Nhìn theo Roran, Nasuada thầm nhủ: ”Một con người kiêu hãnh làm sao. Thật thú vị, anh ta và Eragon có nhiều điểm rất giống nhau, nhưng cá tính cơ bản lại khác biệt. Có thể Eragon là một trong những chiến binh nguy hiểm nhất Alagaesia, nhưng Eragon không là một người cứng rắn và tàn nhẫn. Còn Roran, mạnh mẽ, khắc khổ hơn. Hy vọng anh ta không bao giờ gây khó khăn cho mình; vì mình sẽ phải giết anh ta để ngăn chặn.”
Kiểm tra lại băng trên cánh tay, hài lòng thấy còn mới, cô rung chuông gọi Farica và ra lệnh đưa đồ ăn vào. Sau khi người nữ tì dọn bữa ăn và ra khỏi lều, Nasuada ra hiệu cho Elva. Con bé xuất hiện từ chỗ ẩn núp, sau tấm vách giả, cuối nhà bạt. Hai người cùng chia sẻ bữa trưa.
Suốt mấy tiếng đồng hồ sau đó, Nasuada xem lại những báo cáo kiểm kê hàng hóa, tính toán số xe cần thiết để di chuyển Varden đi xa hơn về phương bắc, rồi cộng trừ những khoản tài chính chi tiêu trong đoàn quân của cô. Cô gửi thông điệp tới người lùn và Urgal, chỉ thị cho các xưởng lò rèn tăng cường sản xuất mũi giáo, và – như hàng tuần – hăm dọa giải tán Hội Đồng Tiền Bối, nếu không thì giải quyết công việc của Varden. Rồi, cùng Elva, Nasuada ra khỏi nhà bạt, đi gặp Trianna. Cô pháp sư này đã bắt được một thành viên trong mạng lưới gián điệp Bàn Tay Đen của Galbatorix, và đang thẩm tra hắn.
Vừa cùng Elva ra khỏi lều của Trianna, Nasuada nghe tiếng xôn xao từ phía bắc. Nhiều tiếng reo hò cổ vũ vang lên, rồi một người đàn ông xuất hiện giữa những lều vải, hấp tấp chạy về phía cô. Các vệ sĩ siết chặt một vòng quanh nữ chủ, trừ một Urgal nâng cây chùy, đứng chặn lối người đang chạy tới. Người đó ngừng trước Urgal, hổn hển kêu lên:
- Công nương. Thần tiên đã tới đây.
Trong thoáng giây ngỡ ngàng, Nasuada tưởng hắn đang nói về Nữ hoàng Izlanzadí và quân đội của bà, rồi cô nhớ lại, nữ hoàng đang ở gần Ceunon; cho dù là tần tiên cũng không thể di chuyển, với một số đông, suốt chiều ngang Alagaesia không tới một tuần được. Chắc đây là 12 pháp sư nữ hoàng cho tới để bảo vệ Eragon.
- Mau đem ngựa cho ta.
Cánh tay đau nhói khi cô nhảy lên con Bão-chiến-trường. Chờ tên Urgal đứng gần nhất đặt Elva lên ngựa, Nasuada thúc gót giày vào con chiến mã. Cớ bắp nổi cuồn cuộn, con ngựa phóng vút đi. Gò mình trên cổ ngựa, Nasuada băng qua con đường nhỏ gồ ghề giữa hai dãy lều, né tránh người và thú, nhảy vọt qua thùng nước mưa đặt giữa đường. Mọi người không tỏ ra phản đối, mà cười ha hả, chen chúc nhau chạy theo cô, để được nhìn thần tiên tận mắt.
Khi tới cổng bắc doanh trại, Nasuada xuống ngựa, chăm chăm hướng về phía chân trời.
Elva chỉ tay nói:
- Kìa.
Cách xa chừng gần hai dặm, mười hai khuôn mặt gầy gò hiện ra từ sau hàng cây đỗ tùng; hình dáng họ rung rinh trong hơi nóng ban mai. Các thần tiên đồng loạt chạy một cách nhẹ nhàng thanh thoát, chân không làm vẩn lên chút bụi nào, trông họ như đang bay qua cánh đồng. Đầu Nasuada như có kim châm. Tốc độ của họ vừa đẹp vừa khác thường. Họ làm cô nhớ lại một bầy thú ăn thịt săn đuổi con mồi. Cô có cảm giác bị lâm nguy giống như khi nhìn thấy một Shrrg, giống sói khổng lồ, trong rặng núi Beor.
- Họ gây cảm giác dễ sợ thật, phải không?
Nasuada giật mình thấy Angela đừng ngay bên cạnh. Cô bực mình và bối rốivi2 không biết bà lang này lẻn đến bên cô từ bao giờ. Phải chi Elva cho cô biết trước.
- Vì sao bà luôn luôn có mặt đúng lúc những chuyện đáng chú ý sắp xảy ra?
- À, vì ta muốn biết chuyện gì đang xảy ra nên luôn có mặt từ rất sớm, hơn là chờ sau đó mới nghe kẻ nào đó kể lại. Ngoài ra, con người hay bỏ qua những chi tiết quan trọng, chẳng hạn như: có người ngón đeo nhẫn dài hơn ngón trỏ, hay họ có lá chắn phép thuật bảo vệ không, hoặc con lừa họ cưỡi ngẫu nhiên lại có một miếng vá hình đầu con gà trống. Đồng ý không?
Nasuada nhăn mặt:
- Không bao giờ bà tiết lộ những bí mật của mình, phải không?
- Nào, để làm gì chứ? Mọi người sẽ cuống quít lên vì chuyện nhảm nhí của một câu thần chú, và rồi ta lại mất hàng mấy giờ để giải thích, sau cùng thì vua Orrin sẽ muốn chặt đầu ta, và ta lại phải đấu với các pháp sư của mi trên đường tẩu thoát. Nếu mi hỏi, ta sẽ nói ngay là, chuyện đó không đáng để ta nỗ lực.
- Câu trả lời của bà thật khó tin. Nhưng…
- Chỉ vì mi đặt vần đề quá nghiêm trọng, Công Nương Thợ-săn-đêm ạ.
- Nhưng bà có thể cho cháu biết, vì sao bà muốn biết nếu ai đó cưỡi con lừa với miếng vá hình đầu gà trống chứ?
- À, chỉ nhân của con lừa đặc biệt đó đã bịp ta trong ván cờ khớp xương trừu, để được ba cái nút áo và một con cá mập bằng pha lê đã được yểm bùa.
- Bà bị bịp?
- Ta đã tráo cờ, nhưng trong lúc ta xao lãng, hắn đã tráo lại… Tới giờ ta vẫn chưa biết hắn lừa ta bằng cách nào.
- Như thế là cả hai đêu bịp.
- Đó là một món đồ pha lê quí giá. Hơn nữa, làm sao đánh lừa nổi một tay bịp bợm như hắn.
Nasuada chưa kịp trả lời, sáu thành viên Ó Đen huỳnh huỵch chạy ra từ trong doanh trại, đến vây quanh cô. Cô cố giấu sự ghê tởm khi hơi nóng và mùi của họ bốc ra từ thân thể. Đặc biệt là mùi nồng nặc của Urgal. Rồi cô có phần bất ngờ khi viên đại úy trưởng ca trực – một người lực lưỡng với cái mũi khoằm, tên là Garven – sáp lại gần cô, như cố nén cảm xúc, nói qua hai hàm răng nghiến lại:
- Công nương, tôi xin phép được nói riêng vài câu.
Bà Angela và Elva nhìn Nasuada để biết cô có muốn họ rút lui không. Nasuada gật đầu, hai người bước về phía tây, tiến ra sông Jiet. Khi thấy họ đã đi xa, cô vừa bắt đầu lên tiếng, thì Garven đã kêu lên:
- Công nương Nasuada, công nương không nên rời xa chúng tôi như thế.
- Bình tĩnh, Đại úy. Chỉ là một chút phiêu lưu nhỏ thôi mà, và tôi cũng cảm thấy phải có mặt tại đây đúng lúc để đón các thần tiên là chuyện quan trọng.
Áo giáp của Garven kêu lên rổn rảng, khi hắn đấm thùm thụp vào đùi:
- Phiêu lưu nhỏ? Chưa đến một tiếng trước đây, công nương đã nhận được bằng chứng Galbatorix vẫn còn gài gián điệp trong hàng ngũ chúng ta. Lão có thể còn xâm nhập vào chúng ta nhiều lần nữa. Vậy mà công nương bỏ rơi hộ vệ, phóng ngựa qua đám đông rất có thể là những kẻ sát nhân! Công nương đã quên vụ tấn công ở Aberon rồi sao? Công nương không nhớ cặp sinh đôi đã giết thân phụ mình như thế nào à?
- Đại úy Garven, anh đi quá xa rồi đó.
- Nếu là để bảo toàn tính mạng công nương, tôi sẽ còn đi xa hơn nữa.
Nasuada thấy các thần tiên đã giảm được nửa khoảng cách tới doanh trại. Vừa giận, vừa muốn chấm dứt cuộc nói chuyện, cô bảo:
- Không phải tôi không có cách bảo vệ riêng, đại úy.
Ngước nhìn về hướng Elva, Garven nói:
- Chúng tôi không tin tưởng lắm, thưa công nương.
Hắn ngừng lại như hy vọng cô sẽ cho biết thêm chi tiết. Nhưng vì Nasuada vẫn yên lặng, hằn nói tiếp:
- Nếu công nương thật sự được an toàn thì tôi đã lầm khi trách công nương bất cẩn. Tôi xin lỗi. Tuy nhiên, an toàn và có vẻ an toàn là hai điều khác nhau. Vì hiệu quả của Ó Đen, chúng tôi phải là những chiến binh khôn ngoan nhất, nghiêm khắc nhất, và cừ khôi nhất tại xứ sở này, và mọi người phải tin rằng chúng tôi khôn ngoan, nghiêm khắc và cừ khôi nhất. Chúng phải tin, nếu chúng muốn đâm công nương bằng dao, bắn bằng tên, hay sử dụng phép thuật để làm hại công nương, sẽ bị chúng tôi ngăn chặn tức thì. Nếu chúng tin, có được cơ hội để giết công nương như con chuột nhắt giết một con rồng, thì chúng sẽ phải từ bỏ ý nghĩ đó trong tuyệt vong, và chúng tôi sẽ dẹp tan cuộc tấn công đó mà không phải động tới một ngón tay.
Hắn tiếp tục:
- Công nương Nasuada, chúng tôi không thể chống lại tất cả kẻ thù của công nương. Vô số kẻ thù. Thậm chí Eragon cũng không thể bảo vệ công nương, nếu tất cả những kẻ muốn công nương chết có can đảm hành động vì lòng căm thù của chúng. Công nương có thể sống sót trăm lần, ngàn lần, nhưng sau cùng sẽ có một kẻ thành công. Cách duy nhất để tránh chuyện đó khỏi xảy ra, là phải cho đa số kẻ thù của công nương biết, chúng sẽ không bao giờ thoát khỏi được Ó Đen. Danh tiếng của chúng tôi có thể bảo vệ được công nương hiệu quả như những gươm kiếm và giáp trụ của chúng tôi. Vì vậy, để mọi người thấy công nương phóng ngựa một mình, là làm giảm uy lực của chúng tôi. Rõ ràng trông chúng tôi như một lũ ngốc bị bỏ lại sau, rồi cuống cuồng đuổi theo công nương. Tóm lại, nếu công nương không tôn trọng chúng tôi, thì làm sao những kẻ khác tôn trọng chúng tôi được.
Xích lại gần hơn, Garven hạ thấp giọng:
-Nếu phải chết vì công nương, chúng tôi rất vui lòng. Để đáp lại, chúng tôi chỉ yêu cầu một điều: hãy để chúng tôi thi hành nhiệm vụ. Một đặc ân nhỏ vậy thôi. Sẽ có ngày công nương cảm thấy vui mừng vì sự hiện diện của chúng tôi. Sự bảo vệ kia là một con người, vì vậy rất có thể sai lầm, cho dù con nhỏ đó có quyền năng huyền bí. Nó không phát thệ bằng cổ ngữ như đoàn Ó Đen chúng tôi. Cảm tình của nó có thể thay đổi, nếu nó trở lại chống đối công nương, công nương sẽ phải nát óc suy tính cho số phận của mình. Ó Đen không bao giờ phản bội công nương. Chúng tôi hoàn toàn và trọn vẹn thuộc về công nương. Vì vậy, xin hãy để Ó Đen làm việc phải làm… Hãy để chúng tôi bảo vệ công nương.
Lúc đầu Nasuada không quan tâm tới những lời nói của Garven, nhưng tài hùng biện và những lý lẽ trong sáng của hắn đã gây ấn tượng trong cô. Cô nghĩ: ”Đây là người có thể sử dụng vào một nơi khác nữa.”
Nasuada mỉm cười nói:
- Ta thấy Jormundur đã bao vây quanh ta bằng những chiến binh có tài ăn nói chẳng thua gì tài cung kiếm.
- Công nương.
- Anh có lý. Ta không nên để các anh lại phía sau. Ta xin lỗi. Đó là một hành động bất cẩn và thiếu quan tâm đến người khác. Ta vẫn chưa quen được bảo vệ suốt đêm ngày, và đôi khi quên là không thể đi lại tự do như trước kia. Đại úy Garven, ta thề danh dự, việc này sẽ không xảy ra nữa. Ta ước mong Ó Đen không bị suy tàn còn hơn cả anh.
- Đa tạ công nương.
Nasuada quay lại phía các thần tiên, nhưng họ khuất sau bờ một dòng suối cạn, cách cô khoảng một phần tư dặm.
- Ta thật bất ngờ, Garven, là anh vừa sáng tác ra một phương châm cho Ó Đen.
- Tôi ạ? Tôi không nhớ.
- Anh đã nói: ”Khôn ngoan nhất, nghiêm khắc nhất và cừ khôi nhất”. Đó sẽ là một phương châm hay, tuy nhiên có lẽ nên bỏ chữ và. Nếu những đoàn viên khác của Ó Đen chấp thuận, anh nên nhờ Trianna dịch sang cổ ngữ, ta sẽ cho khắc trên khiên và thêu trên cờ hiệu của các anh.
- Công nương rộng lượng quá. Trở lại lều, tôi sẽ bàn vấn đề này với Jormundur và các đại úy đồng đội. Chỉ có điều…
Thấy hắn ngập ngừng, Nasuada đoán điều làm hắn khó nói, cô hỏi:
- Nhưng anh ngại phương châm đó quá tầm thường đối với những người có địa vị như các anh, và muốn có một phương châm mang một ý nghĩa cao cả hơn?
- Đúng thế, thưa công nương.
- Đó là sự quan tâm sáng suốt. Ó Đen là biểu tượng của Varden, các anh phải tiếp xúc với những nhân vật danh tiếng, mọi cấp bậc trong khi thi hành nhiệm vụ. Sẽ thật đáng tiếc nếu các anh bị hiểu lầm… Tốt lắm, ta trao vụ này cho anh và đồng đội tự tìm ra một châm ngôn thích hợp. Ta tin là các anh sẽ hoàn tất việc này thật mỹ mãn.
Đúng lúc đó, các thần tiên xuất hiện từ dòng suối khô, và Garven kín đáo lùi lại, giữ khoảng cách với Nasuada. Sửa soạn lại trang phục để đón khách, Nasuada ra hiệu cho Elva và bà Angela trở lại.
[Còn tiếp]