Đang làm canh cửa, Dương Vân còn không biết người ta đem hắn ra bàn tán, bất quá qua ánh mắt mấy nữ nhân viên này nhìn đến, Dương Vân cũng đoán được đối tượng các nàng đang đàm luận là mình. Chưa bao giờ tiếp xúc với nhiều ánh mắt mĩ nữ nhìn mình như vậy, Dương Vân thật không được tự nhiên, nhìn sang một bên, không dám cùng mấy nữ nhân viên này đối nhãn.
Cứ vậy đứng ngồi không yên hơn nửa tiếng, mới nghe thấy âm thanh mở cửa vang lên, cũng không biết hai tỉ muội nói những gì mà Tam tiểu thư mang theo bộ mặt tươi cười đi ra, bất quá nhìn thấy Dương Vân cạnh cửa, sắc mặt nhất thời trầm xuống: "Đi !"
Dương Vân cẩn thận đi theo sau, sợ chậm một bước, Tam tiểu thư vốn đã chán ghét mình lại chửi mắng thêm một hồi.
Đi đến cánh cửa căn phòng mở rộng có mĩ nhân trí thức, Tam tiểu thư ngừng lại, xoay người ánh mắt lạnh nhạt nhìn Dương Vân: " Ngươi có thể trở về."
"Ta...... trở về?" Dương Vân kinh ngạc chỉ vào mũi của mình, ra vẻ bản thân hôm nay đi theo cũng chưa có làm chuyện gì? Lại trở về?
"Sao? Còn muốn ta tự mình lái xe đưa ngươi về?" Tam tiểu thư trong mắt hung quang chợt lóe.
"Không, không có, ta tự mình về." Dương Vân chỉ có thể tự cho mình xúi quẩy, có một lão bản như vậy, hắn còn dám hi vọng gì xa vời?
Tới thì rất dễ dàng, nhưng trở về lại có điểm khó khăn. Không phải Dương Vân không biết đường, lại nói 4 năm học đại học đều ở thành phố này, sao hắn có thể không biết đường. Chính là cái Thiều Hoa sơn trang kia tuy rằng không phải ở ngoại thành, bất quá cũng cách khu trung tâm hơn mười cây số, đi bộ trở về, hai chân phỏng chừng không thể chịu được.
Nhưng Dương Vân không xu dính túi, bụng lại đang đói meo, càng không thể ưỡn ngực mặt dày đi tìm Tam tiểu thư vay tiền, như vậy sẽ làm nàng xem thường chính mình. Biện pháp duy nhất, chỉ có thể dựa vào đi xe buýt mà thôi.
Hơn 10 km là đối với tự mình lái xe, Dương Vân lại chỉ có một đôi chân, không thể tưj mình chạy loạn lên ở đường quốc lộ, chỉ có thể theo xe buýt đi đường vòng, vốn 10 km lộ trình trong nháy mắt tăng lên hơn phân nửa.
Đến khi trở lại Thiều Hoa sơn trang, thời gian đã gần 12 giờ, lê bàn chân mệt mỏi, Dương Vân khó khăn đi đến căn nhà của mình. May mắn, bởi vì được Tam tiểu thư mang ra ngoài, nên công việc bên trong sơn trang, đã không có tính phần hắn, vậy nên không phải làm thêm công việc gì.
Bởi vì đói đến không thể chịu nổi, vào phòng bếp Dương Vân đầu tiên ăn hai quả trứng, làm cho lưng bụng một chút. Tiếp đó mới lấy gạo cắm cơm, sau đó vội vàng về phòng mở máy tính.
Ăn liên tiếp hai quả trứng, Dương Vân cũng không còn đói lắm, bình thường ở nhà, hắn cũng chỉ hai bát ăn cơm trắng với rau.
Đăng nhập vào QQ, hình biểu tượng sáng lên. Không phải Phách Vương Long mà lại là tin nhắn ngày hôm qua của Tứ Phong và Hàm Tu Thảo muội muội. Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
"Tiểu đệ, ngươi online a, tiếc rằng tỷ tỷ lại không gặp, đáng tiếc a. Gần đây công ty đang có một cái dự án tiêu thụ, ta không có nhiều thời gian lên mạng, trên cơ bản phải hơn 10 giờ tối mới rảnh rỗi, nếu ngươi có thời gian, chúng ta lúc đó nói chuyện." Tử Phong muội muội.
Hàm Tu Thảo chỉ có một câu:" Đại ca, em nhớ anh !!!!!" phía sau là một nụ hôn thật lớn.
Dương Vân trong lòng vui sướng, cũng biết những việc trên mạng vị tất đã là thật, nhưng thấy tình ý trong lời nói, hắn có chút đắc chí. Nhìn biểu tượng hai vị muội muội đều màu xám, hiển nhiên không có trên mạng.
Dương Vân chú ý đến biểu tượng của Phách Vương Long, cũng sáng, nhưng lại để ở chế độ busy.
Dương Vân cũng không thèm để ý, trực tiếp nói một câu: " Onl sao?"
Bên kia lập tức truyền tới một chữ: " Cút !"
Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Dương Vân biết, Phách Vương Long chính là so đo chuyện hôm qua với hắn, lập tức đánh dòng chữ khiến ngay cả mình cũng thấy buồn nôn:" Đừng như vậy mà, ngày hôm qua là ta không đúng, ta hiện tại giải thích với ngươi nha ?"
"Ghê tởm !" hai chữ to tướng, lại là màu đỏ, thoạt nhìn thật chói mắt.
" Thật thẳng thắn !" Dương Vân cho thêm một cái smiles đổ mồ hôi.
"Rõ ràng là nam nhân, còn dùng cái từ 'nha' kia, nói ngươi ghê tởm cũng không phải, mà là biến thái. " Phách Vương Long mắng sướng miệng.
Dương Vân chỉ có thể cười khổ trong lòng: " Được rồi, ngươi đang làm gì?"
"Chat cùng một tên biến thái !"
"Biến thái không phải chỉ ta chứ ?"
"Ngươi nói xem?" Một đạo sấm sét cùng con dao đầm đìa máu phía sau.
"Ăn chưa ?" Dương Vân tự giác chuyển chủ đề.
"Chưa ăn ! Muốn ăn thịt ngươi, có cho không?"
"Đang nấu cơm, hay cùng nhau ăn?"
"Tốt, ngươi đến đây a."
Nói chuyên ăn uống, không ngờ có chút thú vị, Dương Vân liền hỏi: "Ngươi ở đâu, ta lập tức mang cơm tới." nhưng Phách Vương Long lại gửi tin nhắn đến trước :" Ngươi tự nấu cơm? Một nam nhân, sẽ không tự đầu độc chính mình đấy chứ?"
Dương Vân lập tức dâng lên tinh thần tự tôn nam nhân oán giận nói:" Sao nói thế, nam nhân sao không thể nấu cơm a? Ngươi xem đầu bếp nhà hàng, có mấy người là nữ?"
Phách Vương Long như mèo bị nắm đuôi bắt đầu phản kích:" Như thế nào, ngứa đòn a, lại dám dạy bảo ta?" Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
"Không phải, chỉ là không cẩn thận nói lên sự thật." Ở trên mạng, da mặt Dương Vân thật sự dày.
"Người thật thà thường chết sớm !" Lời nguyền rủa trắng trợn, ngay sau đó Phách Vương Long tiếp tục nói dồn, căn bản không cho Dương Vân kịp trả lời:" Lão bản ngươi thế nào?"
"Cái gì thế nào?" Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
"Chính là mĩ nữ lão bản trẻ tuổi kia ! Còn giả bộ, đem ngươi đi thiến !" Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Sớm quen với việc Phách Vương Long lấy từ 'thiến' của súc vật dùng cho người, Dương Vân cũng không căn cứ điểm này mà phán nàng không phải thục nữ, bị hỏi lão bản của mình, làm hắn nhớ tới ngày hôm nay phải chịu ủy khuất, một bụng tức giận :" Ba chữ, không phải người !"
"Không phải người? Không thể nào? Chẳng lẽ ngươi bị nàng phi lễ ? Nói như vậy, là ngươi chiếm đại tiện nghi a !"
"Cái gì phi lễ, ta bị nàng ngược đãi." Dương Vân trong lòng suy nghĩ không biết ' không phải người ' với ' phi lễ ' có gì liên quan đến nhau, bất quá hắn rõ ràng Phách Vương Long tư duy logic thường xoay chuyển rất nhanh.
"Bị ngược đãi? Lão bản ngươi điên cuồng hành hạ? Nhỏ nến hay dùng roi a?" Phía sau là một chuỗi vẻ mặt biểu tình nghi vấn.
"Cầu xin ngươi đừng có đen tối như vậy được không !" Dương Vân thêm một smiles con dao đầm đìa máu.
"Vậy làm sao? Chả lẽ ngươi bị nàng đánh?"
Mặc dù không phải sự thật, nhưng cũng không khác bao nhiêu. Dương Vân tự nhiên không có khả năng kể lại sự việc khuất nhục của mình hôm nay, chỉ nói bốn từ: "Không sai biệt lắm ." Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Phách Vương Long MM lập tức hào khí ngút trời nói:" Vậy có là gì, được mĩ nữ đánh, xem như là phúc khí của ngươi đi."
"Nếu đó là phúc khí, ta đây tình nguyện không cần ." Dương Vân thêm cái smiles bực mình, tiếp theo đánh thêm dòng chữ:" Được rồi, ta xem cơm chín chưa, nói chuyện sau." Truyện Đỉnh Cấp Nam Phó copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
"Không cần, ta cũng muốn ra ngoài ăn cơm, hôm nay bị một tên ngu ngốc làm cho tức giận, buổi tối lại cùng ngươi nói chuyện !"Phách Vương Long rất nhanh nhảu, bên này Dương Vân còn chưa viết xong ' bb ', bên kia chân dung đã chuyển màu xám xịt.