“Uy, Khổng Hạo Thiên! Ngươi rốt cục cũng ra rồi, làm gì mà hàn huyên tâm sự với bọn chúng lâu như vậy a! Thế nào, có cảm thấy vừa ý với năm học sinh này không?” Bố Lai Nhã không chút hảo ý dò hỏi.
Khổng Hạo Thiên cười nói: “Thỏa mãn, quả thật là vô cùng thỏa mãn! Ta chưa từng gặp qua học sinh tốt như vậy! Bao nhiêu lý tưởng, bao nhiêu phấn chấn, bao nhiêu thân thiết a!”
“Hừm, ngươi đừng giả vờ! Ta biết trong lòng ngươi nhất định vô cùng đau khổ, ai, người nào làm lão sư của năm hài tử này đều không vui nổi a!”
“Có gì mà không vui nổi? Được rồi, ngươi nói cho ta một chút tình huống trước kia của bọn chúng đi!”
“Tình huống trước kia của bọn chúng, uhm, được rồi, dù sao cái này cũng không phải là bí mật gì, người trong học viện tùy tiện hỏi người nào cũng có thể trả lời!” Bố Lai Nhã dẫn Khổng Hạo Thiên tới quán cafe trong trường học, bắt đầu kể lại chuyện cũ của năm người.
“Năm hài tử này có thể nói, chính là thuộc loại không biết tốt xấu!” Bố Lai Nhã suy ngẫm nói.
“Uy, Bố Lai Nhã tiểu thư, xin chú ý lời nói một chút a, bọn họ bây giờ là đệ tử của ta!” Khổng Hạo Thiên nhíu mày nói.
“Ta chỉ là làm một cái ví dụ, ví dụ thôi, ngươi hiểu không? Thật là, đừng ngắt lời ta, nghe ta nói!” Bố Lai Nhã nhấp một ngụm cafe nói: “Năm người bọn họ là học sinh thu nhận nhiều năm trước. Ngươi cũng biết học viện chúng ta là đứng đầu trên đại lục, tuyển chọn học viên cũng tương đối nghiêm ngặt. Mà năm người này lại vô cùng đặc biệt. Trước hết phải nói tới Tinh Diệu, hắn là hoàng tử của Bỉ Đắc đế quốc, nhưng là loại hoàng tử bị vứt bỏ. Trong lòng vẫn luôn nghĩ đến thân thế của mình, có một loại tâm tình luôn tự ti và không cam lòng, cho nên căn bản là không thể chuyên tâm tu hành, hơn nữa tư chất của bản thân hắn cũng không tốt lắm, cho nên mười năm chỉ mới là sơ cấp chiến sĩ; Á Lịch Khắc Tư cũng là một cực phẩm, đương nhiên tuyển chọn hắn là bởi vì coi trọng thiên phú chức nghiệp chiến sĩ, nhưng hắn lại một lòng muốn làm ma pháp sư, mà tinh thần lực của hắn lại không đủ, vì vậy mấy năm nay vẫn không thành công được chút nào, vẫn dừng chân tại đẳng cấp ma pháp sư thực tập; Hồng Khanh cùng với Băng Thanh Thanh thuộc tính giống nhau, hai người bọn họ đều đến từ đại gia tộc của Cố Đường đế quốc phương đông, đều không chuyên tâm thuộc tính của bản thân, lại muốn học lộn xôn, một người muốn trở thành luyện kim sư, một người muốn trở thành dược sư, nhưng thuộc tính của bọn hắn không hợp tiêu chuẩn, vì vậy cũng chỉ là ma pháp sư thực tập; Lộ Tạp Tây ít tuổi nhất không có lai lịch kinh người gì, hắn là một cô nhi, từ nhỏ đã bị vứt bỏ, sau đó lại được học viện thu dưỡng, tiểu tử này từ nhỏ thân thể yếu nhược nhiều bệnh, căn bản không thể trở thành chiến sĩ được, nhưng hắn vẫn không từ bỏ hy vọng, một lòng muốn trở thành chiến thần trong truyền thuyết!”
Bố Lai Nhã nói một hồi lâu, dừng lại uống một ngụm cafe.
“Nói tiếp đi, biểu hiện của bọn họ trước đây như thế nào?”
“Sự tích của bọn họ rất nhiều. Những năm gần đây tổng cộng thay đổi hơn mười lão sư, học viên khác đều lên lớp nghe giảng bài, học tập các loại tri thức, nhưng bọn hắn không được, tình hình của bọn họ có chút kỳ lạ, phải có lão sư chuyên môn trông nom, bằng không sẽ rất lộn xộn! Lão sư dạy bọn họ lâu nhất cũng không chịu nổi mười ngày, nhóm hài tử này mỗi ngày ngủ, ăn, làm theo sở thích của mình, còn ngoài ra mặc kệ. Nhưng mà hứng thú của bọn họ lại có chút đặc biệt, cho nên mỗi lão sư của bọn họ đều thúc thủ vô sách, ngươi nói ai có thể khiến cho một người tinh thần lực cực kém trở thành ma pháp sư, có thể chiến một người không có chút thiên phú trở thành chiến sĩ chứ!”
“Cảm ơn ngươi ngày hôm nay đã nói cho ta biết những điều này, ta đối với bọn họ đã vô cùng rõ ràng!” Khổng Hạo Thiên tạ ơn.
Bố Lai Nhã nhấp một ngụm, lắc đầu thở dài nói: “Ai, một tháng này ngươi tự giải quyết cho tốt đi, nếu như quả thật không chịu đựng nổi nữa, ta nghĩ gia gia sẽ đồng ý cho ngươi đổi ban khác.”
“A a, đa tạ ý tốt của nhị tiểu thư, ta nghĩ không cần đâu! Ngươi cũng biết biệt hiệu của ta là gì rồi, ta là tấm gương tốt muôn đời, thiên cổ đệ nhất lão sư, mấy hài tử này ta vẫn có thể đối phó được!”
“Ngươi cứ khoác lác đi, ta khuyên ngươi chuẩn bị tâm lý cho tốt, vạn nhất một ngày nào đó ngươi bị bọn chúng làm cho tức chết, như vậy chỉ có thể phơi thây nơi hoang dã!”
“Một tháng sau hãy xem thành tích của ta đi!”Khổng Hạo Thiên nhàn nhạt cười để lại một câu nói.
Năm hài tử trên thế giới này trong mắt người khác đều chỉ là loại bỏ đi, nhưng đối với Khổng Hạo Thiên, bọn họ đối với lý tưởng của mình đều cố chấp, bất luận là tư chất tự nhiên gì cũng đều không thể so sánh được, chỉ cần có mộng tưởng, và không ngừng phấn đấu, một ngày nào đó bọn họ sẽ thành công trên con đường của mình.
Khổng Hạo Thiên chuẩn bị kết hợp hai phương pháp giáo dục ở tu chân giới và thế tục giới để dạy cho bọn họ, dù sao thế giới này rất kỳ diệu, cường giả và bình dân đều cùng sinh hoạt trong một thế giới.
“Bắt đầu tu luyện thôi.” Bận rộn nửa ngày rốt cuộc Khổng Hạo Thiên cũng an nhàn, bắt đầu tu luyện đại nghiệp của mình.
Khổng Hạo Thiên đã có lý giải về thế giới này, Nơi này là một thế giới cường giả vi tôn, cùng với tu chân giới có chút tương tự, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau. Ở đây hầu như không có phân chia môn phái chặt chẽ, toàn bộ đại lục cũng chỉ có vẻn vẹn vài cái đại gia tốc là có chế độ cùng với môn phái tu chân giới có chút tương tự. Trong hoàn cảnh này rất dễ sản sinh chủ nghĩa cá nhân cực đoan, tạo thành rung chuyển của xã hội. Khổng Hạo Thiên ở tại thế tục giới ngớ ngẩn một thời gian dài, đã không còn loại tư tưởng kiến hôi vì thiên hạ bá tánh, trong lòng hắn, cảm thấy con người bình đẳng, cường giả có cách sống của cường giả, người yếu có ưu điểm của người yếu, không thể đơn giản mà biến thành thống trị và bị thống trị được. Chính vì nguyên nhân đó, cảnh giới linh hồn của hắn so với tu chân giả còn mạnh hơn nhiều, đây cũng là lý do hắn đột giá được bình cảnh của Nguyên Anh kỳ mới có thể trong ba năm đạt tới Độ Kiếp kỳ.
Khổng Hạo Thiên bây giờ chỉ có hai việc cần hoàn thành, đương nhiên, hắn trước đây cũng chỉ có hai chuyện: dạy dỗ đệ tử, đề thăng thực lực bản thân.
Về việc đề thăng thực lực cá nhân, lão Khổng đối với điểm này tự tin mười phần, trải qua một lần thiên kiếp, trên con đường tu hành của hắn đã không còn bình cảnh, chỉ cần thực lực đạt mức là có thể tiến vào cảnh giới kế tiếp, hơn nữa hôm nay hắn đã tìm được nhóm đệ tử đầu tiên ở dị giới, vì vậy, hắn ngày sau nhất định sẽ không nhàn rỗi.
Tu luyện quyệt định ở chỗ kiên trì bền bỉ, muốn trong khoảng thời gian ngắn khôi phục trạng thái đỉnh phong cũng không có khả năng, cho nên Khổng Hạo Thiên chỉ tu luyện mỗi lúc rãnh rỗi hàng ngày, cũng không dồn hế tâm trí để bế quan vài năm thậm chí vài chục năm.
Một đêm nhanh chóng qua đi, Khổng Hạo Thiên cũng từ trong tu luyện tỉnh lại.
“Thời gian không sai biết lắm, mong rằng bọn nhỏ đừng làm cho ta thất vọng mới tốt a!”
Khổng Hạo Thiên rửa mặt, chỉnh sửa quần áo một chút, cất bước hướng về phía phòng học đi lại.
Trong trường học vì để phối hợp với Khổng Hạo Thiên dạy năm học viên làm người khác đau đầu này, đã chuyên môn an bài cho hắn một gian phòng học, bên trong chỉ có sáu người bọn họ lên lớp.
“Như thế nào lại yên tĩnh vậy, xem ra mấy tiểu tử kia đã cự tuyệt ta a!” Đi tới trước cửa phòng học Khổng Hạo Thiên ngay cả một chút thanh âm cũng không nghe thấy, trong lòng thầm hô bất diệu.
Tiếp tục đi vào, Khổng Hạo Thiên vừa tiến vào phòng học, trong lòng lập tức nở hoa, thì ra năm người bọn Tinh Diệu đã đến, chỉ bất quá đều gối đầu trên bàn ngủ mà thôi.
“Khụ khụ, bắt đầu học thôi, tất cả đều đứng lên.” Khổng Hạo Thiên ho nhẹ một tiếng, đem năm người thức tỉnh.
Vài người mắt vẫn còn ngái ngủ, duỗi người ngồi trên băng ghế, ngơ ngác nhìn Khổng Hạo Thiên.
“Ai, để ta giúp các ngươi vậy!” Khổng Hạo Thiên quả thật không nhìn được trạng thái của mấy người, sử dụng Thanh tâm chú để tinh thần của năm người tốt hơn một chút.
“A, lão sư, ngươi vừa làm gì vậy? Ta như thế nào liền không còn thấy mệt mỏi nữa vậy?” Lộ Tạp Tây kinh ngạc hỏi.
Bốn người khác cũng như vậy, nghi hoặc nhìn Khổng Hạo Thiên.
“A a, bất quá chỉ là một cái tiểu pháp thuật mà thôi, sau này ta sẽ giải thích cho các ngươi.” Khổng Hạo Thiên giải thích nói.
“Có chút giống như quang minh hệ ma pháp a, lão sư người thật lợi hại, ngay cả loại ma pháp chuyên dụng của giáo phụ cũng làm được.
“Được rồi, không thảo luận vấn đề này nữa.” Khổng Hạo Thiên ngắt lời nói: “Ngày hôm nay chúng ta lần đầu tiên lên lớp, như vậy chúng ta trước hết nói chuyện một chút, về tu luyện chúng ta sẽ bắt đầu khi hết giờ học.”
“Nói chuyện? Có chuyện gì hay để nói?” Băng Thanh Thanh hỏi.
“Trọng tâm câu chuyện ta đã nghĩ ra, ngày hôm nay trước hết chúng ta nói chuyện về nhân sinh!” Khổng Hạo Thiên tìm trọng tâm câu chuyện như vậy không phải chợt nghĩ ra, hắn mỗi lần đều để cho đồ đệ mới một khóa thảo luận một chút trọng tâm câu chuyện.
“Các ngươi trước hết đối với nhân sinh có lý giải như thế nào, các ngươi cho rằng đời người trọng yếu nhất là cái gì?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Ta cho rằng sinh mệnh là trọng yếu nhất!”
“Ta lại nghĩ rằng thực lực là trọng yếu nhất!”
“Ta nghĩ mộng tưởng mới là trọng yếu nhất!”
“Ta cũng nghĩ rằng sinh mệnh là trọng yếu nhất.
“Ta cho rằng, cuộc đời sống vui vẻ mới là trọng yếu nhất!”
“Uhm, các ngươi nói cũng không sai, ta đây lại hỏi các ngươi, nếu như các ngươi có sinh mệnh vô tận thì các ngươi cảm thấy cái gì quan trọng hơn?”
“Lão sư, cái này không có khả năng!”
“Khả năng hay không có khả năng các ngươi không cần quan tâm, chỉ cần trả lời vấn đề của ta!” Khổng Hạo Thiên cũng không giải thích nhiều nói.
“Nếu có sinh mệnh vô tận, ta sẽ đi làm những việc mình thích, cho dù có hỗn loạn lộn xộn thế nào cũng không quan tâm!”
“Ta cũng vậy, ta vẫn muốn vì lý tưởng của mình mà nỗ lực, có sinh mệnh vô tận, ta cũng không tin ta không thể làm được!”
“Uhm, chỉ có làm việc mình thích mới cảm thấy thời gian có ý nghĩa, nếu như thực sự có sinh mệnh vô tận, ta nhất định mỗi ngày đều làm việc mình thích!”
. . . . . .
“Tốt, vậy hiện tại các ngươi đang làm cái gì?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Làm chuyện chúng ta thích!”
“Vậy các ngươi còn lo lắng gì, không cam lòng gì nữa không? Các ngươi đều cố gắng làm chuyện mình thích mới đúng, thành bại không phải là kết quả cuối cùng thế nào, mà là ở quá trình, chỉ cần các ngươi nỗ lực hơn, kiên trì hơn, như vậy là đủ vui sướng rồi, hà tất phải cam chịu chứ?”
“Nhưng chúng ta điều không phải là thiên tài, hơn nữa cũng không có sinh mệnh vĩnh hằng, chúng ta thế nào có thể không nói vội đây! Mọi người đều nói chúng ta cố gắng vô ích, căn bản không có khả năng thành công!”
“A a, người khác, các ngươi sống là cho bản thân mình chứ không phải cho người khác, ngươi sẽ cắn một cái đối với chó sủa loạn sao? Còn nữa, ta nhấn mạnh lại một lần nữa, các ngươi không phải không có thiên tư, chỉ là không gặp được lão sư chính xác mà thôi! Bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ vấn đề đều giải quyết rồi, các ngươi còn lo lắng cái gì?” Khổng Hạo Thiên dừng một chút tiếp tục nói: “Các ngươi đã minh bạch đạo lý của sinh mệnh, sứ mệnh của sinh mệnh không phải là người khác đối xử như thế nào, chỉ có các ngươi đối với bản thân nó có nhận thức được chính xác nhất hay không! Mà ta sẽ cùng trải qua với mỗi người các ngươi, ta sẽ chỉ đạo các ngươi, sẽ làm bạn với các ngươi, theo đuổi kỳ tích sinh mệnh của các ngươi, cho đến khi các ngươi đạt được niềm vui cuối cùng......”