“Não bộ? Vùng tiềm lực”. Tiến sĩ điên đảo đi đảo lại đôi mắt, nhìn Các Lão bên cạnh, làu bàu: “Lý thuyết cái con khỉ!"
Các Lão không bực bội, chỉ cười: “Đấy không phải là lý thuyết. Chính từ ghi chép của ông ta biết có thời gian ông đã nghiên cứu chuyện này, tên gọi của nó là Biến đổi gen!”
“Thì đó là biến đổi gen chứ là cái cóc gì, nhưng không phải lúc khỉ gió nào cũng mở não ra chọc ngoáy!” Tiến sĩ điên không nhịn nổi nữa, gắt lên: “Não người cũng là vô vàn gen hợp thành, tuy được sử dụng với hiệu suất thấp nhưng có thể mượn ngoại lực tác động thúc đẩy gen biến đổi tiến hoá. Cùng với sự tiến hoá của gen cũng là sự tiến hoá của não người, hiểu không?"
Các Lão gật đầu mấy cái, hỏi: “Thế gen tiến hoá của ông có thể sản xuất hàng loạt được không”?
“Hàng loạt à?" Tiến sĩ Điên gần như gào lên: “Hàng loạt cái con khỉ! Ông nghĩ là gen dễ khống chế thế hả?"
Đúng lúc ấy, hai bảo vệ áo trắng khiêng một thi thể trong bao tải từ phòng thí nghiệm đi ra. Tiến sĩ điên chỉ chỉ vào bao tải, nói ngay: “Nhìn thấy chưa? Gen biến đổi đòi hỏi rất cao tố chất con người, ta bảo ông đem đến những người tố chất tốt để ta nghiên cứu. Thế mà đồ chết tiệt nhà ông lại mang thứ gì cho ta? ***!"
Thi thể vừa rồi là thi thể thứ mười sáu. Thất bại những mười sáu lần, chẳng trách tính khí Tiến sĩ điên ngày vàng điên!
Các Lão không bận tâm gì tới cơn giận của Tiến sĩ điên, hoặc là lão quá tài che đậy mình, chí ít không hề thấy vẻ mặt bên ngoài tỏ vẻ gì, lúc nào cũng bình thản: “Những người này là chúng ta chọn lựa trong số những nhân tài của Tổ chức, tố chất đều thượng hạng!”
"Thể chất thượng hạng hả? Nhân tài cái con khỉ!" Tiến sĩ điên thổi râu bay lất phất, trừng mắt: “Mang mấy con ốc sên này làm thí nghiệm thì thà đem mấy con chó vào còn hơn. Mới giai đoạn sơ cấp đã không chịu được rồi! Loại thể chất này chỉ là ***...!"
Chừng như đã tức lộn ruột, Tiến sĩ điên phải thở hổn hển mấy hơi mới nói được: “Ta không quan tâm, trộm cũng được cướp cũng được, miễn sao đem thể chất tốt nhất đến cho ta!"
“Được thôi. Nhưng thể chất thế nào thì mới đáp ứng yêu cầu của tiến sĩ được?"
Nghe Các Lão hỏi câu này, Tiến sĩ điên nghĩ ngay đến Mười Một. Tiến sĩ rất muốn Các Lão đem Mười Một đến, chí ít cũng là một người tương đương như thế, nhưng suy nghĩ này lại lập tức bị chính lão gạt đi. Trên đời này liệu có được mấy quái vật như Mười Một? Mà gen của Mười Một đã hoàn tất rồi còn gì. Cải tạo lần nữa là một lần tiến hoá, cuối cùng thì sẽ tiến hoá đến trình độ nào? Tiến sĩ điên cũng không biết, có khi sẽ không còn là người nữa mà biến thành Thần mất! Tuy đang rất muốn một lần nữa nghiên cứu cơ thể Mười Một, làm hắn tiến hoá hơn lên, nhưng Tiến sĩ điên biết điều đó là không thể.
Trước hết, nếu như Mười Một rơi vào tay mấy người này, có trời mà biết họ có tự mang đi nghiên cứu không? Suy nghĩ này không phải là Tiến sĩ điên lo cho an nguy của Mười Một, mà quan trọng là thành quả nghiên cứu của lão khéo lại bị người khác nẫng tay trên, thậm chí cuối cùng sự hoàn thiện lại nằm trong tay kẻ khác. Tuy thành công bước đầu ở Mười Một không phải là công lao của lão, nhưng sự tiến hoá gen bề ngoài của Mười Một hoàn toàn từ lão mà ra. Nói một cách khó nghe là, Tiến sĩ điên sớm đã coi Mười Một là sản phẩm nghiên cứu riêng của mình. Ai lại muốn để thành tựu bẩn thân cho kẻ khách cướp không?
Tuy Tiến sĩ điên không mong muốn gì danh lợi, nhưng sự hoàn mỹ của Mười Một dứt khoát phải tự tay lão viết thành sách. Một vấn đề nữa là, dù gen của Mười Một tieesn hóa hơn xa bất kỳ người thường nào nhưng Tiến sĩ điên biết, cơ thể hắn vẫn có hạn chế. Trên đời này làm gì có sự hoàn mỹ tuyệt đối?
“Vật cực tất phản”, nghĩa là cái gì đến đỉnh điểm cũng dễ tai hại. Mức độ hoàn mỹ gen của Mười Một đã đến đỉnh điểm, tức cơ thể hắn có thể chịu đựng được cực điểm, nếu tiến thêm hơn một bước thì chưa chắc đã có thể tiến hoá, e lại trở thành phản tác dụng! Bởi thế quãng thời gian vừa qua, Tiến sĩ điên vừa thưởng thức sản phẩm của mình, vừa nghĩ cách để gen tiến hóa hơn nữa. Tiếc là cái Tổ chức này đem thoán những phế thải đến cho lão, không nói tới thân thể hoàn mỹ của Mười Một, thậm chí chỉ mới bước sơ bộ cải tạo gen đã không thể chịu nổi. Nếu không có cách nào hoàn thành giai đoạn sơ cấp thì giai đoạn sau cũng đành phải bó tay, không trách Tiến sĩ điên nổi đóa lên như vậy.
Đến lúc này, câu hỏi của Các Lão mới khiến Tiến sĩ điên giật mình. Rốt cuộc là cơ thể như thế nào mới đáp ứng được yêu cầu? Trong con mắt của Tiến sĩ điên, thể chất hoàn mỹ nhất để thực hiện thí nghiệm là cơ thể Mười Một. Tiếc rằng trên đời này e không còn có một cơ thể nào hoàn mỹ hơn cơ thể Mười Một được nữa, hay Tiến sĩ điên cũng chỉ biết có một Mười Một ấy thôi?
Hay lại thử một lần nữa xem sao? Không phải Tiến sĩ điên chưa thử, nhưng cái Tổ chức này đưa đến người nào cũng chỉ cần tiêm xong một mũi là đi đời rồi. Đó chính là điều mà Tiến sĩ điên không thể chấp nhận, lão “Tiến sĩ Quỷ Thủ” ấy có thể cải tạo ra được Mười Một, vì lẽ gì mà lão không làm được?
Kỳ thực thì Ttiến sĩ điên không biết, Mười Một sống được chỉ là một vận may. Một triệu trẻ con, chưa chắc một sống nổi qua thí nghiệm, duy nhất Mười Một là ngoại lệ. Điều Tiến sĩ điên không thể biết được là, nếu Tiến sĩ Tần biết lão lấy người lớn làm thí nghiệm mà lại có kết quả bước đầu thì nhất định Tiến sĩ Tần sẽ điên lên mất. Bởi cơ thể người lớn đã định hình, gen đã xếp thành chuỗi hoàn chỉnh, nếu đem ra thí nghiệm sẽ trở thành quái vật. Đó chính là nguyên nhân thất bại của Nhật Quốc lần trước!
Tiến sĩ Tần biết vậy, nhưng lão lại không có thời gian thực hiện lại thí nghiệm nuôi cấy gen từ trẻ sơ sinh, bởi dù thí nghiệm thành công thì lão cũng mất hết cuộc đời, không thể đợi nổi. Vì sự phát triển của Mười Một trong con mắt tiến sĩ Tần là một thất bại nên lão thay đổi hướng nghiên cứu, phối hợp với Anh Ni sử dụng thảo dược kích thích gen tiến hoá. Thất bại trong hợp tác với Anh Ni làm tiến sĩ Tần có một linh cảm, bí mật chuyển hướng bồi dưỡng gen thế hệ mới.
Biến đổi gen rốt cuộc là gì? Theo định nghĩa khoa học là thích nghi với tiến hoá. Bằng chứng sống động nhất là, loài vượn vốn không có trí tuệ lại tiến hoá nên loài người có trí tuệ ngày nay. Đó không phải là thành quả tiến hoá gen thì là gì?
Những sinh vật vốn sống trên Trái đất cuối cùng đã biến thành động vật sống dưới biển, sinh vật dưới biển lại tiến hoá lên sống trên cạn, đó là sự biến đổi gen. Loài người phát triển đến ngày nay khó mà tiến hoá tiếp thêm nữa, bởi sự tiến hoá có khi phải chờ đến hàng vạn, hàng triệu năm thậm chí còn lâu hơn. Nhưng loài người đã phát hiện ra, bản thân con người đã chưa một không gian tiến hoá, đó là khu cấm của đại não, hay nói cách khác là vùng tiềm lực. Và thế là loài người bắt đầu điên cuồng lên, cố tìm cách khám phá vùng tiềm lực của não bộ, thúc đẩy gen tiến hoá để nghiên cứu tiếp.
Có những cơ thể từ khi ra đời đã tiếp cận với vùng tiềm lực, khống chế được nguyên tố tự nhiên, đó chính là người có năng lực đặc biệt. Trong thần hoại các nước phương tây người ta gọi những người này là Ma pháp sư, hay là thầy phù thủy. Người bình thường cũng có cách tiếp cận vùng tiềm lực, võ thuật cổ Trung Hoa chính là một phương pháp như vậy. Sức mạnh tự thân thông qua tu luyện được phát huy cao độ, đột phá vào vfng tiềm lực trở thành cao thủ tuyệt đỉnh. Có điều phương pháp này tốn quá nhiều thời gian, ngoài một số rất ít người thì đại bộ phận những người có tư chất bình thường, e là chưa đạt đến trình độ vùng tiềm lực thì đã già yếu mất rồi.
Cũng có người suy nghĩ bột phát, rắp tâm ứng dụng khoa học kỹ thuật cao cấp như tiến sĩ Tần lao tâm khổ tứ bồi dưỡng ra Mười Một, gọi là gen tiến hoá. Thực ra đó chính là không ngừng phát triển não bộ, khiến cho đối tượng đột phá vào vùng tiềm lực. Tiến sĩ Tần không biết đến khái niệm "vùng tiềm lực", chỉ muốn sản xuất ra loại chiến sĩ hoàn mỹ nhất, mạnh mẽ nhất, nhưng bất giác lại tình cờ mà kết hợp được với vùng tiềm lực, cuối cùng mới làm cho Mười Một xuất hiện dị năng không chế băng khí.
Thiết nghĩ, nếu một đội quân được tập hợp từ toàn những cao thủ như vậy thì chỉ cần thực lực của họ bằng một nửa những cao thủ Long Hồn thì đã vô địch thế giới rồi. Tiến sĩ Tần mong muốn chính là cái thành quả như thế, đó chính là đội quân hoàn chỉnh nhất trong ý niệm của lão. Nhưng tiến sĩ Tần lại không hề biết rằng, cao thủ vùng tiềm lực tuy lợi hại nhưng lại phải thường xuyên tu luyện nâng cao tố chất của mình, tích luỹ thành quả để thân thể dần tích nghi với vùng tiềm lực, đó mới thực sự là thích nghi và tiến hoá. Nếu ép buộc một gen người bình thường tiến hoá vào vùng tiềm lực thì kết quả không thể tiến hoá mà thậm chí còn lụi tàn. Cơ thể người không dễ đón nhận những gì bất ngờ, phải thích nghi từ từ, nếu không thì tim và não không thể chịu đựng được.
Bởi tiến hoá gen chính là mở đầu cho việc đột phá vào vùng tiềm lực nên khi tiến hành cải tạo, luôn luôn có một sức mạnh bất ngờ thâm nhập đại não, làm cho ý thức con người đờ đẫn ra. Kết quả là chiến sĩ biến đổi gen của Nhật Quốc và Chiến sĩ vô úy của Anh Ni đều biến thành vô ý thức, chỉ hành động như một cỗ máy.
Rốt cuộc thì thể chất nào mới phù hợp để cải tạo gen? Đây không chỉ là vấn đề nan giải trước mắt của tiến sĩ Tần, cũng là vấn đề nan giải của Tiến sĩ điên vậy.
Tràm ngâm một lúc lâu Tiến sĩ điên mới nói: “Chẳng phải các ông đã đem cô gái ở phòng thí nghiệm của ta đến đây rồi hả?"
“Cô gái đó à?" Các Lão lắc đầu ngay: “Cô ấy không được! Chúng ta có kế hoạch khác với cô ta!"
Tiến sĩ Điên giương to mắt: “Không được cũng phải được!. Ngoài thằng bé ra, chẳng có ai có tố chất tốt hơn cô ta cả!"
“Thằng bé? Thằng bé nào?"
Tiến sĩ điên không nói tiếp nữa, phẩy tay: “Ta chỉ cần cô gái đó, thế thôi! Nếu không mang cô ta đến, các ông đừng có mong gì hơn!”
Các Lão có chút khó xử: “Đổi người khác được không?"
“Đổi người khác hả?" Tiến sĩ điên trợn mắt" “Đổi ai? Không phải là đổi ông đấy chứ?"
Các Lão ho khan một tiếng, thật ra lão không hiềm là mạng sống quá dài. Ai mà không hiểu trở thành vật thí nghiệm cho Tiến sĩ điên thì dù thành công hay thất bại cũng là dấu chấm hết cho cuộc đời. Nhưng Tổ chức này cần phải thí nghiệm gen tiến hoá! Tuy không hiểu gì về gen nhưng họ lại nhìn thấy rõ, gen tiến hoá có thể kết hợp với vùng tiềm lực võ học. Nếu có thể sản xuất hàng loạt cao thủ vùng tiềm lực thì trên thến gian này còn ai dám đương đầu với họ?
Nhưng giao Hoàng Hậu ra lại cũng là không thể, vì họ muốn khai thác tư liệu về Quỷ Thủ từ cô ta, cũng muốn dùng Hoàng Hậu để dẫn dụ Mười Một. Cái tổ chức này đã trả giá quá nhiều, thậm chí không tiếc lực lượng tấn công Long Hồn chỉ để tìm cho ra Mười Một, làm cho Long Hồn và Mười Một quay lưng lại với nhau.
Các Lão cúi đầu nghĩ ngợi hồi lâu, đoạn thận trọng: “Để ta thử xem sao, phải làm thế nào để Trưởng lão đồng ý đã!"
Tiến sĩ điên phất mạnh tay: “Tùy ông! Không có cô gái đó, các ông đừng mong thành công gì từ tay ta. Sau này bất kể nghiên cứu nào thành công ta cũng hủy ngay lập tức, một sợi lông các ông cũng đừng mơ!"
Các Lão khẽ "hưm" một tiếng, mặt nhăn nhó quay người bỏ đi. Cửa phòng thí nghiệm sắp đóng lại thì một bảo vệ áo trắng hộc tốc chạy vào, nói nhỏ với Các Lão nhưng ai cũng nghe được: “Các Lão, kế hoạch có thay đổi!”
“Ồ?" Mặt Các Lão vừa giãn ra lại chau tít: “Có chuyện gì?"
“Người đó không thấy đâu nữa. Không nói là chúng ta, cả Long Hồn cũng không tìm ra được. Hắn ta... hình như biến khỏi mặt đất rồi...!"