Xem bài viết đơn
  #806  
Old 12-12-2012, 06:16 PM
D Lão D Lão is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Dec 2012
Đến từ: Đà Nẵng
Bài gởi: 1
Thời gian online: 9588
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 1 Post
Con sóng mang tên Tử Linh.


Hàn Lão Ma ngày ấy lần đầu tiên gặp Tử Linh tại ma giới có biết chăng hắn đã mang đến trong lòng nàng khát vọng sống mà từ lâu thứ ấy trong lòng nàng đã héo tàn. Hàn Lão Ma như nước về ngày hạn ươm chồi mầm sống nơi đáy lòng Tử Linh, như than ấm ngày đông sửi ấm cho trái tim hồng nhan bạc mệnh được tiếp tục đập nhịp đập thổn thức, nhịp sóng của yêu thương và hi vọng. Hàn Lão Ma người có biết đâu hắn đã mang đến cho nàng một Biển Lớn Khát Khao Hy Vọng để cho con Sóng Yêu Thương mang tên Tử Linh được thỏa mình tung tăng trên bể lớn “tình yêu , nỗi nhớ và hi vọng” ấy của ngươi. Để rồi con sóng mang tên Tử Linh ấy mãi mãi chỉ muốn vỗ vào bến bờ Hàn Lập kia mà thôi. Hy vọng ấy đã ươm mầm cho nổi nhớ cồn cào nơi sâu thẳm tâm trí nàng hay là đượm buồn từng đợt sóng lệ hoài mong nơi khóe mắt nàng chăng.

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức


Sóng- Xuân Quỳnh

Ai nói tu tiên đạo là vô tình ai nói tu tiên đạo Phàm Nhân Tu Tiên là vô tình, hãy nhìn xem Tử Linh kia đã mấy ngàn năm một thân nhi nữ kinh trải. Một thân hồng nhan bị vùi dập nơi chốn tu tiên đạo khốc liệt kia. Cuộc đời nàng là một chuỗi bất hạnh qua bao nhiêu tay kẻ nhồi nặng có bao giờ nàng được yêu thương dám yêu thương và hy vọng như bây giờ. Hết Ôn Thiên Nhân rồi là Hô Lão Ma , hết Hô Lão Ma rồi lại vào tay Lục Cực. Đóa hồng xơ xác kia Hồ Xuân Hương cũng cảm thán muôn phần:

Thân em vừa trắng lại vừa tròn,

Bảy nổi ba chìm với nước non.

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Mà em vẫn giữ tấm lòng son


Phong ba bão táp vùi dập nữ nhi nhưng nơi ấy Tử Linh vẫn còn đó một Tấm Lòng Son trinh khiết và nơi đó con sóng khát khao yêu thương hạnh phúc vẫn thét gào .

Niên kỷ có thể trôi đi không đợi chờ nhưng nơi ấy, tấm lòng son vẫn còn trinh khiết tinh nguyên như mới ngày nào biết thổn thức nhớ nhung, có chăng cơn sóng yêu thương ấy đã lạc mất bến bờ hạnh phúc trong ngày tháng bi thương bị dòng đời xô đẩy và giờ đây lại tìm được nơi ấy Hàn Lão Ma bến bờ hy vọng và tình yêu. Con sóng ấy có chăng như con sóng của Xuân Quỳnh.

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Từ ngày gặp lại Hàn Lão Ma ấy nó đã thức dậy , nỗi khát vọng tình yêu ấy vẫn bồi hồi trong ngực nàng mặc cho thời gian trôi qua vùi dập. Để rồi bao nhớ nhung hy vọng da diết cồn cào ấy vỡ òa khi gặp lại Hàn Lập.


Trích:
Cả hai lần nữa tương kiến, tự nhiên không khỏi vui mừng, ai cũng một phen tình cảm bồi hồi có chăng là dấu sâu trong lòng mà thôi.
Giờ phút này Tử Linh, sớm đã nghe từ miệng Lam Dĩnh mà biết chuyện Hàn Lập tiến giai Đại Thừa, lại nghe từ hắn biết được tin tức Lục Cực đã vẫn lạc, làm cho nàng cả người lúc này như ngây dại.

Niềm vui nối tiếp niềm vui , sóng trước chưa xong sóng sau đã vỗ chồng chồng lớp lớp con sóng hạnh phúc vỗ vào lòng Tử Linh khiến nàng tức thời bần thần không tin vào sự thật. Đời nàng đã chịu quá nhiều đau khổ chịu quá nhiều bi thương niềm vui này hạnh phúc kia thật là vượt quá tất cả những gì trước đây nàng đã tưởng tượng về Hạnh Phúc Đích Thực. Nàng như ngây dại….


Trích:
"Nói như vậy, ta rốt cục khôi phục thân tự do, rốt cuộc không cần e ngại bị người khác luyện thành những hóa thân rồi." Tử Linh con mắt quang có vài phần mê mang, trong miệng lẩm bẩm nói.
Ngây dại ấy không dám tin ấy đưa nàng vào miên man tận cùng của sự hành phúc .“Ngực Trẻ” nơi nàng lại như sống lại thời tuổi thanh xuân . Trong lòng còn không giám tin vào mọi chuyện: “Thật không, là thật đấy sao , Hàn Lập của em, mọi chuyện này là thật sao.” Trái tim ấy còn bé bỏng lắm còn đáng yêu lắm còn son sắt lắm thay. Câu hỏi thật ngây ngô với Hàn Lập nhưng lại đượm chứa bao nhiêu Hy Vọng bao nhiêu yêu thương dâng đầy nơi đáy lòng vỡ òa trong niềm hạnh phúc vô biên. Số phận nàng giờ đây trong tay nàng rồi, hạnh phúc kia nàng đã có thể nắm lấy rồi.

Nhưng phải kính phục nàng , mang trong mình một trái tim cháy bỏng yêu thương rạo rực như thế nhưng giữa khoảng khắc hạnh phúc trào dâng lý trí nơi lòng nàng vẫn biết dẫn đường cho cảm xúc con tim. Không để tình cảm làm lu mờ lý trí, định lực như vậy quả làm Nam Nhi khối kẻ phải thẹn lòng. Tử Linh thức tỉnh khói cơn miên man hạnh phúc bất tận để mà trở lại thực tế tiếp tục nhìn về đại đạo và tương lai.

Trích:
"Nói như vậy, ta cũng yên tâm. Cái kia Hàn huynh lần này gặp ta, là muốn..." Tử Linh đôi mắt đẹp rơi vào Hàn Lập trên mặt, có chút chần
Nàng giờ đây nhìn về tương lai nhìn về bến bờ mà nàng mòn mỏi mong chờ , mòn mỏi nhớ nhung , mòn mỏi hy vọng, bến bờ ấy bến bờ Hàn Lập. Con sóng Tử Linh sau bao ngày lang bạc trên bể lớn vô định giờ đang dõi mắt ngọc về bến bờ Hạnh Phúc yêu thương vô tận mang tên Hàn Lập .

Trích:
"Ta chỉ muốn nghe huynh chính thức trả lời." Tử Linh nhìn lên Hàn Lập, thập phần kiên trì , khẩn khoản bộ dạng.
Nàng khẩn khoản muốn biết được tương lai của bến bờ ấy . Đôi lứa khi đã yêu nhau rồi thì thời gian nghĩ về tương lai còn nhiều hơn cả thời gian yêu nhau có chăng là vì sợ một ngày mất nhau, sợ tình kia không trọn vẹn nhất là giữa muôn trùng sóng cả của bể lớn Tu Tiên Đạo.

Nỗi sợ tình ai bám theo nàng là vậy, dày vò chút hạnh phúc nhỏ nhoi trong “ngực trẻ” kia là vậy để rồi nàng nghĩ nghĩ và nghĩ . Nghĩ về tương lai, nghĩ về đại đạo, nghĩ về thế nào là Hạnh Phúc Trọn Vẹn.

Trích:
"Như vậy là sau đó tu luyện liền không có trở ngại? Sau lần chia tay trước, ta đã từng suy nghĩ rất kỹ về việc trở về Linh giới.”
Ở đây ta lại một lần nữa ta lại thán phục khả năng “ngụ tình” trong từng câu chữ của Vong Ngữ . Tiếng lòng suy tư của Tử Linh cũng là suy tư chung của nữ nhi khi yêu mà đã dược Xuân Quỳnh khắc họa trong bốn câu thơ:

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?


Hạnh Phúc là vậy đưa người ta đến tột cùng nhưng cũng ão mộng như sương khói, Hạnh Phục không phải hữu hình để mà giữ chặt nắm chặt được. Nó cứ đến rồi đi vô thường nhất là tại cái Biển Lớn Tiên Đạo khốc liệt này , con sóng nhỏ nhoi Tử Linh không thể không hoang mang lo lắng rồi số phận mình được. Rồi con sóng ấy liệu có mang Tử Linh đến bên bến bờ Hàn Lập thân thương kia được chăng. Để rồi ngộ ra mà trả lời cho câu hỏi : “Từ nơi nào sóng lên” Đó chính là từ con đường Tu Tiên. Nàng bước chân vào con đường tu tiên cũng là mưu cầu Hạnh Phúc , mà tận cùng của Hạnh Phúc là Hạnh Phúc Bất Diệt , Hạnh Phúc Vẹn Toàn. Ở đây nàng đã hiểu ra được rằng muốn con sóng yêu thương của bản thân vỗ vào bến bờ tình yêu Hàn Lập thì chỉ có thể đi đến cuối con đường truy tìm Hạnh Phúc lớn lao – Tu Tiên Lộ.


Trích:
“ Nhưng là vô luận nghĩ như thế nào, thì ta vẫn thấy nếu ta muốn trên con đường lớn thành công, kỳ thật tại Ma giới mới là tốt nhất. Tựa như Lục Cực lúc trước đối với ta nói như vậy, với ta thể chất kỳ thật tu luyện Ma giới công pháp mới là sự chọn lựa tốt nhất.”

Chỉ có thể đến nơi không còn con sóng nào khác có thể vùi dập được nàng chia cắt được nàng với bến bờ thân yêu ấy thì lúc đó mới thật sự là Hạnh Phúc cuối cùng Hạnh Phúc vẹn toàn. Để rồi quyết định bỏ cái nhỏ nhoi , tức thời mà theo cái lớn lao, cái vĩnh cữu. Thông điệp Vong Ngữ : “Yêu một cách lý trí” là vậy. Viễn cảnh tương lại Tử Linh nghĩ đến thật không khỏi làm mỗi người chúng ta phải suy nghĩ nhiều về thế nào là Tình Yêu, Thế Nào là Hạnh Phúc thật sự.


Trích:
“ Lại nói về việc trở lại Linh giới..., đã tính có huynh che chở cùng tương trợ, ta có thể miễn cưỡng tiến vào Đại Thừa cảnh giới, nhưng cuối cùng thời điểm phi thăng, chỉ sợ cũng cũng là ngàn khó muôn vạn khó đấy. Tiểu muội cũng không muốn sau lúc Hàn huynh phi thăng tiên giới thành công, trở thành một tên Chân Tiên, mà chính mình lại còn ở lại hạ giới, rồi chỉ có thể yên lặng dưới lần lượt thiên kiếp chờ đến lúc vẫn lạc." Tử Linh nói xong nói xong, diễm lệ vô song ngọc dung dần dần biến thành thập phần kiên định đứng dậy.
Ở đây Tử Linh vẫn không để tình cảm dâng trào mảnh liêt kia chi phối hoàn toàn mà tĩnh tâm lấy lý trí để suy xét mọi chuyện về tương lai của hạnh phúc kia. Nàng nhận ra được rằng Hạnh Phúc kia chỉ là mong manh . Rồi cũng đến lúc Hàn Lập sẽ phi thăng nàng một thân bơ vơ , cô đơn giá lạnh.

Cuộc đời đi dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa


Bốn câu thơ ấy của Xuân Quỳnh như là tiếng than thở của Tử Linh trước con đường tu tiên đạo mưu cầu hạnh phúc nhiều lúc mâu thuẫn yêu cầu người ta phải chọn lựa giữa cái nhỏ và cái lớn mà thành ra cõi lòng đau thương. Nàng day dứt xót xa phải nói lời biệt ly người yêu nỗi day dứt ấy dày vò tâm tư nàng. Con Sóng Tử Linh trăn trở làm sao để níu lại hạnh phúc trước mắt đây mà lại có được hạnh phúc vĩnh cữu kia.

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Ðể ngàn năm còn vỗ.


Sóng - Xuân Quỳnh

Nhưng suy cho cùng Tử Linh cũng là muốn một Hạnh Phúc toàn vẹn mãi không chia lìa với Hàn Lập. Con sóng Tử Linh chỉ muốn mãi mãi được vỗ vào bến bờ Hàn Lập kia mà thôi . Chính khát vọng về hạnh phúc trọn vẹn của đôi lứa đã tạo nên một nghi lực phi thường để kiên định với con đường đại đạo Tu Tiên .


Trích:
"Hàn huynh yên tâm, tiểu muội là sớm đã có này tự định giá, cũng không phải là vội vàng mà quyết định. Dù là ta chỉ có 1% hy vọng phi thăng Tiên Giới, ta cũng không muốn đơn giản buông tha " Tử Linh thập phần quả quyết lời nói.
Một lời với Hàn Lập là kiên định con đường tu tiên nhưng Tử Linh cũng không để Bến bờ Thân Thương Hàn Lập mất hi vọng niềm tin. Nàng vẫn gieo ở nơi đó một lời hẹn thề mai sau sẽ có ngày gặp lại.


Trích:
"Tiểu muội đa tạ, Hàn huynh cũng không quá để ý việc này. Dùng thần thông huynh bây giờ,nếu mà nói muốn xé rách hư không tiến vào Thánh Giới..., có lẽ cũng không phải chuyện khó khăn lắm . Về sau ta và huynh tự nhiên còn có rất nhiều cơ hội gặp nhau mà." Tử Linh trong nội tâm vui vẻ, nhưng nói ra cuối cùng một câu lúc, ngọc dung không khỏi hơi đỏ lên.
Nàng ửng đỏ ư, vì sao vậy? Có phải vì nghĩ về tương lai tay trong tay với Hàn Lập mà lòng nàng không khỏi rào rực bồi hồi. Tử Linh quá rõ ràng gửi cho Hàn Lập một thông điệp yêu thương :

Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương


ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở


Sóng- Xuân Quỳnh

Trong tâm nàng có một niềm tin sâu sắc về ngày mai với Hàn Lập. Quả đúng là Trăm Ngàn Con Sòng Yêu Thương đó con sóng nào mà không vỗ vào bờ. Dù muôn ngàn cách trở ngăn cách giới diện thì cũng không thể cản được Sóng đến với Bờ. Hình bóng ấy trong tìm nàng chỉ có Hàn Lập mà thôi.

Và nói cho cùng thứ nàng mang theo bây giờ trên Tu Tiên Lộ quý giá mạnh mẻ nhất không phải là Pháp Bảo , Đan Dược hay Công Pháp mà chính là Niềm Tin, Niềm Tin vào tương lai Hạnh Phúc Tròn Vẹn vĩnh cữu.
Triết lý về tình yêu trên và đường đời của Vong Ngữ thật là sâu sắc . Tác giả đã khéo léo mượn nhân vật Tử Linh nói với thế hệ trẻ hãy luôn đặt niềm tin vào tình yêu và đừng bao giờ hết hy vọng về ngày mai hạnh phúc . Thông điệp của Vong Ngữ là hãy hoàn thành con đường mà nơi đó hạnh phúc sẽ lâu dài và bền chặt nhất.
Tài sản của D Lão

Chữ ký của D Lão
.....Dâm Giới Lão Tổ ....
Trả Lời Với Trích Dẫn