26-02-2013, 04:00 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 14: Căng thẳng
Không để cho Nhã Phi kịp nghỉ ngơi Tiêu Kiếm đã chinh phạt lần thứ hai. Nhã Phi hoảng sợ quát: “ngươi, ngươi có thể để cho ta nghỉ một lúc được không?” Nàng cũng không ngờ hắn lại cường hãn như vậy. Để cho nàng ba lần tiết thất hắn Tiêu Kiếm mới ngừng lại.
Trời lúc này đã nửa đêm, Tiêu Kiếm mặc chiếc quần còn sót lại định rời đi. Hắn cần về củng cố cảnh giới vừa đột phá của mình. Lúc này trong đan điền của hắn đã hình thành một tiểu Tiêu Kiếm giống hệt hắn đang ngồi xếp bằng tu luyện. Điều này làm hắn cực kỳ mừng dỡ. Mặc chiếc quần còn rách nát, mở ra cửa sổ. Theo cửa sổ ánh trăng chiếu vào, Tiêu Kiếm quay đầu lại nhìn về phía Nhã Phi thì thấy đôi mắt nàng đây nước nhìn về phía hắn như đang suy nghĩ chờ mong điều dì ở hắn.
“Haizz” Tiêu Kiếm thở dài một hơi quay về phía giường Nhã Phi.
“Tại sao ngươi còn quay trở lại?”
Tiêu Kiếm không nói gì thở dài, hắn chèo lên giường kéo nàng vào trong ngực rồi nằm xuống. Nhã Phi có chút phản kháng nhưng hắn không quan tâm, hắn ôm chặt nàng kéo vào trong chăn. Hắn hôn lấy đôi môi của nàng, nàng khẽ phát ra một tiếng: “Ưm...” rồi cũng bắt đầu đáp lại. Tiêu Kiếm thở dài: “Ngày mai nàng xin nghỉ một ngày ta có thứ này?” Nói xong hắn bắt đầu nhắm mắt vào ngủ.
Lúc này cả người Nhã Phi đã kiệt lực cũng không kịp hỏi han gì về hắn ngay cả tên hắn nàng cũng chưa kịp hỏi. Nàng dựa sát vào ngực Tiêu Kiếm, lúc này trong mơ nàng có chút chờ mong hắn sẽ đối xử tốt với nàng quan tâm nàng và hỏi hắn vì sao hắn lại làm thế với nàng?
Khi ánh sáng mới lên, theo như khe cửa sổ khẽ lọt vào. Hai tiểu thị nữ bưng khay rửa mặt tiến đến gõ vào cửa phòng: “Tiểu thư, tiểu thư dậy chưa?”
Đôi mắt lim dim của Nha Phi bắt đầu mở ra. Xuất hiện trước mặt Nhã Phi lúc này là một thanh niên tóc bạc ngoài hai mươi da mặt trắng nón đang nhìn mình vơi ánh mắt dâm ta.
“A...” Nhã Phi hoảng hốt hét toáng lên dùng hết sức đôi tay đẩy mạnh Tiêu Kiếm xuống giường. Hắn lúc này không có phòng bị theo hướng Nhã Phi đấy lăn mạnh xuống giường làm một cú ngã đau điếng.
“Au...”
Hai thị nữ lúc này tưởng có chuyện gì đang xảy đột nhiên la hoảng: “Tiểu thư, tiểu thư không có chuyện gì chứ?” Hai người nhanh chóng đẩy cửa mạnh xông vào. Bất quá xuất hiện trước mặt hai người là khung cảnh không thể tưởng tượng được: tiểu thư nhà mình đang lõa lồ, một thanh niên với bộ ngực lực lưỡng đang cởi trần mặc một cái quần mau đen con rách bươm. Người nhìn vào hẳn thể nào cũng biết chuyện gì xảy ra. Hai thiếu nữ đỏ mặt: “A...” lên một tiếng rôi quay mặt đi.
Nhã Phi lúc này hoảng hồn dùng chắn cuốn khắp cơ thể mình khuôn mặt tái mét quát: “Hai ngươi cút ra ngoài cho ta, không có lệnh của ta cấm không ai được vào”
“Vâng, vâng tiểu thư” Hai thị nữ run lên gật đầu lia lịa. Khi đi ra họ khép cửa lại còn trước khi đi liếc nhìn bộ ngực săn chắc của Tiêu Kiếm một cái. Tiêu Kiếm thở dài một hơi.
“Ô, ô...” Nhã Phi lúc này đột nhiên khóc lên. Tiêu Kiếm càng nhìn càng đau lòng không biết làm sao. Hắn tiến đến ôm bả vai của nàng định giọng an ủi bất quá hắn chưa kịp lên tiếng thì Nhã Phi đã cướp lời: “ngươi, ngươi là ai, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vây?” Nói đến đây nàng lại tiếp tục khóc: “Trinh tiết của cả dời ta, Ô..ô..”
Tiêu Kiếm thở dài sao hôm qua không khóc hôm nay lại ăn và rồi. Chán! Tiêu Kiếm thở dài: “Được rồi nàng đi tắm trước đi đã rồi chúng ta cùng nói chuyện được không?”
Nhớ đến điều này Nhã Phi nhớ đến ngày hôm qua hắn bắn đầy tinh nguyên vào trong người nàng hơn nữa còn bắn đầy cả lên người nàng nghĩ đến đây nàng tức giận lườm hắn một cái: “Hỗn trướng, sắc lang, cầm thú...”
Ai! Tiêu Kiếm thở dài hôm qua còn chưa chửi đủ sao. Nói xong mấy câu này Nhã Phi mới quát: “Ngươi đi ra ta muốn đi tắm!”
“Dù gì toàn bộ cơ thể nàng ta đã nhìn khắp rồi, sờ đã sờ rồi nàng còn ngại sao?”
“Hỗn đản, sắc lang ngươi câm miệng cho ta” Hai hàm răng Nhã Phi cắn chặt vào nhau.
Tiêu Kiếm thở dài, mạnh mẹ dùng tay kéo lấy tay của nàng. Nhã Phi hoảng sợ hét lên: “Sắc lang, cầm thú ngươi muốn làm gì?”
Mặc kệ cho nàng kháng cự hắn bế nàng vào trong. Trong phòng sau bình chướng vẫn đặt một cái thùng nước khá là to có vẻ như chuẩn bị sẵn cho tối hôm qua nàng đi tắm nhưng ai ngờ chưa tắm thì đã bị tên sắc lang Tiêu Kiếm chiếm đoạt thân thể.
“A, ui...” Tiêu Kiếm bị Nhã Phi cắn mạnh vào tai, mặt hắn nhăn nhó: “Nàng là chó sao mà còn biết cắn người?”
Nhã Phi đôi mắt đỏ bừng: “Ta không những căn ngươi còn muốn cắn chết ngươi?”
“Được rồi nàng muốn sao đây?”
“ngươi đã chiếm đoạt thân thể ta giờ ngươi nói ta phải làm sao đây? Ô... ô...”
Tiêu Kiếm thở dài im lặng từ trong tay hắn xuất hiện một ngọn lửa màu vàng tiến thẳng về phía thùng nước. Nhã Phi ngơ ngác nhìn về hành động này: “ngươi, ngươi là luyện dược sư”
“Có thể coi là như vậy đi!” Theo tay Tiêu Kiếm vũ động chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thùng nước bắt đầu nóng lên.
“Nga, Ngươi ra đi ta muốn đi tắm!”
Tiêu Kiếm thở dài hắn bước ra ngoài. Trước khi hắn bước ra Nhã Phi để cho hắn một câu: “Nếu như ngươi dám chạy trốn ta Nhã Phi cả đời này sẽ không tha thứ cho ngươi...”
“Haizzzz”
|