Rừng già! Đây là lần đầu tiên Tất Cường đi vào một khu rừng thật sự. Nhưng khu rừng này có vẻ khác với những khu rừng mà hắn thường tưởng tượng. Cả khu rừng giống như một tòa thành chết được làm bằng những thân cây mọc lên từ mặt đất. Khu rừng này không có hươu nai, không có tiếng chim hót, thậm chí cả tiếng côn trùng cắn đêm cũng không có. Cây cối ở đây có thân to lớn nhưng cành lá khẳng khiu, gầy gộc, lá cây có màu thẫm tạo cảm giác khó chịu.
Lối vào con đường có dạng một đường cong dẫn vào một đường hầm tối được tạo ra bởi hai cái cây khổng lồ nghiêng vào nhau. Chúng trông thật già cỗi và lạ lẫm: được phủ đầy dây tầm xuân và bám đầy địa y, còn nhiều hơn cả vài cái lá đen hiếm hoi của chúng. Con đường hẹp và nhấp nhô những thân cây. Ánh sáng ở lối vào đã nhanh chóng trở thành một lỗ sáng nhỏ ở tít đằng sau, và không gian im lặng tĩnh mịch đến nỗi tiếng bước chân của con ngựa nghe như đang nện thật mạnh dọc theo đám lá cây rơi dày trước mặt. Một lúc sau, hắn có thể thấy một con đường nhỏ dẫn đến phía bên kia của một vùng xanh lục mờ hơn. Thỉnh thoảng lại có một luồng sáng mặt trời mờ mỏng manh dõi qua những kẽ hở đâu đó của những tán lá đằng xa mà không bị những cành cây chằng chịt bên dưới cản lại, chiếu sáng yếu ớt. Nhưng những tia nắng rất hiếm hoi và sự xuất hiện của chúng nhanh chóng biến mất.
Trong rừng có rất nhiều sinh vật có mana, hay nói chính xác hơn là cả khu rừng chỉ có vài con sóc đen là bình thường. Con mắt đế vương của Tất Cường cho phép hắn phát hiện ra nhiều sinh vật hung dữ đang nhắm vào hắn nhưng vì một lý do gì đó mà chúng lại tỏ vẻ khiếp sợ xen lẫn thù địch. Tất Cường nhíu mày, khó chịu. Hắn cần vài con quái để luyện tập nhưng không muốn là kẻ tấn công trước. Hắn không muốn chọc giận lũ quái trong rừng để rồi bị tấn công tập thể. Hắn cần phải nghĩ cách.
Nhưng Tất Cường nhanh chóng nhận ra hắn đã nhầm. Hắn phát hiện ra những con quái này không phải không chú ý đến hắn. Chúng đang di chuyển một cách đặc biệt để tạo thành một thế trận bao vây lấy hắn. Những con quái này có đặc điểm chung là lượng mana không quá lớn nhưng lại tạo ra cảm giác rất khó chịu.
‘Viên Ma: một loài vượn to lớn có sức mạnh, sống theo bầy đàn.’
Quả đúng là thông tin ít ỏi. Nhưng cũng không đến nỗi tồi. Tất Cường đã học mấy tháng ở học viện Thiên Đường khi tìm cơ hội để túm tên Đại Thiên nên hắn cũng có một ít kiến thức cơ bản về các loài yêu quái. Viên Ma là một loài trong số đó.
Viên Ma là yêu quái rất thông minh. Chúng không chỉ biết phối hợp bầy đàn mà còn biết cả sử dụng một số trận pháp để phối hợp tấn công kẻ địch. Trận pháp mà chúng đang dùng là trận Ngũ Hành của người Tàu. Trận pháp này đòi hỏi sự chính xác về vị trí rất ghê gớm. Tức là chỉ cần biết được trận pháp là sẽ đoán được những vị trí tiếp theo của người lập trận và người ta có thể đặt bẫy để tiêu diệt chúng.
Tất Cường dĩ nhiên cũng biết cách phá trận này. Các cây châm cụ thể hóa của hắn nhanh chóng bay về những chỗ cần đến và ‘ẩn’.
Những con Viên Ma ngu ngốc vẫn không biết gì mà cứ tiến tới. Một lúc sau, những tiếng gào rú thảm thiết vang lên. Skill khu vật của Tất Cường đã điều khiển những cây kim đâm chính xác vào các điểm yếu của những con vật tội nghiệp đó. Những con còn lại cũng nhanh chóng chịu chung số phận với đồng loại.
Tất Cường đi tiếp vào sâu trong rừng. Và dĩ nhiên hắn được đón tiếp một cách ‘long trọng’ bởi lũ yêu quái trong rừng. Hết Viên Ma lại đến Hổ Lửa(loài hổ có thể phun ra lửa), cóc pháo(loài cóc có thể phóng ra những đạn năng lượng),… Nhưng khó đối phó nhất là lũ Hung Linh. Đó là một loài mèo đen có khả năng hấp thu linh hồn các sinh vật vừa chết và biến chúng thành quỷ hồn. Mỗi con Hung linh sống lâu năm có thể tạo ra một con quỷ hồn cực kỳ hùng mạnh không thua kém gì cận vệ của Linh Lung trong Tru Tiên. Quỷ hồn đã chịu sự điều khiển của Hung Linh nên Tất Cường không thể điều khiển được nó (luật ưu tiên của hệ điều khiển). Con Hung Linh lại thường chốn trong chính cơ thể của Quỷ Hồn nên skill do thám của con mắt đế vương trở lên vô dụng. Có nghĩa là để hạ được con quái này Tất Cường chỉ có cách hạ con Quỷ Hồn trước.
Tất Cường tạo ra hàng chục mũi phi châm và sử dụng skill khu vật để liên tục tấn công con quái. Những mũi phi châm được hỗ trợ của skill ‘ám khí phi châm của ninja’ biến thành những luồng sáng uốn éo mềm mại, di chuyển rất đẹp mắt. Chỉ một lúc sau, con Hung Linh đã bị bại lộ chân thân và bị những cây phi châm biến thành một con nhím.
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường đạt cấp 36, có năm điểm tự do phân phối.”
Sau ba ngày chém giết cuối cùng, Tất Cường cũng lên được thêm một lever. Hắn phân phối theo nguyên tắc 3-2 cho trí lực và lực lượng. Sau đó, hắn lên ngựa phi ra khỏi rừng và lao về phía quán Ngựa Lùn. Nếu hắn đoán không lầm thì mấy kẻ bị chết khi trước cũng đã quay trở lại và bọn Frodo cũng sắp đụng phải nhóm thứ hai của Bộ Chín cũng như sắp gặp được Aragorn. Nếu không muốn phải chơi đi chơi lại mỗi một đoạn này thì hắn phải nhanh lên.
Quả thật lúc này, nhóm Thúy Hằng và Frodo đã gặp lại hai người holbit kia. Họ gặp nhau trên một quả đồi được gọi với cái tên rất đơn giản: Bree. Không nhìn thấy Tất Cường đi cùng bọn Pippin, Thúy Hằng giận tái cả mặt. Cô không phải không muốn thay đổi nội dung bộ phim bằng cách đưa Frodo đi theo con đường khác. Nhưng cô biết rằng làm thế là vô dụng, bởi Bộ Chín sẽ lần ra được họ thông qua nhẫn Chúa, hơn nữa nếu làm vậy thì những người chơi đi sau sẽ không thể tìm được họ. Một mình, cô không thể đương đầu với Bộ Chín hay thậm chí là chạy thoát khỏi chúng. Tất cả hy vọng của cô hiện nay dựa vào Aragorn, một trong những NPC mạnh nhất. Nhưng như người ta nói: hi vọng càng lớn thì khi thất vọng lại càng nhiều.
Khi trời vừa chập choạng tối, Frodo bỗng hét lên và run lên cầm cập. Những người holbit vội đến giúp đỡ cậu ta. Thúy Hằng kinh hoàng nhìn ra xa. Trong màn đêm, đôi mắt đặc biệt của cô có thể nhìn thấy những kỵ sĩ đang xông đến. Tám Kỵ Sĩ đen tối, lạnh lẽo như màn đêm đang lao đến. Thúy Hằng run lên. Cô không nhận thấy có bất kỳ ai khác ở xung quanh. Cô đang phải một mình đối mặt với tám tên trong Bộ Chín, những kẻ mà chỉ một tên trong số chúng cũng có thể tàn sát hơn mười năm người chơi phe cô. Kết thúc rồi. Thúy Hằng lấy ra một lá bùa di chuyển đặc biệt, loại bùa cho phép người chơi có thể dịch chuyển tức thời ngay cả khi đang có chiến đấu. Cô không có bất cứ ý định chống cự hay đưa bọn Frodo chạy trốn. Cô không phải là nhân vật anh hùng trong một cuốn tiểu thuyết. Một nguồn sáng léo lên và biến mất. Thúy Hằng cũng đã rời đi cùng lúc đó.
Bốn holbit chỉ còn lại một mình. Họ không biết chuyện gì xảy ra, mà dẫu có biết thì họ cũng không có khả năng chiến đấu. Ba người Sam, Pippin, Merry vẫn đang vây quanh Frodo. Họ lo lắng cho Frodo nhưng lại không biết phải làm sao để giúp cậu. Họ hoàn toàn bối rối. Bối rối đến mức họ không nhận ra rằng Thúy Hằng đã bỏ họ lại và có một nhóm người đang nhằm họ phóng tới. Khi họ nhận ra những điều đó thì đã quá muộn.
Một cảm giác lạnh lẽo như bị vứt xuống một dòng sông băng bao trùm lấy họ. Họ kinh hoàng dáo dác nhìn xung quanh. Từ lúc nào xung quanh họ có mấy người mặc áo choàng đen kín mít từ đầu đến chân bao quanh. Frodo đột nhiên hét lên một tiếng và lăn mình sang một bên. Cậu ta có vẻ muốn chạy trốn khỏi những người này.
Những người mặc áo đen không nói một câu nào. Họ chỉ lạnh lùng rút kiếm ra đi đến. Sam, Pippin và Merry thét lên và bỏ chạy tứ tán. Frodo lúng túng xỏ chiếc nhẫn tàng hình của cậu vào một ngón tay.
Đột nhiên, tất cả không gian xung quanh cậu xảy ra biến hóa. Bóng đêm biến mất thay vào đó là một vùng sáng đục và lạnh lẽo. Những người mặc áo đen biến mất, thay vào đó là những con người kỳ lạ. Họ ăn mặc xa hoa và quý phái như những vị quý tộc. Toàn thân họ phát ra một thứ ánh sáng bàng bạc như ánh trăng nhưng lại làm cho người khác phải kinh sợ.
Một gã cầm kiếm đi về phía hắn. Hắn rõ ràng nhìn thấy Frodo. Chiếc nhẫn đã không phát huy tác dụng. Frodo hoàn toàn chìm trong kinh hãi. Gã cầm kiếm vung kiếm, đâm một nhát thẳng vào ngực Frodo. Nhưng một điều kỳ diệu đã xảy ra. Thanh kiếm không đâm thẳng vào ngực của Frodo mà lại trượt đi như một vận động viên trượt tuyết và đâm thẳng vào vai cậu ta. Frodo rú lên một tiếng rồi gục xuống ngất xỉu tại chỗ. Đúng lúc này một tiếng hét giận dữ vang lên.
“Không.”
Một người đàn ông mặc một bộ áo khoác cũ kỹ rách rưới xuất hiện. Ông ta lao vào giữa những gã mặc đồ đen. Thanh kiếm trong tay ông ta vung lên những đường kiếm mạnh mẽ như sấm sét. Bộ Chín lao vào đánh nhau với ông ta. Người đàn ông rõ ràng rất mạnh nhưng ông ta lại chỉ có một mình đối đầu với đối phương tới tám người. Trận chiến càng kéo dài ông ta càng lâm vào thế bất lợi.
Quả thật chỉ một lúc sau, người đàn ông đã bị tám kẻ trong Bộ Chín áp đảo hoàn toàn. Ông ta chỉ còn đánh ra những đòn nhằm mục đích phòng thủ và che đỡ cho Frodo. Nhưng dù vậy thì việc ông ta bị đánh gục chẳng còn bao lâu nữa.
Ngay lúc này, thì từ đằng xa có tiếng vó ngựa hối hả lao tới. Một kỵ sĩ trên một con ngựa màu đen đang lao đến nhanh như gió cuốn. Những kẻ đang chiến đấu vẫn không ngừng tay khi người kỵ sĩ đến gần họ. Một tiếng hú dài vang lên. Người kỵ sĩ cưỡi ngựa lao vào vòng chiến.