“Ta ……”
Hàn Thạc há mồm, còn chưa kịp trả lời, ngọc quyền của Lỵ Toa đã như mưa hướng Hàn Thạc đánh tới, một bên đánh một bên chữi:”Đáng chết Bố Lai Ân, a.. a.. !! ngươi đã hôn ta. Trời ạ,nụ hôn đầu của ta lại bị một người điên đoạt đi, thật là đáng sợ, ta muốn giết ngươi!”
Khi hôn Lỵ Toa, trong nhất thời, trong lòng Hàn Thạc cũng rất bối rối, Lỵ Toa là lần đầu tiên, Hàn Thạc cũng chẳng phải là lần đầu sao?
Lỵ Toa trong lúc bối rối, hơn nữa đồn bộ còn có thương tích, ngọc quyền đánh tới căn bản là không có tí lực nào, Hàn Thạc cảm thấy không đau, nên cũng không có phản kháng, trong lòng cấp tốc suy nghĩ, làm cách nào mới có thể để cho Lỵ Toa không truy cứu chuyện này.
Đánh một hồi, Lỵ Toa tựa hồ mệt mỏi, hai mắt có chút sưng đỏ, bất quá, vẫn còn rất hung hăng, hai mắt ánh lên quang mang lòe lòe nhìn chằm chằm Hàn Thạc, nhìn một hồi, Lỵ Toa cau mày, lạnh lung nói:”Bố Lai Ân, chỉ cần ngươi nói cho ta biết một việc, ta đáp ứng bỏ qua ngươi.”
ngạc nhiên sửng sốt, Hàn Thạc ngây ngốc nói:”Nói cho ngươi chuyện gì?”
“Gần đây nhất, tại sao khí lực của ngươi càng lúc càng lớn, ngươi trước kia ngay cả khô lâu chiến sĩ cũng tránh không khỏi, bây giờ ngay cả cương thi chiến sĩ cũng đánh không được ngươi rồi. Hơn nữa , lần trước ngay cả Ba Khắc bổn đản kia cũng bị ngươi giáo huấn, lại sáng nay, đấu khí của Khắc Lao Đức rõ ràng đánh vào ngươi, tại sao ngươi không có lập tức chết đi, này là tại sao?” Lỵ Toa gắt gao nhìn Hàn Thạc hỏi.
Trong lòng cả kinh, Hàn Thạc thầm nghĩ “nguy rồi ”, bởi vì tu luyện ma công, thân thể mình không ngừng biến đổi, không nghĩ tới, Lỵ Toa nhanh như vậy đã nhận ra.
Cấp tốc suy nghĩ một chút, Hàn Thạc cười nói: ”ta, ta cũng không biết a. Chỉ là ta gần nhất ăn nhiều hơn một ít, mới cảm giác thân thể càng ngày càng có khí lực.”
lời vừa ra khỏi miệng, Hàn Thạc thấy hai mắt Lỵ Toa sáng lên. Sau đó Lỵ Toa hăng hái bừng bừng đến trước mặt Hàn Thạc, hai mắt ngưng tụ trên người Hàn Thạc, nói:”ngươi ăn gì vậy, chỉ cần ngươi nói cho ta biết, chuyện hôm nay ,ta sẽ không truy cứu rồi.”
“Dụng ma lực tề hỗn hợp gồm đuôi tích dịch, răng thổ lang ……, .. rồi pha với nước lạnh, nấu trong một ngày, sau đó uống vào, thể lực sẽ càng ngày càng tốt .” Hàn Thạc cau mày, cẩn thận suy nghĩ một hồi, rồi thành thật đối với Lỵ Toa nói.
Lỵ Toa vẻ mặt thận trọng, tụ tinh hội thần nghe Hàn Thạc nói xong, đem những gì Hàn Thạc nói nhẩm lại một lần, sau đó mới lầm bầm lầu bầu nói:”Di, chẳng lẻ mấy thứ ác tâm gì đó, hỗn cùng một chỗ có tác dụng này ?.”
Hàn Thạc không đáp, chỉ là nhìn Lỵ Toa cười cười.
“Hừ, hôm nay ta trước bỏ qua, lần sau sẽ tìm ngươi luyện tập ma pháp tiếp.” Lỵ Toa suy nghĩ xong, xoay người, sau đó”Ai u” một tiếng, vừa tức mắng:”Đáng chết Bố Lai Ân, đá ta mạnh như vậy, như thế nào mỗi lần gặp ngươi đều xui xẻo!”
Lỵ Toa một bên mắng, một bên lấy tay xoa xoa đồn bộ, hướng bên ngoài đi ra. Lỵ Toa mở cửa rời đi thí luyện tràng, Hàn Thạc lập tức đuổi kịp, thừa dịp không ai chú ý, cũng nhanh rời đi.
Tới buổi tối, đêm khuya an tỉnh, Hàn Thạc quỷ quỷ túy túy đi tới bãi rác, đầu tiên là thử dụng tinh thần lực hướng tiểu khô lâu phát lệnh để cho hắn đi ra, vậy mà tiểu khô lâu lại tiếp thu không được, bất đắc dĩ Hàn Thạc nhịn mùi hôi của bãi rác, xuống dưới tìm kiếm, cuối cùng , đem được tiểu khô lâu ra.
Tiểu khô lâu ngồi ở phía dưới bãi rác, phảng phất đang ngủ ,không có sinh tức, vài rẻ xương ở ngực bị bể nát, một bộ dáng bị trọng thương. Dựa vào cảm ứng cùng tiểu khô lâu, Hàn Thạc biết tiểu khô lâu cũng không có hoàn toàn hư hại, nghĩ đến tiểu khô lâu là tiếp thu mệnh lệnh của mình trả thù Lỵ Toa mới biến thành như vậy, nhìn lại bây giờ tiểu khô lâu bộ dáng thê thảm, Hàn Thạc trong lòng cảm thấy đau xót.
“Khắc Lao Đức a Khắc Lao Đức, ta sớm muộn gì cũng tìm ngươi tính sổ!”
đem tiểu khô lâu ôm lấy, thừa dịp đêm tối , Hàn Thạc lại quỷ quỷ túy túy hướng nhà kho chạy vội đi, vài nhánh xương tán lạc trước ngực tiểu khô lâu, lúc Hàn Thạc chạy nhanh, lắc qua lắc lại chạm vào nhau phát ra mấy tiếng ”Đương đương” làm Hàn Thạc nghe được cảm thấy rất đau lòng.
Trở lại nhà kho, cẩn thận dực dực đem cửa đóng lại, Hàn Thạc suy nghĩ một chút, lại đem tiểu khô lâu đặt ở bên trong thùng gỗ, sau đó tìm đông tìm tây được bảy căn toái cốt, cắm ở bên trong thùng gỗ, tiếp tục đem ma nguyên lực quán chú vào đó, một lần nữa tế ra”Âm ma ngưng nguyên trận”, thử dùng phương thức chữa trị ma bảo chữa trị thân thể tiểu khô lâu.
Lần này, khi Hàn Thạc đem ma nguyên lực rót vào thùng gỗ, phát giác so sánh vứoi lần trước hư thoát vô lực, thân thể cảm giác tựa hồ tốt hơn nhiều lắm. Phảng phất sáng nay sau khi tiêu hóa đấu khí của Khắc Lao Đức, ma nguyên lực đã mạnh hơn rất nhiều, điều này làm cho trong lòng Hàn Thạc cảm thấy cần phải để tâm thêm.
Đem tiểu khô lâu an trí xong , Hàn Thạc từ dưới giường, rút ra quyển ”vong linh ma pháp trụ cột” tiếp tục nghiên cứu. Mấy ngày nay , Hàn Thạc mỗi ngày trở về, đều xem”vong linh ma pháp trụ cột”.
Mặc dù quyển sách này chỉ là ghi lại ma pháp trụ cột, bên trong cũng không có ghi lại cái gì vong linh ma pháp cường đại, nhưng là đối với Hàn Thạc ma pháp một khiếu không thông , quyển sách này vẫn chính là còn quá mức thâm ảo.
Hôm nay,dù một bên tra ma pháp tự điển một bên đọc vong linh ma pháp trụ cột, nhưng Hàn Thạc lại gặp nan đề, lâm vào chổ khó hiểu, đối với một ít thuật ngữ chính bên trong không cách nào giải thích.
Bùi ngùi thở dài một tiếng, Hàn Thạc bỏ hai quyển sách xuống, thầm nghĩ mình dù sao đối với ma pháp hiểu rõ chỉ có mười ngày , nếu như đọc sách mà toàn bộ đều có thể hiểu được vậy Ba Na Luân ma võ học viện cũng không cần phải tồn tại rồi, suy nghĩ một chút, Hàn Thạc quyết định thừa dịp đệ tử vong linh hệ đi học, tới ngoài phòng học nghe lén.
Tĩnh tâm ngưng thần, Hàn Thạc lại lâm vào minh tưởng, nắm bắt hết thảy thời gian dùng minh tưởng đề cao tinh thần lực, bất tri bất giác minh tưởng tới đêm khuya, sau đó thiếp đi.
Ngày hôm sau,khi rửa mặt xong, Hàn Thạc tinh thần chấn hưng, tỉnh táo, cả người hình như tràn đầy năng lượng. Bên giường, tiểu khô lâu bên trong thùng gỗ, lẳng lặng không có sinh tức, bảy xoáy nước quanh bảy căn toái cốt trung thùng gỗ, mơ hồ có hắc quang lưu động.
Nhìn lại trước ngực tiểu khô lâu vài cái tán cốt, bất tri bất giác một lần nữa sắp xếp lại như ban đầu, hơn nữa bên trong hai lổ mắt trống rỗng của tiểu khô lâu, tựa hồ cũng có hắc quang, đang loe lóe, có vẻ quỷ dị.
Hàn Thạc thông qua tinh thần lực lập tức cảm giác được tiểu khô lâu tựa hồ được sống lại mà cảm thấy vui sướng, Hàn Thạc mỉm cười, tự nhủ:”Tiểu khô lâu a tiểu khô lâu, ngươi đi theo ta Hàn Thạc ta toán ngươi mạng lớn, chỉ cần ta ma nguyên lực đủ cường đại, liền có thể không ngừng luyện hóa ngươi, đem ngươi cũng càng luyện càng mạnh, sớm muộn gì có một ngày Khắc Lao Đức tiểu tử kia sẽ trả giá.”
Bởi vì tiểu khô lâu còn đang bên trong bồn gỗ tái luyện , Hàn Thạc đành phải tự rời giường, sáng sớm, đem phế khí ngày hôm qua đến bãi rác.Sau đó, tới bên tượng đá chà lau sạch sẽ, nhiệm vụ làm xong, lĩnh một khối hắc diện bao, mượn một dụng cụ lau dọn, vội vàng hướng phòng học vong linh hệ chạy tới.
“Ma pháp nếu muốn phóng thích ra hoàn mỹ, chú ngữ cùng thủ thế đều rất quan trọng, chú ngữ không chính xác hoặc là thủ thế không đúng đều là không thể thi triển ra ma pháp. Ma pháp là một loại thần bí lực lượng, thông qua tinh thần lực và chú ngữ huyền ảo mượn lực lượng từ các nguyên tố ma pháp trong trời đất, sau đó căn cứ thủ thế để làm cho ma pháp theo ý mà thi triển ……”
vong linh hệ ma pháp đệ tử hoặc là phân tán, hoặc là chú ý nghe sư phụ Cát Ân giảng bài, cách vài cánh cửa sổ, Hàn Thạc tụ tinh hội thần lắng nghe, dụng cụ vệ sinh trong tay làm việc một cách vô thức.
Cát Ân cùng Phạm Ny đều là vong linh hệ cao cấp ma pháp sư, là giáo sư của vong linh hệ ma pháp. Cát Ân chủ yếu giảng giải ma pháp khái quát cùng trụ cột, cũng phụ trách trợ giúp đệ tử giải thích một vài nan điểm trong học tập. Phạm Ny là dạy đệ tử sử dụng ma pháp công kích, phụ trợ vong linh ma pháp, cũng phụ trách hướng dẫn đệ tử luyện tập vong linh ma pháp.
Cả Ba Na Luân ma vũ học viện,ngoài các giáo sư phụ trách truyền đạt học vấn, còn có các giáo sư uyên bác, thực lực kinh người cấp bậc ma đạo sư tọa trấn. Vì đệ tử vong linh hệ quá ít, nên sư phụ chỉ có hai người, và thực lực cũng chỉ là cấp bậc cao cấp ma pháp sư, lý do, một phương diện là bởi vì không cần phải tại một phân viện vong linh hệ nho nhỏ, mà phải tuyển nhập nhiều giáo sư, mặt khác cũng là bởi vì vong linh hệ bị hạ lạc trên lục địa, nên ma đạo sư số lượng cũng cực kì ít ỏi, còn cấp bậc Đại ma đạo sư cao cao tại thượng thuộc về vong linh hệ thì chỉ nghe mà không gặp.
Ba Na Luân ma vũ học viện ,đệ tử các hệ ma pháp chỉ cần thông qua các kì kiểm tra, trở thành cao cấp ma pháp sư liền có thể tất nghiệp, đương nhiên ,nếu đệ tử muốn tiếp tục tại học viện được đào tạo sâu hơn, vẫn như cũ có thể ở lại học viện học tập. Rất nhiều hệ bởi vì đệ tử rất nhiều, nên chia thành nhiều khối lớp như : khối ma pháp học đồ , khối sơ cấp ma pháp sư và khối trung cấp ma pháp sư . Nhưng đệ tử vong linh hệ quá ít, bởi vậy tất cả đệ tử đều cùng một khối.
Hàn Thạc tinh thần vô cùng tập trung, cúi đầu, khóe miệng mang theo một tia mừng rỡ , chỉ ở đây trong chốc lát, từ bài giảng của Cát Ân , Hàn Thạc đã biết rõ vài điều mà trước kia như thế nào cũng không nghĩ ra được đạo lý, giờ khắc này, thanh âm bình thản của Cát Ân, tiến vào trong tai Hàn Thạc quả thực như là tiên âm, Hàn Thạc cả người đều say mê trong đó rồi.
“ bịch” một tiếng, một người mặc ma pháp bào đệ tử, đột nhiên té xuống trước mặt Hàn Thạc, hắn lắc lắc cổ, Sau đó đứng lên, xoay người nhìn Hàn Thạc tức giận nói:”Bố Lai Ân, ngưoi dám ngáng chân ta.”
“A, ta ……ta chỉ là đang quét sàn học !” Hàn Thạc vừa thấy ngừơi đứng lên chính là Phí Kỳ, lập tức kinh hoảng đáp.
Phí Kỳ thân cao một thước bảy sáu, tóc ngắn màu lam, thân thể gầy trơ cả xương ,hơn nữa lại mặc một cái ma pháp bào rộng thùng thình, có vẻ giống như một khúc cây bị bao lại , hắn là đệ tử vong linh hệ cấp bậc trung cấp ma pháp sư, vẫn muốn thông qua kiểm ta tiến giai đến cao cấp ma pháp sư, đáng tiếc nhiều lần kiểm tra cũng không có thông qua được, trước đó vài ngày, nghe nói lại đi kiểm tra, xem bộ dáng, vừa mới đi làm kiểm tra về.
trước đó, Hàn Thạc nghe Cát Ân giảng ma pháp trụ cột nghe mà thành mê mẩn rồi, cây chổi trong tay cũng là trong lúc vô ý quét tới quét lui, vậy mà cũng bị Phí Kỳ vấp phải..
“Di, là Phí Kỳ đã về rồi. A a, có đúng hay không lần này lại không có thông qua kiểm tra a, xem bộ dáng ngươi muốn trở thành cao cấp ma pháp sư, còn cần cố gắng nhiều hơn a, sư phụ rất hoan nghênh ngươi lại trở về, Bố Lai Ân vừa rồi là vô ý, ngươi không nên so đo rồi !” bên trong phòng học Cát Ân khẻ cười một tiếng, ngữ khí nhàn nhạt, thản nhiên nói.
Bất quá, Hàn Thạc nghe hắn nói giúp mình như vậy, chẳng những một điểm cảm kích cũng không có, trong lòng còn mắng hắn một câu : “ chó tốt không xen vào việc của người khác”
Vốn Phí Kỳ tính tình dù không phải quá tốt, nhưng cũng không tính là quá xấu, cho dù thí luyện kiểm tra cao cấp ma pháp sư thất bại, nhưng đối với vong linh ma pháp lòng yêu thích, vẫn không ngừng cố gắng thí luyện nhiều lần, Phí Kỳ là đàn anh của lớp Ba Khắc, theo như bình thường sẽ không khi dễ Bố Lai Ân .Nhưng là, Phí Kỳ cùng Cát Ân đồng thời thầm yêu Phạm Ny, Phí Kỳ cố gắng tiến giai đến cao cấp ma pháp sư, tuyệt đại bộ phận nguyên nhân là vì một câu nói của Phạm Ny:”Chờ ngươi thành cao cấp ma pháp sư, ta mới có thể suy nghĩ .”
vì vậy, một thầy một trò này luôn nhìn nhau thấy không vừa mắt, nếu không có Cát Ân cầu tình, xin tha cho, Hàn Thạc nói không chừng còn có thể tránh quá một kiếp, nhưng là bây giờ Cát Ân vừa nói, dám chắc là muốn nhìn hí kịch, xem ra Hàn Thạc chịu khổ rồi.