Đây là tháng thứ 3 kể từ khi Diệp Trọng tới Hắc Giác, nhiệm vụ hôm nay của hắn chính là thu thập Quặng vàng đen. Quặng vàng đen chỉ tồn tại ở Hắc Giác, nó phân bố trong vành đai tiểu hành tinh. Tàu khai khoáng căn bản không thể bay vào Vành đai tiểu hành tinh để khai thác, chỉ sử dụng quang giáp mới có thể tiến vào. Trong Vành đai tiểu hành tinh máy quét căn bản không thể sử dụng, chỉ có thể dựa vào những tin tức mà màn hình thông tin đem lại, sau đó dùng mắt thường để nhận biết. Đây kỳ thực cũng là một hạng mục huấn luyện tổng hợp, không chỉ có khảo nghiệm kỹ xảo điều khiển của sư sĩ, mà còn khảo nghiệm nhãn lực, hơn nữa đem khoáng thạch vận chuyển trở về cũng là một việc cực kỳ khó khăn.
Quặng vàng đen sản lượng cực nhỏ, nó chủ yếu dùng để chế tạo mặt nạ màu đen mà bọn Diệp Trọng đang đeo.
Quang giáp F-58 của Diệp Trọng hoàn toàn giống với quang giáp của những người khác trong Hắc Giác, đều là quang giáp hình người màu đen, nhưng là căn cứ vào đặc điểm tốc độ tay cực nhanh của Diệp Trọng, chiếc quang giáp này được cải tiến một chút, tăng cường thêm không ít công năng.
Nói thật, mấy tháng này thực lực của Diệp Trọng được đề cao rất lớn, quan trọng nhất là… hắn bắt đầu hiểu được kỹ xảo cận chiến, mà không phải giống như lúc trước dựa vào những kinh nghiệm mà hắn mày mò ra nhờ vào trực giác, hơn nữa hắn phát hiện những trụ cột huấn luyện mà trước kia Mục dạy mình không phải là những kỹ xảo bỏ đi như lời của Cáp Khắc, mà ngược lại còn rất hữu dụng. Diệp Trọng đối với võ thuật cổ không hiểu gì lắm, cũng không phải là thực sự cảm thấy hứng thú, ví dụ như phương pháp hô hấp mà Cáp Khắc dạy mình Diệp Trọng không hề phát hiện có tác dụng gì. Ngược lại không bằng trụ cột huấn luyện và bi thép huấn luyện mà trước kia Mục dạy mình, trải qua cố gắng trong khoảng thời gian này, hắn rốt cuộc cũng đột trình độ 10 viên bi thép mà trước kia hắn đã bị đình trệ thật lâu. Chỉ có điều tác dụng của chất lỏng màu bạc kia cũng vô cùng rõ ràng, hơn nữa cảm giác tuyệt vời khi sử dụng nó thực sự làm cho người ta trầm mê mà!
Diệp Trọng đã từng chứng kiến qua Cáp Khắc ra tay, tuy rằng rất lợi hại, nhưng mơ hồ vẫn làm cho Diệp Trọng thất vọng, nếu như Cáp Khắc gặp phải Mục, Diệp Trọng tin tưởng Cáp Khắc tuyệt đối không thể cản nổi nhát đâm kinh tâm động phách kia của Mục!
Mục ơi, ngươi chừng nào mới có thể tỉnh lại đây? Ta rất nhớ ngươi mà! Diệp Trọng ở trong lòng thầm nhủ!
Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, Diệp Trọng bừng tỉnh nhanh chóng phục hồi tinh thần, nhìn khối thiên thạch đang không ngừng to dần ở trước mắt, Diệp Trọng kinh hãi nhảy dựng lên, vội vàng khống chế quang giáp, cố gắng lắm mới có thể tránh thoát được tình cảnh nguy hiểm này.
Quặng vàng đen ở chỗ này dường như đã bị khai thác cạn kiệt, xem ra phải tiến vào sâu bên trong mới được!
Diệp Trọng điều khiển quang giáp cẩn thận tiến vào chỗ sâu nhất trong vành đai tiểu hành tinh.
Càng bay càng sâu, dọc theo đường đi Diệp Trọng không thấy một chút bóng dáng nào của quặng vàng đen, xem ra dường như hôm nay vận khí của hắn không tốt.
Cảm thấy uể oải sau một hồi tìm kiếm, Diệp Trọng đang định quay trở về, bỗng một khối quặng vàng đen thật lớn, đường kính tới 2 thước, đang với một tốc độ cao bay vào sâu bên trong vành đai tiểu hành tinh chợt tiến vào tầm nhìn của hắn.
Tinh thần Diệp Trọng run lên, không một chút chần chờ, điều khiển quang giáp đuổi theo khối quặng vàng đen kia.
Đột nhiên, quang giáp chợt rung động kịch liệt, Diệp Trọng cảm thấy được quang giáp tựa như bị khống chế, phảng phất như có một lực hút cường đại đang liều mạng hút lấy quang giáp của Diệp Trọng, khiến hắn không tự chủ được hướng phía trước bay tới.
Diệp Trọng cảm thấy không ổn. Vội vàng đảo ngược động cơ, muốn bay ngược về phía sau, mong có thể thoát được lực hút này.
Nhưng mà trời không chiều lòng người, Diệp Trọng phát hiện quang giáp của mình vẫn từng chút từng chút tiến tới, trong khi động cơ của quang giáp đã chạy tới mức tối đa!
Đến lúc Diệp Trọng thấy rõ tình cảnh trước mắt, không khỏi hồn vía lên mây! Vô số thiên thạch ở xung quanh đang tập trung về một chỗ cách đó không xa, khi chứng kiến cơn lốc xoáy thiên thạch này, Diệp Trọng rốt cuộc hiểu được mình gặp phải cái gì!
Dòng xoáy thiên thạch! Đây nhất định là dòng xoáy thiên thạch! Khu vực Elma là chỗ mà người khác cực kỳ sợ hãi, nguyên nhân chính là vì có sự tồn tại của nó, rất hiếm khi có người dám đi vào sâu trong trung tâm của khu vực Elma.
Không thể nào! Mình tại sao lại có thể đen đủi đến như vậy? Diệp Trọng trong lòng than oán!
Diệp Trọng cố gắng vùng khỏi lực hút của dòng xoáy thiên thạch, thế nhưng cho dù hắn áp dụng bất cứ phương pháp gì cũng không hề có chút tác dụng!
Nhìn dòng xoáy thiên thạch càng lúc càng lớn, càng lúc càng rõ ràng, Diệp Trọng mới phát hiện dòng xoáy thiên thạch này lớn đến như vậy, ở trước mặt nó mình thực sự nhỏ bé đến đáng thương!
Cảm giác vô lực từ trong nội tâm của Diệp Trọng dâng lên!
Vận mệnh đợi chờ mình không ngờ là bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ ư! Không nghĩ tới mình tranh đấu với vận mệnh nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn không thể thoát được hai tay của nó! Trong lòng Diệp Trọng chợt nổi lên một nỗi buồn vô hạn!
“Đồ ngốc! Còn suy nghĩ miên man cái gì thế? Chờ chết à?” Đột nhiên một thanh âm xuất hiện ở trong đầu Diệp Trọng.
Diệp Trọng sửng sốt, chợt mừng rỡ nói: “Mục, là ngươi sao?”
“Tốt rồi, không có thời gian cùng ngươi nói chuyện phiếm đâu, hiện tại ngươi điều khiển quang giáp tiến về góc 9 giờ, vừa tiến vừa thực hiện biến hướng góc độ nhỏ!” Đúng vậy! Chính là Mục! Thanh âm này cả đời Diệp Trọng vĩnh viễn không thể nào quên!
Diệp Trọng kiềm chế tâm trạng mừng như điên của mình, hai tay nhanh chóng tiến hành các thao tác, đối với lời của Mục, Diệp Trọng chưa bao giờ có một chút hoài nghi nào cả! Nếu hỏi Diệp Trọng trên đời này tin tưởng nhất là ai, vậy thì câu trả lời chắc chắn sẽ là Mục!
Diệp Trọng thao tác bằng tốc độ cao nhất của đôi tay, tác dụng của việc đột phá bình cảnh mười viên bi théo trong bi thép huấn luyện lúc này lập tức được thể hiện ra, hai tay của Diệp Trọng lúc này không còn giống như một dải sương mù nhàn nhạn nữa, mà đứng yên vậy.
Chỉ thấy quang giáp F-58 của Diệp Trọng đột nhiên điều chỉnh phương hướng, sau đó cấp tốc lắc mạnh về hai phía trái phải, F-58 lúc này giống như một con cá chuối đang đem hết toàn lực muốn thoát khỏi dây câu, không ngừng giãy mạnh. Kỳ tích, F-58 vậy mà đã thoáng rời xa khỏi dòng xoáy thiên thạch một chút!
Tự tin của Diệp Trọng không khỏi tăng lên!
“Hiện tại thì nhắm góc 8 giờ, lặp lại động tác vừa rồi!” Âm thanh của Mục lại một lần nữa vang lên.
Phù phù, Diệp Trọng thở hổn hển, thao tác vừa rồi đã làm tiêu hao phần lớn thể lực của hắn, nhưng mà điều đáng ăn mừng chính là rốt cuộc đã thoát ra khỏi dòng xoáy thiên thạch!
“Xem ra trình độ của ngươi gần đây có chút tiến bộ!” Mục thản nhiên nói.
Diệp Trọng còn đang chìm đắm trong vui mừng sau khi thoát chết và một lần nữa có thể thấy lại được Mục, hào hứng nói: “Đúng vậy, trong khoảng thời gian này ta đều huấn luyện ở Hắc Giác, cũng học được không ít thứ!”
“Hắc Giác?” Ngữ khí của Mục có vẻ không ổn.
Diệp Trọng liền bắt đầu kể lại những gì mình đã trải qua từ sau khi tỉnh lại đến giờ, Mục cũng rất chăm chú lắng nghe, hơn nữa đôi khi còn chen vào hỏi một hai câu.
Sau khi Diệp Trọng kể xong, Mục trầm mặc một lúc lâu.
“Có vấn đề gì sao?” Diệp Trọng kỳ quái hỏi.
Mục trầm mặc một hồi mới mở miệng: “Cái Hắc Giác mà ngươi nói có vấn đề!”
“Có vấn đề?” Diệp Trọng không khỏi nghi hoặc hỏi.
Mục không có trực tiếp trả lời hắn, mà lại hỏi: “Diệp Tử, cái quang giáp này có phải là bọn họ cấp cho ngươi không?”
Diệp Trọng gật gật đầu: “Đúng vậy, quang giáp này tính năng rất tốt, vừa rồi ở trong dòng xoáy thiên thạch vậy mà cũng có thể thoát ra, thực sự là làm cho ta có chút kinh ngạc!”
“Ngươi hãy thử gỡ xuống khối pin năng lượng mặt trời số bảy dưới bàn điều khiển đi, sau đó cẩn thận kiểm tra!” Thanh âm của Mục vĩnh viễn không nhanh không chậm như vậy.
Diệp Trọng theo lời Mục gỡ xuống khối pin năng lượng mặt trời số bảy, rồi sau đó cẩn thận kiểm tra, hắn tin tưởng Mục tuyệt đối sẽ không yêu cầu hắn làm việc vô ích. Ồ! Quả nhiên có điểm không đúng, trong đó không ngờ hình như lại phóng ra một vài tín hiệu về căn cứ, theo đạo lý chỗ này căn bản không có khả năng xuất hiện một bộ phận phát tín hiệu như vậy.
Diệp Trọng tuy rằng không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, nhưng như thế cũng không thế nói hắn là một kẻ ngu ngốc được. Ngược lại hắn thực sự là một người rất thông minh, việc này chỉ cần cẩn suy nghĩ một chút là hắn liền hiểu được! Không chút do dự, Diệp Trọng liền đêm bộ phận phát tín hiệu này phá hủy, hắn cũng không muốn mình bị người khác giám thị.
“Yên tâm, khi dừng chân ở một chỗ nào đó, ta sẽ giúp ngươi kiểm tra!” Mục thản nhiên nói.
Diệp Trọng “uhm” một tiếng, đối với chút thủ đoạn nhỏ này của Hắc Giác, Diệp Trọng thật sự cũng không tức giận lắm, dù sao chính mình đã học được không ít thứ từ bọn họ, thiên hạ không có bữa trưa nào là miễn phí, chỉ có điều hương vị đồ ăn ở căn-tin cũng thật tuyệt …, Diệp Trọng thèm thuồng liêm liếm môi.
“Diệp Tử, ngươi nói ngươi còn có ngâm qua một loại chất lỏng màu bạc.”
“Ừ, cái này cũng có vấn đề sao?” Diệp Trọng rõ ràng là bị dọa nhảy dựng lên.
“Rất có thể!” Mục hoàn toàn không có ý tứ quan tâm đến cảm xúc của Diệp Trọng, không chút giấu diếm trả lời.
“Cái lũ Hắc Giác chết tiệt này…..” Diệp Trọng vừa định tổng xỉ vả Hắc Giác một phen cho bõ tức, bỗng nhiên kích động nói: “Mục, chúng ta hình như là bị lạc đường rồi.”
“Ta đã sớm phát hiện rồi!” Mục lười biếng nói.
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Căn cứ theo những chuyện phát sinh bên cạnh ngươi mà nói, mọi việc cơ bản đều không thể tính trước được!” Mục nói một cách dứt khoát!