưởi là một quầy ba dài , như một pháo đài bảo vệ những thùng bia to lớn khỏi đám ba chục người đàn ông đang khát nước , nhào vào từ mọi phía .
Sáu chục con người chen lấn trong căn phòng . Tiếng cười nói rôm rầm rầm cũng đủ làm Eragon giật mình sau thời gian một mình rong ruổi trên đường , nhưng với thính giác nhạy bén nó cảm thấy như đang đứng giữa một cái thác ầm ầm trút nước . Khó lòng tập trung vào một giọng nói nào . Vừa nắm bắt được một câu , những giọng nói khác ồn ào nỏi lên . Trong một góc phòng , một nhóm ba người hát rong đang đàn hát một bài ca hài hước về "Aethrid o' Dauth dịu dàng " , nhưng cũng không làm sự huyên náo dễ chịu hơn chút nào.
Nhăn mặt vì tiếng ồn khủng khiếp , Eragon len lỏi qua đám đông , tới quầy ba . Cô phục vụ bận tíu tít , những lọn tóc lòa xòa trên mặt đẫm mồ hôi . Năm phút sau cô ta mới nhìn Eragon , hỏi :
-Anh dùng gì ?
-Có phòng hay một góc nào cho mướn để nghỉ qua đêm không ?
-Tôi không biết . Việc này anh nên nói chuyện với bà chủ . Bà ấy ở dưới đó .
Cô ta phẩy tay về một cầu thang tối tò mò .
Trong lúc chờ đợi , Eragon dựa quầy ba , quan sát những người trong phòng . Họ có sự khác biệt nhau . Eragon đoán , phân nửa đám này là dân làng Eastcroft tới đây nhậu nhẹt vào buổi tối . Số còn lại là đa số đàn ông và đàn bà trong gia đình những người di tản để tìm một chốn an toàn hơn . Eragon dễ dàng nhận ra họ nhờ những cái áo sờn rách , những cái quần lem nhem đất cát , và với dáng ngồi thu mình trên ghế , lom lom nhìn những ai tới gần . Tuy nhiên họ không dám nhìn lâu một nhóm nhỏ trong phòng : đám lính của Galbatorix . Những gã mặc áo trấn thủ màu đỏ lớn tiếng hơn tất cả những người chung quanh . Chúng la thét , cười nói , đấm bàn và sờ soạng bất kỳ cô gái nào ngốc nghếch đi qua .
Eragon thầm hỏi :"Chúng hành động như vậy là vì không ai dám chống đối và vì chúng muốn chứng tỏ uy quyền , hay vì chúng bị ép buộc gia nhập quân đội của Galbatorix , nên tìm quên những tủi nhục , hãi hùng trong những buổi nhậu nhẹt ồn ào ?"
Mấy người hát rong đang cất tiếng hát :
Tóc tung bay
Aethrid o' Dauth Dịu dàng chạy tới Chúa tể Edel
Nàng khóc lóc :"Thả người yêu ta ra
Nếu không sẽ có phù thủy biến mi thành con dê bằng len "
Chúa tể Edel cười ha hả :
"Không phù thủy nào có thể biến ta thành con dê bằng len được "
Đám đông chuyển động , nên Eragon có thể nhìn thấy người phụ nữ ngồi một mình bên cái kê sát tường , mặt ẩn sau mũ trùm đầu của cái áo choàng màu đen . Bốn người đàn ông xúm quanh cô ta - bốn nông dân lực lưỡng , to lớn cổ và má đỏ bừng vì rượu . Hai người dựa tường , đứng 2 bên , cúi xuống người phụ nữ . Một người gác chân lên bàn , nghiêng mình sang . Họ vừa nói vừa vung vẩy tay . Dù không nghe và thấy người phụ nữ nói gì , nhưng Eragon biết câu trả lời của cô ta làm mấy người nông dân nổi nóng , vì họ đang ưỡn ngực, sửng cổ như mấy con gà trống . Một người xỉ ngón tay vào mặt cô ta.
Theo Eragon , họ có vẻ là những người đàn ông đàng hoàng , lam lũ làm ăn , nhưng để mất tư cách chỉ vì quá xỉn . Chuyện này Eragon đã thường chứng kiến trong những ngày hội làng Carvahall . Cậu Garrow rất coi thường những con người biết không thể tự kiềm chế khi uống rượu , nhưng vẫn tự làm nhục mình nơi công cộng . Cậu nói : " Thật lố lăng . Nếu uống không vì cui , mà uống cho quên sâu đời , thì phải tìm một nơi không làm phiền tới ai mà uống chứ ."
Thình lình người đàn ông đứng bên trái cúi xuống , móc ngón tay vào vành mũ trùm đầu của cô ta , như muốn lật ra sau . Nhanh tới nỗi Eragon chỉ thoáng thấy cô ta đưa tay phải lên bắt gọn cổ tay hắn , nhưng lại buông ra , đặt tay vào chỗ cũ . Eragon tin , không ai trong phòng , kể cả gã đó , nhận ra hành động của cô.
Mũ trùm đầu rơi xuống quanh cổ cô , và Eragon đờ người kinh ngạc . Cô gái đó là người bình thườn , nhưng giống hệt Arya . Chỉ có hai khác biệt : mắt cô ta không xếch như mắt mèo , và tai không nhọn . Cô ta kiều diễm như nàng Arya mà Eragon từng biết , nhưng ít kỳ bí hơn và bình thường hơn .
Không chút ngập ngừng , Eragon phóng tư tưởng tới người con gái đó . Nó cần phải biết cô ta là ai .
Nó vừa chạm tới ý thức cô ta , một làn sóng tinh thần mạnh mẽ dội ngược về Eragon , đánh tan sự tập trung của nó , rồi xuyên thẳng vào đầu , với một tiếng kêu chói lói :
"Eragon!"
Arya?
Mắt hai người thoáng gặp nhau trước khi đám đông che mất cô .
Eragon bước vội qua phòng , chen lấn mọi người , tiến tới bàn cô . Mấy người nông dân gườm gườm khi thấy nó xuất hiện . Một người lên tiếng :
-Thô bỉ kinh khủng . Không ai mời mà cứ hiên ngang xen vào chuyện người khác . Khôn hồn thì biến đi .
Eragon cố lấy giọng ôn tồn nói :
-Thưa quý ông , hình như tôi thấy quí cô đây muốn được ngồi một mình . Chẳng lẽ quí ông làm ngơ trước mong muốn của một phụ nữ lương thiện sao ?
Người đứng gần nó nhất hô hố cười :
-Lương thiện ? Không đàn bà lương thiện nào đi một mình .
-Tôi xin nói để các ông yên tâm , tôi là anh trai của cô ấy . Chúng tôi đang trên đường tới sống cùng một ông chú tại Dras-Leona.
Bốn người đàn ông nghi ngờ nhìn nhau . Ba người bắt đầu lảng ra xa Arya , nhưng gã to lớn nhất vẫn đứng lù lù trước Eragon , thở phì phì vào mặt nó :
-Khó tin quá , anh bạn . Cậu đang cố gạt tụi tớ ra để được một mình với cô nàng chứ gì .
Eragon nghĩ : " Thằng cha này chỉ được cái nói đúng ". =))
Hạ giọng vừa đủ cho gã này nghe , Eragon nói :
-Tôi đảm bảo cô ấy là em tôi . Xin ông đi đi , tôi không muốn đôi co với ông đâu .
-Tao không đi đâu hết mày nói láo.
-Thôi mà , ông nghĩ lại đi , Chuyện này đâu đáng làm ông mất vui. Đêm còn dài , bia rượu, âm nhạc tràn đầy . Chúng ta đừng cãi nhau vì chuyện hiểu lầm cỏn con này nữa . Chuyện nhỏ mà
Eragon thở phào khi hăn ta bớt căng , làu bàu "Tao cũng chẳng muốn đập một thằng nhóc cỡ mày" rồi trở lại với đám bạn.
Mắt vẫn chăm chú nhìn đám đông , Eragon lách tới sau bàn , ngồi xuống bên Arya . Chỉ hơi nhúc nhích môi , nó hỏi :
-Cô làm gì ở đây ?
-Tìm anh
Thấy nó ngạc nhiên nhìn , Arya nhướng cặp mày cong vòng . Eragon quay nhìn đám đông giả bộ cười , rồi hỏi Arya:
-Một mình?
-Bây giờ thì hết một mình rôi . Thuê giường ngủ đêm nay chưa ?
Eragon lắc đầu . Cô nói :
-Tốt . Tôi thuê một phòng rồi . Chúng ta sẽ vào đó nói chuyện .
Cùng đứng dậy , Eragon theo cô tới cầu thang cuối phòng . Những bật thang kêu kẽo kẹt dưới bước chân khi hai người leo lên hành lang tầng hai . Một ngọn nến thắp sáng hành lang gỗ xám xịt . Arya tiếng tới cánh cửa cuối cùng bên phải , rồi lấy ra một chìa khóa từ trong cánh tay áo rộng thùng thình . Mở cửa , cô bước vào phòng , chờ Eragon vào theo , rồi cô đóng cửa lại . ( May mà không khóa =.=)
Một nguồn sáng vàng cam xuyên qua song cửa sổ dối diện Eragon . Nguồn sáng hắt vào từ một cây đèn lông treo bên kia quảng trường thị trấn Eastcroft .
-Brisingr
Eragon thì thầm . Tia lửa lóe lên từ ngón tay nó , thắp sáng bấc đèn .
Dù đèn đã được thắp , căn phòng vẫn tối om om . Giống như hành lang , phòng bằng gỗ và màu hạt dẻ của gỗ thu hút hầu hết ánh sáng , làm căn phòng có vẻ nhỏ bé , nặng nề . Ngoài cái bàn , đồ đạc duy nhất còn lại là một cái giường đơn , một cái chăn trên tấm nệm . Một túi hành trang nhỏ đặt trên giường .
Arya và Eragon đứng đối diện nhau . Rồi Eragon cởi ....
[Còn tiếp]