Xem bài viết đơn
  #3  
Old 09-03-2008, 03:42 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thời gian online: 109958
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
thư muội chúng tôi mới gặp nhau, xin được cùng bầu bạn để đi du ngoạn giang hồ một thời gian, hai vị thấy thế nào?
Thánh Thủ Na Tra Vương Thanh nhận ra hôm nay thái độ của sư muội rất khác thường, nhưng không hiểu bên trong có nguyên do gì?
Nay nghe Thiên Sơn Tử Phụng nói thế, nhìn lại Hắc Yến Tử thấy mặt lộ vẻ vui mừng, y lại càng ngạc nhiên.
Là sư huynh muội, y cũng biết rằng trước đây tuy Thiên Sơn Tử Phụng và Hắc Yến Tử có qua lại với nhau nhưng tình cảm chưa phải là sâu đậm lắm.
Dù biết bên trong có ẩn tình, nhưng mới vừa chịu ân cứu mạng, bây giờ người ta đề nghị như thế, chẳng lẽ còn phản đối?
Hơn nữa, bây giờ Hắc Yến Tử đã an toàn, sư huynh muội gặp nhau đã nói rõ mọi việc, có thể về báo lại với sư phụ cũng được.
Thánh Thủ Na Tra nhìn sang sư đệ, thấy Côn Lôn Bạch Hạc gật đầu tỏ ý đồng tình liền đáp:
- Thế cũng được Huynh đệ chúng tôi sẽ hồi sơn bẩm lại với gia sư, chắc lão nhân gia càng mừng. Phiền hai vị chiếu cố giúp sư muội.
Thiên Sơn Tử Phụng cười đáp:
- Sao Vương huynh lại nói thế? Hai vị đồng ý cho thư muội chúng tôi được ở với nhau một thời gian là mừng quá rồi!
Hắc Yến Tử như trút được gánh nặng, mừng rỡ tiếp lời:
- Xin hai vị sư huynh khéo lựa lời nói giúp với sư phụ mấy câu và thay tiểu muội vấn an lão nhân gia. Ngày sau muội hồi sơn sẽ gặp lão nhân gia cáo lỗi. Cũng xin đa tạ hai huynh đã vì tiểu muội mà xông pha nguy hiểm.
Thánh Thủ Na Tra nói:
- Chúng ta là người một nhà sao muội còn khách sáo? Hy vọng ba vị sẽ có một chuyến du ngoạn vừa ý!
Tới đó Thánh Thủ Na Tra và Côn Lôn Bạch Hạc từ biệt trở về Côn Lôn.
Hắc Yến Tử theo tiễn hai vị sư huynh đi một quãng xa, trong lòng rất xúc động nhưng không dám nói gì, vừa quay lại liền bổ vào lòng Thiên Sơn Tử Phụng khóc thổn thức.
Hai người an ủi nàng bình tâm lại. Sau đó tỷ muội cùng lên lưng con Tử Phụng, Thiên Long có hai con Kim Mao Hầu làm bạn, rời khỏi khu rừng.
Ba người hành trình không mục đích, tìm nơi thanh sơn thủy tú du ngoạn, giống như hưởng tuần trăng mật, càng ngày càng thêm hứng thú.
Thiên Long truyền cho Hắc Yến Tử võ công mà mình đã học trong Càn Khôn Ðộng Phủ, kể cả âm Dương Hòa Hợp Thần Công Trong lúc đó Thiên Sơn Tử Phụng cũng trau dồi thêm võ học của mình.
Hôm đó ba người ghé vào Hoàng Thủy bên bờ sông Hoàng Hà trú lại.
Ðang ăn bữa chiều trên lầu thượng ở Lạc Tân khách điếm chợt thấy ba người từ ngoài cửa sầm sầm bước vào.
Người đi đầu chẳng nói năng gì, vừa tới liền đá tung một cái bàn còn chưa có khách, giận dữ quát:
- Chưởng quầy! Ngươi sao dám trái lời ta, cho khách nhân vào đây là nghĩa lý gì? Còn muốn làm ăn trong trấn này không thì bảo?
Lão chưởng quầy lật đật chạy xuống, cúi rạp mình trước ngươi kia run giọng nói:
- Trương nhị gia! Không phải là tiểu lão nhi dám trái lệnh. Chỉ vì nhị gia thông tri quá trễ nên khách nhân đã lỡ vào rồi. Mọi người đang ăn dỡ, làm sao có thể mời đi nơi khác được?
Khách nhân trong điếm đều buông đũa nhìn.
Tên vừa đá tung bàn là một hán tử chừng ba mươi tuổi, người to lớn, mặt nung núc những thịt. Sau lưng hắn còn hai tên hán tử khác, mình bận thanh bào trướng mạo trông rất dữ dằn.
Tên được gọi là Trương nhị gia quát:
- Cái gì? Ngươi không dám ư? Vậy thì để ta đuổi chúng đi cho!
Trong điếm lúc này có chừng hai chục khách nhân, tất cả đều nhìn ba tên gây sự kia bằng ánh mắt phẫn nộ.
Tên họ Trương quét mắt nhìn đám thực khách quát:
- Tất cả cút khỏi điếm ngay! Hôm nay đà chủ chúng ta đã thuê bao Lạc Tân khách điếm này rồi! Tên nào không chịu cút nhanh, ta sẽ tóm cổ ném ra ngoài phố đấy!
Lập tức lầu thượng lầu hạ nhao nhao đứng lên chạy ra cửa.
Bàn đổ, chén bát rơi vỡ ngổn ngang, cảnh tượng trong khách điếm hổn loạn chẳng khác gì chạy giặc.
Không lâu, hầu hết khách nhân đều ra khỏi điếm.
Hắc Yến Tử nhìn trượng phu hỏi:
- Chúng ta cũng đi thôi chứ?
Thiên Sơn Tử Phụng đáp:
- Mặc chúng! Ðể xem bọn chuột đó làm gì!
Thiên Long tiếp lời:
- Chắc bọn này quen thói hiếp bức lương dân, cứ cho chúng một bài học cũng tốt! Tên kia vừa nói "đà chủ tất là người trong giang hồ, nhưng không biết môn phái nào?
Ba người vẫn tiếp tục ăn uống như không có chuyện gì xảy ra. Ngoài họ ra không còn khách nhân nào khác.
đột nhiên...
Rầm!
Thêm một chiếc bàn nữa bị đá tung, rượn thịt đổ ra tung tóe, chén bát rơi vở loảng xoảng...
Tên họ Trương quát:
- Bọn kia! Các ngươi còn chưa chịu cút đi sao? Chắc ăn nhằm phải gan hùm mật thiên lôi gì đó...
Chưa nói xong câu, hắn chợt "a" lên một tiếng, giọng dịu đi:
- Ðẹp quá! Ðúng là tiên nữ giáng trần!
Tới đó cất tiếng cười khả ố, buông giọng lẳng lơ:
- Hắc hắc! Các nàng cứ ngồi, ăn uống tự nhiên vào! Ðừng sợ! Lát nữa đà chủ của chúng ta đến, hai nàng sẽ bồi tiếp chúng ta...
Hai tên thanh bào tử cũng châu lại nhìn chòng chọc vào Trần Vân Phụng và Triệu Thanh Thanh.
Thiên Long không có phản ứng gì, nhưng Thiên Sơn Tử Phụng thì không nhịn được "hừ" một tiếng, chợt lắc nhẹ đôi đũa trên tay.
Chỉ thấy một vật bay loang loáng thẳng tới mặt tên họ Trương.
Tên này đau quá thét lên một tiếng, đưa tay sờ lên má.
Nguyên trên má trái của hắn bị một mảnh xương cá cắm vào, máu chảy ròng ròng!
Tên này rút mảnh xương ra, tức giận gào lên:
- Tiện tỳ! Sao dám phạm tới nhị gia?
Rồi khoác tay ra lệnh cho hai tên thuộc hạ:
- Các ngươi hãy bắt cả ba tên trói lại, đưa về giao đà chủ trừng trị!
Hai tên thanh y hán tử cúi rạp mình đáp:
- Tuân lệnh hương chủ!
Nói xong lao tới bàn ba người đang điềm nhiên ăn uống.
Lại mấy ánh bạch quang lóe lên.
Hai tên hán tử lao tới giữa chừng bỗng khứng lại, đưa tay ôm mặt rú lên:
- úi chao!
- Ðau quá!
Nhưng sự việc chưa dừng lại ở đó, tiếng la chưa dứt, cả hai tên đều quỳ xuống, mặt ngây ra, toàn thân cứng đờ
Tài sản của phamduy88