Mình dự định sau khi up trên hai mươi chương trở lên mới bắt đầu lập topic góp ý. Vì mình mới tham gia diễn đàn không lâu nên số bài viết còn nghèo nàn, chưa trở thành thành viên nhiệt tình nên còn nhiều hạn chế. Anh em thông cảm. Ok, tiếp tục cuộc hành trình.
Chương 5: Sự bá đạo của Lôi hệ ma pháp
Mẹ tôi dẫn tôi đến một căn biệt viện ở phía bắc hoàng cung, nơi mà tôi cư trú trong suốt những năm sắp tới. Tuy nói là biệt viện nhưng thực tế nó là một căn nhà mọc ra từ một cây cổ thụ vô cùng to lớn. Từng bậc thang mọc ra từ thân cây uốn lượn thành cầu nối từ ngôi nhà xuống mặt đất. Tuy cách thiết kế nhà của của Tinh Linh tộc rất độc đáo nhưng tôi lại không thấy vậy. Tôi nghĩ nếu đặt trường hợp bản thân nêus bị vây công mà trốn trong căn nhà thế này thì căn bản chính là chui đầu vào rọ a. Nội thất của căn nhà được thiết kế trang nhã, vật dụng trong nhà đều được làm bằng gỗ và chạm khắc hoa văn hình lá cây trông vô cùng tinh xảo. Mẹ tôi nói: " Karn, trước hết con cứ ngủ một giấc đi nhé. Mẹ phải đi gặp bà ngoại một lát."
" Vâng ạ." Tôi ngoan ngoãn nói rồi trực tiếp nhảy lên chiếc giường. Amelia thấy con trai vô tư như vậy thì có chút buồn cười, nàng lăc đầu rồi xoay người rời đi.
Tai một cung điện to lớn. Mười hai trưởng lão gồm sáu nam sáu nữ ngồi đối diện nhau. Tinh Linh nữ vương thì an vị trên vương tọa. Nàng nhìn các vị trưởng lão nói: " Chuyện của Karn, cháu của ta. Các vị trưỡng lão thấy thế nào?". Một vị nam trưởng lão đứng đầu bước ra. Hắn có mái tóc đen buộc thành đuôi ngựa và bận một bộ giáp màu đen trông vô cùng băt mắt. Hắn nói: " Tuy tiểu điện hạ thể hiện ra tài năng ma pháp cực cao nhưng theo ý thần. Việc để tiểu điện hạ yết kiến nguyên tố Tinh Linh nữ hoàng là quá sớm."
Vị nữ trưởng lão đúng đối diện không cho là đúng bước ra nói: " Trevor, ngươi không thể nói như vậy. Tất cả chúng ta đều hiểu được sự xuất hiện của một lôi hệ ma pháp sư là có ý nghĩa như thế nào. Phàm là Lôi hệ ma pháp sư khi đạt đến đỉnh cao chính là tuyệt thế cường giả có thể quét ngang đại lục. Các hệ ma pháp khác luận về lực sát thương, tính phá hoại và phạm vi công kích so với Lôi hệ đều tự thẹn không bằng."
Trevor nghe vậy liền phản bác: " Sát thương và tính phá hoại thì không có gì phải bàn nhưng về phạm vi công kích thì chưa chắc đâu. E'Lara".
Nữ trưởng lão tên E'Lara nhíp mắt nhìn Trevor: " Vậy sao Trevor? Hẳn ngươi còn nhớ Cuồng Lôi Thú chứ?"
Đôi con ngươi Trevor rụt lại. Hắn âm trầm nhìn E'Lara nói: " E'Lara, ý ngươi là gì?"
Nữ trưỡng lão hờ hững nói: " Hẳn ngươi phải biết cấm chú của Cuồng Lôi Thú. Diệt Thế Cuồng Lôi chứ? Phạm vi công kích của nó có thể dùng từ "Diệt Thế" để hình dung thì đủ hiểu được nó to lớn đến mức nào. Cấm chú vừa buông xuống, Lôi điện bao phủ cả chiến trường. Trăm vạn hùng binh bị đánh thành bụi phấn.
Sau trận chiến lịch sử ở trung tâm đại lục 500 năm trước, Lôi hệ ma pháp liền trở thành Huyền Thoại. Ta biết thân nhân ngươi bị giết bởi lôi hệ ma pháp làm ngươi trở nên căm hận Cuồng Lôi Thú và Lôi Hệ ma pháp sư. Nhưng tiểu điện hạ vô can, ngươi đừng có mà giận cá chém thớt. Ta chỉ nói vậy thôi."
Trevor im lặng không nói gì. Hắn biết E'Lara nói có lý nhưng hắn vẫn có chút khó chịu. E'Lara thấy Trevor bình tĩnh lại thì nói tiếp: " Tiểu điện hạ bây giờ mới năm tuổi. Dưới sự bảo hộ của chúng ta cùng với sự dạy dỗ của Nguyên Tố Tinh Linh nữ hoàng thì ta tin, hai mươi năm sau Tinh Linh tộc chúng ta lại xuất hiện một siêu cấp cường giả.". Các vị trưởng lão còn lại thì gật đầu đồng ý. Lúc này Tinh Linh nữ vương nói:
" Được rồi, chuyện này ra quyết định như vậy. Một tháng sau, Ta sẽ đích thân dẫn Karn yết kiến Nữ hoàng.".
Đột nhiên một cận vệ tiến vào hành lễ nói: " Bẩm Nữ Vương, Nhị Công Chúa điện hạ cầu kiến."
" Truyền nàng vào đây". " Tuân lệnh" Cận vệ hành lễ rồi lui ra.
Trong căn nhà gỗ, Một nữ tinh linh vô cùng xinh đẹp đang đứng nhìn cậu bé ngủ trên giường. Thiếu nữ lẩm bẩm: " Tên quỷ nhỏ chết tiệt này ngủ trông cũng dễ thương đấy chứ.". Nhìn làn da trắng nõn nà trên khuôn mặt đứa bé, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại đưa tay lên vuốt. Cái cảm giác mềm mềm mà ấm áp làm nàng cảm thấy ngứa ngáy. Tay nàng vuốt nhẹ rồi chuyển sang vuốt mạnh cuối cùng không nhịn được mà nhéo một cái. " Bà chị, chị có thôi ngay cái trò này được không? Tôi mới năm tuổi a. Chưa đủ tuổi với chị đâu."
"Áaaaaaaa" Vanir hét toáng lên rồi nhảy bật dậy. Tôi thấy phản ứng của nàng như vậy thì nghệch cả người.
Tôi nảy ra một ý đùa dai. Hắc hắc. Tôi hét lớn: " Áaaaaa. Có dâm nữ khi dễ hài tử năm tuổi này. Bớ người ta. Quác." Một tú quỳên lớn dần trong tầm mắt là hình ảnh cuối cùng tôi thấy được trước khi mất đi tri giác.
Nói chung là chương ngắn. Tới giờ vào ca. Anh em thông cảm.