Trương Duy thiếu chút nữa tưởng nàng sẽ ra ngoài kêu la chứ, nhưng lần này hắn đã phán đoán sai hoàn toàn về cô nàng tiểu thâu này .! Nữ tiểu thâu lại không có nói năng gì đi đến chỗ chiếc điện thoại vừa ném xuống đất nhặt lên …Hỡi ôi thấy nàng lay hoay mãi mà chẳng bật máy lên được, chắc hẳn đã bị hỏng mất sau cái ném tức tối kia rồi .
Nữ tiểu thâu tức giận lại một lần nữa hung hăng ném chiếc điện thoại xuống đường, chìa tay trước mặt Trương Duy nói :
- Điện thoại của ngươi đâu? Đưa đây cho ta.
- Để làm gì?
Nữ tiểu thâu nghiến răng nói hai chữ.:
- Báo cảnh sát.
- À nha, ta không có mang theo chiếc máy nặng nề đó.
"..."
Nữ tiểu thâu vừa nghe Trương Duy nói xong thiếu chút nữa hộc máu mà chết.
- Ngươi thật sự muốn báo cảnh sát à! Vậy chắc ngươi đã có ý muốn tự thú?
"..."
Nữ tiểu thâu đã sắp sụp đổ sự tự tin của mình đến nơi rồi.
- À mà này, hình như bên kia đường có cái buồng điện thoại công cộng kìa...
Trương Duy tiếp theo nhắc nhở một tiếng mang theo bộ dáng ân cần khoan dung.
- A…A…a..a.
Nữ tiểu thâu đột nhiên hét chói tai như một người mắc bệnh tâm thần không bằng … Hù dọa làm Trương Duy nhảy dựng cả lên.
- Ui trời ! Ngươi bị mắc bệnh dại à?
Trương Duy không khỏi nhảy dựng lên nhìn về phía nữ tiểu thâu nói..
Cũng may đây là đường cao tốc … với số lượng xe qua lại đông đúc, ầm ỹ, nên người đi đường cũng không nghe thấy tiếng hét chói tai này.
Nữ tiểu thâu sau khi la hét một hồi thì dừng lại và thở phì phì thật mạnh, bộ ngực kịch liệt phập phồng lên xuống, nàng hiển nhiên bị Trương Duy làm tức giận không thôi. Nữ tiểu thâu tay vịn vào thành xe, khuôn mặt hướng về phía trước tựa hồ như phải cố gắng rất nhiều để khôi phục lại tâm tình của mình lúc này, sau một lúc lâu,bộ ngực phập phồng của nàng mới dần dần bình ổn.
Nữ tiểu thâu này có chút khác thường, Trương Duy không hề hé răng , miễn cho kích thích đến nàng. Một nam một nữ này lẳng lặng ngồi trong xe, không gian trong xe im lặng dị thường.
Một lúc sau, nữ tiểu thâu thở hắt ra quay mặt về hướng Trương Duy. Tựu như vậy hắn cũng quay lại và cảm giác đằng sau đôi kính đen đang nhìn mình bằng ánh mắt bất đắc dĩ.
- Tiên sinh à, ta đưa ngươi lời giải thích cuối cùng là ta không phải cái dạng đạo tặc trèo nhà của người ta như ngươi đã nhìn thấy à, là ta có chuyện tình riêng của mình nên mới làm vậy, không như ngươi tưởng tượng đâu.
Nữ tiểu thâu tận lực duy trì ngữ điệu hòa hoãn, không thể phủ nhận,thanh âm của nàng quả thật rất dễ nghe.
- Nga, có phải vậy hay chăng?
Trương Duy qua lời nói thể hiện rõ sự nghi hoặc, trên thế giới này chẳng có tên trộm nào tự nhận mình là tên trộm cả.
- Ngươi .. ngươi rốt cuộc là không tin ta?
- Ta có thể tin ngươi sao?
Trương duy không đáp hỏi lại.
- Hảo! Ta liền cho ngươi tin tưởng.
Nữ tiểu thâu vừa dứt lời, bỏ chiếc mũ lưới trai ra, làm lộ ra mái tóc dài đen nhánh và bóng mượt, ngay tại thời điểm này làm cho Trương Duy có chút sững sờ vì hành động của nàng, đồng thời chiếc kính đen cũng được nàng bỏ ra.
Hai mắt Trương Duy sáng lên, cũng như mang theo gương mặt vui buồn lẫn lộn.
Nữ tiểu thâu này,cặp lông mày được kẻ vẽ rất tinh tế, đôi mắt to, lông mi tinh mịn cong nhẹ phụ trợ tôn lên vẻ đẹp lung linh của đôi mắt, trông rất quyễn rũ, quả thật mị nhãn như tơ mà, sóng mắt lưu chuyển , linh động đến cực điểm, rồi lại cái kia chiếc mũi cao, thẳng tựu như được điêu khắc một cách tinh xảo. Đôi môi thì đỏ mọng, ẩm ướt làm người ta khó bề kìm lòng lại được, gương mặt thì trông rất thanh tú , khả ái. Mặc dù nàng lúc này còn chưa có trang điểm nhưng cũng đã toát nên vẻ đẹp mê hồn động lòng người.
Mỹ nữ. tuyệt đối là mỹ nữ ! Hơn nữa nàng cùng lắm mới 20 tuổi đã toát ra được cái khí chất của một siêu cấp đại mỹ nữ.
Sự thay đổi to lớn này làm cho Trương Duy có cảm giác mình như đang lạc vào trong một giấc mơ mà thôi, hướng ánh mắt nhìn đăm đăm về phía nữ tiểu thâu. Hắn tuyệt đối không bao giờ nghĩ tới đằng sau cặp kính râm kia không ngờ là một khuôn mặt mỹ mãn đến vậy.
Nữ tiểu thâu, à không! Là mỹ nữ, mỹ nữ không khỏi cười lạnh nghĩ thầm trong lòng : “Nam nhân thấy ta thì tự nhiên 100% nhìn mình đăm đăm, mà trước mắt cái tên gia hỏa đáng chết này cũng vậy, không có ngoại lệ” điều này làm nàng không khỏi thấy kinh thường người thanh niên trước mặt này.
- Tiên sinh, ngươi hiện tại tin tưởng ta không phải là cái tên trộm trèo nhà người khác rồi chứ ... .
Mỹ nữ giương mắt lên nói. Nhưng hiện tại đối với Trương Duy thanh âm trước mắt này sao mà nghe như tiếng hát ôn nhu ,ngọt ngào, như vậy tiến thẳng vào trong thâm tâm của hắn.
Trương Duy lúc này đây cô lấy lại bình tĩnh , theo bản năng nói:
- À !! ngươi thật sự bộ dạng không giống cái gì tiểu thâu.
Trương duy trong lòng cũng thầm nghĩ khuôn mặt của nàng không hợp với một tiểu thâu chút nào.
Tiểu thâu? Mỹ nữ nghe được đôi lông mày được kẻ vẽ tinh tế khẽ nhíu lại, cái gia hỏa đáng ghét này đúng thật coi mình thành cái loại kia đạo tặc, cái loại mà,... mà để cho người khác đem ra mà phỉ nhổ ! Đồng thời, mỹ nữ còn có vài phần kinh ngạc, cái tên gia hỏa này thấy mình ánh mắt mặc dù có chút chán ghét, nhưng tựa hồ cũng không có chút gì kích động như những kẻ khác? Điều này không khỏi làm nàng cảm thấy kinh ngạc.
Mỹ nữ không khỏi đánh giá hắn tốt hơn một chút :
- Uy, ngươi nói cái gì? Cái gì mà không giống tiểu thâu? Có phải ngươi không nhìn rõ hay là không nhận biết ta sao?
Mỹ nữ nói với ngữ khí bất mãn, sóng mắt lưu chuyển trong lúc đó, có thể nói không bút mực nào tả xiết được cái vẻ quyết rũ mê hồn của nó.
Trương Duy vừa nghe lời nói xong có chút ngẩn người ra, qua lời nói của nàng thì thể giải thích được. Trương Duy trở nên nghiêm túc quay lại, đánh giá nàng xem tại sao mình lại có thể nhận biết được nàng.. đem thắc mắc nói :
- Chúng ta trước đây có quen biết nhau à, tại sao ta không nhớ hay có ấn tượng gì a?
Mỹ nữ cười ngất! Thất thanh nó :
- Ngươi không nhận ra ta sao, ngươi có nói đùa không vậy?
Mỹ nữ nhìn hắn tựa như nhìn một con quái vật không bằng, đối với bản thân nàng mà nói ở thành phố này nếu có người nói không biết nàng thì quả thật là như mò trăng dưới nước không bằng
Mỹ nữ nhìn hắn với ánh mắt quái dị làm Trương Duy cảm thấy có chút bất mãn. Mà cảm giác cái nhìn của mỹ nữ này làm hắn khổ không tả đâu cho hết.
- Uy, ta nói không nhận ra ngươi là không nhận ra người à nha, cũng chẳng có nói giỡn với người làm chi cho mệt nha, mà xin ngươi cũng đừng lôi kéo làm quen nha, ngươi tuy có bộ dáng xinh đẹp bất quá ta cũng chỉ nên gọi ngươi là tiểu thâu xinh đẹp mà thôi ! Ngươi cho rằng ngươi trở thành người nổi tiếng sao?
Trương Duy tuy giọng điệu cứng ngắc nhưng trong lòng cũng thầm nghĩ … không ngờ trên thế giới này lại có một nữ tiểu thâu xinh đẹp à nha.
Trương Duy nói không khách khí chút nào làm cho nữ tiểu thâu sửng sốt, đôi mắt không rời khuôn mặt hắn một chút nào, để tìm ra sự thay đổi trên khuôn mặt hắn, để thấy được phần nào sự giả bộ, dối trá. Nhưng dù có nhìn cách nào thì cũng không thể nhìn ra được nam nhân trước mặt này có chút gì làm bộ cả. Lúc sau mỹ nữ lại cười ngất, vì xác nhận ra rằng cái nam nhân trước mặt này không có nhận ra mình là ai cả.
Mỹ nữ đột nhiên nở nụ cười, làm lộ ra đôi hàm răng trăng bóng và chỉnh tề, như thể trăm ngàn hoa đang đua nở trong mùa xuân ấm ấp. Trương Duy cảm thấy hoảng hốt, cái mỹ nữ kia nếu nhìn nhiều chắc hẳn dù có phải đem hắn đi sử bắn chắc hắn cũng phải phạm tội với nàng mất .
- Ngươi... Ngươi cười cái gì?
Trương Duy quay đầu lại thắc mắc không hiểu sao nàng lại bật cười.
- Hi, không có gì, ta phát giác ra ngươi là một tên gia hỏa rất thú vị nha …
Mỹ nữ cười hì hì nhìn hắn, trong lòng có cảm giác vui vẻ, vì thật khó tìm được người không nhận thức ra mình. Cái nam nhân trước mặt này mặc dù ăn mặc lôi thôi, bết bát nhưng rất thú vị.
Trương Duy nghe được sửng sốt, thú vị? Mình ở trong mắt mỹ nữ này sao lại thành người thú vị cơ chứ
- Vì người không nhận biết ra ta, mà đúng rồi lúc nãy ngươi muốn đi đâu, ta đưa ngươi đi.
Mỹ nữ đột nhiên cười vui vẻ và nhiệt tình
- Phổ đông thế kỷ hoa viên.
Trương Duy theo bản năng trả lời, trước mắt mỹ nữ thái độ chuyển biến làm cho trong lòng hắn có chút kì quái.
- Uhm tốt chúng ta đi…
Mỹ nữ vui vẻ vào xe và khởi động chiếc Forsche….
Ngay khi xe bắt đầu lăn bánh chuẩn bị tiếp tục lưu thông trên đường cao tốc, mỹ nữ quay sang nói :
- Mà … ngươi không nhận ra ta thật sao?
Trương Duy vừa nghe được câu này, ném cho nàng một ánh mắt tức giận, ý tứ rất rõ ràng ngươi ít nói lời vô nghĩa đi
Trời đã tối hẳn, cùng ngồi trên xe với một mỹ nữ rất là có ý tứ. Chiếc Forsche vẫn lưu thông trên đường cao tốc, linh hoạt lách qua từng chiếc xe tiến về phía trước.
Chiếc Forsche911 GT2TM, lao đi trên con đường cao tốc , và rất nhanh , thể hiện mình là ông vua trên mặt đường trường tốc độ , khi tiến vào con đường tốc hành mỹ nữ tựa không còn cảm thấy ràng buộc như khi còn đi trên những con phố đông người đi lại, nhấn ga trong nháy mắt tốc độ đã gia tăng lên 120Km/h. Nhìn qua cửa kính cảnh vật trôi qua vùn vụt.