"Trù kỹ?"Dương Vân có chút ngây người, nhưng lập tức kích động run rẩy hẳn lên, công phu nấu ăn hắn không quá quan tâm, nhưng thủ đoạn cách không thủ vật cùng với thái rau như tiên nữ tán hoa trong truyền thuyết kia, không học được quả thật có lỗi với cha mẹ, có lỗi với vợ con tương lai, lại càng có lỗi với bản thân a.
"Trước tiên đừng cao hứng quá sớm, học cái này cũng không phải chuyện một sớm một chiều, còn phải xem tư chất của ngươi." Chu đại gia nhìn biểu tình hưng phấn của Dương Vân, dội một gáo nước lạnh.
"Đai gia người xem ta hẳn là có tư chất a?" Dương Vân thu dọn một chút mới cùng Chu đại gia ra ngoài mặc âu phục, trong mắt không dấu được vẻ mong mỏi hỏi.
Chu đại gia trên dưới đánh giá hắn một lần, hồi lắc đầu hồi lại gật đầu nói:" Tuy rằng tuổi hơi lớn một chút, nhưng nếu có thể nhìn thấy ta, nói vậy cũng có khả năng khác người bình thường, có thể thử một lần."
Nghe xong lời nói của Chu đại gia, Dương Vân trong lòng dở khóc dở cười, có thể nhìn thấy quỷ, cũng coi là một loại biểu hiện tư chất sao?
Có lẽ mấy trăm năm lần đầu bỏ vốn đầu tư vào người khác, Chu đại gia bắt đầu nghiêm túc mở giọng dạy dỗ:" Ngươi có biết muốn làm một món ăn ngon tối trọng yếu cần chú ý những điểm gì không?"
Dương Vân lắc đầu, dù hắn cũng rất muốn nói một vài kinh nghiệm bản thân, nhưng ở trước mặt Chu đại gia thoạt nhìn đối với trù nghệ là ngưu B lão quỷ trước mặt, hắn cũng không dám múa rìu qua mắt Lỗ Ban. ( DG: ngưu B hình như trong Phong Lưu Pháp Sư có kiến giải a)
"Thứ nhất là đao công, thứ hai hỏa hầu, thứ ba chính là gia vị, mà đao công là quan trọng nhất, rất nhiều món ngon tinh tế đều là do đao công mà tạo nên. Mà đao công, quan trọng nhất là cơ bắp, nhãn lực cùng kĩ xảo........."
Nghe xong một đống lí thuyết, Dương Vân đã muốn choáng váng, rất nhiều thứ tầm thường, hắn đều có thể lên mạng tìm kiếm. Đây cũng không phải kì vọng của hắn, hắn muốn học chính là bổn sự cách không mở tủ lạnh cùng với cắt nguyên liệu lúc trước Chu đại gia biểu diễn kia.
Khi nghe đến phát buồn ngủ, bỗng thấy Chu địa gia nói:" Tiểu Dương, ngươi mang cái tủ lạnh qua đây."
Dương Vân nghe xong giật mình, tuy rằng có chút không rõ dụng ý của Chu đại gia, nhưng vẫn chiếu theo đi làm. Đi đến cái tủ lạnh mà Chu đại gia chỉ, nhìn thấy chiều rộng gần như gấp đôi thân mình, còn chiều cao ngang bằng mình, Dương Vân trong lòng cũng không để ý nhiều.
Chính mình có bao nhiêu cân lượng, Dương Vân rất rõ tràng, trước không nói tủ lạnh dù trống không mình có thể di chuyển hay không, chỉ nói đến rau quả nguyên liệu cùng các loại thịt mấy chục kg bên trong, cái này không khác gì họa vô đơn chí (liên tiếp gặp hạn). Bất quá trong lòng nghĩ vậy, động tác cũng không chậm, vươn hai tay ôm lấy hai bên tủ lạnh, dùng sức bắt đầu nâng lên. Chính là trừ việc khiến mặt mình nghẹn đỏ, ngay cả làm cho cái tủ lạnh nhúc nhích khỏi mặt đất một chút cũng không được.
Chu đại gia ở bên cạnh nhìn liên tục lắc đầu:" Tiểu Dương, khí lực của ngươi quá nhỏ, ta khi ở tuổi của ngươi, đừng nói là một cái tủ lạnh, chính là 18 cái cũng có thể nâng lên."
Dương Vân có chút xấu hổ, một đại nam nhân không di chuyển nổi cái tủ lạnh một chút, quả thật mất mặt. Huống chi, lời nói của Chu đại gai cũng rất đả kích người khác, cái gì mà kêu bằng tuổi hắn có thể nâng 18 cái tủ lạnh? Không phải trắng trợn khoe mẽ sao? Phải biết rằng, khi đó lão còn sống, chính là ngay cả tủ lạnh cũng không biết là gì a.
Chu đại gia không biết đọc tâm thuật, cho nên cũng không biết Dương Vân trong bụng oán thầm mình, nhìn Dương Vân thở dài nói:" Cũng thế, nếu vậy, ta đây sẽ dạy ngươi làm thế nào tăng lực lượng bản thân !"
"Cái này..... đại gia, người có thể hay không chờ ngày mai mới dạy?" Dương Vân ngữ khí cẩn trọng thương lượng, chủ yếu là bây giờ đã trễ thế này, nếu không ngủ liền mai đừng nghĩ rời khỏi giường, vạn nhất mấy vị tiểu thư tìm mình có việc, hậu quả thật bi thảm đó.
Chu đại gia không quan tâm, lông mày dựng lên:" Đây là chuyện có thể chờ sao? Học công phu quý nhất là kiên trì bền bỉ, muốn giống như ta bây giờ, ngươi ngay cả điểm khổ cực ấy cũng không làm được?"
Dương Vân bị nói không chút lưu tình, đang định mở miệng giải thích ngày mai còn phải làm việc, bỗng nhiên nghĩ đến một việc, có chút không dám tin nhìn Chu đại gia:" Luyện tập tăng lực lượng cũng có thể được như lão hiện giờ?" Bắt đầu còn tưởng rằng Chu đại gia rèn luyện lực lượng cho hắn, cũng không nghĩ cần tập luyện đến trình độ hiện tại của lão, cái này căn bản là cầu còn không được, bởi vậy mà mai sẽ có thể chậm trễ vài chuyện cũng kệ dù bị phạt cũng đáng.
"Không sai !" Chu đại gia gật gật đầu "Ngươi bên trong kỳ kinh bát mạch ẩn chứa tiềm lực vô cùng, chỉ cần có phương pháp chính xác, là có thể khai thác được, sau đó lợi dụng nó làm vài chuyện mà người bình thường không làm được, giống ta vừa làm lúc nãy." Nói xong, Chu đại gia tự tay làm mẫu cách không thủ vật một lần. Tay trái năm ngón xòe ra, hướng tới cái tủ lạnh mà Dương Vân lúc nãy không thể dịch chuyển, chỉ thấy tủ lạnh dần dần bay lên, giống như bị sợi dây vô hình này đó kéo lên vậy.
"Quá, quá ....tuyệt lắm !" Dương Vân kích động đến nói năng lộn xộn, hận không thể bắt đầu tập luyện ngay, để đạt được trình độ cử trọng nhược khinh như thế.
Nhìn thấy màn vừa rồi kích thích mong muốn học tập của Dương Vân, Chu đại gia rất vừa lòng cười nói:" Ta nơi này có một đoạn khẩu quyết, chỉ cần ngươi chăm chỉ, mỗi ngày đều tập luyện, không đến ba, năm mươi năm, nhất định có thành tựu."
"Lâu như vậy?" Dương Vân trợn tròn mắt, không khỏi nhớ tới 'Lộc Đỉnh Kí' không phải là cũng một lời kinh điển kia, tuyệt thế võ công nào cũng nói luyện vài chục đến trăm năm, phỏng chừng không luyện được một nửa đã vào trong quan tài.
"Học công phu chú ý là tiến hành theo tuần tự, dục tốc bất đạt đạo lý đó ngươi cũng không hiểu sao? Một ngụm muốn nuốt hết ngươi cảm thấy có thể sao?" Chu đại gia chỉ tiếc không rèn sắt thành thép nhìn Dương Vân, đối với việc ai đó không có kiên trì rất là bất mãn, bỗng nhiên chuyển giọng: "Bất quá muốn nhanh cũng không phải không được, ta nhớ rõ năm đó ta lưu lại một viên Đại Hoàn Đan, chỉ cần ăn vào trong nháy mắt tăng một giáp công lực..."
"Ở đâu? Mau cho ta!" Dương Vân mặt đỏ tía tai kêu lên. Một giáp? Không phải 60 năm sao? Dương Vân xem tiểu thuyết cũng không ít, một giáp tương đương bao nhiêu năm hắn biết rõ ràng, nước miếng nhỏ giọt trên mặt đất, này có thể sánh với ba, năm mươi năm mà Chu đại gia vừa nói, quả thực là hấp dẫn cực kì.
"Ta quả thật biết ở đâu, bất quá có thể lấy được không đều là do ngươi." Chu đại gia bí hiểm cười, nụ cười làm Dương Vân nổi lên một dự cảm xấu, chỉ nghe Chu đại gia lại nói:'' Đại Hoàn Đan kia bị ta dấu trong một cái trang sức, mấy trăm năm qua cũng chưa ai phát hiện, nhưng thời gian lâu như vậy, hiệu quả chắc chỉ còn 3,4 thành. Hơn nữa, cái này dùng ngoại lực tác động, dù sao cũng không bằng bản thân tự khổ luyện ra, ngày sau ngươi muốn đề cao thực lực, khó khăn không ít."
Khó khăn thì mặc khó khăn, dù sao mình cũng không muốn tranh cái gì thiên hạ đệ nhất, chỉ cần một thân có thể đối chọi với mười mấy đại hán, còn có thể trước mặt mấy muội muội thể hiện tài năng, như vậy đã thỏa mãn. Hơn nữa, ba bốn phần của một giáp, kia cũng có hơn 20 năm công lực, cũng khá rồi, Dương Vân liều mạng nuốt nước miếng.
"Đại gia, lão nói cho ta biết đi, vô luận Đại Hoàn Đan kia ở nơi nào, ta đều phải lấy đến tay !" Dương Vân tràn ngập tự tin nói.
Nhưng Chu đại gia rõ ràng cho ngươi ta hi vọng, rồi tự tay dập tắt hi vọng này:" Nó được ta dấu bên trong một khối ngọc bội do thái tổ gia khâm ban, mà hiện tại khối ngọc bội này được truyền đời......trên người các tôn nữ của ta, hiện tại cũng chính là Đại tiểu thư trong sơn trang này. Tiểu Dương, ngươi tự tin có thể lấy được sao?"
"Không thể nào?" Dương Vân giống như tự mình nhìn thấy quỷ trợn trừng mắt không thể tin được, trên người Đại tiểu thư, cái này mình sao có thể lấy? Bản thân còn chưa thấy qua đại tiểu thư, chỉ có nghe giọng nói một lần, mà giọng nói kiều mị cùng uy nghiêm kia làm cho Dương Vân không dám hi vọng xa vời cái gì trên người nàng, huống chi cái ngọc bội tổ truyền kia, cái này quả thực là nhiệm vụ bất khả thi. (DG: Cưa luôn là được, một tên hai chim )