Triệu Hải hít thở mấy hơi thật sâu, điều chỉnh lại tâm tình của mình, sau đó hắn cầm cây gậy ngắn có điêu khắc hình côn trùng lên, âm thanh kỳ lạ liền vang lên trong đầu hắn:
- Dụng cụ phóng côn trùng có hại, level 1, có thể thả côn trùng có hại, ăn sạch hoa màu, số lần sử dụng, 50 lần/ngày, có thể mang ra ngoài không gian để sử dụng.
- Dụng cụ phóng cỏ dại, level 1, có thể phóng ra cỏ dại, tranh đoạt chất dinh dưỡng của hoa màu, số lần sử dụng, 50 lần/ngày, có thể mang ra ngoài không gian để sử dụng.
Triệu Hải cười hắc hắc, đặt hai cây gậy về lại chỗ cũ, hai thứ này đều là thứ tốt, dùng để hại người thì thật tuyệt vời.
Trong phòng bây giờ không còn đồ vật nào nữa rồi, Triệu Hải liền rời khỏi căn nhà cỏ, hướng kho hàng mà đi tới, hắn biết trong kho hàng nhất định còn có thứ gì đó, ít nhất hắn cũng đã được hệ thống tặng cho hạt giống cỏ nuôi gia súc.
Rất nhanh, Triệu Hải đã đến bên ngoài kho hàng, kho hàng này thoạt nhìn hết sức bình thường, một căn nhà cỏ khá nhỏ, phía trước mặt là một cánh của gỗ nhỏ, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt.
Triệu Hải đặt tay lên cánh cửa gỗ, âm thanh kỳ lạ liền vang lên:
- Kho hàng, level 1, có thể chứa đựng vật phẩm, không giới hạn chủng loại cùng số lượng, vật phẩm được giữ nguyên trạng thái khi bỏ vào và lấy ra, có thể mang ra ngoài không gian để sử dụng, vật phẩm hiện tại, sáu túi hạt giống cỏ nuôi gia súc.
Triệu Hải vừa mới nghĩ đến ‘hạt giống cỏ nuôi gia súc’, lập tức trước mặt hắn liền xuất hiện sáu cái túi nhỏ, bên trên mỗi túi đều có viết chữ ‘hạt giống cỏ nuôi gia súc’.
Triệu Hải sửng sốt, sau đó mừng rỡ, hắn còn đang muốn tìm hiểu cách sử dụng kho hàng, không ngờ chỉ cần vừa nghĩ liền có thể sử dụng, như vậy thật sự quá tốt.
Triệu Hải đẩy cánh cửa kho hàng nhưng hắn phát hiện cửa không mở được, kho hàng này chỉ giống như một chỗ bày biện, không thể ra vào được.
Triệu Hải mỉm cười, xoay người đi về phía căn nhà cỏ, hắn nằm xuống chiếc giường cỏ, yên lặng suy nghĩ về những gì mình đang sở hữu. Bây giờ mình đang có một không gian riêng, có một vùng đất có thể trồng trọt, có một nguồn nước có thể uống, hơn nữa đất ở đây có tác dụng rút ngắn thời gian thành thục của cây trồng xuống 10 lần, còn có nguồn nước nữa, xem như được rút ngắn thêm 10 lần nữa, như vậy thật tốt, ít nhất sau này cũng không lo chết đói.
Còn có cái rổ kia cũng có thể sử dụng, xẻng cũng thế, còn có thùng nước, nông dược, dụng cụ phóng côn trùng có hại, dụng cụ phóng cỏ dại v.v toàn là hàng xịn, tất cả đều có thể mang ra ngoài không gian để sử dụng, quan trọng nhất là kho hàng, có kho hàng này chẳng khác nào hắn đang sở hữu một không gian trữ vật khổng lồ, đây mới là điều làm hắn cao hứng nhất.
Từ trong kỳ ức của Adam, hắn biết được công cụ trữ vật trên thế giới này rất nhiều, một gã không gian hệ ma pháp sư có thể làm ra một công cụ trữ vật, nhưng mà số lượng không gian hệ ma pháp sư trên thế giới này không nhiều, cho nên mặc dù công cụ trữ vật không ít nhưng hầu hết đều nằm trong tay các quý tộc, người bình thường rất ít ai có được những công cụ như vậy.
Công cụ trữ vật của bọn họ cũng không thể nào so sánh với kho hàng, những công cụ này hầu hết đều có thể tích khá nhỏ, lớn nhất cũng chỉ có thể tích mấy trăm m3, như vậy đã được gọi là thần khí rồi, kho hàng khổng lồ như của hắn căn bản không tồn tại.
Chủ yếu là những công cụ trữ vật trên Đại Lục Phương Chu không thể chứa đựng những sinh vật sống, mà kho hàng trong không gian này thì có thể, nó có thể chứa đựng tất cả, không hạn chế chủng loại.
Ngoại trừ những ‘bất động sản’ đó, hắn còn có sáu túi cỏ nuôi gia súc, 500 kim tệ, mặc dù bây giờ không thể mang kim tệ ra ngoài, nhưng hắn có thể dùng kim tệ để mua những vật phẩm trong cửa hàng không gian, như vậy cũng đủ rồi.
Sau khi đã xem qua tóm tắt sơ lược về không gian, Triệu Hải cũng đã rõ ràng, nơi này cùng với trong trò chơi không khác nhau là bao, sau này khi lên level cao hơn, hắn còn có thể kiến tạo nông trại, như vậy càng có nhiều chuyện có thể làm hơn rồi.
Điều quan trong nhất là bây giờ hắn đang có mười mẫu đất, còn có một dòng suối vô tận, có hai loại đồ vật này, hắn có thể nghĩ biện pháp để cải tạo vùng đất đen trên lãnh thổ của hắn, bất quá, điều đầu tiên cần làm là trồng trọt trên mười mẫu đất này đã.
Nghĩ đến đây, Triệu Hải liền cười khổ, từ trước đến giờ hắn vốn là một kẻ nghiện internet, lại sinh ra ở thành phố, căn bản không biết tí xíu gì về các giống cây trồng, có thể nói đến cả ngũ cốc hắn cũng chẳng biết phân biệt, bây giờ đột nhiên bao hắn đi trồng trọt, hắn thật sự không biết nên trồng loại cây gì cho tốt.
Triệu Hải liền đem cỏ nuôi gia súc trả về kho hàng, hắn hết sức rõ ràng, bây giờ cỏ nuôi gia súc hoàn toàn vô dụng với hắn, chỉ sau này khi đã mở được nông trại mới có thể sử dụng, còn bây giờ, hắn muốn trồng loại hạt giống nào sau khi thu hoạch có thể ăn, hoặc có thể bán lấy tiền.
Điểm vào giao diện của hàng, phía trên xuất hiên những hình ảnh nông sản, phía dưới là level cùng với giá cả mua sắm, giống hệt như giao diện trong trò chơi.
Triệu Hải nhìn thoáng qua giao diện, hắn phát hiện việc mua sắm cũng y hệt như trong trò chơi, bây giờ hắn đang ở level 1, những loại hạt giống hắn có thể mua chỉ có: cỏ nuôi gia súc, củ cải trắng, cà rốt cùng với rau cải trắng, những giống cây trồng khác đều không mua được.
Triệu Hải liền thử điểm vào một loại hạt giống nông sản level 2, trên màn hình liền hiện ra thông báo ‘level của bạn không đủ’, Triệu Hải hoàn toàn rõ ràng, việc mua sắm ở đây giống hệt như trong trò chơi.
Giờ hắn chỉ có thể gieo trồng bốn loại hạt giống này, Triệu Hải liền không do dự mua ngay hạt giống củ cải trắng, hạt giống của cải trắng có giá 150 kim tệ một túi, mỗi túi có thể trồng trên mười mẫu đất, trên mười mẫu đất có thể thu hoạch chừng 8000 cân, bán cho cửa hàng trong hệ thống có thể thu được 500 kim tệ.
Án theo hệ thống tiền tệ trong thế giới này, 500 kim tệ đại khái tương được với 5 vạn NDT, nói cách khác, 1 kim tệ = 100 NDT, 1 ngân tệ = 10 NDT, 1 đồng tệ = 1 NDT.(NDT = Nhân Dân Tệ)
Như vậy so ra, trồng củ cải trắng rất có lời, bất quá so với cà rốt cùng rau cải trắng thì còn kém một chút, nhưng Triệu Hải vẫn quyết định chọn củ cải trắng không phải bởi vì có thể bán được nhiều hay ít tiền mà bởi vì điểm kinh nghiệm.
Trước kia, khi hắn còn đang chơi trò chơi nông trường, Triệu Hải đã nhận thức được rất rõ ràng, trong tất cả các công tác nông nghiệp, từ xới đất, đến trồng trọt, cho đến tận lúc thu hoạch, sản phẩm giúp hắn đạt được nhiều điểm kinh nghiệm nhất lại chính là củ cải trắng thoạt nhìn không có gì đặc biệt này. Bây giờ, việc cần thiết nhất hắn muốn chính là nông trường mau lên level, như vậy hắn có thể trồng được nhiều loại rau quả hơn nữa, mà nhìn chung, củ cải trắng khi bán cũng thu được không ít tiền, với tình hình hiện tại thì củ cả trắng chính là sự lựa chọn tối ưu rồi.
Triệu Hải vốn là một kẻ nghiện internet, mà loại người như vậy thường không thích ra khỏi nhà, cho nên khi gặp tình huống bắt buộc phải đi đâu đó, hắn sẽ luôn tính trước hôm nay cần làm những gì, làm như thế nào để tiết kiệm thời gian nhất, hoặc là làm luôn những việc cần làm vài ngày sau, xong càng sớm càng tốt, như vậy, hắn có thể không cần ra khỏi cửa vài ngày rồi.
Qua một thời gian dài, tự nhiên sẽ hình thành nên một thói quen hay tính toán, khi muốn làm chuyện gì, hắn đều tính toán cẩn thận đã, sau đó tìm ra phương án tối ưu, rồi dựa theo phương án đó mà thực hiện.
Lần này cũng vậy, hắn tính tới tính lui nửa ngày, cuối cùng chọn củ cải trắng, bởi vì củ cải trắng đem lại nhiều điểm kinh nghiệm nhất, điều này so với việc ít đi một chút kim tệ thì không tính là gì.
Triệu Hải liền lập tức mua một túi hạt giống củ cải trắng, túi hạt giống cũng không xuất hiện trước mặt hắn mà lại xuất hiện trong kho hàng, bất quá, Triệu Hải vừa nghĩ đến thì một túi nhỏ liền xuất hiện ngay trước mặt hắn, cái túi này cũng không lớn, thoạt nhìn như túi đậu, bên trong hình như cũng chẳng có gì, nhưng khi tay Triệu Hải chạm vào túi thì âm thanh kỳ lạ kia lại vang lên:
- Hạt giống củ cải trắng, một túi, có thể trồng trọt, có thể mang ra ngoài không gian, diện tích trồng trọt, mười mẫu.
Triệu Hải thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo, túi hạt giống này có thể trồng trên mười mẫu, nói cách khác hắn không cần tốn thêm tiền để mua hạt giống rồi, bất quá hệ thống này cũng thật sự keo kiệt, nếu là quà tặng thì chỉ tặng mình đủ trồng trên sáu mẫu, phải mua hàng mới trồng đủ trên mười mẫu, thật sự là tính toán chi ly mà.
Đóng giao diện cửa hàng lại, Triệu Hải cầm túi hạt giống đi ra khỏi căn nhà cỏ, nhưng nhìn tới nhìn lui mười mẫu đất của mình hắn hơi ngây người, hạt giống thì có rồi đây, nhưng trồng kiểu gì bây giờ? Kêu một kẻ nghiện internet đi trồng trọt? Mà đáng nói là hắn cũng chẳng biết trồng củ cải trắng như thế nào, như thế này có phải chết không?
Nghĩ đến đây, Triệu Hải không khỏi không nghĩ đến việc đem túi hạt giồng cất lại vào nhà kho, đột nhiên hắn nhìn chằm chằm vào túi hạt giống trong tay mình, một ý nghĩ lớn mật hiện lên trong đầu hắn.
Toàn bộ không gian này hình như đều vì hắn mà hình thành, mặc dù mua hạt giống vẫn cần kim tệ, nhưng người dùng tiền mua chỉ có thể là hắn, giống hệt như hắn đang chơi game, nếu vậy, việc trồng trọt có cần mình phải tự làm không?
Nghĩ là làm, Triệu Hải lập tức suy nghĩ đến việc trồng củ cải trắng, hắn vừa mới nghĩ trong đầu thì lập tức túi hạt giống của hắn bay ra ngoài, tiếp theo đó, xẻng cũng bắt đầu di chuyển, nó bắt đầu đào những hố nhỏ trên ruộng, hạt giống thì cứ từng hạt từng hạt rơi vào trong hố, tiếp theo đó, thùng nước liền tự động bay lên, tưới nước vào bên trong những hố nhỏ đó, cuối cùng, xẻng tự động lấp những hố kia lại. Đào hố, gieo hạt, tưới nước, lấp đất, từng công việc được phân công rõ ràng, làm việc vô cùng ăn ý, cứ như là một khối thống nhất, đương nhiên, Triệu Hải không hề động tay vào một điểm.
Triệu Hải nhìn loại tình huống này không khỏi ha hả cười to, không gian này thật quá tốt, hắn có cảm giác như mình chính là ‘Thần’ trong không gian này, chỉ cần một suy nghĩ trong đầu mình, không gian sẽ tự động thực hiện theo yêu cầu của hắn, thật sự quá tốt rồi.
Ngồi xem những hạt giống này được trồng hết cũng mất một lúc lâu, Triệu Hải cũng sợ Green phát hiện hắn đã mất tích liền sốt ruột, hắn liền suy nghĩ rời khỏi không gian, vừa nghĩ trong đầu thì hắn đã trở lại căn phòng trong tòa thiết sơn của mình, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ dường như cũng không khác nhiều, hơn nữa trong phòng hình như cũng chưa có ai vào, điều này càng làm Triệu Hải tin tưởng thời gian hắn rời đi không lâu, cho dù hắn ở trong không gian hơi lâu một chút, điều này chứng tỏ tốc độ trôi qua của thời gian trong và ngoài không gian hoàn toàn khác nhau.
Triệu Hải hưng phấn đến mức muốn kêu to, có một công cụ ‘ăn gian’ nghịch thiên như vậy, ở trên thế giới này, hắn hoàn toàn có thể làm một gã địa chủ nhỏ, sống tiêu dao, việc báo thù cho Adam tạm thời không nhắc tới, trước hết mình phải sống cho tốt mới là đạo lý.
Không thể không thừa nhận Triệu Hải là một kẻ không có dã tâm lớn, hắn là một kẻ có ý thức ‘tiểu nông’ rất mạnh, chỉ cần mình sống tốt là được rồi, nào là chuyện chấn hưng gia tộc Buda, giúp Adam báo thù v.v, đó cũng chỉ là những suy nghĩ nhất thời trong lúc kích động của hắn, vừa nghĩ đến thế lực của những quý tộc kia, tim hắn như muốn đóng băng, đường đường gia tộc Buda bị người ta nói diệt là diệt, một Triệu Hải bé xíu như hắn thì tính là gì? Người ta muốn tiêu diệt hắn chẳng phải chỉ đơn giản là một cái phất tay sao?