[JUSTIFY]
Nội kình Võ Đạo!
Hít!
Tiếng hít thở mạnh vang lên mỗi góc võ đài.
Các đệ tử, trọng tài, trưởng bối, tầng lớp cao… đều kinh hãi biến sắc.
Tài phán trưởng trên đài quan chiến đứng bật dậy, thần tình kích động:
- Mười bốn tuổi đã lĩnh ngộ Nội kình Võ Đạo, trở thành Võ Giả dễ như trở bàn tay. Thiên phú bực này tất nhiên là Triệu Lân Long kế tiếp!
Ánh mắt toàn trường tập trung về phía Triệu Phong, vị Vương giả ngoại tầng mới này!
Triệu Phong thở hổn hển, khó tin nhìn nắm đấm của mình. Hắn trơ mắt nhìn Triệu Nhất Kiếm bay ra ngoài, gãy tay, bảo kiếm gãy đôi.
Đó còn là hắn đã có phần giữ lực rồi. Một quyền đánh gãy bảo kiếm của Triệu Nhất Kiếm xong thì hắn đã miễn cưỡng thu hồi một phần Nội kình.
Nếu không thương thế Triệu Nhất Kiếm tuyệt đối không chỉ là gãy tay, ít nhất là phế luôn.
Nếu như đổi lại Võ Đạo Tầng ba, một quyền này có khả năng chấn vỡ cả tạng phủ, tử vong ngay tại chỗ.
- Đó là lực lượng của Nội kình Võ Đạo…
Triệu Phong nhẹ gật đầu.
Các đệ tử Triệu tộc quanh võ đài khiếp sợ.
Lúc này họ đã hiểu sự chênh lệch thực sự giữa Võ Đồ và Võ Giả.
- Triệu Phong thắng!
Cuối cùng Trọng tài đã có phản ứng, nhìn Triệu Phong thật kỹ, đưa ra phán quyết cuối cùng.
Cho dù y cố hết sức thiên vị Triệu Nhất Kiếm, Triệu Phong vẫn chiến thắng.
Không chỉ chiến thắng, mà còn là dùng thực lực tuyệt đối làm khiếp sợ cả ngoại tầng!
Dưới thực lực tuyệt đối, dù có bất công hơn nữa cũng không thể cản trở bước tiến của hắn.
- Kiếm nhi!
Triệu Thiên Kiếm gào rú một tiếng, trên người bốc lên làn khí lanh lẽo, “Vụt” một cái lao tới Triệu Nhất Kiếm.
Tốc độ của y khiến người sợ hãi. Người bên cạnh chỉ thấy tàn ảnh.
- Tốc độ nhanh thật!
Triệu Phong đánh giá, thực lực phụ thân Triệu Nhất Kiếm sợ đã đạt đến Võ Đạo tầng sáu.
Võ Đạo tầng sáu đã là Võ Giả đỉnh phong, bước lên một bước chính là cấp độ Võ Đạo Đại sư.
- Thua... không ngờ ta…
Triệu Nhất Kiếm đau đớn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cánh tay kia hoàn toàn mất đi cảm giác.
- Dược sư!
Triệu Thiên Kiếm gào lên, xem thương thế của con trai, thậm chí cánh tay kia có khả năng tàn phế.
- Tiểu bối! Chỉ là tỷ thí thôi, ngươi ra tay nặng như thế là có mục đích gì?
Vẻ mặt Triệu Thiên Kiếm lạnh lùng, ẩn chứa ý giết người mà nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Khí thế đáng sợ của Võ Đạo tầng sáu cộng thêm tác động của Nội kình Võ Đạo tạo thành một sự áp lực vô hình.
Thân hình Triệu Phong rung một cái, khí huyết toàn thân và hô hấp như bị đọng lại, ngay cả nói chuyện cũng cần tốn sức rất nhiều.
Cũng may hắn có Nội kình Võ Đạo. Hắn vận chuyển làn khí màu xanh nhạt trong cơ thể, dùng ý chí cứng cỏi đối kháng.
Phanh Phanh! Phanh Phanh!
Mắt trái của hắn liên tiếp giật giật. Trong không gian đen kịt, quầng sáng hình đinh ốc chậm rãi kéo dài, từ ba thước chín liên tục co ra dãn vào, rất gần đến bốn thước.
Dưới áp lực chưa từng có, tinh khí thần và tiềm lực trong cơ thể Triệu Phong tiến thêm một bước nén ép.
“Thật tốt quá! Hiện tại ta đã hoàn toàn có đủ điều kiện xông lên Võ Đạo tầng bốn.”
Triệu Phong mừng rỡ như điên.
Trải qua một phen chiến đấu, giờ phút này lại chịu đựng áp lực của Triệu Thiên Kiếm, trái lại càng xúc tiến hắn tiến bộ hơn.
Biến hóa mơ hồ trên người hắn tự nhiên không qua được con mắt Triệu Thiên Kiếm.
Kẻ này không thể lưu!
Triệu Thiên Kiếm cảm thấy nguy cơ áp lực tiềm ẩn, mắt lóe hàn quang:
- Tiểu bối, ngươi chính là một đệ tử dòng phụ mà dám tổn hại cánh tay con trai ta, ta phế bỏ tu vi ngươi.
Vụt!
Một đoạn ảo ảnh kéo dài, Triệu Thiên Kiếm lao về phía Triệu Phong.
Không tốt!
Triệu Phong chỉ cảm thấy nguy cơ cực lớn đang đến.
Cũng may hắn vẫn có cảnh giác với Triệu Thiên Kiếm, mắt trái đã dốc toàn lực tập trung quan sát đối phương.
Trong chớp mắt Nội kình Võ Đạo và khí huyết trong cơ thể Triệu Thiên Kiếm có động tĩnh, hắn đã dự đoán được phương vị công kích của đối phương.
- Đằng!
Triệu Phong không chút nghĩ ngợi, sử dụng Phiêu Lăng Độ đến cực hạn. Thân hình nhoáng một cái nhảy lên cao gần mười mét, hiểm hiểm tránh thoát một kích.
Nhưng hắn hiểu, đối mặt với Võ Đạo tầng sáu thế này mình chỉ có một lần cơ hội né tránh.
Triệu Thiên Kiếm một chiêu vồ hụt liền biết không ổn, nội tâm kinh sợ, hét lớn một tiếng:
- Nhận lấy cái chết!
Y cũng sử dụng khinh thân thuật nhảy lên không, chụp Triệu Phong.
- Phiêu lăng hư độ!
Triệu Phong giữa không trung sinh lực lần thứ hai, bước một bước trên không, nhảy thẳng tới chỗ đài quan chiến.
Bởi vì hắn hiểu rõ, Triệu Thiên Kiếm trong tộc chỉ là một trong số người ở tầng lớp cao. Nhưng các trưởng bối ở trong tầng lớp cao có mặt tuyệt đối không cho phép ông ta tùy ý làm bậy.
Vèo!
Triệu Phong miễn cưỡng tránh thoát sát chiêu của Triệu Thiên Kiếm, nhảy tới đài quan chiến.
- Đáng giận! Thằng nhãi này...
Triệu Thiên Kiếm đã hiểu dụng ý của Triệu Phong.
- Triệu Thiên Kiếm, dừng tay!
Một tiếng quát như sấm rền hàng lâm.
Theo sau tiếng quát kia, một làn khí thế hùng hồn ập xuống từ trên đỉnh đầu.
Một lão giả râu bạc trắng, toàn thân tỏa khí màu trắng tinh như lông vũ, lơ lửng trên đầu Triệu Thiên Kiếm.
Không ổn! Là Tài phán trưởng!
Triệu Thiên Kiếm phái chịu đựng một thứ áp lực cực lớn. Người mà y phải đối mặt lại là trưởng lão trong tộc, Đại sư Võ Đạo tầng bảy trở lên.
Thế nhưng Triệu Phong đang ở trước mắt, trong lòng của y không cam lòng, cắn răng một cái liền muốn xông vào.
- Gục xuống!
Giọng nói uy nghiêm đầy tức giận từ đỉnh đầu vọng xuống.
Không thấy Tài phán trưởng tới gần, làn khí trong suốt màu trắng xoay tròn thành chưởng khí vô hình chụp mạnh xuống.
Ầm, phịch!
Nội kình toàn thân Triệu Thiên Kiếm tán loạn, “Oa” một tiếng phun ra búng máu, rơi xuống đất, nằm rạp ra đấy.
Cách không đả thương người, thủ đoạn thật đáng sợ!
Mọi người bốn phía câm như hến, hiển nhiên Tài phán trưởng đã tu luyện Nội kình Võ Đạo tới Hóa Cảnh, trong nháy mắt có thể dùng Phá Không Trảm giết Võ Giả bình thường.
- Trưởng lão! Triệu Phong có lòng dạ độc ác, gần như phế cả cánh tay con ta, sao có thể nhẹ nhàng tha thứ?
Triệu Thiên Kiếm nửa quỳ trên mặt đất, ngoài sợ hãi còn hơi không cam lòng.
- Hừ! Rốt cuộc là ai lòng dạ độc ác? Lúc Triệu Phong ra tay rõ ràng đã thu hồi một phần Nội kình, nếu không cánh tay Triệu Nhất Kiếm tất nhiên bị phế, thậm chí có nguy hiểm đến tính mạng.
Ánh mắt Tài phán trưởng sáng rực.
Triệu Thiên Kiếm lập tức câm miệng.
- Ngươi còn không cứu con của mình đi!
Tài phán trưởng râu bạc vung tay áo, bay về luận võ đài.
Một trường phong ba, tạm thời dẹp loạn.
Triệu Phong ngầm lau chút mồ hôi lạnh, nhìn Tài phán trưởng với ánh mắt cảm kích.
Tài phán trưởng hình như có cảm ứng, hơi mỉm cười, ánh mắt hiền hòa, có phần cổ vũ mà gật đầu.
Sự việc xen giữa này cũng không ảnh hưởng đến việc tiếp tục thi đấu.
Sau khi chiến thắng Triệu Nhất Kiếm, việc không thể thay đổi đó là Triệu Phong trở thành Vương giả ngoại tầng.
- Không ngờ hắn lại chiến thắng Triệu Nhất Kiếm...
Triệu Tuyết đứng chỗ hẻo lánh mà sững sờ, có cảm giác trời đất quay cuồng.
Từ cực vui đến cực đau, nàng ta như từ Thiên đường ngã xuống Địa ngục.
Trong tầm mắt, bóng dáng quen thuộc kia dùng thân phận của Vương giả mà thành mục tiêu chú mục của mọi người.
Dường như tất cả trở về với trấn Thanh Diệp trước kia. Thiếu niên kia với thân phận thiên tài đứng ngạo nghễ trong Triệu gia tộc phụ, trở thành số một trong đám bạn cùng lứa.
Hôm nay quay lại điểm khởi đầu, Triệu Phong nhảy lên, trở thành số một của ngoại tầng Triệu gia.
Bảy mươi trận thắng liên tiếp... Bảy mươi mốt trận thắng liên tiếp...
Chiến tích của Triệu Phong lại đổi mới.
Đối thủ của hắn cơ bản đều nhận thua ngay lập tức.
Các đối thủ cực mạnh Triệu Nhạc, Triệu Càn đều thua dưới tay hắn.
Dù đối mặt Triệu Nhạc, Nội kình Võ Đạo của Triệu Phong lập tức phá vỡ phòng ngự trứ danh của đối phương “Thiết Cương thân”.
Thực lực Triệu Phong đã không phải là chuẩn Võ Giả, mà là nửa bước Võ Giả!
Nửa bước Võ Giả, trên cơ sở chuẩn Võ Giả có được Nội kình Võ Đạo. Về trình độ nhất định thì không chênh lệch về bản chất với Võ Đạo tầng bốn.
Nhưng.
Trong tỉ thí vẫn đang xuất hiện một dị số.
Cùng giữ được ghi chép toàn thắng còn có Triệu Vũ Phỉ.
Sau khi Triệu Vũ Phỉ thắng tám mươi trận liên tiếp thì gặp người từng xếp hạng một ngoại tầng, Triệu Nhạc.
- Điệp Diệp chưởng!
Triệu Vũ Phỉ quát một tiếng, bàn tay nhỏ trắng nõn chấn động, trong khí huyết tỏa ra làn khí màu xanh nhạt.
Bốp!
Thiết Cương thân của Triệu Nhạc lại bị phá.
- Trời ạ, lại là Nội kình Võ Đạo!
Dưới sân vang lên tiếng hô hào.
Chẳng ai ngờ, ngoài Triệu Phong còn có người thứ hai lĩnh ngộ Nội kình Võ Đạo.
- Thú vị thú vị!
Tài phán trưởng mỉm cười.
Đối với tình huống Triệu Vũ Phỉ có được Nội kình Võ Đạo, sắc mặt của Triệu Phong không thay đổi chút nào.
Từ lúc mới đầu xem cuộc chiến, mắt trái của hắn đã cảm ứng được trong khí huyết của Triệu Vũ Phỉ đang ẩn nấp Nội kình Võ Đạo.
Ngày ấy tại Diễn Võ Trường, sau khi giáo đầu giảng giải diễn luyện Nội kình Võ Đạo, mấy người xếp hạng đầu ngoại tầng đều có lĩnh ngộ.
Trong đó có Triệu Phong lĩnh ngộ tối đa.
Đấy là vì hắn có mắt trái phụ trợ, lại có căn cơ “Thôi khí quyết” tầng ba viên mãn.
Bởi vậy, Triệu Phong là người thứ nhất tu luyện ra Nội kình Võ Đạo.
So với hắn, Triệu Vũ Phỉ muộn nửa tháng.
- Xem ra danh hiệu đệ nhất này còn chưa biết hươu chết về tay ai.
Đám đệ tử Triệu tộc dưới võ đài tỏ ra hưng phấn chờ đợi.
Cuối cùng họ cũng được như nguyện. Sau chín mươi trận thắng liên tiếp, Triệu Phong và Triệu Vũ Phỉ mạnh mẽ gặp nhau.
- Bắt đầu đi.
Sắc mặt Triệu Phong không sợ hãi.
Cho dù Triệu Vũ Phỉ lĩnh ngộ ra Nội kình Võ Đạo, hắn cũng không úy kỵ.
- Mặc dù biết chênh lệch với ngươi, nhưng ta sẽ không từ bỏ.
Triệu Vũ Phỉ vui vẻ cười, nụ cười như hoa đua nở, trong sáng đẹp lòng người.
- Nộ Long quyền!
Triệu Phong vừa ra tay chính là cảnh giới đỉnh phong Nộ Long quyền.
Lúc trước sở dĩ hắn có thể bằng một quyền đánh cho Triệu Nhất Kiếm thảm như vậy không chỉ là vì Nội kình Võ Đạo.
Bản thân Nộ Long quyền đã là trung cấp đỉnh phong, sức bật kinh người. Nộ Long quyền hỏa hầu đỉnh phong có uy lực còn hơn cả võ học cao cấp tiểu thành, thậm chí tiếp cận đại thành cao cấp.
Lúc này, sau khi bị Triệu Thiên Kiếm gây áp lực, tiềm lực được kích thích, tu vi Triệu Phong tiến thêm một bước. Nộ Long quyền càng gần tới cảnh giới viên mãn.
Nếu như Nộ Long quyền có thể tới viên mãn, cho dù đối mặt Lãnh Lưu kiếm cao cấp đại thành cũng có thể toàn thắng.
Phịch! Bốp!
Triệu Phong và Triệu Vũ Phỉ giao kích quyền chưởng, người sau liên tục lui tránh.
Quả nhiên, chính diện đối chiến thì Triệu Vũ Phỉ không bằng Triệu Phong.
Triệu Phong lĩnh ngộ Nội kình Võ Đạo càng hùng hồn hơn.
Hơn nữa hắn dùng “Lăng Độ khí quyết” ngưng tụ ra được Nội kình càng đặc biệt. Tốc độ nhanh, phong cách phiêu dật, Thiên Mã Hành Không.
Cho dù Triệu Vũ Phỉ tu luyện một thứ bộ pháp cao cấp rất uyển chuyển linh động, nhưng tiếc rằng Triệu Phong tu luyện Phiêu Lăng Độ có tốc độ còn nhanh hơn.
Mắt thấy thế công Triệu Phong càng lúc càng nhanh.
Triệu Vũ Phỉ hít thở hổn hển, khuôn mặt phớt hồng dần có vẻ chống đỡ hết nổi, động tác hơi cứng lại.
Cơ hội tốt!
Mắt trái Triệu Phong lập tức tập trung sơ hở, tung một quyền sát vai Triệu Vũ Phỉ.
Phốc, bốp!
Thân thể mềm mại của Triệu Vũ Phỉ nhoáng một cái, bay lui ra ngoài. Giữa không trung nàng uốn một cái, rơi xuống mặt đất.
- Đa tạ hạ thủ lưu tình.
Triệu Vũ Phỉ hơi cảm kích, màu đỏ ửng còn lưu lại trên gương mặt xinh đẹp.
Một quyền vừa xong của Triệu Phong hiển nhiên đã giữ tay lại, nếu không kết quả của nàng sẽ không khá hơn Triệu Nhất Kiếm bao nhiêu.
- Đa tạ.
Triệu Phong gật đầu cười, rất thích phong cách của Triệu Vũ Phỉ.
Sau khi chiến thắng Triệu Vũ Phỉ, trận đấu xếp hạng tiếp tục. Triệu Phong không đối thủ, một đường quá quan trảm tướng, đối thủ đều nhận thua.
- Ta nhận thua!
- Bỏ quyền!
…
Sau nửa canh giờ.
Triệu Phong hoàn thành thắng trăm trận liên tiếp, điểm cao nhất, ổn định vị trí số một.
----------oOo----------
[/JUSTIFY]