Xem bài viết đơn
  #1  
Old 26-10-2012, 12:36 AM
Ngạo Thiên's Avatar
Ngạo Thiên Ngạo Thiên is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2012
Đến từ: Thiên Đường Không Có Em
Bài gởi: 134
Thời gian online: 2630124
Xu: 0
Thanks: 1,712
Thanked 11 Times in 9 Posts
Unhappy Phải mất bao nhiêu thời gian để anh quên được em

"Phải mất bao lâu anh mới có thể quên được em?" Mỗi khi nhớ tới em , anh lại tự hỏi mình câu hỏi đó... Sau khi chia tay, anh không biết mình đã hỏi câu hỏi đó bao nhiêu lần nữa... Hàng trăm lần? Hàng nghìn lần? Hay là nhiều hơn thế nữa???... Anh cũng không biết được, bởi vì thời gian đã quá lâu rồi...
Tám năm, một quãng thời gian không dài, nhưng cũng chẳng ngắn... Thử hỏi, trong quãng đời mỗi người, có được bao nhiêu cái " 8 năm" em nhỉ? Anh đã mất chừng đó thời gian, vậy mà cũng không thể nào gạt bỏ được hình ảnh em trong tâm trí... Có một câu thơ : Ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ - Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên " Anh cũng đã thử cố quên, rồi lại cố nhớ... Nhung tất cả mọi cố gắng đều trở nên vô ích... Hình ảnh em giống như vĩnh viễn chiếm lấy một vị trí nào đó trong trái tim anh... Anh không có cách nào để gạt nó ra khỏi trái tim anh...Anh cảm thấy bất lực....
Không thể quên em , anh không thể nào tìm cho mình một hạnh phúc mới .... Đã bao giờ em ở trong hoàn cảnh ngồi bên một người, cầm tay một người, hoặc ôm hôn một người mà lòng lại nhớ về người khác chưa? Có lẽ chưa bao giờ đúng không em? Còn anh, đã có một vài lần như thế... Anh cố gắng tìm cho mình một người con gái để yêu, cũng muốn dành hết tình cảm cho người ta... Nhưng cuối cùng, em biết anh nhận ra điều gì không??? Anh cảm thấy mình quá giả tạo... Anh mệt mỏi, chán trường khi cứ phải đóng kịch như vậy... Vốn dĩ, anh không có năng khiếu làm diễn viên, suốt ngày phải sống với chiếc mặt nạ đã khiến anh suy sụp, gục ngã... Khi chưa thể quên em, anh chẳng có thể yêu thêm được một ai... Không thể dành trọn vẹn tình yêu cho họ, có lẽ, cách tốt nhất là để cho họ đi tìm tình yêu mới... Anh không muốn lại có một người phải sống khổ sở như anh...
Đã tám năm rồi, tám năm rồi em àh, anh vẫn chỉ là một kẻ cô đơn... Nhiều người hỏi anh, "tại sao không thấy mày yêu ai?" anh lại lấy lí do" tại tao xấu trai, nhà nghèo, lại nói chuyện vô duyên nên ai thèm yêu". Mặc dù xấu trai, nghèo thật... nhưng không lẽ, anh không thể tìm được đối tượng thật lòng với anh???
Tám năm rồi, mình không nói chuyện với nhau. Anh vẫn muốn nói chuyện với em, rất muốn được em coi như một người bạn, lâu lâu gọi điện, nhắn tin hỏi thăm về nhau... Thế nhưng, em không cho anh làm điều đó... Em coi anh như một người xa lạ, thậm chí, còn không bằng một người xa lạ. Khi gặp một người xa lạ, có thể, em sẽ trả lời khi họ hỏi em, có thể em sẽ cười khi họ mỉm cười với em ... Còn anh thì ...
Đôi lúc anh tự hỏi , tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Anh đâu làm gì có lỗi? Lỗi lầm của anh , phải chăng là không nhận ra lúc đó, em đến với anh chỉ là lòng thương hại chứ không phải là tình yêu??? Anh nghĩ, người có quyền trách cứ phải là anh mới đúng... Em đã mang sự thương hại để đổi lấy tình yêu chân thành của anh... Dù vậy, chưa một lần anh trách em vì điều đó... Đôi lúc, anh còn cảm ơn em vì em đã cho anh những giây phút ngọt ngào để anh tư an ủi, dỗ dành mình mỗi khi anh chán nản... Còn em thì sao...
Tám năm qua, có lẽ, chẳng bao giờ em để ý tới sự sống chết của anh... Còn anh thì luôn dõi theo cuộc sống của em, mặc dù, chỉ biết qua lời kể của bạn bè... Anh đã từng khóc khi đau em đau khổ, cũng từng vui mừng vì hạnh phúc của em...

...

...

...

Mà thôi , có nói đến cũng chẳng được gì... Em bây giờ, đang hạnh phúc bên chồng và con... anh cũng không bao giờ hi vọng những điều không thể xảy ra... Anh chỉ biết ngồi ở nơi này, chúc phúc cho em... Và cũng cầu mong một ngày, anh sẽ quên được em ...

"Quên! Cố quên thật sao
Mất gấp đôi thời gian
Để quên đi một người đã yêu.

Mong em sẽ sống vui thật vui
Sẽ không như là anh
Còn lại trong kí ức ngày nào tìm vui "


P/S: Tự nhiên, không muốn viết tiếp nữa... Có nói hết ra thì tâm trạng cũng chẳng vui hơn được chút nào
Tài sản của Ngạo Thiên

Chữ ký của Ngạo Thiên
Họ cười tôi vì tôi khác họ - tôi cười họ vì họ giống nhau
Trả Lời Với Trích Dẫn