Linh hồn của PhÆ°Æ¡ng Vân trôi nổi trong bóng tối, không biết đã trải qua bao lâu rồi, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng dừng lại. Má»™t ngá»n lá»a Ä‘á»™t nhiên bốc cháy trong bóng tối, sưởi ấm linh hồn của hắn, giúp cho hắn hồi phục lại má»™t tia thần trÃ.
- Dương đại nhân, tiểu nhi (1) cuối cùng là bị là m sao?
Trong bóng tối vá»ng tá»›i tiếng nói lo âu của má»™t ngÆ°á»i, nhÆ° xa nhÆ° gần.
"Tiếng nói nà y là của ai? Vì sao ta lại cảm thấy thân thÆ°Æ¡ng đến nhÆ° váºy, nhá»› nhung đến nhÆ° váºy?"
PhÆ°Æ¡ng Vân hoảng hốt suy nghÄ©, hắn còn chÆ°a biết được câu trả lá»i thì đã nghe được tiếng nói già nua từ trong bóng tối vá»ng tá»›i. Tiếng nói đó mang theo má»™t phần khiêm tốn cùng má»™t phần kÃnh cẩn, hồi đáp:
- ThÆ°a phu nhân, tiểu vÆ°Æ¡ng gia là bị đánh trúng đầu nên má»›i ngất Ä‘i. Chỉ cần tịnh dưỡng má»™t khoảng thá»i gian là khá»e hẳn.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta không phải đã chết rồi sao?"
Linh hồn của PhÆ°Æ¡ng Vân báºp bá»nh ở trong bóng tối, hoảng hốt suy nghÄ©.
- Ân, không có việc gì là tốt rồi. Äã là m phiá»n ngà i, DÆ°Æ¡ng đại nhân! LÆ°Æ¡ng bá, ngÆ°Æ¡i Ä‘i tá»›i phòng chi thu lấy má»™t Ãt tiá»n Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng đại nhân Ä‘i.
Tiếng nói khi nãy lại vang lên.
Trong bóng tối vang lên tiếng bÆ°á»›c chân, cà ng lúc cà ng xa (ND: æ¸åŽ»æ¸è¿œ), cho tá»›i khi không còn nghe được tiếng Ä‘á»™ng nà o cả. Ngá»n lá»a trong bóng tối tiếp tục bùng cháy, không ngừng sưởi ấm cho PhÆ°Æ¡ng Vân, khiến cho ý thức của hắn ngà y cà ng thanh tỉnh, ngà y cà ng mạnh hÆ¡n.
Tiếng nói quen thuá»™c, quả đúng là rất quen thuá»™c. Má»™t luồng cảm xúc mãnh liệt trà n ngáºp bên trong lòng ngá»±c.
- Bá»n há» là ai? Vì sao lại thân thÆ°Æ¡ng đến nhÆ° váºy?
Cơn đau đớn tột đỉnh cùng hoà i niệm khôn cùng bùng cháy trong linh hồn, Phương Vân đột nhiên nảy sinh một loại xúc động mãnh liệt, hắn muốn được nhìn chủ nhân của tiếng nói kia. Hắn muốn tỉnh lại, muốn được mở mắt.
DÆ°á»ng nhÆ° cảm ứng được luồng suy nghÄ© mãnh liệt nà y của hắn, ngá»n lá»±a ấm áp trong bóng tối kia Ä‘á»™t nhiên bùng nổ, má»™t cảnh cá»a xuất hiện trong bóng tối, bên kia cánh cá»a chÃnh là ánh sáng vô bá» bến.
Linh hồn của Phương Vân mạnh mẽ nhảy và o giữa vùng sáng ấy, ngay sau đó, Phương Vân cuối cùng cũng mở mắt...
Giữa ánh nắng hiá»n hòa, má»™t thiếu phụ xinh đẹp xuất hiện trong mắt của PhÆ°Æ¡ng Vân. Nà ng ngồi ở cạnh giÆ°á»ng, đôi mà y cau lại, vẻ mặt lá»™ ra nét lo lắng cùng tá»± trách. Thiếu phụ xinh đẹp khoảng ba đến bốn mÆ°Æ¡i tuổi, trên đầu có cái má»™t cây trâm bằng ngá»c bÃch. Mà mắt tháºt dà i vẫn còn đượm đầy nÆ°á»›c mắt, dÆ°á»ng nhÆ° vừa má»›i khóc xong.
- Mẹ...
PhÆ°Æ¡ng Vân kinh ngạc nhìn ngÆ°á»i thiếu phụ xinh đẹp nà y, trong cÆ¡n mê sản nói ra cái tên thân máºt nà y. Ná»—i nhá»› nhung vô hạn bùng nổ trong lòng, PhÆ°Æ¡ng Vân muốn được nhà o tá»›i ôm lấy ngÆ°á»i thiếu phụ xinh đẹp đó. NhÆ°ng hắn lại sợ, sợ rằng đây chỉ là má»™t giấc má»™ng. Sợ rằng lúc hay tay của hắn ôm chằm lấy bà , thì bà lại tan biết nhÆ° bá»t biển.
- Vân nhi, con cuối cùng cũng tỉnh...
Nghe tiếng gá»i mình, tinh thần của thiếu phụ rốt cuá»™c cÅ©ng thanh tỉnh lại. Äôi mà y liá»…u tháºt dà i cuối cùng cÅ©ng giãn ra, nét mặt cá»±c kì vui sÆ°á»›ng.
- Mẹ, là ngÆ°á»i tháºt sao?
PhÆ°Æ¡ng Vân mở to hai mắt, không dám tin nhìn mẫu thân. Dung nhan của mẫu thân so vá»›i trong ký ức dÆ°á»ng nhÆ° trẻ Ä‘i rất nhiá»u.
- Hà i tá», là mẹ, là mẹ đây...
Phản ứng của thiếu phụ lá»t và o trong mắt của PhÆ°Æ¡ng Vân, hai hà ng lông mà y kia nhÆ°á»›ng lên, dÆ°á»ng nhÆ° bà đang nghÄ© tá»›i chuyện gì, nét mặt hiện ra má»™t chút lo lắng. Má»™t bên ôm lấy PhÆ°Æ¡ng Vân.
Cảm giác ấm áp quen thuá»™c, hÆ°Æ¡ng vị quen thuá»™c. PhÆ°Æ¡ng Vân cuối cùng cÅ©ng tin là tháºt, má»i chuyện diá»…n ra trÆ°á»›c mắt, không phải là do nhá»› nhung quá Ä‘á»™ mà sinh ra ảo giác. Hắn Ä‘á»™t ngá»™t từ trên giÆ°á»ng báºt dáºy, hai tay dùng sức ôm lấy mẫu thân.
Và o lúc nà y, PhÆ°Æ¡ng Vân má»›i nhìn thấy được cánh tay của mình. Rất trắng, nhÆ°ng so vá»›i ký ức thì nhá» hÆ¡n rất nhiá»u.
- Mẹ, mẹ...
PhÆ°Æ¡ng Vân gối đầu lên vai của mẫu thân lÃu rÃu. Má»i thứ Ä‘á»u quen thuá»™c, khiến cho hắn có loại xúc Ä‘á»™ng nhÆ° muốn khóc lên.
- Vân nhi, con là m sao váºy?
Thiếu phụ có hÆ¡i sợ hãi, nhẹ giá»ng nói. Nà ng cảm nháºn được cảm xúc khác thÆ°á»ng của PhÆ°Æ¡ng Vân. Cánh tay trắng nõn của thiếu phụ nhẹ nhà ng vá»— và o lÆ°ng của PhÆ°Æ¡ng Vân, trấn an hắn.
Hà i tá» nà y tÃnh tình quáºt cÆ°á»ng từ nhá», nhiá»u năm nhÆ° váºy, đây là lần đầu tiên Hoa DÆ°Æ¡ng phu nhân nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng Vân biểu lá»™ ra cảm xúc mãnh liệt đến nhÆ° váºy.
Khẽ nhÃu mà y lại, có hÆ¡i suy tÆ° má»™t hồi, Hoa DÆ°Æ¡ng phu nhân dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vá»— nhẹ và o lÆ°ng của PhÆ°Æ¡ng Vân, ôn nhu nói:
- Äược rồi, Vân nhi! Sau nà y mẹ sẽ không miá»…n cưỡng con cùng vá»›i bá»n Bình Äỉnh hầu, Trấn Quốc hầu tiến cung nữa.
Cảm xúc chân tháºt, khứu giác chân tháºt, thị giác chân tháºt, tất cả nhÆ° muốn nhắc nhở PhÆ°Æ¡ng Vân, má»i thứ ở trÆ°á»›c mắt Ä‘á»u không phải là ảo giác sau khi chết.
Chỉ khi mất Ä‘i rồi, má»›i biết nó quà báu đến dÆ°á»ng nà o!
PhÆ°Æ¡ng Vân má»™t lá»i cÅ©ng không nói, chỉ ôm chằm lấy Hoa DÆ°Æ¡ng phu nhân. Má»™t luồng cảm giác hạnh phúc đã đánh mất ùa và o táºn sâu linh hồn của hắn, nÆ°á»›c mắt giống nhÆ° đê vỡ lÅ©, à o à o trút xuống. Song song vá»›i nÆ°á»›c mắt chảy ra, chÃnh là quá khứ ảm đạm cùng hồi ức đầy Ä‘au Ä‘á»›n và hổ thẹn.
... ...
Từ khi Äại Chu kiến triá»u cho tá»›i hôm nay, tổng cá»™ng có hÆ¡n má»™t ngà n hai trăm sáu mÆ°Æ¡i năm (1260 năm). Trung thổ thần châu (2) trải qua nhiá»u phen chiến há»a, triá»u đại luân phiên thay đổi, đến hôm nay, má»›i được nghênh đón thá»i kì phát triển hòa bình lâu đến nhÆ° váºy.
Cho tá»›i ngà y hôm nay, triá»u Äại Chu có ngà n vạn sÄ© tá» (3), ruá»™ng cà y triệu mẫu, tác phÆ°á»ng (4) thà nh Ä‘Ã n. Ngay cả tiểu thÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể mặt áo dà i được là m bằng lụa là gấm vóc. Là má»™t quốc gia già u có và đông dân, và là má»™t đất nÆ°á»›c văn minh.
Lấy văn để an bang, dùng võ để trị quốc!
Triá»u Äại Chu đặt tại trung thổ thần châu, quanh giáp má»i Man, má»i Nhung, má»i Äịch, má»i Di và các má»i tá»™c nằm ngoà i bể lá»›n, có thể nói là cÆ°á»ng địch trùng trùng (5), có thể nói là cÆ°á»ng địch san sát. Kiến triá»u được hÆ¡n má»™t ngà n hai trăm sáu mÆ°Æ¡i lăm năm, quân sá»± không gián Ä‘oạn, tÃch trữ lá»±c lượng, đến nay đã có hÆ¡n má»™t ngà n sáu trăm vạn (16,000,000)! Võ lá»±c cá»±c thịnh, giống nhÆ° đốm trên mình con báo.
HÆ¡n ngà n năm chìm trong binh phong chiến há»a, triá»u Äại Chu không ngừng xuất hiện những thế gia già u có, vÆ°Æ¡ng hầu nảy nỡ (ND: 将相)!
Phụ thân của PhÆ°Æ¡ng Vân - PhÆ°Æ¡ng Dáºn bởi vì chiến công hiển hách, được phong Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu.
Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu tay nắm trăm vạn đại quân, tá»a trấn biên giá»›i ở phÃa nam Kinh Châu, trấn áp man tá»™c ở trong man hoang tùng lâm. Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu tá»a trấn man hoang được tám năm, thuá»™c hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng chém giết gần vạn dị tá»™c man hoang, xác chất thà nh núi, máu chảy thà nh sông. Dị tá»™c man hoang má»—i khi nhắc tá»›i tên của Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu Ä‘á»u không khá»i rùng mình.
Có Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu tá»a trấn phÃa nam, dị tá»™c man hoang không dám xâm phạm Trung thổ thần châu dù chỉ má»™t bÆ°á»›c.
PhÆ°Æ¡ng Dân có hai ngÆ°á»i con, con cả PhÆ°Æ¡ng Lâm, thiên phú trác tuyệt. Năm hai mÆ°Æ¡i tuổi đạt tá»›i cảnh giá»›i "Tráºn Pháp cấp". Lúc Ä‘i theo Trung TÃn hầu chống giặc phÆ°Æ¡ng Bắc đã láºp được chiến công hiển hách. Tại kinh thà nh là ngÆ°á»i đứng đầu trong đám con cháu VÆ°Æ¡ng công quý tá»™c, tuyệt đối xứng đáng.
Có được hai vị phụ thân cùng huynh trưởng có địa vị hiển hách nhÆ° váºy, cho dù PhÆ°Æ¡ng Vân có vô dụng thì tiá»n đồ vẫn vô cùng sáng lạng.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, con Ä‘Æ°á»ng mà PhÆ°Æ¡ng Vân còn lại hoà n toà n khác vá»›i huynh trưởng PhÆ°Æ¡ng Lâm, chÃnh là theo văn.
PhÆ°Æ¡ng Vân từ lúc còn nhỠđã không mấy hứng thú vá»›i võ đạo, lại có huynh trưởng là PhÆ°Æ¡ng Lâm, có ngÆ°á»i kế tục con Ä‘Æ°á»ng luyện võ của phụ thân, nên PhÆ°Æ¡ng Vân đối vá»›i việc luyện võ cÅ©ng không có nhiá»u Ä‘á»™ng lá»±c. NgÆ°á»i trong nhà từng khuyên nhủ hắn nhiá»u lần, nhÆ°ng ý chà của PhÆ°Æ¡ng Vân rất kiên định, dù thế nà o cÅ©ng không thể ép được.
Mặc cẩm y, ăn đồ ngon, ra và o Ä‘á»u có nô bá»™c theo hầu. Cuá»™c sống nhÆ° váºy vốn dÄ© có thể duy trì tá»›i cuối cuá»™c Ä‘á»i của PhÆ°Æ¡ng Vân, nhÆ°ng mà má»™t tráºn tai há»a từ trên trá»i giáng xuống.
Và o năm PhÆ°Æ¡ng Vân hai mÆ°Æ¡i bốn tuổi, huynh trưởng trong tráºn chiến chống giặc phÆ°Æ¡ng Bắc, xâm nháºp địch hoang, cuối cùng bị đại quân địch tá»™c bao vây. Tráºn chiến ấy, đại ca tuy rằng thoát được má»™t kiếp, nhÆ°ng bị cao thủ địch hoang cắt đứt má»™t chân, phế bá» má»™t thân công lá»±c. Có má»™t hôm, ngÆ°á»i hầu Ä‘i quét dá»n phòng ốc thì phát hiện PhÆ°Æ¡ng Lâm tá»± vẫn trong phòng.
Số mệnh của Phương gia kể từ hôm đó đã xoay chuyển xuống thấp.
Sau khi huynh trưởng mất được ba năm thì phụ thân, tức là Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu PhÆ°Æ¡ng Dáºn thông đồng vá»›i địch phản quốc, chứng cá»› phạm tá»™i vô cùng xác tháºt. Việc nà y kinh Ä‘á»™ng tá»›i hoà ng đế Äại Chu, tá»± mình xuất mã tiến và o dị quốc, tá»± tay giết chết.
Tin tức truyá»n ra, mẫu thân PhÆ°Æ¡ng Vân - Hoa DÆ°Æ¡ng phu nhân tá»± sát trong phủ, vì chồng thủ tiết.
Äồng thá»i, cấm vệ quân trong kinh thà nh xâm nháºp và o trong PhÆ°Æ¡ng phủ. Hạ nhân trong phủ có tất cả ba trăm nhân khẩu, chÆ°a trải qua hình bổ thẩm lÃ, và o ngà y hôm đó đã trá»±c tiếp chém đầu thị chúng.
...
Chỉ trong má»™t ngà y ngắn ngủi, cha mẹ PhÆ°Æ¡ng Vân Ä‘á»u mất mạng, gia tá»™c tru diệt!
Tất cả giống nhÆ° thủy triá»u cà n quét. PhÆ°Æ¡ng Vân chỉ có thể nhìn thấy má»i chuyện phát sinh mà bất lá»±c. Hối háºn, Ä‘au Ä‘á»›n, thầm tá»± trách. Äó là lần đầu tiên trong Ä‘á»i PhÆ°Æ¡ng Vân vì quyết định bá» võ há»c văn mà cảm thấy hối háºn. NhÆ°ng, hối háºn thì cÅ©ng đã muá»™n mà ng.
Khi ba trăm hai mÆ°Æ¡i ánh Ä‘ao của môn hạ sùng dÆ°Æ¡ng lóe lên trong bóng tối, PhÆ°Æ¡ng Vân cuối cùng phát ra má»™t tiếng rống giáºn hối háºn cùng không cam lòng.
Ãnh Ä‘ao xẹt qua cổ, đầu của PhÆ°Æ¡ng Vân bay cao, hắn nhìn thấy má»™t trụ máu chảy ra từ trong thân thể vẫn đứng vững và ng, sau đó là bóng tối vô bá» bến...
Lúc tỉnh lại, thì Phương Vân đã xuất hiện ở nơi nà y.
... ...
- Hà i tá» ngoan, đừng khóc! Con chÃnh là nam nhân của PhÆ°Æ¡ng gia. Nam nhân PhÆ°Æ¡ng gia không thể dá»… dà ng rÆ¡i lệ nhÆ° váºy.
Hoa DÆ°Æ¡ng phu nhân không khá»i kinh ngạc má»™t hồi, trong ấn tưởng của nà ng, đây là lần đầu tiên hà i tá» nà y khóc trÆ°á»›c mặt bà .
PhÆ°Æ¡ng Vân gối đầu lên bả vai của mẫu thân, dùng sức gáºt đầu. Hắn giống nhÆ° má»™t con bạc sau khi thua má»i thứ, Ä‘á»™t nhiên được trả lại tất cả tiá»n đã thua, có được má»™t cÆ¡ há»™i thứ hai trong Ä‘á»i ngÆ°á»i.
"Mẹ, bất luáºn lần nà y có phải trả cái giá lá»›n cỡ nà o, con cÅ©ng sẽ không để ngÆ°á»i rá»i khá»i bên con." PhÆ°Æ¡ng Vân tá»± nhủ trong lòng.
Không chỉ là mẫu thân, mà còn huynh trưởng cùng phụ thân... Phương Vân đã mất đi một lần, quyết không muốn mất đi lần thứ hai.
Tất cả, tất cả. Äá»u thoáng qua giống nhÆ° má»™t giấc má»™ng.
Chỉ có trong lòng PhÆ°Æ¡ng Vân là minh bạch, tất cả Ä‘á»u là tháºt. Hắn có được cÆ¡ há»™i thứ hai trong Ä‘á»i ngÆ°á»i. Mặc dù không rõ tất cả vì sao lại phát sinh nhÆ° thế, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Vân hiểu rõ, hắn quyết sẽ không để cho cÆ¡ há»™i thay đổi váºn mệnh nà y vuá»™t khá»i lòng bản tay của mình.
Cảm nháºn được sá»± ấm áp của mẫu thân, tâm tình của PhÆ°Æ¡ng Vân dần dần bình tÄ©nh trở lại. Lúc nà y má»›i cảm thấy toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n.
Äau Ä‘á»›n, phát bệnh, thái y, mẫu thân... Sau khi thanh tỉnh, má»i việc xảy ra chỉ trong má»™t phút ngắn ngÅ©n từ trong đầu trà o ra, dần dần cùng vá»›i trà nhá»› trùng khá»›p vá»›i nhau.
Phương Vân nhớ tới một chuyện.
Năm mÆ°á»i bốn tuổi hắn sinh "bệnh". ChÃnh xác mà nói, là bởi vị Bình Äỉnh hầu cùng vá»›i Trấn Quốc hầu, hai đứa trẻ nà y liên hợp lại đánh cho hắn má»™t tráºn tÆ¡i bá»i. Nguyên nhân là do Bình Äỉnh hầu nhá», Trấn Quốc hầu nhá» mắng Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu xuất thân đê tiện, còn PhÆ°Æ¡ng Vân là con của Tứ PhÆ°Æ¡ng hầu cÅ©ng chÃnh là tiện chủng.
PhÆ°Æ¡ng Vân không chịu ná»—i, cãi lại má»™t câu. Kết quả bị hai chúng nó hà nh hung. Tình huống nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải là lần đầu tiên, nhÆ°ng mà lần nà y đặc biệt Ä‘á»™c ác. PhÆ°Æ¡ng Vân bị bệnh ba ngà y, mẫu thân Hoa DÆ°Æ¡ng phu thân tháºm chà còn má»i thái y trong cung tá»›i trị liệu cho hắn.
Chuyện nà y xảy ra sau khi PhÆ°Æ¡ng Vân luyện võ không lâu trÆ°á»›c đó. Äúng là bởi vì có chuyện nà y, cho nên PhÆ°Æ¡ng Vân lúc còn mÆ°á»i bốn tuổi đối vá»›i loại tranh chấp võ nghệ nà y vô cùng chán ghét, cho nên từ đó vá» sau, không tu võ đạo, bá» võ theo văn.
Chuyện nà y, có thể nói chÃnh là ngá»n nguồn thay đổi váºn mệnh của PhÆ°Æ¡ng Vân.
Nhìn hai cánh tay nhá» nhắn, PhÆ°Æ¡ng Vân rốt cuá»™c cÅ©ng xác định được má»™t chuyện. Tất cả không phải là ký ức, mà là chuyện tháºt Ä‘ang diá»…n ra trÆ°á»›c mắt hắn. Hắn bây giá», đã mÆ°á»i bốn tuổi, chÃnh là bÆ°á»›c ngoặt khiến cho hắn cả Ä‘á»i không quên.
Năm nay PhÆ°Æ¡ng Vân mÆ°á»i bốn tuổi. Hắn còn có thá»i gian mÆ°á»i năm để thay đổi váºn mệnh của ngÆ°á»i nhà !
Chú ThÃch
(1) tiểu nhi (å°å„¿) : con nhá», con nhà tôi...
(2) trung thổ thần châu (ä¸åœŸç¥žæ´²) : thần châu hạo thổ (chắc thế)
(3) sÄ© tá» (ååƒ) : tầng lá»›p trà thức thá»i xÆ°a.
(4) tác phÆ°á»ng (作åŠ) : xưởng chế tạo.
(5) cám ơn TheJoker-sama góp ý!