[Huyền Huyễn] Linh Vực - TG: Nghịch Thương Thiên - New: C162
Linh Vực
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
-----oo0oo-----
Chương 1: Thiếu niên trấn nhỏ.
Dịch + Biên: Tà Phiêu
Nguồn: TTV
Giới thiệu:
Ở thế giới Linh Vực này, có vô tận hải dương, giữa hải dương là vô số đại lục. Trên đại lục sinh hoạt đủ loại chủng tộc, những chủng tộc này không ngừng dùng linh khí tôi luyện bản thân, vĩnh hằng truy tìm huyền diệu tối cao giữa thiên địa.
Ở đây, cường giả sừng sững như núi cao, có linh khí hủy thiên diệt địa, chấp nhiếp thiên hạ, có thế lực võ giả sâm nghiêm, như lưới nhện bao phủ từng ngõ ngách hẻo lảnh.
Ở đây, thế lực thấp nhất - thanh thạch cấp chỉ có thể sống phụ thuộc vào thế lực cao hơn, tôn nghiêm tùy thời bị chà đạp.
Ở đây, thế lực hoàng kim cấp - đỉnh cao của kim tự tháp, chẳng những sở hữu võ giả mạnh nhất, linh khí thần kỳ nhất, quáng mạch rộng lớn nhất, bí cảnh huyền diệu nhất, mà còn thống lĩnh vô số thế lực bạch ngân, xích đồng, hắc thiết, thanh thạch! Một khi hiệu lệnh truyền xuống, có thể khiến thiên địa biến sắc, máu nhuộm sơn hà, làm hàng triệu sinh linh đồ thán!
Mà nhân vật chính Tần Liệt bị phong ấn ký ức, được ông hắn gửi nuôi ở một gia tộc nhỏ còn không bằng thế lực thanh thạch cấp thấp nhất.
Lăng gia trấn.
Sáng sớm, mới tờ mờ sáng, thiếu niên Tần Liệt đờ đẫn rời giường, lau rửa đơn giản rồi trực tiếp đi đến nhà ăn Lăng gia. Tần Liệt vóc người gầy còm, một thân vải thô, nhìn qua cũng có chút thanh tú, chỉ là tròng mắt hắn trống rỗng vô hồn.
Ven đường, không ít thanh niên võ giả trên trấn nhìn thấy Tần Liệt đều cười hài hòa với hắn.
- Tần Liệt, sáng sớm a!
Lăng Phong mắt thấy Tần Liệt đi đến, nhếch miệng khẽ cười vươn tay chào hỏi với hắn.
Đáng tiếc, Tần Liệt vẫn như không nghe thấy gì, bộ dáng đờ đẫn, bước chân không chút ngừng nghỉ, nhanh chóng sải bước qua Lăng Phong.
- Phong đại ca, ca nói chuyện với kẻ ngu đấy làm gì? Biết rõ hắn không thể trả lời, sao mỗi sáng thấy hắn còn chào hắn thế?
Lăng Dĩnh mặt áo ngắn vàng sáng, dáng người no đủ, ngực sữa cao cao vểnh lên, dung nhan tương đối xinh đẹp. Nàng đầy khinh miệt nhìn Tần Liệt, tùy ý nói.
Thanh niên nam nữ Lăng gia xung quanh thần tình lạnh lẽo, tâm sinh không vui khi nghe thấy nàng nói mấy câu này.
Lăng Dĩnh hừ một tiếng, coi như không thấy ánh mắt mọi người, ưỡn lên bộ ngực no đủ lên, trên gương mặt vẫn tràn ngập khinh thường.
Những thiếu niên nam nữ kia, cảnh giới đại đa là luyện thể tầng bốn, tầng năm, căn bản không lọt vào mắt Lăng Dĩnh đã luyện thể tầng sáu. Trong mắt nàng chỉ có Lăng Phong luyện thể tầng bảy mà thôi.
Lăng Phong khẽ nhíu mày:
- Tiểu Dĩnh, em tới Lăng gia trấn chưa lâu, chưa gặp gia gia Tần Liệt, cho nên không có thiện cảm với Tần Liệt, điều này anh không trách. Nhưng thành viên Lăng gia chúng ta, nhiều nhiều ít ít đều được Tần Sơn gia gia giúp đỡ. Mặc dù hai năm trước, Tần Sơn gia gia qua đời, nhưng chúng ta vẫn khắc cốt ghi tâm ân tình này, hy vọng em có thể vì chúng ta, tôn trọng Tần Liệt chút.
Lăng Dĩnh ngớ người hỏi:
- Ông hắn rất lợi hại sao?
- Tần Sơn gia gia là luyện khí sư!
Lăng Phong khẽ quát nhẹ.
Lăng Dĩnh nghiêm túc đáp lại:
- Phàm cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Thần cấp, mỗi cấp chia thất phẩm, đẳng cấp của hắn là gì? Hắn từng luyện chế linh khí cho Lăng gia sao?
- Chưa từng. Tần Sơn gia gia chỉ sửa chữa linh khí phàm cấp ngũ phẩm trở xuống thôi.
Lăng Phong lắc đầu đáp:
- Ai nha, dọa chết người ta mà, còn tưởng lợi hại đến đâu, cũng chỉ như thế mà thôi!
Lăng Dĩnh vỗ vỗ bộ ngực no đủ, làm bộ khoa trương nói.
- Đối với chúng ta, như này đã rất lợi hại. Năm năm trước, Tần Sơn gia gia mang theo Tần Liệt tới Lăng gia trấn, tìm đến gia chủ bàn bạc, nhận trợ giúp sửa chữa linh khí phàm cấp cho Lăng gia, đổi lại được quyền khai thác quáng động dưới dược sơn, ở lại Lăng gia. Ba năm sau, Tần Sơn gia gia mang theo Tần Liệt tới quang động dược sơn. Khi đó, hễ là linh khí phàm cấp ngũ phẩm trở xuống, Tần Sơn gia gia đều sửa chữa giúp, chỉ cần không vượt qua phàm cấp ngũ phẩm, dù bị hỏng nặng đến đâu, Tần Sơn gia gia đều có thể sửa được, mà sau khi sửa, uy lực không chút suy giảm.
Lăng Phong thần sắc không biến, trầm giọng nói.
Hắn vừa dứt lời, oành một tiếng! Một dải lửa cháy lên trên cổ tay hắn, vòng tay hồng sắc ở cổ tay hắn đột nhiên bừng sáng. Tức thì, vòng tròn hồng sắc thần kỳ chuyển biến thành chùy rực rỡ ánh lửa. Chùy này không lớn, thân chùy chỉ bằng nửa cánh tay hắn, đám mây hỏa diễm như xăm trên mặt chùy, từng luồng khí nóng bức người không ngừng tản ra.
- Hỏa Vân chùy của ta là linh khí phàm cấp nhị phẩm, là một phần tính mạng ta. Ba năm trước, ở Cực Hàn sơn mạch, ta bị linh thú băng phách mãng phun hàn khí vào, là Hỏa Vân chùy chống đỡ hàn khí giúp ta, giúp ta may mắn sống sót. Nhưng sau đó, Hỏa Vân chùy bị hỏng nặng, nếu như không có Tần Sơn gia gia sửa giúp, thì Hỏa Vân chùy này đã hỏng rồi. Trong tộc cũng có nhiều người linh khí bị hỏng như ta, may mắn có Tần Sơn gia gia, những linh khí hỏng này mới được sửa, nếu không tổn thất của gia tộc vô cùng nặng nề.
Lăng Phong nhìn thân ảnh Tần Liệt phía xa, khẽ cảm thán.
- Nhưng hắn đã bệnh chết hai năm a.
Lăng Dĩnh kinh ngạc nói.
- Lăng gia nhận ân tất báo! Tần Liệt thật ra cũng rất đáng thương, mười tuổi hắn đã theo gia gia tới Lăng gia trấn, lúc đó đã như này rồi. Khi còn Tần Sơn gia gia, còn có người chăm sóc hắn, theo Tần Sơn gia gia qua đời, hai năm này… ài…
Lăng Phong khẽ thở dài, thổn thức không nói hết lời.
- Nhị tiểu thư chẳng phải càng đáng thương sao? Nghe nói gia chủ đã đáp ứng Tần Sơn, tháng sau vào sinh nhật mười lăm tuổi của nàng làm lễ đính hôn với Tần Sơn. Ngươi là người Lăng gia trấn, ngươi nói xem có chuyện này không? Gia chủ vì sao lại đáp ứng đính hôn chứ? Đây không phải là đẩy tiểu thư vào hố lửa sao?
Lăng Dĩnh đột nhiên hạ thấp giọng, khẽ nói:
- Không rõ lắm.
Lăng Phong cũng đầy nghi hoặc đáp lời.
Theo như hắn xem, cho dù gia chủ đã từng có ước định với Tần Sơn, theo Tần Sơn qua đời, ước định kia cũng không cần thực hiện nữa.
…
Nhà ăn Lăng gia.
Ba bàn ăn vuông ghép lại thành một bàn ăn dài, bên trên đặt cháo và bánh bao. Gia chủ Lăng gia, Lăng Thừa Nghiệp ngồi ở chủ vị, hai bên phân biệt là em dâu Đỗ Kiều Lan và tam đệ Lăng Thừa Chí. Hai bên Đỗ Kiều Lan là hai con nàng Đỗ Hằng và Đỗ Phi, mà bên cạnh Lăng Thừa Chí là hai thiếu nữ, là con gái đại ca hắn, Lăng Ngữ Thi và Lăng Huyên Huyên.
Ba anh em Lăng gia, đại ca Lăng Thừa Nghiệp, lão nhị Lăng Thừa Huy, lão tam Lăng Thừa Chí. Lăng Thừa Huy vào mười năm trước khi đột phá khai nguyên cảnh tẩu hỏa nhập ma, bạo thể thân vong, thê tử hắn Đỗ Kiều Lan và hai nhi tử mang họ Đỗ ở lại Lăng gia, dùng tài nguyên Lăng gia tiếp tục tu luyện.
Ở thế giới Linh Vực này, có vô tận hải dương, giữa hải dương là vô số đại lục. Trên đại lục sinh hoạt đủ loại chủng tộc, những chủng tộc này không ngừng dùng linh khí tôi luyện bản thân, vĩnh hằng truy tìm huyền diệu tối cao giữa thiên địa.
Ở đây, cường giả sừng sững như núi cao, có linh khí hủy thiên diệt địa, chấp nhiếp thiên hạ, có thế lực võ giả sâm nghiêm, như lưới nhện bao phủ từng ngõ ngách hẻo lảnh.
Ở đây, không chỉ võ giả phân chia theo giai cấp, mà gia tộc, tông phái, thương hội, các thế lực phức tạp cũng phân chia giai cấp.
Võ đạo Linh Vực tu luyện chia làm mười cảnh giới: luyện thể cảnh, khai nguyên cảnh, vạn tượng cảnh, thông u cảnh, như ý cảnh, phá toái cảnh, niết bàn cảnh, hư không cảnh, vực thủy cảnh. Luyện thể cơ sở chia là chín tầng, các cảnh giới còn lại chia làm ba tầng sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.
Cũng y như vậy, linh khí và luyện khí sư cũng phân chia cấp bậc rõ ràng: phàm cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp, thần cấp, mỗi cấp lại chia thành bảy tầng.
Càng đặc biệt là, cả những gia tộc, tông phái cũng phân chia cấp bậc rõ ràng, chia thành năm cấp: thanh thạch, hắc thiết, xích đồng, bạch ngân, hoàng kim, chế độ nghiêm cẩn, đè nén tầng tầng lớp lớp như kim tự tháp vậy.
Trong đó, thế lực thanh thạch là thấp nhất, là thế lực cơ sở của Linh Vực, số lượng nhiều như cát trong sa mạc, không thể thống kê, những thế lực này chỉ có thể sống phụ thuộc những thế lực lớn hơn, tôn nghiêm tùy lúc đều có thể bị chà đạp.
Còn về thế lực hoàng kim cấp trên đỉnh kim tự tháp, là đỉnh phong tồn tại, chẳng những sở hữu võ giả mạnh nhất, linh khí thần kỳ nhất, quáng mạch rộng lớn nhất, bí cảnh huyền diệu nhất, mà còn thống lĩnh vô số thế lực bạch ngân, xích đồng, hắc thiết, thanh thạch! Một khi hiệu lệnh truyền xuống, có thể khiến thiên địa biến sắc, máu nhuộm sơn hà, làm hàng triệu sinh linh đồ thán!
Mà Lăng gia, chỉ là một gia tộc nhỏ, thậm chí không đạt được mức thanh thạch. Lăng gia và những gia tộc xung quanh đều y phụ thế lực thanh thạch cấp Tinh Vân các ở Băng Nham thành. Hàng năm những tiểu gia tộc này phải cung phụng đầy đủ mới được Tinh Vân các bảo vệ, được yên ổn ở Lăng gia trấn.
Cộp cộp! Tiếng bước chân từ xa tới gần, không lâu lắm, thân ảnh Tần Liệt xuất hiện, y như người máy đi đến bàn ăn, ngồi đối diện với Lăng Thừa Nghiệp, bắt đầu nâng chén ăn cơm.
Năm năm này, buổi sáng mỗi ngày Tần Liệt đều đến dùng cơm, dù trong mắt mọi người, Tần Liệt chỉ là kẻ ngu, nhưng việc này y như thói quen, chưa từng thay đổi. Ba năm trước là Tần Sơn dẫn hắn đến, sau khi Tần Sơn qua đời, Tần Liệt vẫn duy trì thói quen này.
Sáng sớm mỗi ngày, Tần Liệt sẽ tiến vào dược sơn Lăng gia trấn, đi vào trong quáng động, cho đến khi trời tối mới quay về Lăng gia trấn, cùng dùng bữa tối với mọi người, sau đó lại một mình quay về nghỉ ngơi. Từng ngày qua đi, từng năm qua đi, hắn đều sinh hoạt như vậy, trước sau không chút biến hóa. Năm năm, không ai biết hắn làm gì ở dược sơn, cả gia chủ Lăng Thừa Nghiệp cũng không rõ.
- Hắc hắc. Dáng ăn của em rể cũng được đó, tháng sau Huyên Huyên đính hôn với hắn rồi, cũng không sao, coi như nuôi một con chó kỳ quái thôi.
Đỗ Phi đột nhiên không nhịn được cười, đầy mỉa mai khinh miệt Tần Liệt:
Nói xong, Đỗ Phi cười gian nhìn Lăng Huyên Huyên.
Lăng Huyên Huyên mặc một thân giáp hồng, vóc người lồi lõm vừa đủ, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, tròng mắt tròn to linh động, năm nay nàng mới mười lăm tuổi.
Ầm! Cánh tay ngọc lõa lỗ của nàng đập mạnh xuống bàn, bát cháo trước mặt chịu lực xung kích đổ văng cháo ra. Ba người Đỗ Kiều Lan, Đỗ Phi, Đỗ Hằng tuy phản ứng cực nhanh, nhưng vẫn bị cháo dính vào người khá là nhếch nhác.
- Ta chết cũng không đính hôn với hắn.
Đỗ Kiều Lan còn chưa kịp quát mắng thì Lăng Huyên Huyên đã đứng lên, nàng cũng không nhìn sắc mặt phụ thân Lăng Thừa Nghiệp khó coi như nào, mà nóng giận bừng bừng ra khỏi phòng. Khi nàng đi qua cửa gỗ, ngón tay nhỏ xinh khẽ vỗ, ánh lửa đột nhiên bùng phát, cửa gỗ rộng rãi nhanh chóng vỡ vụn, thân ảnh Lăng Huyên Huyên nhanh chóng biến mất.
Lăng Thừa Nghiệp còn đang định nổi giận thì đột nhiên sửng sốt nhìn gỗ vụn trên nền đất, tròng mắt khẽ xoay chuyển như có suy nghĩ.
- Đại ca! Huyên Huyến tiến vào luyện thể tầng bảy lúc nào thế? Linh lực phát tán, đây chính là tiêu chí của luyện thể tầng bảy! Mười lăm tuổi đã bước vào luyện thể tầng bảy, thiên phú của Huyên Huyên còn hơn Ngữ Thi a! Xem ra, nàng có thể bước vào khai nguyên cảnh trước hai mươi tuổi, tương lai nàng nhất định sẽ được Tinh Vân các chú trọng.
Lăng Thừa Chí đột nhiên hưng phấn vỗ bàn, vui vẻ nói:
Lăng Thừa Nghiệp đè nén kích động trong lòng, khẽ ho dò hỏi Lăng Ngữ Thi:
- Huyên Huyên đột phá lúc nào thế?
Lăng Ngữ Thi mặc váy dài màu xanh, tóc dài hờ hững đặt một bên vai, gương mặt tinh mĩ thanh đạm như u lan, làn da trắng trong như bạch ngọc, thêm vào vóc người cao ráo lồi lõm làm ánh mắt Đỗ Hằng dán chằm chằm vào nàng, chưa từng rời mắt chút nào.
- Nàng vừa đột phá một tuần trước, nàng vốn định nói tin tốt này cho cha, không ngờ… Không ngờ hai ngày trước nàng nghe tin cha sớm đã đáp ứng Tần Sơn gia gia, đính hôn nàng và Tần Liệt cho nên…
Lời nói Lăng Ngữ Thi chuyển đổi, nàng khẽ thở dài:
Lăng Ngữ Thi còn không nói hết, Lăng Thừa Nghiệp đã hiểu ra, biểu tình cam chịu.
- Ô.
Nhưng lúc này, Tần Liệt vốn một mực vùi đầu ăn uống, đột nhiên đứng lên, căn bản như không nghe thấy mọi người nói gì, nhanh chóng đi mất.
Hắn đi hướng dược sơn Lăng gia trấn.
- Đại ca, đệ có mấy lời muốn nói với mình đại ca.
Lăng Thừa Chí cũng đột nhiên đứng lên, ra dấu với đại ca hắn rồi rời đi.
Lăng Thừa Nghiệp như có suy nghĩ cũng rời bàn đứng lên.
Trên sơn đạo gập ghềnh, Lăng Thừa Nghiệp, Lăng Thừa Chí bảo trì một khoảng cách với Tần Liệt, hai người cũng đi hướng dược sơn, khẽ nói chuyện.
- Năm năm, từ khi Tần Sơn mang Tần Liệt đến, hai ông cháu nhà này ban ngày đều ở quáng động. Đại ca, ca có hiếu kỳ bọn họ làm gì trong quáng động không?
- Đương nhiên là có. Nhưng ta đã ước định với Tần Sơn rồi, sẽ không xông vào quáng động, mà quáng động trong dược sơn chúng ta đã khai thác nhiều năm, căn bản không có linh thạch có giá trị, nếu không sao ta bằng lòng giao quáng động cho ông cháu hắn chứ.
- Hôn sự giữa Huyên Huyên và Tần Liệt là như nào? Đại ca, đệ cũng biết đại ca sẽ không hy sinh hạnh phúc cả đời của Huyên Huyên, chuyện này là vì sao?
- Trước khi Tần Sơn qua đời, ta đã đáp ứng hắn, xem ở nhân tình trợ giúp của hắn với tộc ta, ta đành cắn răng đồng ý. Nhưng là chuyện này cũng không như đệ tưởng, hắn chỉ hy vọng sau khi hắn qua đời, Tần Liệt vẫn được Lăng gia chiếu cố.
- Là như nào vậy?
- Chỉ là đính hôn thôi. Tần Liệt và Huyên Huyên đều mười lăm tuổi, hắn yêu cầu chúng ta chiếu cố Tần Liệt đến mười bảy tuổi. Đợi khi Tần Liệt mười bảy tuổi, ta và Tần Liệt, ai cũng có quyền giải trừ hôn ước. Hôn ước tồn tại là vì hắn hy vọng trong hai năm này Tần Liệt sẽ không bị người Lăng gia bắt nạt, vậy thôi.
- Yên tâm đi, Huyên Huyên đã đột phá đến luyện thể tầng bảy, tương lai nhất định sẽ tiến Tinh Vân các, ta cũng không muốn ảnh hưởng tiền đồ của nàng, đến thời gian ta sẽ giải trừ hôn ước!
- Hóa ra là như vậy. Đại ca, có lời này không biết có nên nói hay không…
Lăng Thừa Chí gật gật đầu, khẽ trầm ngâm rồi nói.
- Có gì cứ nói.
Gia chủ Lăng gia khẽ nhíu mày quát lên.
- Theo lời đại ca, đính hôn chỉ là hình thức thôi, cũng không nhất định phải đính hôn với Huyên Huyên, Ngữ Thi thì sao? Dù Ngữ Thi lớn hơn Tần Liệt hai tuổi, nhưng có sao chứ?
Lăng Thừa Chí khẽ dò hỏi.
Sắc mặt gia chủ Lăng gia không khỏi âm trầm xuống.
- Đại ca, đại tẩu mất sớm, đệ biết ca rất thương Huyên Huyên, Ngữ Thi. Đệ cũng như vậy. Nhưng là đính hôn sẽ ảnh hưởng đến thanh danh nữ nhi. Năm nay Huyên Huyên mới mười lăm tuổi, nàng đã đạt đến luyện thể tầng bảy! Đại ca cũng có thể thấy thiên phú tu luyện của nàng, lĩnh ngộ cũng hơn xa Ngữ Thi, tương lai của Huyên Huyên tuyệt không tầm thường. Nàng là hy vọng của Lăng gia chúng ta!
Lăng Thừa Chí rất khéo léo lựa chọn từ ngữ:
Nói đến lúc này, thần tình Lăng Thừa Chí nghiêm túc lên:
- Sau này Huyên Huyên sẽ vươn tới chân trời cao hơn, đến đẳng cấp chúng ta không thể với tới. Tình huống như vậy, nàng có khả năng làm đám hỏi với thế lực mạnh mẽ nào đó, nếu như nàng có dấu vết đính hôn trong quá khứ, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của nàng.
- Tam đệ, đệ càng lúc càng thực tế. Việc này ta sẽ nghĩ lại, tính tình Ngữ Thi chịu thương chịu khó, lại ôn nhu, nếu ta nói nàng sẽ đồng ý, nhưng ta không nỡ.
Gia chủ Lăng gia khẽ thở dài nói.
- Vì tương lai gia tộc, vì tương lai Huyên Huyên, đại ca hãy nghĩ kỹ.
Gia chủ Lăng gia suy nghĩ thật lâu rồi mới nói:
- Việc này tạm dừng ở đây. Mấy năm nay đệ phụ trách dược sơn, trước nay ta vẫn không hỏi đến, lần này đệ muốn ta đến dược sơn, vì chuyện gì vậy?
- Đến lúc đó đại ca sẽ biết, chuyện này có thể liên quan đến Tần Liệt.
|