Một vùng thôn quê thanh bình và êm ả. Một đêm tuyệt đẹp với những ông sao nhấp nháy trên bầu trời, cơn gió mát, không khí trong lành. Một bữa tiệc ồn ào, xa hoa với hàng trăm người tham gia, hàng ngàn món ăn đắt tiền, hàng trăm cốc bia đầy tràn và cả những quả pháo bông bắn tuyệt đẹp được bắn lên tô điểm cho bầu trời. Một ông già tóc bạc, cầm một chiếc gậy dài bằng cả người ông ta, đội một cái nón đỉnh nhọn màu xanh lơ, một cái áo khoác xám dài, một cái khăn quàng cổ bạc với bộ râu trắng chạy dài đến tận thắt lưng và một đôi giày lớn màu đen, đi ra từ một đám đông. Ông ta có vẻ vội vàng, lo lắng về một điều gì đó nên đi rất nhanh ra khỏi làng. Nhưng ông ta dừng lại nhìn về một bụi cây ven đường và lên giọng hỏi
“Anh làm gì ở đây vậy hả, Tất Cường?”
Tất Cường bước ra khỏi bụi cây, tiến về phía ông lão. Hắn từ từ đi đến gần ông già, mới nói
“Chào ông Gandalf. Thật ngạc nhiên là ông lại biết tên tôi. Còn tôi thì đã chờ ông ở đây khá lâu rồi.”
Gandalf! Phải đó chính là vị pháp sư Gandalf, nhân vật quan trọng nhất trong truyện ‘Chúa nhẫn’. Ông ta vừa mới chia tay với Frodo, sau khi đã yêu cầu anh ta đi đến Rivendell và cũng như đã giao việc bảo vệ Frodo cho đám đông lính đánh thuê vừa rồi. Nếu ai đã xem phim thì ắt sẽ biết, bây giờ ông ta sẽ đi tìm thủ lĩnh của các pháp sư, Saruman trắng, và bị lão ta bắt nhốt trong tòa tháp thông thái ở lãnh địa Isengard. Còn Tất Cường thì vừa mới ở trong đám người đó và đã rời đi trước khi Gandalf đến trao nhiệm vụ. Hắn đã dùng skill nhìn thấu để có thể chặn đường Gandalf. Gandalf chỉ cười nhẹ trước câu hỏi ngược của Tất Cường và đáp
“Đương nhiên là tôi biết anh. Tôi đã thuê nhóm của anh mà. Giờ anh có thể cho tôi biết lý do anh không gặp tôi trong khi nãy mà lại đến chờ tôi ở đây.”
Tất Cường mỉm cười, từ tốn nói khe khẽ
“Chiếc nhẫn số một, Mordor.”
Gandalf lập tức giật bắn mình kinh hoàng hỏi
“A..nh nói cái gì? Làm sao anh biết?”
Tất Cường mỉm cười nói
“Tại sao tôi lại biết không quan trọng. Quan trọng là điều này đã không còn là điều gì bí mật nữa mà trên thực tế thì tất cả những người mà ông vừa thuê đều biết việc này.”
Gandalf thất kinh, nhớ lại tình cảnh vừa rồi. Khi nãy, ông đã quá gấp gáp nên đã không đoán ra được, nhưng bây giờ thì nó lại quá rõ ràng. Ông hít một hơi lạnh rồi nhìn Tất Cường hỏi
“Anh muốn gì?”
Tất Cường không thể không khâm phục sự bình tĩnh và quyết đoán của ông già này. Hắn thản nhiên nói
“Tôi biết được kẻ địch mà chúng tôi phải đối phó cực kỳ lợi hại nên tôi cần có sự giúp sức của ngài để hoàn thành nhiệm vụ lần này.”
Gandalf mỉm cười chờ đợi. Tất Cường cũng cười và tiếp
“Tôi cần ngài giới thiệu với một số bạn bè của ngài để tôi có thêm mượn sức lực của họ khi cần.”
Gandalf nhướn mày lên. Ông hỏi lại Tất Cường với một giọng nói cao hơn mức bình thường
“Anh có thể nói rõ hơn không?”
Tất Cường cười nhạt
“Nếu chiếc nhẫn mà ông Bilbo vừa trao cho cậu Frodo thực sự là chiếc nhẫn số một thì Sauron chắc chắn sẽ phái những lực lượng hùng mạnh nhất của hắn để truy tìm nó. Cho dù chúng tôi có thể đi bình an đến Rivedell thì ông nghĩ có cách nào để tiêu hủy nó mà không cần đến sự giúp đỡ của những người bạn sao?”
Gandalf nhìn Tất Cường, như để đánh giá lại anh ta. Bất ngờ, ông ta ném cho Tất Cường một lá bùa kỳ lạ và bảo
“Lá bùa đó sẽ là bằng chứng không thể chối cãi rằng anh là bạn của tôi và nó cũng là bằng chứng của sự tin tưởng giữa anh và tôi.”
Tất Cường nắm chặt lá bùa trong tay và gật đầu. Gandalf nhìn anh ta một cái nhìn thâm thúy và đầy sức mạnh rồi quay đi. Ông ta cần phải đến tìm vị thủy lĩnh mà ông ta tôn kính, Saruman thông thái. Nếu như lúc nào thầy phù thủy Gandalf cần đến sự trợ giúp nhất thì đó chính là lúc này. Tất Cường nhìn theo Gandalf cho đến tận khi ông ta hoàn toàn chìm hẳn vào trong màn đêm. Kế hoạch của hắn đã bắt đầu.
Trước khi Tất Cường gặp Gandalf, hắn đã đến gặp nhóm của hắn. Khi đó hắn thật sự kinh ngạc khi biết được đầy đủ thông tin về các nhóm người chơi khác. Trò chơi lần này có tất cả năm nhóm người chơi tham gia. Trong đó, nhóm của Tất Cường cùng với hai nhóm khác có thực lực tương đương nhau và cùng làm một nhiệm vụ chính giống nhau là “đảm bảo rằng liên minh ánh sáng của loài người và loài tiên sẽ tấn công lãnh địa của Sauron”. Hay nói cách khác họ có nhiệm vụ đảm bảo cuộc chiến cuối cùng trong phim được diễn ra. Còn hai nhóm còn lại thì một làm cho Saruman và một làm cho Sauron. Tuy họ không biết nhiệm vụ cụ thể của hai nhóm đó nhưng cũng có thể đoán ra được vài phần, đó là nhiệm vụ có tính đối kháng, chống lại họ. Tức là trận chiến này dựa trên nguyên tắc 3 vs 2.
Nhưng máy chủ không bao giờ để một game tiến hành mà có sự bất công cho bất cứ bên nào, nên có thể khẳng định là cả hai nhóm đối kháng với bọn họ đều rất mạnh, hay ít nhất là mạnh hơn hẳn bọn họ. Ba nhóm này quyết định ngồi lại bàn bạc phối hợp với nhau để hoàn thành nhiệm vụ. Tất Cường cười gằn. Hắn mặc kệ tất thảy mà phi thân vào màn đêm.
Sáng hôm sau, trên một cánh đồng cách khá xa Quận về phía đông, hướng mà đoàn người kia phải đi để đến Rivendell, có một con cừu nằm chết. Một đàn quạ nhanh chóng phát hiện ra con cừu tội nghiệp và nhanh chóng quây lấy cái xác. Cách chỗ đó không xa có một gã thanh niên chột mắt nằm ngửa đầu nhìn trời cao. Bỗng nhiên, gã thanh niên bật dậy. Con mắt của hắn léo sáng một cách tà dị. Một con quạ đang bay đột nhiên kêu lên một tiếng thất thanh và lao xuống bên cạnh gã.
Gã thanh niên đó chính là Tất Cường. Sau một đêm bôn ba vất vả với sự trợ giúp của các vật phẩm hắn đã đến cánh đồng này và hạ sát một con cừu làm mồi nhử quạ. Khi nãy, hắn nằm nhìn trời là để tìm một con quạ có mana trong số những con quạ đến kiếm ăn. Và khi phát hiện ra nó thì hắn chỉ việc dùng skill điều khiển để tóm lấy con mồi.
Tại sao gã lại mất công làm vậy? Nếu ai đã đọc tiểu thuyết ‘Chúa tể của những chiếc nhẫn” thì sẽ rõ. Trong cuốn tiểu thuyết này, thì loài quạ là một giống loài có trí tuệ và có thể nói được tiếng người. Tất Cường đoán game này làm dựa trên phim mà phim lại dựa trên truyện nên chắc lũ quạ trong game này cũng không phải là loại bình thường, và hắn đã đúng.
Bị tóm, con quạ kêu lên thất thanh
“Này anh kia, sao lại bắt tôi? Chúng ta có thù oán gì à?”
Tất Cường mỉm cười lấy ra lá bùa của Gandalf đưa cho con quạ xem. Vừa nhìn thấy lá bùa con quạ kêu khẽ lên một tiếng Gandalf rồi đưa ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn. Tất Cường mỉm cười thả nó ra rồi nói
“Xin lỗi anh bạn có cánh. Tôi có việc cần nhờ đến các anh mà lại không biết cách liên lạc nên đành phải dùng hạ sách này. Ở đây có một chút quà tạ tội xin anh nhận lấy và bỏ quá cho.”
Vừa nói, Tất Cường vừa lấy một miếng kim loại lấp lánh rất đẹp đưa ra cho con quạ. Con quạ nhìn thấy miếng kim loại thì thốt lên
“Anh giai, vật quý như thế này mà cho tôi thật sao?”
Không chờ Tất Cường trả lời con quạ liền dùng móng quắp lấy mảnh kim loại. Tất Cường mỉm cười nói
“Tôi có thể trả ơn cho bạn bằng những miếng vàng nếu bạn và bạn bè của bạn chịu giúp tôi.”
Con quạ ngần ngừ một chút rồi nói
“Anh có thể nói chính xác là anh cần giúp gì được không?”
Tất Cường từ tốn nói ra yêu cầu của mình:
“Cũng không có gì khó. Tôi chỉ yêu cầu các anh hai việc nhỏ mà thôi là: giúp tôi liên lạc với loài đại bàng và giúp tôi theo dõi vài người, nhưng các anh phải rất cẩn thận bởi những kẻ này có thể có sức mạnh để phát hiện ra các anh.”
Con quạ suy nghĩ một chút rồi nói
“Gandalf đã trao cho anh lá bùa để thể hiện sự tin cậy của ông đối với anh nhưng chúng tôi không phải là thuộc hạ của anh. Vì vậy, chúng tôi sẽ yêu cầu anh phải trả công đầy đủ và hậu hĩnh cho chúng tôi.”
Tất Cường gật đầu chấp nhận và mô tả lại nhóm người của Frodo cho con quạ. Con quạ bay lên cao mới nói vọng xuống
“Chúng tôi có thể bắt đầu theo dõi những người đó ngay lập tức. Còn loài đại bàng ở quá xa lên phải vài ngày nữa mới có thể có tin của họ được.”