Lancelot không chần chừ, lao ra từ chỗ đang ẩn nấp, dồn sức vào hai tay, nhắm thẳng vào đầu Thanh Vô Dụng đập một cái. Chỉ thấy bóng xanh lấp lóe, cú đánh rơi vào hư không.
Thanh Vô Dụng cười ngạo nghễ:
- Tiểu tử, ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi đang ở đây sao? Chịu chết đi!
Dễ dàng bắt lấy cánh tay Lancelot, hắn tung cước lên, chỉ thấy bóng chân nhấp nhoáng ngực Lancelot đã trúng hơn mười cước.
Nội lực Lancelot tùy thời xuất hiện, sau một đoạn thời gian, dần dần tan đi, cho nên mới vừa rồi đánh lén cũng chẳng có bao nhiêu kình lực. Không ngờ lúc này liên tục bị đòn nghiêm trọng, nội lực vốn dĩ yển ôn nằm trong đan điền, lại một lần nữa bị kích thích.
Lancelot cố nhịn cơn đau đớn, "oa" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi. Thanh Vô Dụng nhất thời không để ý, chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, vô cùng đau đớn. Hắn bình thường quen dùng độc, giờ phút này tất nhiên là suy bụng ta ra bụng người, không khỏi quá sợ hãi:
- Cái gì vậy? Là bách hóa hủ huyết thủy? Hay là thiên lý thực tâm tán?
Lúc này, dưới lòng bàn chân hai người rung chuyển, cùng với những tiếng nổ ầm ầm, cả sàn nhà nổ tung, trong tiếng kêu gào thảm thiết, hai người cảm thấy hụt hẫng rồi cùng nhau rơi xuống.
- Cơ hội tốt!
Lúc này hai người đang nắm chặt tay nhau. Lúc này đối thủ tâm ý hoảng loạn, không có sức chống cự, Lancelot cũng biết đây là cơ hội không thể bỏ qua, bèn cố nhịn cơn đau do chân khí chạy loạn đánh vào kinh mạch, tập trung công lực vào bàn tay nhằm thẳng đầu Thanh Vô Dụng đánh xuống.
Thanh Vô Dụng phát hiện tiếng gió, vội vàng nghiêng đầu qua một bên để tránh bị đánh vào chỗ hiểm, vừa kịp khi một chưởng của Lancelot giáng xuống.
Chưởng chưa đến, nhưng cương khí hùng mạnh đã đè Thanh Vô Dụng oằn cả vai. Chưởng lực giáng xuống, chân khí hộ thể của Thanh Vô Dụng ngay lập tức bị phá nát. Chỉ nghe tiếng xương vỡ, tiếng máu thịt nổ tung vang lên không dứt bên tai. Sau đó cái vai Thanh Vô Dụng trở thành một đống máu thịt bầy nhầy, xương cánh tay trái, xương sườn ngực trái toàn bộ vỡ nát. Nội tạng bên trong bị tổn thương nặng nề.
Thanh Vô Dụng phun ra một ngụm máu tươi, kêu thảm một tiếng, không dám lưu lại lâu, dùng chút chân khí bảo mệnh cuối cùng để triển khai khinh công, cắm đầu chạy trối chết.
Bản thân Lancelot sau khi phát chưởng cũng bị phản chấn, ngũ tạng như thiêu như đốt, thất khiếu chảy máu, cả người nằm vắt vẻo trên tường.
Mặc dù thân thể vô cùng đau đớn, đau đến muốn ngất đi, toàn thân Lancelot mềm như cọng bún nhưng hắn lại mỉm cười.
Lần giao thủ này đối với Lancelot có ý nghĩa vô cùng trọng đại. Đây không phải là tránh được một lần chết giữ được một mạng, mà là lần đầu tiên hắn giao chiến với cao thủ giang hồ hạng nhất, hơn nữa còn hoàn toàn dựa vào thực lực của chính mình mà thắng. Tuy rằng trong cả quá trình khó tránh khỏi vài hành động hơi bỉ ổi, nhưng đối phương vốn cũng không phải là hạng người biết giatng giải đạo lý giang hồ, cho nên nói chung vẫn là đường đường chính chính mà thắng. Điều đó làm hắn cực kỳ vui sướng đến phát điên lên được.
Một chưởng vừa rồi không phát huy nổi một phần trăm uy lực của Hùng bá thiên hạ. Nếu Lancelot có thể biết tường tận cách sử dụng, không cần sử dụng chiến pháp trước đả thương mình sau mới đả thương kẻ địch như lúc nãy, nhất định chỉ trong khoảnh khắc sẽ đánh Thanh Vô Dụng thành một đống bột máu. Nhưng mà, cũng may mắn là lần này uy lực không mạnh, nếu không bằng vào tình hình chưa luyện thành thần công của Lancelot hiện giờ mà sử dụng sẽ sinh ra lực phản chấn quá lớn. Điều đó chắc chắn sẽ làm hắn nổ tan xác, chết không toàn thây.
- Hì hì... Ta thắng, bổn đại gia thắng, ha ha ha ... Ta không bao giờ... còn là một tên lâu la nữa, ha ha hắc hắc... Nhưng mà, ta quả thật là đau quá...
Trong tiếng cười thảm, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi lớn.
May mà, khí kình chạy ngược đã dần dần yên tĩnh lại. Chân khí hộ thân bắt đầu chữa trị những vết thương trên cơ thể. Lancelot rốt cục cũng vượt qua được một kiếp.
- Đại ca, đại ca, ngươi không sao chứ?
Tiểu Thảo tìm được cầu thang bèn từ lầu một chạy xuống, nhìn thấy thảm trạng của Lancelot thì chấn động, vội vàng đỡ hắn ngồi xuống.
- Này! Tiểu tử, đại ca ngươi đánh thắng tên chét tiệt kia ròi đó! Có lợi hại không?
- Đúng đúng đúng! Ngươi thật lợi hại!
Tiểu Thảo lo lắng nhìn Lancelot. Mất một lượng máu kinh người như vậy, nếu là người bình thường e là đã sớm mất mạng rồi, ôi! Người này...
Tiểu Thảo xé tay áo, dịu dàng lau vệt máu dính đầy mũi miệng Lancelot.
- Đây là đâu? Những tiếng ầm ầm vừa rồi là cái gì thế?
Cảm thấy đau đớn đã tan đi hơn phân nửa, Lancelot hỏi.
Nếu không đột nhiên xảy ra trận nổ đó khiến Thanh Vô Dụng phân tâm, kết quả trận chiến vừa rồi e là không giống như bây giờ. Nghĩ đến đó, Lancelot không khói có chút sợ hãi.
- Tầng hầm ngầm này khá lớn, đại khái là một loại hầm ngầm bí mật giấu hàng! Để ta đi bật đèn, xem thử nó là cái gì!
Tiểu Thảo đáp.
Tìm được công tắc, Tiểu Thảo bèn bật đèn lên. Khi bọn họ tháy rõ cảnh tượng trước mắt, không khỏi ngây người ra tại chỗ.
Dọc hai bên tường của tầng hầm ngầm, là dãy người nối tiếp người đứng thẳng trong nhưng cái lồng chứa đầy một chất lỏng trong suốt. Mỗi cái lồng cao gần hai mét, rộng chừng một mét. Chất lỏng chứa bên trong là một loại chát lỏng đã được điều chế đặc biệt để có thể trực tiếp truyền năng lượng duy trì sự sống cho sinh vật. Nói cách khác, thứ này thiết kế tương tự như bồn nước cứu mạng chuyên dùng để ngâm người bị trọng thương vào trong đó, đưa họ vào trạng thái chết giả để trị bệnh.
Điều khiến Lancelot và Tiểu Thảo vô cùng kinh hãi chính là, bên trong những cái lồng này, tất cả đều là những nữ nhân đủ kiểu đủ loại. Từ cô gái tóc đen, tóc vàng, tóc hồng cho đến tinh linh với cái lỗ tai nhọn hoắt, thú nhân lông lá rậm rạp, mỹ nhân ngư của Đông Hải... Rất nhiều chủng loại, quả thực chẳng khác nào một cái bảo tàng các chủng loại người. Mỗi một cô gái đều có vẻ bề ngoài xuất chúng, dáng người thon thả. Các nàng nhắm chặt hai mắt, dường như đang hưởng thụ một giấc ngủ .