Hai người một lần nữa lâm vào thế giằng co.Lâm Hiên lúc này đã không còn chút chủ quan nào nữa.
Quả không hổ danh đệ nhất nhân dưới phân thần kỳ … cũng có chút thực lực a. Chỉ dùng tay không mà có thể xé rách không gian. Phóng nhãn khắp Đông Hải giới, dù là Tam Yêu hoàng hay lục Hải Vương cũng không ai làm được.
Trong lòng Lâm Hiên nổi lên sóng gió ngập trời,nhưng không hề sợ hãi chút nào.Tuy thực lực đối phương mặc dù không tệ nhưng muốn đánh thắng mình thì đúng là chuyện đùa.Bất quá phải chú ý hơn một chút mà thôi.
Trong đầu xuất hiện nhiều loại ý niệm, Lâm Hiên rốt cục động thủ.
Tay áo phất một cái, một bảo vật hình dạng mũi nhọn bay vút ra. Bảo vật này có màu hỏa hồng sắc, mặt ngoài quấn quanh từng vòng hồ quang điện, ẩn ẩn vài dòng phủ văn nhỏ cỡ hạt gạo.
Nhãn lực Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng không phải loại bình thường, liếc mắt một cái liền nhìn ra sự lợi hại của bảo vật này. Khuôn mặt hắn trở nên căng cứng mà đồng tử cũng hơi co lại: "Đây là...bảo vật Lôi hỏa song thuộc tính?"
Hắn hít sâu một ngụm khí lạnh, sau đó nâng tay đánh ra một đạo pháp quyết.Thanh âm kim loại va chạm vào nhau vang lên, năm thanh tiên kiếm bay trở lại rồi xếp thành hình nan quạt phiêu phù trước người.Chúng tạo thành mảnh hỏa hồng sắc, dày đặc vô cùng,nhìn không khác gì một chiếc khiên.
"A, không ngờ bảo vật kia còn có cả tác dụng công thủ nữa cơ à?"
Lâm Hiên cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng ý định ban đầu không thay đổi.Khiên chắn thì như thế nào,còn phải xem lực phòng thủ của nó ra sao đã. Hai tay hắn giống như hồ điệp xuyên hoa,mười ngón tay đan vào nhau tích tụ một cỗ linh lực cực kỳ tinh thuần.Theo động tác của hắn,lượng linh lực đó liền nhập vào trong cổ bảo.
Lôi Hỏa Trùy lập tức sáng lên, hóa thành một đạo hư ảnh kích bắn về phía trước.
Oanh!
Sau một khắc,Lôi hỏa trùy đụng mạnh vào tấm khiên,không khí xung quanh dường như bị nướng cháy.Lần va chạn này khiến người ta phải tròn mắt kinh ngạc. Thiên Toàn Kiếm Tôn mặc dù biết đối phương tế ra bảo vật có uy năng không nhỏ, nhưng không nghĩ tới lại mạnh như thế.
Phải biết rằng Liệt Dương kiếm của hắn công thủ song toàn, hơn nữa khả năng phòng thủ của nó còn mạnh hơn rất nhiều so với những bảo vật khác.Không nghĩ tới chỉ một chiêu liền bị phá.
Lực công kích thật đáng sợ .
Thiên Toàn Kiếm Tôn cảm giác da đầu có chút tê dại.
Mặc dù sở tu công pháp của hắn cương mãnh vô cùng, nhưng giờ khắc này cũng cảm thấy pháp lực bản thân trôi đi quá nhanh,hắn không dám dây dưa ở chỗ này cùng Lâm Hiên nữa.
Trong mắt lóe lên một tia dị sắc, chỉ thấy đầu vai hắn khẽ run, thân hình lập tức trở nên mơ hồ rồi xuất hiện cách chỗ đó chừng mấy trượng.
Bành!
Đã mất đi pháp lực của chủ nhân chống đỡ,tấm khiên do năm thanh tiên kiếm hóa thành lập tức bị công phá,tiên kiếm bay ngược trở về.
Hiệp này, nhìn như Thiên Toàn Kiếm Tôn không địch nổi Lâm Hiên mà phải lựa trọn tránh né.Ai nhìn thấy cảnh ấy đều cho rằng Lâm Hiên đang rất cao hứng.
"Hừ, lúc này mà cao hứng vẫn còn quá sớm."
Trên mặt Lâm Hiên hiện lên thần sắc không cho là đúng.Mặc dù mình so với đối phương trẻ hơn nhiều, nhưng luận về kinh nghiệm đấu pháp thì phong phú vô cùng.Sao có thể bị đối phương nắm mũi dắt đi chứ?
Trước giờ Lâm Hiên một khi đấu pháp đều muốn nắm giữ tiết tấu,không chế nó trong lòng bàn tay mình.
Đối phương tuy tạm thời thoát khỏi công kích của Lôi Hỏa Trùy, nhưng thủ đoạn của Lâm Hiên đâu chỉ có thể.Hai tay hắn nâng lên, nhanh chóng kết một pháp ấn cổ quái đồng thời trong miệng không ngừng truyền ra những âm thanh tối nghĩa.
Đối thủ có thực lực không kém,lấy hắn ra làm bia để thử mấy thần thông bản thân mới học được thì thật là tuyệt.
Lâm Hiên niệm chú cực kỳ ngắn , từ trong thân thể hắn tràn ra ma khí cuồn cuộn. Thiên Toàn Kiếm Tôn nhìn thấy cảnh này mà nghẹn họng trân trối, làm sao pháp lực của Lâm Hiên lại đột nhiên thay đổi thế được.
Chẳng lẽ Lâm Hiên lại là Ma Đạo song tu, nhưng hai chủng loại công pháp này hoàn toàn bất đồng cơ mà, sao có thể…được chứ?
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu Thiên Toàn Kiếm Tôn nhưng hắn hiện tại cũng không có thời gian để xác nhận cái gì nữa.Trên mặt hắn hiện lên vẻ tàn khốc, hai tay hợp lại rồi hướng về phía trước đẩy ra.
Tiếng xé gió sưu sưu chợt vang lên, hàng trăm kiếm khí lăng không hiển hiện rồi kích bắn về hướng Lâm Hiên. Thanh thế chiêu này lăng lệ ác liệt vô cùng, không thua kém gì uy lực công kích của pháp bảo.
Lâm Hiên thấy vậy liền biến sắc, Ma Tướng liền xuất hiện sau lưng.
Ma tướng có hình lão hổ,đen như mực, chỉ có hai con mắt bắn ra hai luồng quang mang đỏ lửa.Nó cao đến mấy trượng, hình dáng cực kỳ đáng sợ.Lão hồ gầm lên một tiếng giận dữ, hai chân trước vồ về phía kiếm khí.
Lập tức giống như mưa rơi tiêu hà, tiếng nổ bạo liệt không ngừng vang lên.
Thấy cảnh tượng đó , Thiên Toàn Kiếm tôn một lần nữa lâm vào kinh ngac nhưng dù sao thì mục đích tranh thủ thời gian cũng đã hoàn thành.
Năm thanh tiên kiếm tụ lại tạo thành một bảo vật cổ quái.Nhìn qua thì vẫn là kiếm nhưng hai đầu đều có mũi nhọn.
Thiên Toàn Kiếm Tôn khẽ lay động thân hình,chân thân lập tức trở nên mơ hồ,từ một hóa thành năm người. Năm người này bất luận là thân hình hay tướng mạo đều giống hệt nhau.Mỗi người đều cầm tiên kiếm hung dữ lao về phía Lâm Hiên
Muốn dùng ảo thuật che mắt sao?
Lâm Hiên nở nụ cười lạnh. Thật sự là múa rìu qua mắt thợ. Trong mắt hắn chợt hiện tia sáng gai gai bạc, tay phải đánh ra một chưởng về phía trước.
Bởi vì bàn tay được giấu trong tay áo, cho nên trong lúc nhất thời rất khó đoán được mục đích của Lâm Hiên, nhưng tóc gáy Thiên Toàn Kiếm Tôn đột nhiên dựng đứng, cảm giác nguy hiểm chợt hiện lên trong lòng hắn.Hắn tất nhiên không dám khinh thường mà thân hình nhanh chóng lách về bên trái.Chợt thấy bả vai nóng lên,một đạo lệ mang hắc sắc dễ dàng xuyên qua người hắn.Máu tươi tuôn ra như suối.
Nguy hiểm thật!
Thiên Toàn Kiếm Tôn toát mồ hôi lạnh .Lệ mang tuy chỉ nhỏ bằng ngón cái, nhưng bất luận là tốc độ hay lực đạo đều làm người khiếp hãi,ngay cả ling quang hộ thể cũng không ngăn cản được chút nào.
Lâm Hiên thở dài một hơi.Lão gia hỏa này cũng giỏi thật,dưới tình huống như vậy mà còn có thể tránh né được Mặc Linh Toản. Lâm Hiên vốn nghĩ một kích ấy là có thể chấm dứt được trận đấu vô nghĩa này rồi chứ.
Đã ăn phải quả đắng như thế,nếu là người khác đã cúi đầu nhận thua rồi.Dù sao cũng là đồng môn tranh tài mà,nhưng Thiên Toàn Kiếm tôn lại không thể.
Hắn đã đánh bạc tất cả danh vọng cùng mặt mũi, nếu cứ như vậy nhận thua thì bản thân sao còn thể diện làm Thiên Kiếm Phong chủ tiếp nữa chứ,thậm chí còn không thể ở lại Vân Ẩn Tông.
Liều mạng!
Thiên Toàn Kiếm Tôn hít sâu một hơi rồi không để ý đến thương thế trên vai trái mà hung dữ nhào về phía Lâm Hiên.
Không biết hắn dùng thuật pháp gì, không phải thuấn di nhưng tốc độ còn nhanh hơn nhiều,cơ Hồ trong chớp mắt đã xuất hiện trước người Lâm Hiên.
Lâm Hiên muốn tế ra bảo vật đã không còn kịp.
Tất cả mọi người không nhịn được đều kinh hô một tiếng.Rất nhiều tu sĩ tỏ ra vui mừng vì dù sao lượng người ủng hộ Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng khá đông.
"Không gian chuyển di.Thật không hổ là Thiên Kiếm Phong chủ,bí thuật này còn vượt xa với thuấn di.
"Đúng vậy, mà Thiên Toàn kiếm tôn căn thời cơ cũng thật chuẩn.Chỉ sợ Lâm sư đệ lần này nguy rồi."
...
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia cổ quái, hắn khẽ thở dài một hơi rồi chủ động xuất kích. Tuy Lâm Hiên không kịp tế ra bảo vật nhưng tay không chưa chắc là vô pháp khắc địch.
Lúc này Thiên Toàn Kiếm Tôn chỉ cách hắn hơn một trượng, tiên kiếm trong tay đại phóng linh mang, giơ cao lên đến đỉnh đầu.
Tiếng thanh minh truyền ra cùng lệ khí tuôn trào bốn phía.Nhìn thấy đối phương như vậy chẳng khác gì là muốn định sinh tử chứ nào phải luận bàn phân thắng bại gì.Dù sao đao kiếm vô tình,xuất hiện chuyện ngoài ý muốn cũng là bình thường.
Lão gia hỏa muốn lấy mạng mình sao?
Lâm Hiên chợt cười lạnh,cũng không tránh né một kích này,dù sao đã không còn nơi để trốn nữa rồi.Quả thật đối phương chọn thời điểm cũng quá hoàn hảo đi.
Ánh mắt thật lão luyện a!
Chỉ bằng điều đó thôi thì Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng không hổ danh cao thủ rồi.
Lâm Hiên tay không đối mặt với tiên kiếm chém sắt như chém bùn, kết cục bị chém thành hai nửa tựa hồ đã không thể cải biến.
Thiên Toàn Kiếm Tôn cười một cách tàn nhẫn, nhưng đúng lúc này Lâm Hiên lại nâng tay phải lên, năm ngón tay hơi cong.
"Hô" , toàn bộ bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một tầng hỏa diễm tứ sắc lưu ly, cũng tại trong nháy mắt hóa thành một màu xanh thẳm như màu của biển,trảo về phía tiên kiếm.
"Châu chấu đá xe!"
Thiên Toàn Kiếm Tôn thấy vậy thì cười càng vui vẻ. Hắn coi hành động này của Lâm Hiên chẳng khác gì chó cùng đứt giậu.
Chỉ vô ích mà thôi, cho dù là yêu tộc cùng giai có thân thể đặc biệt cứng rắn đi nữa thì hắn cũng tự tin một kiếm này có thể chém đứt chứ đừng nói đối phương chỉ là tu tiên giả.
Thực lực đối phương quả thực mạnh, nhưng hiện tại vô luận thế nào cũng không thể trốn.Mà hắn chém ra kiếm này cũng không hề có ý dừng tay.Dù sao nếu đợi tiểu tử này tiến giai lên hậu kỳ thì mình chắc chắn không phải là đối thủ,giờ có cơ hội thì cứ loại bỏ hắn đi là hơn.
Trách không được Long sư thúc lại tự mình mời hắn nhập môn, cũng ủy thác hắn làm nhất Phong chi chủ, giết hắn cũng khó tránh bị sư thúc trách phạt a.
Nhưng nếu lưu lại mối họa này thì tuyệt đối không được. Lâm Hiên mà chết đi thì dù sư thúc có giận dữ thế nào đi nữa thì chẳng lẽ lại bắt mình lấy mạng đền mạng sao? Điều này hiển nhiên là không có khả năng.
Trong khoảng khắc, nhiều loại ý niệm hiện lên trong đầu Thiên Toàn Kiếm Tôn, lợi và hại, được và mất, hắn đã cân nhắc rõ ràng mọi việc,bên khóe miệng lộ ra một nụ cười dữ tợn.
Sau một khắc, tiên kiếm và trảo của Lâm Hiên va chạm nhau tạo thành một màn sáng vô cùng chói mắt,thậm chí còn sáng hơn cả mặt trời.
Phải biết rằng người đang quan chiến ở bốn phía đều là Tu tiên giả Động Huyền Kỳ vậy mà bọn họ cũng bị ánh sáng này làm cho lóa mắt.
Chúng tu sĩ bị dọa sợ, chuyện như vậy đừng nói là gặp, nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua.
Thật sự là quá mạnh mẽ đi!Không biết kết quả ra sao? Lâm Hiên có vẫn lạc hay không ?
Mọi người không ai bảo ai đều nhao nhao thi triển linh nhãn bí thuật hoặc các loại bảo vật có công hiệu tương tự . Nhưng mà ngoài ý muốn chính là ánh sáng đến nhanh mà đi cũng nhanh .Không chờ bọn họ thi triển xong thì cảnh vật xung quanh lại lần nữa trở nên rõ ràng.
Mặc kệ là người ủng hộ Lâm Hiên hay Thiên Toàn Kiếm Tôn,tất cả đều muốn biết kết quả của lần va chạm vừa rồi.
Trong lòng bọn họ đều cho rằng Lâm Hiên tất sẽ vẫn lạc,đổi lại là Phân Thần kỳ cũng chưa chắc làm gì được.
Nhưng mà con người là một loại sinh vật kỳ lạ,dù đã chắc mẩm như vậy nhưng nếu vẫn chưa tận mắt nhìn thấy thì ở sâu trong nội tâm vẫn có chút ngứa ngáy.Thậm chí còn có một ít người mong muốn được nhìn thấy kỳ tích xảy ra.Bất quá trong tâm bọn họ cũng hiểu rằng đối mặt với loại tình trạng tuyệt sát này thì làm sao còn có đường sống a!
Mang theo đủ loại ý nghĩ cổ quái,mọi ánh mắt đều dồn về chỗ hai người vừa đánh nhau chết sống. Mà kết quả cũng nhanh chóng hiện ra trước mặt mọi người.
"không có khả năng!"
Nhưng một màn trước mắt lại khiến chúng tu sĩ tưởng mình nhìn lầm,dù là những người hy vọng Lâm Hiên còn sống cũng quá đỗi bất ngờ.
Tại sao có thể như vậy được,chẳng lẽ mình đang nằm mơ?
"Làm sao có thể đây!"
Những lời này cứ lặp đi lặp lại trong lòng chúng tu sĩ không biết bao nhiêu lần.
Nguyên một đám bọn hắn đều trừng mắt há mồm.Miêu tả như vậy tuy có chút khoa trương nhưng quả thật là không thể dùng lời nào để diễn tả hết sự kinh ngạc trong lòng bọn hắn.
Vốn cho rằng Lâm Hiên phải chết vậy mà lúc này tình thế lại hoàn toàn đảo ngược .
Lâm Hiên vẫn đứng nguyên tại chỗ như trước mà không sứt mẻ chút nào,dường như đòn công kích đáng sợ kia chưa từng xuất hiện vậy.Mà ngược lại là Thiên Toàn Kiếm Tôn, nói như thế nào đây...
Hắn vẫn giữ nguyên tư thế tấn công như trước, trường kiếm trong tay vừa vặn bổ tới trước ngực Lâm Hiên nhưng cũng chỉ như thế mà thôi. Hắn đã bị đóng băng!
Một khối Huyền băng xanh thẳm xuất hiện trước mắt mọi người. Khối băng bị hàn khí bao phủ, mặt ngoài còn thỉnh thoảng xuất hiện quang mang,nhìn vô cùng đẹp .Mà Thiên Toàn Kiếm Tôn vẫn giữ nguyên nét cười trên mặt,tựa hồ nghĩ rằng một chiêu này của hắn chắc chắn sẽ chém Lâm Hiên thành hai nửa.
Tê...
Thời gian trôi qua chừng mười lần hít thở, chúng tu sĩ mới trở lại bình thường. Trên mặt mỗi người biểu lộ không giống nhau, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Hiên đều thêm một chút kính sợ.
Tay không mà có thể đóng băng được đối phương.Thần thông này...cũng thật quá biến thái đi.
Không ít tu sĩ phải hít vào một ngụm khí lạnh,biết đâu Cổ Lão Ma thật sự chết dưới tay Lâm Hiên.
Còn Lâm Hiên chỉ mỉm cười , quay về hướng lão giả mặt ngựa nói: "Như thế nào, Lâm mỗ xem như thắng lợi rồi chứ?"
"Đương nhiên, Lâm sư đệ thần thông cao siêu như vậy thật khiến người ta khâm phục.Kể từ hôm nay,trong toàn bộ Vân Ẩn Tông, ngoại trừ hai vị sư thúc ra thì Lâm sư đệ có thể coi là đệ nhất nhân rồi." Trên mặt lão giả mặt ngựa đầy vẻ lấy lòng,rõ ràng là có ý nịnh bợ.
Lâm Hiên cười mà không nói,thật bõ công một phen vất vả a.Nhưng đúng lúc này,dị biến lại nổi lên.
Không ai nghĩ tới chuyện như vậy lại có thể xảy ra,tất cả đều sợ ngây người.
Âm thanh xoẹt xoẹt đến từ chỗ Thiên Toàn Kiêm Tôn bị đóng băng.Chỉ thấy trên bề mặt lớp băng xuất hiện những tia nứt li ti.Bắt đầu chỉ có một chút,nhưng dần dần mở rộng ra bốn phía,tạo thành một tấm mạng nhện trên mặt Huyền Băng.
Sau đó... Một tia ánh sáng từ bên trong khe nứt hiện ra, Huyền Băng nhanh chóng sụp đổ.
"Cái này..."
Thấy như vậy,Lâm Hiên vốn không chuẩn bị trước nên cũng thoáng chút ngẩn ngơ.
'Rầm Rầm Ào Ào' Huyền Băng hoàn toàn vỡ vụn, Thiên Toàn Kiếm Tôn từ bên trong vọt ra.
Búi tóc đã mất, tóc xõa xuống,hắn nghiến răng nghiến lợi vô cùng dữ tợn,cứ như lệ quỷ vậy.Thiên Toàn Kiếm tôn không nói gì cả mà đột nhiên sử chiêu nhân kiếm hợp nhất,mang theo vô tận lệ khí bổ về phía Lâm Hiên.
Một kích này không hề được căn chuẩn thời cơ hay tính toán vị trí xảo diệu gì cả,nhưng thắng ở chỗ bất ngờ.
Sắc mặt Lâm Hiên thay đổi, Cửu Thiên Vi Bộ đã không kịp thi triển mà Huyễn Linh Thiên Hỏa vừa mới sử dụng nên bây giờ có điều động cũng phải mất chút thời gian.
Đáng giận! tình thế lúc này đã như ngàn cân treo sợi tóc.Tay áo Lâm Hiên hơi phất,từ bên trong bay vút ra hai khỏa lôi châu.
Đúng là Tử Mẫu Âm Lôi do Lâm Hiên luyện chế không lâu trước đây.Mỗi một khỏa chỉ to bằng ngón cái,có màu nâu xanh, mà uy lực thì….
Oanh!
Tiếng bạo liệt vang vọng khắp không gian, hắc quang đại thịnh bao lấy Thiên Toàn Kiếm Tôn, lão quái vật vừa thấy vậy,sắc mặt liền cuồng biến.Hắn hét lớn một tiếng, thân thể bỗng nhiên bành trướng.
"Phanh" một tiếng trầm đục,không ngờ Thiên Toàn kiếm tôn lại lựa chọn tự bạo,bất quá không thấy máu tươi chảy ra mà thân thể hắn bỗng dưng dung hợp hoàn toàn với tiến kiếm,sau đó hóa thành vạn vạn sợi tơ nhỏ màu bạc kích bắn ra bốn phía.
Lâm Hiên trừng lớn mắt. Thần thông này nhìn có chút quen mắt, chẳng lẽ đây là hóa kiếm vi ti, cảnh giới cao nhất của kiếm đạo sao?
Hóa kiếm vi ti thì Nguyên Anh kỳ tu sĩ cũng có thể thi triển được.Thần thông này danh như ý nghĩa,biến tiên kiếm trở thành nhỏ bé nhưng lại cức rắn,sắc bén vô cùng.Bất quá bí pháp Thiên Toàn kiếm tôn thi triển ra lại hoàn toàn bất đồng
Hắn đã tu luyện tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất,sau đó thi triển ra hóa kiếm vi ti thì cả người đều hóa thành những sợi tơ nhỏ.
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu Lâm Hiên,Tử mẫu âm lôi đã va chạm với thần thông quỷ dị kia của Thiên toàn kiếm tôn nhưng lại không tạo được sát thương hiệu quả nào,chỉ thấy những sợi tơ ấy kích này tái nhợt vô cùng.Xem ra một chiêu kia hiển nhiên đã khiến hắn tiêu hao rất nhiều nguyên khí.