“Đệ tử tuân mệnh”
“Đi đến thế tục phải hành thiện thật nhiều! Tuyệt đối không thể gây nguy hại cho nhân gian! Nếu để sư phó biết ngươi làm hại nhân gian, nhất định phạt ngươi thật nặng”
Trương Tam Phong vẻ mặt vốn hiền hoà bỗng trở nên nghiệm nghị vô cùng, thanh âm cũng to lên gấp tám lần.
“Đệ tử nhất định cẩn tuân sư mệnh!”
Chưa bao giờ nhìn thấy Trương Tam phong nghiêm nghị khi nói chuyện với hắn, cho nên Trương Hồ Bạn cũng không biết làm sao, vội vàng thành khẩn tuân mệnh
Trương Tam Phong nhìn Trương Hồ Bạn có vẻ kinh hoàng, trong lòng lại nổi lên một chút không đành lòng. Nhưng Trương Tam Phong cũng biết nhân thế hiểm ác, mà Trương Hồ Bạn tâm tự lại không nhiễm chút bụi trần nào , chỉ sợ Trương Hồ Bạn làm việc hồ đồ.
Cho nên đành nhẫn tâm cảnh cáo nghiêm nghị một phen.Thậm chí dùng tới cả thần lực lưu lại trong tinh thần Trương Hồ Bạn một lạc ấn thật sâu đậm.
Nhìn Trương Hồ Bạn bộ dáng hỏang hốt, Trương Tam Phong cũng thu hồi ngay bộ dạng nghiêm nghị của mình , vỗ nhẹ vào vai Trương Hồ bạn:
“ Tốt lắm, không cần khẩn trương, chỉ cần ngươi dụng tâm nhớ kĩ lời vi sư dạy hôm nay là được. Nhưng nếu có người khi dễ ngươi, cũng không được làm Trương Tam Phong ta hổ thẹn ! Chỉ cần đối phương chưa tới cảnh giới Phân Thần, ngươi là Nguyên Anh sơ kì cũng tuyệt đối không thua kém gì đối phương. Dù sao ta từ võ mà nhập đạo, cho nên các lão già chỉ biết tu đạo không thể so sánh được”
Nói đến đây, Trương Tam Phong không nhịn được lại nhớ tới các ân cừu khi trước trong cuộc sống ở tu chân giới. Nhất thời hào khí lại vút lên ngàn trượng.
Kì thật Trương Tam Phong hoàn toàn có tư cách tự hào về mình. Năm đó Trương Tam phong tự mình sáng tạo ra võ đạo , tay trắng mà lập ra Võ Đang phái, tuổi còn ít mà từ võ nhập đạo, tung hoành trong tu chân giới mấy trăm năm, không ai có thể ngăn cản nổi. Cuối cùng trở thành đệ nhất truyền kì của tu chân giới. Ngay cả bốn đại đệ tử chưa tiến vào cảnh giới Nguyên Anh kì ,trong tu chân giới cao thủ như mây mà cũng đạt được danh khí không nhỏ.
“Đệ tử biết, đệ tử nhất định không làm hổ danh sư tôn!” Trương Hồ Bạn kiên định nói.
Tiếp theo Trương Tam Phong truyền lại các sự tình của phái Võ Đang và một số chú ý của phàn trần. Sau đó Trương Tam Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ngắm nơi sinh sống mấy trăm năm của mình là Huyền Vũ tiên cảnh. Cuối cùng ánh mắt tập trung lên người đồ đệ duy nhất.
Hai mắt có điểm mông lung, tay không kìm được nhẹ nhàng vỗ lên đầu của Trương Hồ Bạn. Đưa tay ra đến nửa đường mới phát hiện ra hài đồng năm xưa còn nha nha học nói bây giờ đã cao không kém gì hắn. Đành thở dài, đưa tay xuống nhẹ vỗ vào đầu vai Trương Hồ Bạn:
“ Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, sư phó phải đi rồi, ngươi nhất định tự bảo trọng đó”
Nói xong chậm rã phất tay một cái, một giới chỉ( cái nhẫn) trên mặt chạm khắc hình bách điểu tranh minh tinh tế vô cùng xuất hiện trên bàn tay Trương Tam Phong.
Trương Tam phong nhẹ nhàng cầm lấy tay Trương Hồ Bạn, sau đó đeo giới chỉ vào ngón cái cho hắn
“Cái giới chỉ này đã làm bạn với ta hơn 500 năm rồi, hôm nay ta truyền cho ngươi. Cái giới chỉ này có tên là Càn khôn giới, ngụ ý là bên trong chứa được cả càn khôn, có thể chứa rất nhiều vật dụng.
Lớn hơn thì gọi là Càn Khôn Quyền cứng rắn vô cùng là pháp khí đứng đầu, ngươi phải cẩn thận giữ gìn. Đây cũng chính là tín vật cao nhất của Võ Đang. Lịch đại chưởng môn của Võ Đang đều biết giới chỉ này. Ngươi xuống núi trước tiên thuận tiện qua Võ Đang nhìn xem hôm nay Võ Đang phát triển đến mức nào, nếu muốn cũng có thể hỗ trợ cho Võ Đang một chút, dù sao Võ Đang cũng do một tay vi sư xây dựng lên”
“Vâng , sư phó”
“Bây giờ sư tôn mang khẩu quyết sử dụng cái này truyền thụ cho ngươi! “
Sau đó Hồ Bạn trong não xuất hiện một ít khẩu quyết từ đâu truyền đến. Trương Hồ Bạn án theo khấu quyết sử dụng ý niệm khẽ niệm một chút, quả nhiên trong nháy mắt giới chí biến mất trên ngón tay cái của hắn. Trong phút chốc Hồ Bạn cảm giác được Càn Khôn giới và cốt nhục tương thông với nhau.
“Tốt lắm, vi sư đi đây, đợi ngươi ở không gian khác”
Sau đó trên bầu trời không gian đột nhiên bị vặn vẹo, mắt thường cũng có thể thấy được một lỗ thủ to lớn bỗng đâu xuất hiện trên bầi trời. Bạch quang chói mắt xuất hiện làm cho người ta không thể nhìn vào.
Bạch quang đột nhiên bắn tới, làm cho ngay cả Hồ Bạn đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh sơ kì cũng không nhìn thấy gì trong phút chốc . Khi thị lực của hắn hồi phục lại thì Trương Tam Phong đứng bên cạnh đã biến mất.
Chỉ thấy lỗ hồng trên bầu trời đang từ từ thu nhỏ lại, cuối cùng biến mất. Nước mắt nhất thời không thể khống chế được chảy ra. Một tiếng thét tê tâm liệt phế (tê tim, rách phổi) ngân dài thật lâu trong sơn cốc.
Động vật trong sơn cốc dường như cũng hiểu được người bảo hộ của chúng là Trương chân nhân đã phá không mà đi rồi. Nhất thời cả đám cũng ngửa mặt lên trời hú dài một tiếng. Thanh âm xuyên thấu đến tận trời, xuyên qua cả đại trận cổ xưa, tại thế tục thì biến thành âm thanh sấm sét trăm năm khó thấy.
Trương Tam Phong đã đi rồi, nhưng tâm tình của Trương Hồ Bạn một lúc lâu sau vẫn không thể bình tĩnh. Trong lúc nhàn rỗi ngồi vào chỗ sư tôn hay ngồi để tu luyện, bất giác hắn sờ sờ vào Càn Khôn giới chỉ sư tôn hắn để lại. Càn Khôn giới chỉ cất chứa rất nhiều tiên đan diệu dược, pháp khí của tiên gia, tiên quyết của người tu chân.
Mỗi lần nhìn lại những thứ bảo tàng cả đời Trương Tam phong thu thập được cất kĩ bên trong Càn Khôn giới chỉ này, Trương Hồ Bạn lại nhớ tới thâm tình quan ái của sư tôn đối với hắn.
Sáng sớm một năm sau, một vị đạo sĩ trẻ tuổi dung mạo bình phàm ánh mắt đang hướng về cái lều cỏ giản dị trên ngọn núi bốn phía bị mây mù che phủ, bỗng hét lên một tiếng thật dài. Trong sơn cốc tất cả các loài chim bay, tẩu thú ( thú chạy) đều tập trung lại trước mắt vị đạo sĩ trẻ tuổi, sau đó đứng yên chờ đợi trước mặt đạo sĩ . Nếu có một người dậy thú ở đây hắn nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, nhất định sẽ bái vị đạo sĩ này làm sư phụ
“Các vị đạo hữu cùng tu luyện, ta phải đi rồi, sư tôn ta trước khi đi kêu ta đến thế tục tu luyện đạo tâm một phen, nơi này đành nhường các vị chiếu cố rồi, từ nay về sau ta cũng sẽ phái mấy vị đệ tử của Võ Đang đến đây tu luyện, cung thỉnh các vị chiếu cố nhiều hơn”
Nói xong Trương Hồ Bạn vái các loài chim bay ,thú chạy trước mắt một vái thật sâu.
“ Chủ nhân, nhân gian hiểm ác, ngươi phải cận thận hơn, nếu có gì khó chỉ cần phát tín hiệu cho chúng ta, chúng ta có phải liều cái mạng già này cũng sẽ tới hỗ trợ cho người”
Một thân tòan màu trắng, chính là vua của rừng xanh, uy mãnh vô cùng- một con hổ trắng thanh âm trầm thấp nói.
Trương Hồ Bạn nghe con hổ già nói ,cũng không lấy làm ngạc nhiên, đơn giản bọn chúng toàn nói chuyện với nhau như vậy. Bởi vì các loài trước mắt đây đều đã tu hành hơn ngàn năm đều tính là các lão quái vật rồi.
Thậm chí tương đương với cao thủ loài người ở cảnh giới Dưỡng Thần, cách cảnh giới Phá Toái Hư Không chỉ một bước nhỏ mà thôi. Con hổ này chính là một cao thủ đạt tới cảnh giới Dưỡng Thần .
Nước mắt lại tuôn ra như một năm trước. Trương Hồ Bạn biết mấy yêu quái này bị loài cho là hung ác vô cùng nhưng thực ra không phải thế, thậm chí nếu so với con người còn lương thiện hơn nhiều. Trương Hồ bạn từ nhỏ đã thường xuyên cưỡi hổ, ngồi trên tiên hạc mà lớn lên.
Có thế nói mấy “ yêu quái” này đều là tiền bối của hắn. Mặc dù Trương Hồ Bạn coi đám quái vật này là tiền bối , nhưng bọn chúng vạn phần không dám tự tung tự tác. Đó là do đám yêu thú này đều được Trương Tam Phong tha mạng trong những lần đi hàng yêu phục ma.
Hơn nữa còn đưa chúng tới tiên sơn tràn ngập linh khí, bọn chúng có Trương Tam Phong bảo hộ cho nên an tâm tu luyện. Ngoài ra còn phải nói tới chuyện nhất đại tông sư Trương Tam Phong tận tâm chỉ bảo, cho nên cũng có thể tính như là bán đồ đệ của Trương Tam Phong rồi.
Bây giờ Trương Tam phong đưa Càn Khôn giới chỉ truyền lại cho Trương Hồ Bạn cũng có nghĩa là Trương Hồ Bạn là chủ nhân của sơn cốc này, và cũng là người thay mặt phát ngôn cho Trương Tam Phong .
Mặc dù Trương Tam Phong không bắt bọn chúng phải gọi là sư tôn hay chủ nhân, nhưng trong lòng mấy lão yêu quái đã sớm tri ân coi Trương Tam phong là chủ nhân. Đương nhiên chủ nhân hôm nay chính là Trương Hồ Bạn.